Tận Thế Triệu Hoán Liên Minh Huyền Thoại

Chương 21: Điểm cống hiến.




Chương 21: Điểm cống hiến.

Lại là một đêm ngủ say không có mộng mị. Quốc Quang cậu nhỏ sáng sớm chào cờ đúng giờ, đem hắn cấn đến tỉnh.

“Chào buổi sáng Tổng Tư Lệnh.” Nana êm tai chào hỏi.

“Chào ngươi Nana.” Quốc Quang đứng dậy, từ đồng hồ quả quýt bên tủ đầu giường coi lấy thời gian. Hiện tại chỉ vừa 5 giờ 37 phút.

Đơn giản vệ sinh thân thể, Quốc Quang liền mang theo hai bảng hôm qua đã chuẩn bị sẵn xuống lầu. Như thường khi, mẹ Quốc Quang đã sớm thức chuẩn bị buổi sáng. Hắn thấy vậy cũng liền vào tiếp. Hai mẹ con cũng đơn giản trò chuyện tình hình hôm qua.

Đúng 7 giờ sáng, một vị binh sĩ cầm theo một cái nồi lớn cùng giá gõ bong bong đi khắp khu trọ. Các cư dân nhanh chóng b·ị đ·ánh thức.

Hôm qua không biết lại xuất hiện cái quỷgì quái vật, liên tục cuồng hống, đem bọn họ sợ quá sức, đến khuya mới lơ mơ ngủ được một chút.

“Chào bác Năm.”

“Ừ, chào con Ngọc Minh. Hôm qua còn ngủ được không?”

“Dạ được bác.” Ngọc Minh trả lời. Đây là một cái cao chứng 1 mét 7, dáng người tựa như siêu mẫu, nhan sắc 7/10 nữ nhân.

“Bây hôm qua có nghe cái gì kêu không?” Bác Năm đến gần hỏi.

Ông tên là Năm năm nay 50, ở nhà đứng thứ năm liền được ba mẹ đặt tên như vậy, là hàng xóm của Ngọc Minh.

Không phải người nào cũng đều không thân không thích, trong 50 người hôm qua vẫn có nhiều người lẫn nhau quen biết. Dù sao đều sống gần nhau trong một khu vực.

“Con có nghe, bất quá không quan tâm. Hôm qua bọn họ gác đêm, có chuyện gì cũng là mấy người đó chịu trước. Bọn họ hung thần ác sát, v·ũ k·hí chuyên nghiệp, nếu bọn họ còn gặp vấn đề thì con có làm được gì đâu.”

Ông Năm Đúng nghe vậy cũng gật gù. Lão có chút than thở:

“Bây nói xem chuyện gì xảy ra đây? Hết sao băng rơi rồi đến người biến quái vật, hiện tại không biết lại lòi ra cái gì quỷ yêu!”

“Con cũng…”

“Cong, cong cong.”



“Mọi người tập trung tại sân trước, Tổng Tư Lệnh có chuyện muốn nói. Mọi người tập trung tại sân trước, Tổng Tư Lệnh có chuyện…”

Binh sĩ gõ nồi hô to, đảo qua một vòng đem lời nói Ngọc Minh cắt ngang.

Đối với người được gọi Tổng Tư Lệnh nam nhân, mọi người không dám lãnh đạm, mau chóng ra chỗ sân trước.

Quốc Quang hôm nay mặc một cái áo xanh dương - màu hắn yêu thích, cùng một cái quần jean đen, giày thể thao, kết hợp với hắn cương nghị khuôn mặt nhìn qua có chút thoải mái phóng khoáng.

“Yên lặng.” Quốc Quang hô lớn, thu hút mọi người chú ý.

Hắn gương mặt lạnh băng, giọng nói lành lạnh, ngữ điệu chậm rãi.

“Ta gọi Quốc Quang. Là người kiến tạo cùng quản lý của Khu tránh nạn số 0. Các ngươi có thể gọi ta là Tổng Tư Lệnh.”

“Đầu tiên nói cho các ngươi một cái tin tốt. Hiện tại, các ngươi đã an toàn, không ai có thể tại nơi này uy h·iếp tính mạng của các ngươi. Ngoại trừ ta!”

