Chương 45: Chế độ điểm cống hiến mới.
Trong phòng làm việc, cuộc họp vừa mới bắt đầu.
Người phát biểu đầu tiên vẫn là Ashe, tài liệu trong tay nàng có tầm quan trọng rất lớn, có thể ảnh hưởng đến mọi kế hoạch, tính toán sau này của Quốc Quang.
“Đây là bản báo cáo ta nhận được sáng nay.” Ashe đem bản báo cáo kẹp lên một khung giá vẽ tranh để mọi người có thể đọc, do thời gian nhận được khá trễ, không kịp chép tay thành các bản khác nên phải dùng cách này.
Ashe cầm một cây bút, vừa chỉ vừa nói:
Theo như báo cáo. Cho đến hiện tại đã qua 12 tiếng đồng hồ từ lúc tù nhân cùng binh sĩ sử dụng nước được lấy từ giếng, kết quả rất khả quan, họ không có gặp bất cứ vấn đề nào về sức khỏe, tâm lý. Đến sau đó, ta sẽ chiêu mộ cư dân tự nguyện tham gia thí nghiệm, mỗi ngày dự tính mở rộng quy mô gấp đôi, sau 7 ngày mà không có vấn đề gì, nguồn nước sẽ mở ra cho mọi người sử dụng.
Quốc Quang cũng là lần đầu tiên nghe thấy kết quả này, hắn thở phào một hơi, toàn bộ các kế hoạch khác đã không bị lãng phí.
“Tiếp đó, ta có một tin không tốt.” Ashe nói ra. “Động vật biến dị mà chúng ta tiêu diệt khả năng lớn là không thể ăn.”
“Một binh sĩ sau khi dùng thử, đã báo cáo cho ta rằng tâm tình của hắn trở nên bất ổn, có dấu hiệu xao động và nóng vội sau vài giờ ăn thử thịt. Tại cư dân, tâm tình xao động còn nghiêm trọng hơn, hắn cảm giác như thể có ai đó liên miên lải nhải trong đầu hắn, khiến hắn trở nên nông nóng, bất an, thậm chí bực tức vô cớ.”
“Nếu như số thịt đó không thể dùng, vấn đề hậu cần lại tăng lên một đầu rồi.” Thuỳ Trang nhận định.
Thành phố Ánh Bình Minh là thành phố kinh tế mua bán, chỗ này tấc đất tấc vàng, gần như toàn bộ đều dùng cho thương nghiệp, công nghiệp, cần lượng lớn lương thực từ khu ngoại thành hay các thành phố khác chuyển đến. Vì có lương thực mới vận chuyển mỗi ngày, nơi này các cư dân không có thói quen dự trữ thức ăn, lại mất điện nhiều ngày, thịt sống hầu như đã toàn bộ hư hết.
Trong khu tránh nạn hiện tại, lượng đạm phát ra chủ yếu là trứng. Vốn tưởng lần này thu được mấy trăm ký lô thịt, có thể làm diệu một đoạn thời gian, không ngờ lại không dùng được.
Ashe báo cáo xong liền đi xuống, q·uân đ·ội vấn đề, nàng sẽ cùng Quốc Quang họp sau, hiện tại vẫn lấy vấn đề dân sự làm chủ.
Quốc Quang chỉ vào người nam giới thiệu:
Trần Quy, nhân viên môi giới nhà đất. Người phụ trách kế hoạch phân chia đất đai.
Trần Quy đứng lên, cùng mọi người chào hỏi đồng thời đưa cho mỗi người một xấp giấy tờ.
Như đã đề cập từ trước, khi các cư dân đã bắt đầu có tài sản riêng, hình thức ở chung nhà ăn chung nồi đã không phù hợp nữa. Chưa kể đến có nhiều người đã lập gia đình, bắt họ ở riêng mãi cũng là không ổn.
