Chương 3: Chiến công đầu.
Quốc Quang ngồi trong nhà vệ sinh, thân thể vẫn t·rần t·ruồng.
Hắn dùng tay bẻ gãy một cái ống nhựa pvc. Nước từ ống phún thẳng lên trời, tắm ướt người hắn đồng thời tạo ra âm thanh lộp bộp. Xác sống rất có khả năng bị âm thanh dẫn dụ đến đây, nhưng hắn không quan tâm. Hắn đã quyết tâm, không có ý định chùn bước, thậm chí có chút chờ mong kinh nghiệm dâng tới cửa.
Quốc Quang cầm lấy một đoạn ống nhựa, dùng một đầu chà vào vách tường, ma sát cùng sức mạnh thay đổi kết cấu đầu ống, từ một cái lục nhách đầu tròn đến nhọn hoắc đầu ống. Đây là Quốc Quang chế tạo cây giáo, thứ này không thể đâm qua xương, nhưng nếu là bộ phận mềm như bụng, cổ liền là khác biệt.
Dù không thể g·iết c·hết xác sống nhưng nó vẫn có rất nhiều tác dụng khác, như kìm chế, bảo trì khoảng cách, hạn chế hành động, thậm chí là đón đỡ khi xác sống t·ấn c·ông. Đây cũng không phải là hắn v·ũ k·hí duy nhất.
Mấy cái ống nhựa dẻo, thứ rõ ràng là một phần của vòi sen, bị hắn gỡ ra dùng làm dây thừng quấn quanh thân, làm lâm thời giáp bảo vệ cổ cùng cổ tay. Mà quan trọng nhất, là hắn tự chế v·ũ k·hí hạng nặng từ nắp kết nước bồn cầu.
Quốc Quang rất may mắn, bệnh viện nhà vệ sinh bồn cầu làm bằng sứ, chất lượng rất tốt. Mỗi cái nắp nặng khoảng 2 - 3 ký, bẻ ống nhựa đi, chất chồng 4 cái lên nhau, dùng ống dẫn vòi sen cột lại với nhau, kết hợp với sức mạnh của vận động viên cử tạ, sức p·há h·oại cũng là không kém.
Chuẩn bị sẵn sàng, Quốc Quang đứng thẳng trên két nước, hắn đem đầu ngó xung quanh một lần nữa. Xác định nhà vệ sinh không có bất kỳ sinh vật nào khác ngoài hắn, Quốc Quang liền mở cửa bước ra.
Quốc Quang đi đứng thận trọng, chân trần giẫm trên nước, tạo ra tiếng động bì bõm. Hắn tay trái cầm giáo, tay phải để tại sau lưng, vững vàng nắm lấy chồng nắp sứ nặng nề, tuỳ thời tuỳ lúc dùng lực vun đập.
“Ken két.”
Nhà vệ sinh cửa lớn mở ra. Phía trước trống vắng không có gì.
Quốc Quang hít thở nhẹ nhàng, tiến đến đại sảnh.
Đúng vậy, thay vì nhà bếp, đại sảnh rõ ràng mục tiêu tốt hơn. Hắn không tin một con xác sống không chân có thể mạnh hơn hắn. Đồng thời thông qua con xác sống đó, hắn cũng có thể lờ mờ đoán được rất nhiều thông tin có giá trị.
Như có thể từ xác sống thu được linh năng hay không? Thu được bao nhiêu tinh hoa lam? Sức chiến đấu của lũ quái vật này như thế nào? Chúng có hay không các dạng đặc thù năng lực v,v…
Nhà vệ sinh nằm ở bên trái đại sảnh, khoảng cách đến đại sảnh chỉ chừng 20 mét. Quốc Quang dùng chưa đến một phút đã đến nơi.
Hắn nếp mình vào góc hành lang, thân thể rất nhỏ nghiên người về phía trước quan sát đại sảnh.
Hiện thực không phải trò chơi, mạng nhỏ cũng chỉ có 1, cỡ nào cẩn thận cùng là không thừa.
