Tận Thế Tiêu Hồn Động
Nếu là trước đây Lục Dĩ Minh có lẽ sẽ không thể ý Cao Dương, nhưng Cao Dương thôn tính căn cứ bên cạnh, còn đem đất trống chỗ giữa hai căn cứ cùng nhau vòng lên, kể từ đó quy mô cũng gần bằng căn cứ Chiến Lôi.
Trước khi đi tìm Sở Du Ninh hắn cũng đã xem qua, trong căn cứ bị Cao Dương thống trị gọn gàng ngăn nắp, giữa dị năng giả cùng người thường hỗ trợ lẫn nhau, rất ít có việc ức hiếp một cách táo bạo trắng trợn. Cũng chính vì nguyên nhân như thế, những người theo chân bọn họ cùng nhau tới đó mới đồng ý ở lại nơi này.
Nghĩ đến đây Lục Dĩ Minh liếc mắt nhìn Lôi Dịch một cái, có thể là lần này chia lìa nên bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, từ lúc Lôi Dịch nhìn thấy Sở Du Ninh vẫn luôn ôm cô giống như bảo bối, nhìn cái ánh mắt hắn nhìn cô kìa, nói không để bụng ai tin, nếu như Cao Dương cùng hắn muốn Sở Du Ninh, hắn chịu đưa sao?
Lục Dĩ Minh nghĩ nghĩ, nếu Cao Dương muốn chính là người phụ nữ của hắn, hắn có thể dùng một phát súng bắn chết Cao Dương,.... Cho nên…. Là không thể trông cậy vào một điều nhịn là chín điều lành của Lôi Dịch. Biện pháp duy nhất chính là không cho Sở Du Ninh lộ ra.
Đúng lúc này, Triệu Tiêm Tiêm đã hấp tấp trở lại, ả vừa vào cửa liền liếc mắt quét qua liếc Sở Du Ninh một cái, thấy cô bị Lôi Dịch ôm bước chân không khỏi dừng lại, ánh mắt hiện lên một ánh sáng lạnh: "Cao Dương nghe nói mấy người đã trở lại, dự tính cuối ngày mở tiệc chiêu đãi chúng ta."
Lục Dĩ Minh thấy Lôi Dịch không nói chuyện, nhận lấy câu chuyện "Cuối ngày sao? Vậy chúng ta cũng chuẩn bị một chút đi."
Lôi Dịch cũng không phải không để ý tới những việc này, chỉ là trạng thái Sở Du Ninh quá kỳ quái, bỗng nhiên cả người cô cứng đờ gắt gao nắm lấy quần áo của hắn, mắt Lôi Dịch chợt lóe đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía cửa, chỉ thấy người đàn ông mặc áo choàng đi đến, dường như còn nhìn thoáng qua bên này.
Lôi Dịch cau mày, chẳng lẽ quan hệ của Sở Du Ninh cùng hắn xảy ra chuyện gì?
Trên thực tế sau khi Lôi Dịch đi vào căn cứ Cao Dương cũng không thể đi ra ngoài tìm Sở Du Ninh đầu tiên, bởi vì đột nhiên giáo sư Lý không thoải mái. Ở tận thế sinh bệnh chính là chuyện lớn, bởi vì bác sĩ và thuốc thang nguyên liệu không đủ, đặc biệt giáo sư Lý lớn tuổi, nếu không cẩn thận sẽ có khả năng mất mạng. Cũng may trong không gian của Triệu Tiêm Tiêm có thuốc, bệnh tình của giáo sư Lý cũng không quá nghiêm trọng, lúc này Lôi Dịch mới có thời gian.
Lúc trước Lôi Dịch cũng không nghĩ nhiều, nhưng Sở Du Ninh ở trên xe tốt như vậy làm thế nào sẽ rớt xuống xe? Đặc biệt dường như cô rất sợ người đàn ông mặc áo choàng…..
Sở Du Ninh không thể chủ động nói ra người đàn ông mặc áo choàng đen đã làm cái gì với cô, rốt cuộc thì bọn họ mới là anh em vào sinh ra tử, cô, cho dù cô nói với Lôi Dịch thì cũng không xảy ra chuyện gì. Nhưng mà….. Cô có thể âm thầm cắm rễ ở trong lòng Lôi Dịch.
Lôi Dịch có thể không thèm để ý người đàn ông mặc áo choàng có xuống tay với Sở Du Ninh hay không, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không thèm để ý người đàn ông mặc áo choàng có thể vì Triệu Tiêm Tiêm mà không màng mặt mũi của hắn động đến người phụ nữ của hắn.
Đúng vậy, đàn ông chính là sinh vật buồn cười như vậy, mặc dù hắn không yêu Sở Du Ninh, nhưng cô vẫn là vật sở hữu của hắn, người đàn ông mặc áo choàng có thể quang minh chính đại nói với hắn không thích Sở Du Ninh, hắn có lẽ sẽ vì tình nghĩa anh em làm Sở Du Ninh rời đi, nhưng người đàn ông mặc áo choàng cõng hắn đối phó với Sở Du Ninh, vẫn là vì Triệu Tiêm Tiêm……
Trừ bỏ vấn đề mặt mũi quan trọng nhất chính là người đàn ông mặc áo choàng rốt cuộc trung thành với ai mới là vấn đề.
Nếu Sở Du Ninh trực tiếp cáo trạng cùng với Lôi Dịch, thì có lẽ Lôi Dịch sẽ không nghĩ nhiều được như vậy, bởi vì lực chú ý đều để giải quyết mâu thuẫn trên giữa hai người là như thế nào, người thống trị là trên mẫu thuẫn của người khác phong cách nhất quán là biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có, cuối cùng Sở Du Ninh không chiếm được hảo cảm còn không nói, còn dễ dàng chọc giận cả người đàn ông mặc áo choàng.
Nhưng hiện tại thì không giống, Sở Du Ninh không nói, chỉ khi người đàn ông mặc áo choàng xuất hiện thì mịt mờ tỏ ra vẻ sợ hãi. Thông minh như Lôi Dịch tất nhiên sẽ nghĩ nhiều, người ta sẽ sợ chính mình suy nghĩ miên man, bởi vì khi tưởng tượng có thể sẽ nghĩ tới thật nhiều thứ. Cho dù đây chỉ là suy đoán nào đó, nhưng ai có thể nói được hạt giống của sự hoài nghi vào một ngày nào đó không trưởng thành trở thành một cây đại thụ che trời đâu.