Tận Thế Triệu Hoán Liên Minh Huyền Thoại

Chương 27: Chỗ tránh nạn cơ chế chính trị mới (1).




Chương 27: Chỗ tránh nạn cơ chế chính trị mới (1).

Quốc Quang ngồi ăn cơm cùng ba, mẹ. Hắn không có dự định thân dân, có thứ tốt, trước để ba, mẹ hưởng dụng sau đến anh hùng, binh sĩ mới là phải đạo.

Ở trên bàn ăn, Quốc Quang cùng ba, mẹ nói chuyện, chủ yếu là tham khảo ý kiến về mấy vấn đề về quản lý khu tránh nạn, kế hoạch tương lai.

“Ta không biết con năng lực mạnh đến cỡ nào, nhưng chắc chắn một điều là quân đoàn của con vĩnh viễn không nhiều bằng cư dân. Ba nói cái này đúng chứ?”

Quốc Quang gật đầu xác nhận: “Quả thực là như vậy. Ít nhất trong thời gian ngắn, quân đoàn quân số sẽ không tăng thêm. Con cần dùng vàng, bạc vào rất nhiều chỗ, không thể tiếp tục bao binh. Hơn nữa hiện tại, lương thực cũng là một cái vấn đề.”

“Các binh chủng vốn có thể trạng mạnh gấp đôi người thường, lại thêm quân sự tố chất, cơ bản 1 đánh 5 không có vấn đề, mà bọn họ sức ăn cũng là gấp đôi người thường. Theo đẳng cấp tăng cao, sức ăn sẽ còn tiếp tục gia tăng.”

“Như vậy xem ra con không thể tách rời khỏi người thường mà sinh hoạt, như vậy liền phải lợi dụng thật tốt cư dân.” Quốc Quân mở miệng mà nói, ông là một doanh nhân thành đạt, thường liên hệ cùng các nhân viên, các giám đốc, quản lý của các công ty khác để dắt mối khách vào ở khách sạn, tại chuyện quản lý rất sành sỏi.

“Từ xưa đến nay, tốt nhất cách thống trị là cây gậy cùng củ cải. Lôi kéo một nhóm, đoàn kết một nhóm, chèn ép một nhóm.”

“Nghe theo có thưởng, làm sai có phạt. Ta xem qua con làm ra bảng quy tắc cùng bảng nhiệm vụ, thưởng nhiều phạt ít, đây là vấn đề cơ bản.”

Quốc Quang cẩn thận lắng nghe, hắn trước giờ chưa từng xem mình là kẻ lõi đời hay thông minh. Người lớn kinh nghiệm luôn có tác dụng.

“Về chuyện thưởng phạt, mẹ nghĩ mình có một cái tốt đề nghị.” Thuỳ Trang mở lời. Là dân kinh tế, bà có quyền phát biểu hơn ai.

“Thực tế con không cần phải quá gấp chế tạo một hệ thống kinh tế hoàn toàn mới. Hiện tại, cứ trực tiếp dùng sẵn có pháp luật cùng hệ thống tiền tệ là được.”

“Ví dụ thuê người đào đất liền trả 300 ngàn một ngày, thuê người nhặt ve chai liền chỉ có 100 ngàn một ngày. Loại giá tiền thuê này giống với lúc trước tận thế, có sẵn dàng khung để tuân theo, không cần dốc sức suy nghĩ.”

“Dĩ nhiên, thời điểm hiện tại là tận thế, tiền giấy rất dễ tìm kiếm, con nên chuẩn bị một loại đặc thù tiền tệ khác để tránh bị tổn thất. Riêng điểm cống hiến hệ thống là sáng kiến rất tốt, có điều nó nên là một dạng đặc thù vinh dự lợi ích hơn là thực thể lợi ích.”

Quốc Quang gật gật đầu, đồng ý vô cùng.

Một cây làm chẳng lên non, ba cây chụm lại thành hòn núi cao. Quốc Quang chỉ cùng ba mẹ nói chuyện một chút liền thông suốt tương lai phát triển.

Có phương hướng chủ chốt, hắn chỉ cần hoàn thành các loại chi tiết khác liền được. Chỉ cần phát triển không lệch khỏi phương hướng chủ chốt, các vấn đề khác có thể sửa chữa rất nhanh.



Sáng sớm, các cư dân rất sớm thức giấc. Để bọn họ hoảng sợ là hôm nay bọn họ không có nhiệm vụ để làm. Bảng nhiệm vụ toàn bộ bị bôi mất, phía trên chỉ có một cái thông cáo:

“Hôm nay tạm nghỉ một ngày, thức ăn nước uống thống nhất phân phối. Không tốn điểm cống hiến.”

“Đây là làm sao rồi?” Có cư dân không nhịn được mà hỏi.

Hắn là một trong những người bị buộc về khu tránh nạn, Quốc Quang bỏ đói bỏ khát bọn hắn suốt một ngày một đêm, đến tối qua mới cho bọn hắn cởi trói. Quốc Quang cho bọn họ 2 cái lựa chọn, hoặc là ở lại, hoặc trong đêm rời đi.