Còn có một số người sống trong tập thể, vì một số vấn đề gì đó mà chán ghét lẫn nhau, tỷ như người thích náo nhiệt và người thích yên tĩnh, người có tật ngáy khi ngủ cùng người mắc bệnh khó ngủ, giữa bọn họ không có sai và đúng, chỉ là thói quen sinh hoạt trái ngược nhau mà thôi.
“Mọi người trên tay, là bản đánh giá của ta về giá trị của các căn nhà khu vực xung quanh đây.” Trần Quy nói. “Ta dựa theo tính trị an khu vực, diện tích, kết cấu nhà cửa, cũ mới các phương diện mà tính toán giá trị của các ngôi nhà này.
Quốc Quang sẽ không để việc quan trọng như vậy cho một người phụ trách, hắn cũng bí mật giao việc này cho một người khác. Cho một binh sĩ đi theo người làm việc bí mật, đảm bảo 2 người bọn họ không có bất cứ liên hệ âm thầm nào.
Bản báo cáo giá nhà bí mật đã được đưa đến đây từ sớm, Quốc Quang đã đọc kỹ càng, hiện tại, hắn lại lần nữa đọc bản báo cáo của Trần Quy. m thầm so sánh 2 bản với nhau, xác định chênh lệch không quá lớn, Quốc Quang gật đầu chấp nhận.
“Các ngôi nhà này, có giá trị khác nhau, dựa vào tiêu chí gì để phân phối cho các cư dân đây, bốc thăm may mắn sao?” Quốc Quân hỏi.
“Không phải.” Quốc Quang trả lời. “Dựa vào điểm cống hiến.”
Điểm cống hiến là thứ Quốc Quang muốn dùng để thay thế tiền bạc lúc ban đầu. Hắn muốn thông qua điểm cống hiến kích phát các cư dân nhiệt huyết lao động, cũng khiến các cư dân gắn bó không rời với khu tránh nạn.
Nhưng chỉ thử dùng một ngày liền sinh ra đủ loại vấn đề, từ cách tính điểm, cách cộng, trừ điểm tương ứng với các cư dân liền quá tiêu hao nhân lực nên bị bỏ qua.
Hiện tại chế độ điểm cống hiến mới thuần tuý hơn, giống như đầu tư cổ phiếu, ngươi cổ phiếu càng nhiều, tại trong công ty liền có nhiều hơn quyền lợi.
“Các cư dân có đóng góp không thể thay thế cho khu dân cư sẽ được điểm cống hiến, ví như Bảo Vy mạng lưới điện thoại, ông Tư Đẹt dàn lọc nước. Các cư dân sẽ được phân chia đẳng cấp, người có điểm cống hiến cao có thể chọn nhà trước, có thể mua hàng không cần xếp hàng nhận các loại phúc lợi.”
Quốc Quang treo trên khung tranh một tấm giấy to, phía trên là chi tiết về hệ thống điểm cống hiến mới.
“Lấy 100 làm mốc, cấp 1 công dân cần 100 điểm cống hiến cấp 2 cần 200 cứ thế đi lên. Người đến đẳng cấp này chỉ có Bảo Vy một người, ông Tư Đẹt có 50 điểm, Hải Đăng có 30 điểm.”
“Ngoại trừ điểm cống hiến cá nhân, các cư dân còn có thể kiếm điểm cống hiến từ tập thể. Ví dụ như công nhân xuất sắc nhất tháng có thể nhận 10 điểm cống hiến, tập thể thành tích cao nhất có thể nhận mỗi người 5 điểm cống hiến.”
Thuỳ Trang giơ tay lên, báo hiệu mình có chuyện muốn nói.
“Bệnh thành tích, làm giả số liệu, người nắm quyền chèn ép các công nhân khác để người quen đạt thành tích cao, các cư dân trong một tổ hợp tác lười biếng để cho một người nhanh chóng đạt cấp 1, những vấn đề này làm sao có cách giải quyết.”