Hắn vừa nói, ánh mắt chậm rãi nhìn lấy từng cái cư dân. Mười phần phản diện sắc thái.

“Như các ngươi nhìn thấy, bên cạnh ta có 2 cái bảng. Một cái là bảng quy tắc, một cái là bảng nhiệm vụ. Tuân thủ quy tắc, không ai tìm ngươi kiếm chuyện. Làm tốt nhiệm vụ không cần lo thiếu ăn thiếu mặc.”

“Hiện tại các ngươi cẩn thận đọc lấy, có câu hỏi gì có thể nêu ra. Ta sẽ cho các ngươi giải đáp.”

Mọi người bị hắn khí tràng chấn nh·iếp, hoặc đúng hơn là bị sau lưng hắn hơn 20 mũi tên chỉ thẳng vào mặt dọa sợ, cẩn thận làm theo. Bọn họ cẩn thận đọc lấy, rất nhanh có người liền sinh ra thắt mắt, có điều do có chút sợ hắn nên vẫn chưa dám hỏi lấy.

Qua chừng 5 phút hơn, một cái thanh niên can đảm giơ tay. Hắn dùng một vấn đề chắc chắn sẽ không bị mắng bắt đầu:

“Xin hỏi Tổng Tư Lệnh, ta muốn báo danh nhiệm vụ thì phải tìm ai hoặc là làm sao?”

“Người này.” Quốc Quang kéo Soraka ra khỏi hàng. “Nàng gọi Soraka, các ngươi muốn báo danh nhiệm vụ gì liền tìm đến nàng.”

Chuyện này Quốc Quang đã suy nghĩ kỹ càng. Hắn không có ý định để các cư dân nắm quyền quản lý, ít nhất hiện tại giai đoạn là không thể. Hắn bản thân cần đi cùng các binh chủng để thu thập tinh hoa, cha, mẹ hắn thân phận đặc biệt, hắn không muốn họ tại giai đoạn biến động như hiện tại tiếp xúc quá nhiều người, tri nhân tri dạ bất tri tâm, cẩn thận cỡ nào cũng là không thừa.



Như vậy hắn chỉ có thể cử một anh hùng ở lại. Soraka không có kỹ năng chiến đấu, đưa nàng đi theo bộ đội không có quá nhiều tác dụng. Ít nhất là tại quy mô nhỏ tranh đấu, đặc biệt là khi hắn binh sĩ đa phần đều là tiến công tầm xa.

Đồng thời do nàng cẩn thận, tỉ mỉ, rất có kiên nhẫn, thiện lương các loại thiên tính cùng rất có sức chấn nh·iếp bề ngoài. Để nàng ở lại đây làm quản lý là hợp lý nhất.

Đúng như Quốc Quang dự đoán, mọi người đối với bộ dạng kỳ quái Soraka tương đối sợ hãi, ánh mắt hiện vẻ e ngại.

Đối với dạng này ánh mắt, Soraka chỉ là mỉm cười gật đầu chào. Dùng nàng ngọt ngào thanh âm nói chuyện:

“Ta gọi Soraka. Rất vui được cùng mọi người hợp tác.”

Bị nàng giọng nói cùng nụ cười đã đọng, một số người cũng nhẹ nhàng cười lại.

Quốc Quang chủ động vỗ tay bộp bộp cho nàng chào mừng nhận chức, mọi người cũng theo thói quen cùng vỗ tay. Đợi tiếng vỗ tay lắng lại hắn tiếp tục nói:

“Các ngươi có thể tiếp tục đặt câu hỏi?”

“Điểm cống hiến có giá trị ra sao? Ý lão hỏi, là ta có thể dùng nó mua cái gì?” Một cụ già giơ tay lên hỏi.

“Thức ăn, thuốc men, quần áo, nhà ở, thậm chí là có thể để ta giúp các ngươi tìm người.”

“Tìm người!”

“Tốn bao nhiêu điểm để tìm người?”

“Ngài có thể tìm xa bao nhiêu?”

“Có thể trước thiếu nợ không?”