Bọn họ không phải điếc, hôm qua nghe được người khác bàn tán xôn xao về chuyện Quốc Quang có các loại tài năng không thể tưởng tượng được, lại nghe chỗ tránh nạn đãi ngộ quá tốt, điểm cống hiến dễ kiếm thế nào, chỉ cần làm một ngày liền có thể thoải mái ăn uống suốt cả tháng.

Lại nghe có người may mắn được đoàn tụ với gia đình, nghe được bỗng nhiên xuất hiện hàng trăm người cầm cung, pho tượng biết cử động có thể bảo hộ an toàn. Bọn họ lựa chọn làm sao liền không cần nói. Nhất là khi Quốc Quang đảm bảo tài sản của bọn họ sẽ được trả lại khi vật tư dư giả.

Hắn hôm nay vốn định dốc sức mà làm, mưu cầu tương lai. Kết quả người ta trực tiếp không cho cơ hội.

“Có khi nào là tại hôm qua có quá nhiều người gia nhập không? Bọn nhỏ chịu làm không công rồi hả?”

“Cậu cứ nói đùa, tụi con còn đứng ở đây, có ai đi làm cái gì đâu!” Một cái học sinh mở miệng.

“Thế sao lại không có nhiệm vụ rồi?”

“Ta biết, ta biết. Chắc chắn là quản lý chê các ngươi làm việc quá chậm. Suốt cả buổi sáng không đào xong cái giếng, hôm qua ta thấy mười mấy binh sĩ cầm phá gậy gỗ ra sức đào đất, bọn họ đào suốt không nghỉ, một buổi chiều liền đào sâu 5 mét.”

“Nói hay lắm, ngươi biết đào giếng cỡ nào khó không. Không có dụng cụ như len, xẻng, đào được như vậy đã hay lắm rồi.” Cư dân hôm qua tham gia đào đất phản đối, hắn giơ ra bàn tay bị chốc một lớp da biểu hiện mình cố gắng đến nhường nào.

“Có khi nào là hết lương thực không?”

Đáng sợ câu hỏi cuối cùng cũng có người nói ra. Mọi người xanh hết cả mặt, nhất là các học sinh.

Tụi nhỏ chịu đói qua một lần, hiện tại không muốn lại chịu lần nữa.



“Bong, bong, bong.”

Quen thuộc tiếng gõ nồi lần nữa xuất hiện, cái binh chủng đó đợi ánh mắt của mọi người hoàn toàn tập trung vào hắn, mới nói:

“Tôn kính Tổng Tư Lệnh đại nhân đã nói: Chỗ tránh nạn không có bất cứ vấn đề gì, chỉ là do dân số tăng cao, cần thích hợp hơn hệ thống quản lý. Đặc biệt cho các ngươi tạm nghỉ một ngày để Tổng Tư Lệnh điều chỉnh hệ thống thích hợp. Ngày mai, tất cả liền trở lại bình thường.”

Biết được đáp án, các cư dân rất nhanh yên tĩnh lại, một số muốn hỏi thêm về hệ thống quản lý mới nhưng chỉ được đáp án ngày mai quay lại.

Quốc Quang ngồi trong phòng tại chủ vị, hai bên là tổ trưởng các binh chủng cùng Ashe, Ryze, Soraka.

“Hôm nay ta cần cùng mọi người thông báo một số chuyện.”

“Đầu tiên là hệ thống quản lý của chúng ta. Ta phân làm hai khối đối nội cùng đối ngoại.”

“Khối đối ngoại gọi bộ quân sự, hiện chia làm q·uân đ·ội cùng quân cảnh sát. Tựa như tên gọi, q·uân đ·ội phụ trách tiêu diệt xác sống, công chiếm các cứ điểm vật tư. Cảnh sát tiến hành tuần tra, phòng thủ, canh gác trong khu tránh nạn, đảm bảo hoàn cảnh trị an, xử lý các loại t·ranh c·hấp v,v…”

“Các binh sĩ phải dốc sức hoàn thành nhiệm vụ mà mình được phân công cho, ai có hành vi làm biếng, trốn trách trách nhiệm, không tuân thủ kỷ cương, sẽ phải chịu trừng phạt tương ứng.”

Quốc Quang lời nói này chủ yếu là cho các Anh Hùng nghe lấy, các binh chủng, binh sĩ đối với hắn có độ trung thành lên đến 100 đơn vị, là tử trung phần tử, tuyệt đối không phát sinh loại hành vi đó.

“Mỗi 12 người là tiểu đội, 120 người là trung đoàn, 1200 người là đại đoàn.”

“Tất cả binh sĩ đều được phân chia chức vị, như binh nhất, binh nhì, phó đội trưởng, đội trưởng, phó trung đoàn trưởng, đoàn trưởng trung đoàn, phó đoàn trưởng đại đoàn, đội trưởng đại đoàn các loại cấp bậc quân hàm.”

