Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 541




Sau khi sờ soạng cô hai cái, anh đưa điếu thuốc lên môi, nói với giọng điệu lười biếng lạnh lùng: “Cởi quần ra, xem có sạch sẽ không.”

Sau khi Sở Du Ninh nghe thấy những lời nói của K, cô đột nhiên ngẩn người, dáng vẻ yêu quỷ này của anh, mẹ nó quá quyến rũ rồi, có được không! Nhịp tim của Sở Du Ninh đột ngột trở nên kịch liệt, nhưng sau khi Sở Du Nhàn cởi quần của cô ra, trong mắt của cô lập tức lộ ra vẻ sợ hãi sâu sắc: “Không… Đừng mà! Đừng như vậy.”

Sở Du Ninh ra sức giãy giụa, cô giống như con mới vừa lên bờ, nhưng dường như Sở Du Nhàn đã đoán được điều này từ trước, cánh tay của hắn ôm chặt vòng eo của cô và cố định ở trên người mình, một cánh tay khác của hắn linh hoạt né tránh sự giãy giụa của cô, sau đó hắn mượn lực của cô để cởi quần xuống.

Một đôi chân trắng nõn tinh tế, có đường cong hoàn mỹ đang lắc lư ở trước mặt

K. Không thể tránh khỏi, dưới động tác giãy giụa của cô, d*m huy*t đầy đặn kia cũng lộ ra như ẩn như hiện.

K lại nheo mắt một lần nữa, dường như bầu không khí xung quanh anh đều trở nên cứng lại. Bởi vì hắn đây quá vội vàng, nên anh cũng chưa cởi áo blouse trắng ra, bên trong chiếc áo blouse trắng đang rộng mở là chiếc áo sơ mi và quần tây rất ngay ngắn.

Nhưng cho dù anh ăn mặc ngay ngắn chỉnh tề, cổ áo kín cẩn cao tường, thì cũng không thể che giấu lều trại đang giương cao ở trong quần của anh.

Sở Du Nhàn mỉm cười, hai bàn tay của hắn lưu loát sờ lên đôi chân trần trụi của tiểu ni cô, giống như tư thế xi tiểu giúp em bé, hắn ôm cô đứng ở trước mặt K để K nhìn.

“Đầy đặn không? Nhất định là sạch sẽ hơn d*m huy*t của chị hắn – d*m huy*t bị người đàn ông thao nát!” Sau khi nói xong, Sở Du Nhàn còn điên cuồng đỉnh

lên trên, giống như hắn muốn để cho K nhìn rõ hơn.

Sở Du Ninh thở hổn hển ở bên tại Sở Du Nhàn, khóe miệng của Sở Du Nhàn bất giác cong lên, trong đáy mắt của hắn âm thầm xẹt qua một tia cưng chiều.

K vừa hút thuốc, vừa nhìn d*m huy*t đầy đặn trắng nõn và ướt đẫm của tiểu ni cô, d*m thủy ngọt ngào đang tràn ra khỏi d*m huy*t, chảy xuống cặp mông to tròn, từng giọt từng giọt đang rơi xuống nền gạch theo tiết tấu, b.ắn ra bọt nước d*m đãng.

Cho dù bị ôm như vậy nhưng d*m huy*t của cô cũng bắt đầu co rút thật chặt, dưới ánh mắt chăm chú không hề che giấu của K, d*m huy*t không chỉ ngượng ngùng mà còn khao khát, nó chậm rãi mấp máy.

K chậm rãi phun ra một ngụm khói, anh ngậm điếu thuốc ở trong miệng, cởi áo dài, xếp gọn và đặt sang một bên, sau đó anh lại thong thả ung dung vén tay áo lên, cuối cùng anh vừa bình tĩnh nhìn tiểu ni cô đang hoảng sợ lắc đầu từ chối, vừa cởi bỏ thắt lưng.

“Cạch!” Anh vứt chiếc thắt lưng và tạo ra tiếng vang, điều này chứng tỏ K cũng không bình tĩnh như dáng vẻ bên ngoài. “Xẹt…” Âm thanh của chiếc khóa kéo làm cho tiểu ni cô đột ngột run lên.

Giọng điệu xin tha của tiểu ni cô càng ngày càng nhỏ, cho đến khi K móc côn th*t sưng to ra và đỉnh lên d*m huy*t của cô.

Cô nhìn anh với ánh mắt chấp nhận số phận, trong đôi mắt của cải đều là sự tuyệt vọng, nhưng… như vẫn mang theo một tia cầu xin, hy vọng người đàn ông ở trước mặt có thể có lương tâm và buông tha cho cô.

Nhưng những gì cô chờ đợi được đó là người đàn ông kia nắm lấy eo cô và đột ngột đâm vào.

“A!” Tiểu ni cô kêu lên thảm thiết, d*m huy*t bóp chặt côn th*t của người đàn ông.

Người đàn ông dừng lại, anh cúi đầu nhìn d*m huy*t, anh dùng sức rất mạnh nhưng chỉ có thể đâm vào một cái quy đ*u… rất chặt, chặt đến mức anh không thể đâm vào được.

K hít vào một hơi thật sâu, quy đ*u bị bóp vừa đau vừa sảng khoái.

Sở Du Nhàn thấy vậy thì nhướng mày, hắn muốn giúp K mở rộng d*m huy*t của tiểu ni cô, nhưng hắn lại không thể buông tay ra.

Mọi người đều là người có dị năng, nhưng lúc này bọn họ đều cố tình không chịu sử dụng dị năng, K duỗi tay đỡ lấy côn th*t, lắc lư đỉnh vào d*m huy*t của tiểu ni cô, vì sợ vẫn không thể vào được, nên anh duỗi tay bôi d*m dịch lên trên côn th*t.

K cúi đầu nhìn thấy tiểu ni cô nhăn mặt nhịn đau, anh ngậm điếu thuốc ở trong miệng và đánh lên mông của cô hai cái “Bạch bạch”: “Thả lỏng một chút, nếu

không thì hắn sẽ thao chết em!”

Cơ thể của Sở Du Ninh không khỏi cứng đờ, quả nhiên là sự ghen ghét dễ dàng làm cho người ta mất đi lý trí, có thể khiến cho người yêu thích khoa học kỹ thuật như anh lại có thể nói ra những lời cợt nhả này!