“Có thể đổi lấy v·ũ k·hí không?”

Nghe được có thể giúp tìm người, mọi người nhao nhao hết cả lên. Cả đám khí thế giơ tay, quên mất sợ hãi, gấp rút đặt câu hỏi tựa như học sinh trong lớp có giáo viên dự giờ.

“Bong, bong, bong.”

“Tất cả im lặng, từ từ đặt câu hỏi.”



Binh sĩ gõ nồi dùng sức gõ. Hắn trước đó đã được dặn dò, một khi xảy ra ồn ào tình huống liền khiến mọi người bình tĩnh lại.

Kế hoạch khá có tác dụng, đám người nhanh chóng yên lặng lại, con mắt trông ngóng về phía Quốc Quang. Con người là quần cư động vật, ai không có mấy cái ở xa người thân, bạn bè chí cốt. Có cơ hội tụ hợp, mọi người sao lại có thể k·hông k·ích động.

Quốc Quang cũng không câu giờ, hắn nhanh chóng trả lời.

“Có địa điểm chính xác, phạm vi thành phố, ta có thể giúp các ngươi tìm người một ngày với chỉ 100 điểm cống hiến. Tại thành phố khác hiện tại là không thể.”

Nghe lấy Quốc Quang trả lời, một số người yểu xìu trở lại, bọn họ người thân rõ ràng không tại thành phố Ánh Bình Minh, một số người lại kích động vội vã muốn mau chóng lãnh nhiệm vụ.

Đối với những người vội vã, hắn lấy tay chỉ về Soraka đang chờ sẵn tại bàn làm việc của mình. Mọi người hiểu ý liền nhanh chóng chạy đi.

Đối với mỗi người đăng ký, Soraka liền đưa cho họ một tờ giấy cùng viết, yêu cầu họ ghi lấy bản thân tên, tuổi, ngày tháng năm sinh các loại thông tin cá nhân, nhiệm vụ muốn nhận. Có yêu cầu tìm người thân có thể ghi người cần tìm tên gì, tuổi tác, thậm chí số Căn Cước Công Dân, đặc điểm nhận dạng ra sao, địa chỉ cụ thể ở chỗ nào. Việc này cơ bản sẽ tốn một ít thời gian.

Chuyện này vốn dĩ tối qua nên làm, nhưng vì không có đèn cùng nến để thắp sáng nên phải chờ đến sáng.

Không lại để ý bên kia, Quốc Quang tiếp tục nói.

“Điểm cống hiến giá trị sẽ theo thị trường, các loại vật tư dự trữ mà thay đổi giá trị. Hiện tại thống nhất phân phối thức ăn, một bữa cơm giá trị 1 điểm cống hiến. Mỗi ngày kiếm được 3 điểm, thậm chí là 2 điểm cống hiến liền không cần lo c·hết đói.”

“Mỗi người một ngày sẽ được phát miễn phí 1 lít nước uống. Muốn có thêm cũng cần mua sắm, 1 điểm cống hiến đổi 500ml. Quần áo cùng các loại vật phẩm không quá quan trọng hiện tại có thể miễn phí cấp phát.”

“Riêng về chuyện mượn nợ, đối với những người có người thân cần cứu đạt điều kiện, ta có thể cho mượn trước 50 điểm.”

Nghe Quốc Quang nói như vậy, đang gấp rút viết chữ cư nhân càng viết vội hơn. Có người đỏ hết cả mắt, đưa mắt cảm kích về phía Quốc Quang.

Quốc Quang trong lòng cười thầm, thần sắc vẫn nghiêm túc cùng mọi người nói chuyện:

“Vũ khí bị cấm giao dịch. Ta có thể đảm bảo các ngươi an toàn, chỉ cần bình thường sinh hoạt liền được.”

Quốc Quang tiếp tục cho mọi người giải đáp thắc mắc.

“Người từ 50 tuổi trở lên, 14 tuổi trở xuống miễn phí cung cấp 1 điểm cống hiện mỗi ngày.”

Cảm thấy gần đủ rồi hắn liền kết thúc buổi gặp hôm nay. Kêu gọi mọi người đi đăng ký nhiệm vụ.