“Phạt nặng, thưởng cao, giá·m s·át gắt gao.” Quốc Quang trả lời chắc nịt. “Bức tượng của ta ở trên sân thượng không phải để làm cảnh, nó có thể theo dõi nhất cử nhất động của các cư dân. Trước đây vì tận thế đến, để các cư dân quá mức căng thẳng nên ta không sử dụng chức năng đó, cho mọi người thông thoáng một khoảng thời gian. Hiện tại cảm giác đủ rồi, ta liền dùng, đảm bảo người nào có mưu mô chước quỷ đều sẽ bị phát hiện.”
Nãy giờ làm người câm Trần Quy, Dương Huệ cảm thấy lạnh run trong lòng, không biết mình có bị g·iết người diệt khẩu vì bí mật này không.
Quốc Quang không thèm nhìn 2 người, hắn là cố ý để 2 người này nghe thấy, bọn họ lan tin cũng được, im lặng cũng được, không ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn.
Quốc Quang tiếp tục nói:
“Công dân cấp 1, sẽ được nhận một lần linh năng tẩy lễ, bọn họ có thể giống như các binh sĩ khoẻ mạnh, sống lâu, càng thông minh hơn, ai có bản lĩnh để người khác cam nguyện nhường quyền lợi này cho mình, thì cứ cho người đó.”
Trần Quy, Dương Huệ không nhịn được lại hít sâu một hơi, sống chung một đoạn thời gian, bọn họ đều biết các binh sĩ không phải người thường, nếu có thể mạnh như bọn họ, ai sẽ cam tâm nhường cơ hội này cho người khác.
Cao tầng không thể tiếp tay làm giả số liệu, công nhân tầng dưới có công bằng hoàn cảnh cùng mê người lợi ích dụ hoặc, họ tự nhiên sẽ dốc sức liều mạng làm việc kiếm điểm cống hiến.
Quốc Quang kế hoạch điểm cống hiến mới đã tương đối hoàn thiện.
“Rất tốt.” Quốc Quân vui vẻ, cảm thấy con trai đã trưởng thành nhiều. Kế hoạch này chưa có lỗ hổng quá lớn, đã có thể áp dụng. “Ta sẽ mau chóng thông báo chế độ điểm cống hiến mới cho mọi người.”
“Ngoại trừ điểm cống hiến, các cư dân vốn dĩ có nhà ở đây cũng được ưu tiên, có thể lựa chọn trở về chỗ cũ mà không mất phí.’’ Quốc Quang tiếp tục nói. “Mà những người còn lại, chỉ có thể thuê nhà hoặc mua nhà từ chỗ chúng ta.”
“Dĩ nhiên mức phí thuê nhà sẽ rất rẻ, hiện tại đất đai không thiếu, cũng chẳng cần làm khó mọi người. Vấn đề tiền thuê, cứ lấy 1% giá cả ngôi nhà theo bản báo giá Trần Quy cung cấp làm tiền thuê hằng tháng là được, tỷ lệ này có thể chỉnh sửa lại cho hợp lý tuỳ hoàn cảnh, vấn đề giá cả sẽ vẫn thuộc về Bộ Hậu Cần.”
Quốc Quang kết thúc nội dung này, lại xử lý xong một vấn đề cấp bách.
Kế tiếp đó cuộc họp, là việc Bộ Dân Sự chiêu thu thực tập sinh để thay thế dần các binh sĩ đang kiêm chức, các ngành nghề hiện tại có bao nhiêu người, các cửa tiệm nào đã được xét duyệt, các dự án nào cần chờ giải quyết các loại vấn đề nhỏ.
Bộ Hậu Cần cũng báo cáo tình hình vật tư, có cái gì, dư cái gì, thiếu cái gì, cần cái gì, những số liệu này đã sớm được gửi lên cho Quốc Quang, chỉ là hắn lười đọc nên hiện tại mới phải báo cáo tại đây.
Bộ Hậu Cần cũng đã tuyển thêm người vào làm, dự kiến sau 1 tháng các binh sĩ sẽ trở lại chức trách chính của mình.