Quốc Quang lúc trước nhìn thấy cụt chân xác sống là tại bên phải đại sảnh, gần với chỗ cầu thang bộ lên lầu 2, con quái vật đó hiện tại không biết đã đi đâu, đại sảnh trống vắng không thấy hình bóng.
Quốc Quang đưa tay xuống cột ngang hông “dây nịt.” Thứ này là hắn tại nhà vệ sinh tìm được 5 đoạn ống nước dẻo, một đoạn cuối cùng cách sử dụng, phía trên treo lấy mấy đầu vòi sen. Loại này đầu vòi sen được làm từ nhựa cứng, rất giòn, không thể sử dụng làm v·ũ k·hí nhưng tại Quốc Quang tưởng tượng cũng có không nhỏ tác dụng.
Chỉ thấy hắn lấy ra một đầu vòi sen, hơi dùng sức ném mạnh về trung tâm đại sảnh.
“Bành.” Đầu vòi sen đập mạnh xuống sàn tạo ra âm thanh, rồi lại văng bay lên một đoạn ngắn. Chưa kịp để nó rơi xuống đất lần 2, xác sống cụt chân từ quầy lễ tân hú hét quái dị nhào ra.
Quốc Quang núp sau một cái sọt rác, hắn đến hiện giờ mới nhìn thấy con quái vật này chân thực dáng vẻ. Nó hai mắt tròng trắng mao mạch sưng to đỏ rực, tròng đen cũng biến thành quỷ dị màu đỏ bầm, trên mặt bê bết máu cục màu đen, mũi mất phân nửa, chỗ má phải cũng mất hết thịt để lộ ra bên trong nướu, răng đỏ rực.
Nó hai tay gầy còm phát ra không cân xứng sức mạnh, mỗi lần xương tay cấm xuống sàn kéo lê thân thể đều để lại trên nền mấy cái lỗ nhỏ. Nội tạng của nó do di chuyển quá nhanh đã tràn hết ra ngoài, ruột, máu cùng không rõ chất dịch nhờn đổ ào xuống sàn.
Xác sống hẳn là không có trạng thái mất máu đến c·hết, ít nhất thì theo Quốc Quang quan sát là vậy.
Xác sống không chân đã phát hiện vật gây náo động, nó dùng tay phải chống người, tay trái nắm lại đầu vòi sen, cảm nhận thứ trước mặt không phải đồ ăn, nó tức giận rầm rú, âm thanh tựa như rỉ sét kim loại ma sát, quái dị cực kỳ.
Quốc Quang hít sâu một hơi. Xác sống dù cụt chân vẫn so hắn tưởng tưởng còn nhanh và mạnh hơn, nhưng vẫn chưa vượt quá khả năng của hắn, hơn nữa cho đến hiện tại nó vẫn chưa bộc phát cái gì năng lực vượt quá cấu tạo của “con người” như mắt bắn tia laze hay phóng lưỡi dài tám mét. Trong đầu, Quốc Quang lần nữa mô phỏng tình huống thực chiến, cảm thấy có tác dụng, hắn bắt đầu hành động theo kế hoạch đề ra.
Hắn lại lần nữa lấy một đầu vòi sen từ thắt lưng. Lần này, hắn ngắm chuẩn trong cùng đại sảnh, nơi cắt đặt hai đầu thang máy.
Xác sống điểm yếu là nó đầu óc, bất kể nghĩa đen hay nghĩa bóng. Nó lại lần nữa nhào về mồi nhử, Quốc Quang cũng không lại chần chừ, từ phía sau của nó tiến hành đánh lén đột kích.
Xác sống không chân đang bò tựa hồ nghe được âm thanh sau lưng, nó bỏ qua trước mặt vật phẩm, xoay đầu vượt quá 90 độ cùng Quốc Quang đối diện. Xác sống phát hiện quen thuộc con mồi, hưng phấn gầm lớn. Nhưng do không có chân, nó muốn nhanh chóng xoay người phải bò một vòng tròn, khung cảnh không hiểu sao có chút màu đen hài hước.
