Chương 35: Anh bạn à, tôi có thể...
"Ai."
Một tên yêu tộc đột nhiên hướng về một phía quát.
Những tên khác giật mình vội rút ra binh khí, cảnh giác nhìn về phía đó.
Từ góc khuất đi ra năm bóng người.
Là Phạm Thiên, Thánh Gióng, Phong Không, Tiền Nhiều và Diệp Vô Đạo.
"Bình tĩnh, bọn tôi có thể giải thích."
Phạm Thiên vội dơ hai tay lên nói.
Những người khác cũng dơ tay biểu thị không có địch ý.
Dù vậy đám yêu tộc nhưng không có hạ thấp cảnh giác ngược lại càng cẩn thận hơn.
Bất quá xác thực không có lập tức t·ấn c·ông, năm người cũng không phải ít, đánh lên đến nhất định sẽ có tổn thất.
Tiếp tục tiến đến, dừng lại ở khoảng cách năm mét Phạm Thiên lần nữa lên tiếng:
"Cho bọn tôi cơ hội giải thích được không. Dù sao cũng chỉ có năm người, đâu làm được trò trống gì đâu. Mà đánh lên, song phương tổn thất đâu ai muốn."
Một tên yêu tộc nhìn chằm chằm Phạm Thiên nói: "Các ngươi không phải những tên vừa mới t·ấn c·ông bọn ta?"
"Tấn công cái gì cơ?" Phạm Thiên khó hiểu hỏi ngược lại.
Đánh giá năm người một chút, tên yêu tộc đó lạnh lùng nói:
"Cho ngươi một phút, sau đó tất sát!"
"Được nói là đủ rồi." Phạm Thiên mừng rỡ.
Tiến đến gần thêm một chút, Phạm Thiên đọc lên kịch bản đã chuẩn bị sẵn, đem mục đích của mình nói ra.
"Ý ngươi là ngươi muốn chuộc lại tên trong kia. Không thể nào, không chỉ c·ướp mất con mồi mà hắn còn g·iết cả đồng tộc của ta. Thù này không trả sao có thể được." Tên yêu tộc đó dứt khoát nói.
"Giết đi!" Một tên yêu tộc khác nói.
"Đúng vậy, vậy mà lại muốn chuộc người. Rõ ràng là cùng một bọn với đám đã t·ấn c·ông chúng ta hồi này."
"Khoan đã, tôi có thể đưa ra cái giá xứng đáng. Là một loại năng lượng mới." Phạm Thiên đưa tay ra vội vã ngăn cản.
Nói rồi Phạm Thiên phóng thích một chút linh khí trong cơ thể ra để chứng minh.
"Dừng lại!" Tên yêu tộc địa vị có vẻ cao đó ra lệnh.
Nhìn chằm chằm vào đoàn linh khí trong tay Phạm Thiên, tên yêu tộc đó nói:
"Làm sao để chứng minh nó có tác dụng. Biết đâu đây là kỹ năng của ngươi thì sao."
Biết ngay là sẽ bị hỏi cái này mà, Phạm Thiên liếc mắt ra hiệu cho bốn người khác.
Tiến lên hai bước, mỗi người cùng đưa tay ra làm những hành động kỳ lạ.
Sau tầm mười giây, pháp quyết thành.
Mỗi người bắn ra một đạo pháp thuật khác nhau t·ấn c·ông vào khu vực gần đó.
"Bốn người này cũng có thể dùng, như vậy đủ chứng minh rồi a." Phạm Thiên lạnh nhạt nói.
Tên yêu tộc đó hai mắt sáng rực nhưng ngay sau đó đã lấy lại bình tĩnh, lạnh lùng nói:
"Mau đưa cách tu luyện ra đây rồi tên trong đó sẽ là của các ngươi!"
"Không thể nào, nếu đưa xong các ngươi lật mặt thì ta biết tìm ai kêu oan đây. Phải cho bọn ta vào cứu người trước, dù sao bọn ta cũng chạy không được." Phạm Thiên phẫn nộ kêu lên.
Thật xem tao là đồ ngốc, muối tao ăn đủ pha nước mày uống thành biển đấy.
"Vậy thì hôm nay tất cả các ngươi cùng chôn xác ở đây đi. Dù sao cầm năng lượng về từ từ nghiên cứu, tuy hơi mất thời gian nhưng cũng không phải không thể."
"Ít ra có thể cho trị liệu sư tiến vào a?"
"Tấn công!"
"Từ từ, được rồi được rồi, ta thua còn không được sao. Nhưng ta sẽ chỉ giúp các ngươi tu luyện thôi, những thứ khác chờ cứu người rồi ta sẽ đưa nốt, đây là ranh giới cuối cùng rồi."
"..."
"Cùng lắm cả hai bên cùng lỗ, ôm bom t·ự s·át bọn ta vẫn có chút kinh nghiệm. Nổ c·hết vài tên tuyệt đối không vấn đề." Phạm Thiên giả vờ tức giận, bị dồn đến đường cùng mà dọa dẫm.