“Mỗi binh sĩ đều sẽ được phân phát tiền lương phù hợp với mình chức vị. Các ngươi có thể dùng tiền này để mua linh năng, đồ ăn, v·ũ k·hí tùy theo sở thích cùng bản thân cần.”

“Các đội mỗi tuần sẽ thay đổi cương vị một lần. Đảm bảo mọi người đều có thể rèn luyện tăng cấp.”

Quốc Quang uống một ngụm nước thấm giọng.

“Chức vụ quản lý các binh sĩ sẽ do Ashe đảm nhận, ta phong ngươi làm Đội Trưởng Trung Đoàn. Ngươi phải đảm bảo mọi người có được công bằng đối xử. Có vấn đề gì không?”

“Không có vấn đề.” Ashe xác nhận. Nàng thân là chủ mẫu của tộc Avarosa, đối với loại công việc này rất quen thuộc.



“Rất tốt.” Quốc Quang gật đầu. “Đội cảnh sát tuần tra có thể lựa chọn thích hợp cư dân tham gia cùng với binh chủng, chúng ta cần phải đem lợi ích của bọn họ cột chung với chúng ta.”

khu dân cư hơn bảy trăm người, các loại việc nhỏ t·ranh c·hấp là không thể thiếu, tổ kiến đội cảnh sát tuần tra là cực kỳ cần thiết.

Quốc Quang đem nhiệm vụ này hoàn toàn giao cho Ashe. Công việc của nàng cần làm một bảng kế hoạch chi tiết, để giải quyết các vấn đề chi tiết, phức tạp như làm sao tuyển người, tuyển bao nhiêu người, đội ngũ phân phối, tuyến đường tuần tra, thời gian tuần tra, các vấn đề như vậy. Sau khi hoàn thành công việc thì nộp bảng kế hoạch lên cho hắn. Hắn chỉ phụ trách việc tìm ra vấn đề, còn cách giải quyết toàn bộ nhờ Ashe, đây là đặc quyền của sếp lớn.

Người ở càng cao, đón gió càng mạnh. Đây là Ashe bắt buộc phải thừa nhận trách nhiệm nếu muốn làm chỉ huy quân bộ.

“Kế tiếp là đối nội. Chia làm Bộ Dân Sự cùng Bộ Hậu Cần hai khối.”

“Bộ Dân Sự quản lý tình trạng nhân khẩu, tên tuổi, nghề nghiệp, tình trạng hôn nhân, nơi ở, những thứ này toàn bộ thống nhất quản lý. Đồng thời bộ dân sự cũng phải đề cử thích hợp nhân tài đảm nhiệm các loại nhiệm vụ. Hiện tại tạm thời do Quốc Quân làm quản lý tối cao, có thích hợp nhân thủ sẽ thay thế.”

Quốc Quang nhìn về phía cha mình, hôm qua hắn đã cùng cha nói rõ chuyện này. Ông cũng muốn trợ giúp con mình, nên không hề chối từ.

“Tuân lệnh thưa Tổng Tư Lệnh.” Quốc Quân dùng chính thức xưng hô trả lời. Đây là ông bắt Quốc Quang phải làm lấy, tại chính thức trường hợp, nên có tôn ti rõ ràng.

“Cuối cùng là Bộ Hậu Cần, thu thập, kiểm kê, bảo quản vật tư đều do bộ này quản lý, chỗ tránh nạn cần thiết tài nguyên cũng từ Bộ Hậu Cần tổng hợp tính toán, báo cáo mỗi ngày cho q·uân đ·ội. Đồng thời bộ cũng nhận nhiệm vụ giá·m s·át giá cả thị trường, cho ra giá cả hợp lý cho từng nhiệm vụ.”

Cái nhiệm vụ này tự nhiên do Thuỳ Trang nhận lãnh. Bà cũng không phải kiêu nữ nhân suốt ngày ở trong bếp .

“Tuân lệnh thưa Tổng Tư Lệnh.”

Quốc Quang gật đầu, kết thúc cuộc họp:

“Ta cần các chỉ huy mau chóng cho ra nhất hợp lý kế hoạch. Sau 2 giờ tiếp tục họp lần nữa. Các bộ có vấn đề gì cũng có thể tổng hợp lại để mọi người cùng nhau thảo luận.”

Tổ Của Quốc: Lại là mình đây, lại cùng mọi người chia sẻ một chút suy nghĩ của mình khi viết truyện.

Sự kiện diễn biến theo thời gian là một phần quan trọng trong truyện, trước đây khi viết, mình luôn cố để mỗi ngày chỉ có một sự kiện chính diễn ra, phần thời gian thừa sẽ bị cắt bỏ một cách mơ hồ.

Hiện tại mình thay đổi cách viết một chút, mình sẽ cố gắng để các sự kiện diễn ra theo thời gian chi tiết cùng xác thực hơn.

Cuối cùng, cảm ơn mọi người ủng hộ trong thời gian qua. Mình sẽ cố gắng khiến truyện tốt hơn.