Quốc Quang hít sâu, dùng sức, thở mạnh, động tác một mạch mà thành. Nặng nề chồng sứ chuẩn xác từ hơn hai mét rưỡi độ cao đập mạnh vào đầu xác sống.
Vũ khí hạng nặng phát huy tác dụng, xác sống xương sọ bể ra, cái đầu tròn vo hiện lên một mặt phẳng, có thể nhìn thấy bên trong màu trắng não bộ. Quốc Quang không chút chần chừ, hắn lấy tay trái ống nhựa nhắm chỗ hở cắm mạnh vào, lấy hai tay dùng sức quấy, đỏ cùng trắng dịch não ào ào đổ ra, xác sống cũng lại không động đậy nữa.
“Phát hiện vô chủ linh năng cùng có thể phân tách tinh hoa lam, hiện tại có thể tiến hành thu về không thưa Tổng Tư Lệnh? Càng chậm thu về, thu hoạch được vật tư liền càng thấp.” Nana âm thanh đúng lúc vang lên như mừng chiến công đầu tiên của hắn.
“Thu về.” Quốc Quang đồng ý. Hắn đứng đó có chút thở dốc, quá trình chiến đầu rất ngắn, nhưng trong đó kích thích thì lại không ít, trong lúc nhất thời hắn chưa thể điều chỉnh hô hấp.
Được Quốc Quang chấp thuận, một vòng xoáy đen đột nhiên xuất hiện, nó đem xác sống không chân nuốt vào, chưa được một giây liền biến mất, để lại nguyên chỗ một bãi bầy nhầy máu thịt, xương vụn, màu sắc đen đỏ “bãi nôn”.
Thứ này rơi SAN giá trị còn hơn cả bản thân xác sống, đặc biệt là mùi vị của nó. Quốc Quang không nhịn được quay đầu nôn oẹ.
Bởi vì bao tử trống không, hắn chỉ có thể nôn khang, dốc sức nôn, đợi đến một chút mật xanh tiết ra hắn mới hơi chút dễ chịu. Nôn không giúp cơ thể khoẻ hơn, trái lại bởi vì nôn khang mà cơ thể càng khó chịu, nhưng cơ thể đau nhức lại giúp đánh lạc hướng tinh thần khó chịu.
“Thu hoạch được bao nhiêu?” Quốc Quang cùng Nana trò chuyện, đánh lạc hướng sự chú ý của mình.
“Thưa Tổng Tư Lệnh, lần này thu được linh năng 10 điểm cùng 5 điểm tinh hoa lam.”
“Ít như vậy.” Quốc Quang giật mình, có chút khó tin. Một con xác sống chỉ chiếm được 5 điểm tinh hoa lam, như vậy muốn triệu hoán một cái anh hùng, hắn cần g·iết đến 90 con, bệnh viện này còn không biết có nhiều xác sống như vậy hay không nữa. Lấy sức một mình hắn không biết phải g·iết đến lúc nào, mà quan trọng hơn là hiện tại hắn đã không còn v·ũ k·hí phòng thân nữa.
Sứ không phải vật liệu quá cứng rắn, va đập vừa rồi liền bể 4 miếng, hắn v·ũ k·hí hạng nặng cũng đã không còn. Rõ ràng dùng một cái ống nhựa, không thể đối phó xác sống.
“Xin lỗi thưa Tổng Tư Lệnh, Nana cùng hệ thống không thể làm gì hơn để giúp ngài. Tại giai đoạn này toàn bộ phải nhờ ngài cố gắng.” Nana có chút uỷ khuất trả lời.
“Ta cũng không trách các ngươi. Chỉ là có chút than thở mà thôi.” Quốc Quang trả lời.
Hắn đưa đầu về quầy lễ tân, hy vọng tại đó có thể thu hoạch được hữu hiệu vật tư.