Mấy tên yêu tộc khác nghe vậy đều có chút kiêng kị.
Một tên trong đó nhỏ giọng nói: "Hoàng Anh, như vậy cũng được. Dù sao thì ngươi hiểu mà, không đáng."
Thì ra người địa vị có vẻ cao tên là Hoàng Anh.
Trầm mặc một chút Hoàng Anh nói: "Được, nhưng nếu phát hiện ngươi định giở trò gì thì ta sẽ khiến bọn ngươi sống không bằng c·hết."
"Tất nhiên, tôi là người giữ chữ tín." Phạm Thiên vỗ ngực uy tín nói.
Nói xong Phạm Thiên lấy ra thêm vài đoàn linh khí khác đã được phong ấn sẵn trong linh khí trận, sẵn sàng nghênh chiến.
"Kim Long, mày giỏi vụ này mày chọn xem ai lên đi!" Hoàng Anh nói.
Kim Long trầm ngâm một chút rồi chỉ vào ba tên yêu tộc tam tinh hạ phẩm ra lệnh:
"Mau đi đi, cơ duyên lần này thuộc về các ngươi. Tương lai gia tộc sẽ dựa vào các ngươi nên hãy cố mà tu luyện."
Ba tên yêu tộc được chọn sững sờ đứng đực ra đấy, kế tiếp là mừng rỡ.
Cứ nghĩ bản thân sẽ không được sờ đến thứ năng lượng này ai ngờ còn được tu luyện trước cả hai vị thiên tài luôn.
Tuy có chút nguy hiểm nhưng cũng là to lớn cơ duyên, trở về nhất định sẽ nhận gia tộc đầu tư bồi dưỡng.
Vội vàng cảm tạ, ba tên yêu tộc cùng nhau tiến đến trước mặt Phạm Thiên.
Chậc, vậy mà lại không tự mình tới. Thật đúng là một tên gian xảo a, bản thể của mi sẽ không phải một con cáo già đó chứ.
Nhìn xem ba tên yêu tộc trước mặt, Phạm Thiên tiếc hận thầm nghĩ.
Có thể bỏ xuống cơ hội, tâm chí cũng không phải dạng vừa.
Lấy ra một quyển công pháp tu luyện, Phạm Thiên đưa nó cho ba tên yêu tộc cùng với vài đoàn linh khí rồi nói:
"Vận chuyển năng lượng theo quyển công pháp mà hấp thu linh khí là được."
"Khoan vội, mau đưa quyển đó đây!" Hoàng Anh hướng về một tên cầm công pháp ra lệnh.
Tên yêu tộc cầm công pháp giật nảy mình, vội vã chạy đến ngoan ngoãn dâng lên công pháp cho Hoàng Anh xem.
Nhìn một chút, Hoàng Anh lại đưa công pháp cho Kim Long.
Đợi Kim Long xem xong Hoàng Anh hỏi: "Thế nào?"
Đưa lại công pháp cho tên yêu tộc cho hắn đi tu luyện, Kim Long trầm ngâm một chút rồi nói:
"Dựa trên lý thuyết thì không có vấn đề. Không thấy lỗ hổng hay gì cả, ngược lại đây cũng tính là một môn công pháp khá mạnh trong nhất tinh. Chỉ là tại sao chỉ là nhất tinh, cái này khá khó hiểu."
Phạm Thiên đang hướng dẫn cho mấy thằng ngu này tu luyện thì nghe thấy thắc mắc của Kim Long.
Đối phương nói to như vậy hiển nhiên là cố tình cho hắn nghe thấy.
Sợ tên này lại não bổ ra cái gì, Phạm Thiên nói lớn: "Tạm thời chỉ tìm ra cách tu luyện như vậy thôi. Tu vi bao nhiêu thì công pháp tu luyện cấp bấy nhiêu, muốn lên nhị tinh hoặc cao hơn thì chỉ cần công pháp cấp tương ứng là được."
Dùng ánh mắt nghi ngờ dò xét nhìn xem Phạm Thiên, Kim Long trầm mặc không nói gì.
Mặc dù còn chút nghi vấn nhưng vì không có bằng chứng, mà cách giải thích này cũng khá hợp lý nên Kim Long tạm thời lựa chọn tin tưởng.
Cứ vậy Phạm Thiên chỉ đạo hướng dẫn ba tên yêu tộc hạ phẩm này tu luyện.
Ba tiếng trôi qua, sau một hồi "tận tình chỉ bảo" để mấy tên này tu luyện nhanh một chút thì cuối cùng bọn chúng đã trở thành tu tiên giả, tu vi luyện khí nhất trọng.
Đối với người có sẵn cấp bậc tam tinh hạ phẩm, tương đương với kim đan cảnh mà nói thực sự là quá chậm.
"Được rồi, giờ thì mau cho bọn tôi vào cứu người nhanh! Nó ở trong đó đã sắp không chịu được nữa rồi." Phạm Thiên nói với Hoàng Anh.
"Không vội, hắn trong đó còn chưa c·hết ngay được. Mau tới đây để ta kiểm tra nhanh!" Kim Long cười lạnh nói.
Một tên yêu tộc trong ba tên tu tiên tiến tới gần chờ phân phó.
"Vận chuyển loại sức mạnh đó để ta xem!" Kim Long ra lệnh.
Nói rồi hắn đem hồn lực của mình truyền vào trong người tên yêu tộc đó.
Tuy việc này không thể tùy tiện để người khác làm vì rất nguy hiểm nhưng cũng không dám phản kháng, tên yêu tộc đen đủi này chỉ đành ngậm ngùi cay đắng, ngoan ngoãn vận chuyển công pháp một vòng.
Sau một chu thiên, Kim Long nói ra chút cảm nhận của mình cho Hoàng Anh.
Năng lượng không có vấn đề, tiềm lực phát triển cực lớn.
Công pháp không phát hiện vấn đề, thể chất đạt được nhất định tăng lên, cấp bậc chưa rõ.
Liếc mắt nhìn Kim Long, Hoàng Anh gật đầu một cái nhẹ đến không thể nhìn ra rồi nói: "Được rồi, mau vào chữa trị cho hắn đi! Đừng cố chạy trốn. Ta không phải người không giữ chữ tín nhưng cũng không ngại ăn miếng trả miếng đâu."
Nhìn qua có vẻ rất bình tĩnh nhưng Phạm Thiên biết trong lòng Hoàng Anh không bình tĩnh nổi.
Phạm Thiên đối với Thánh Gióng gật đầu một cái.
Năm người cảnh giác nhìn mấy tên yêu tộc từ từ lại gần cái hang.
Đợi khi đám Phạm Thiên năm người cách hang còn hai mét, đột nhiên có một tiếng quát lớn:
"Khởi!"
Một trận pháp xuất hiện tại dưới chân năm người.
"Bọn mày con mẹ nó định làm gì, muốn lật mặt hả." Thánh Gióng chửi ầm lên.
Trẻ con cũng biết trận pháp này là do đám yêu tộc bố trí, không muốn cho bọn hắn đi cứu Lạc Long.
Phong Không định động thủ.
Đưa tay ra ngăn cản, Phạm Thiên nói: "Đừng manh động, trận này không phải để trưng thôi đâu!"
Tuy không phải một đại trận nhưng trận pháp này cũng không nhỏ. Căn bản là không thể nào bố một trận pháp như vậy trong im lặng mà mất ít thời gian cả.
Điều đó có nghĩa mấy tên này đã bố trận ngay từ lúc bọn hắn xuất hiện bắt đầu.
Thật đủ cẩn thận, rõ ràng đối phương yếu thế hơn mà vẫn làm chắc cú như này.
Không biết nên nói là nhát gan hay cái gì nữa, Phạm Thiên thầm nghĩ.
"Ha ha ha có mắt nhìn đấy, đây không phải sát trận tầm thường đâu. Chỉ cần bọn ngươi dám di chuyển dù chỉ một bước ta đảm bảo bọn ngươi nhất định sẽ c·hết không toàn thây." Hoàng Anh cười lạnh nói.
Phạm Thiên thở dài nói: "Cần gì phải như vậy đâu, bọn ta cũng đâu có trốn được. Tại sao các ngươi..."
Không chờ nói xong, Hoàng Anh xen vào nói: "Câm! Ai biết bọn ngươi có cách trốn thoát hay không cơ chứ. Bọn ngươi dám thành thật khai báo chức nghiệp cùng kỹ năng của mình sao."
"Tất nhiên là không thể."
"Vậy thì đừng nói nhảm, mau đưa cách chế tạo thứ năng lượng đó ra đây rồi ta sẽ tha cho một mạng!" Kim Long hừ lạnh nói.
Nhìn một chút trận pháp dưới chân rồi lại nhìn mười sáu tên yêu tộc trước mắt, Phạm Thiên khinh bỉ nói:
"Cho xong bọn tao cũng nằm luôn tại đây với đứa bên trong chứ gì, nhìn cái mặt mày là tao biết rồi. Mặt nhìn như cái lòn trâu thế kia cơ mà."
Nghĩ gì thế, lừa tao mà dễ à. Ông đây chơi mấy cái trò này lên thách đấu lúc ông của mày vẫn còn là con nòng nọc đâu.
Vốn muốn hòa bình giải quyết, đây rõ ràng là do bọn mày không muốn trước.
Có thể lật mặt một lần có cái quần tao cho lật lần hai ấy.
"Ngươi...mau giao ra đây bằng không hôm nay các ngươi cùng tên bên trong đều phải c·hết." Hoàng Anh tức đến nổ phổi, giận dữ nói.
"Như này là hết đường nói chuyện rồi a. Anh em, xông vịt!"
"Không tự lượng sức. Giết!"
Hoàng Anh xem thường, ra lệnh.