Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 508




“A!” Quá đột ngột nên Sở Du Ninh kêu lên, âm cuối hơi run lên. Lục Dĩ Minh cười haha: “Có sướng không?”

“Rất sướng…” Sở Du Ninh vô thức trả lời, không chỉ như vậy tiểu huy*t cũng vô thức siết chặt lấy côn th*t của Lục Dĩ Minh.

“Hừ.” Lục Dĩ Minh cũng kêu lên một tiếng đau đớn, tiểu yêu tinh này đúng thật là biết dụ dỗ người ta mà! Lục Dĩ Minh nắm chặt eo của Sở Du Ninh, dùng ngón tay gõ gõ vào tờ giấy: “Em mau làm bài đi!”

Sở Du Ninh ngơ ngác nhìn tờ giấy, thật sự nghiêm túc làm bài nhưng tiểu huy*t vẫn luôn vô thức hút lấy côn th*t đang không ngừng xâm nhập vào cơ thể của cô.

Đột nhiên, hai tay Lục Dĩ Minh dùng sức, rút mạnh ra rồi lại đâm mạnh vào làm Sở Du Ninh hoảng sợ kêu lên một tiếng rồi không hô hấp.

Tuy nhiên, Lục Dĩ Minh từ từ thở phào nhẹ nhõm, và chỉ ra câu hỏi mà Sở Du Ninh vừa làm sai!

Sai sao? Sở Du Ninh đột nhiên bị phân tâm, vội vàng nhìn xuống: “Sai chỗ nào?”

Lúc này Lục Dì Minh đang ôm eo Sở Du Ninh, côn th*t đâm thật mạnh vào tiểu huy*t của cô, nghiêm túc nói: “Nếu em lại làm sai thì thầy càng phải làm em.”

Vẻ mặt của Sở Du Ninh cứng ngắc, cẩn thận suy nghĩ lời nói của Lục Dĩ Minh nhưng cô vẫn không hiểu nó có nghĩa là gì.

Vẻ ngoài của Sở Du Ninh là điều mà Lục Dĩ Minh thích, dù sao thì càng về sau thì hậu cung của cô cũng càng nhiều, phong thái nữ vương cũng càng ngày càng mạnh, cô không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt những người đàn ông của cô, lại càng không muốn lộ ra trước mặt người ngoài.

Bây giờ Lục Dĩ Minh may mắn nhìn thấy cảnh này, quả thực cũng rất may mắn, hắn đột nhiên có chút cảm kích tên thần côn não tàn kia.

“Mau làm bài đi!” Lục Dĩ Minh không cho cô cơ hội suy nghĩ mà thúc giục cô viết tiếp. Sở Du Ninh thật sự ngoan ngoãn làm bài, lần này vẻ mặt nho nhỏ càng trở nên nghiêm túc hơn, quả thật là lấy thái độ lúc thi đại học Thanh Hoa và đại học Bắc Đại.

Tuy nhiên đầu óc của cô lại không dùng được, thậm chí cô còn không thể đọc câu hỏi, vì vậy đã bị Lục Dĩ Minh làm rất nhiều.

Vốn dĩ cô rất bối rối, nhưng cố tình Lục Dĩ Minh cứ làm bậy với cô, vừa rồi cô đã làm bậy với Lục Dĩ Minh, sau khi làm xong thì cả người Sở Du Ninh mềm nhũn, nhưng cảm thấy sướng như vậy nhưng còn chưa đủ, tiểu huy*t của cô chặt đến mức như muốn cắn đứt côn th*t của Lục Dĩ Minh. Và tới lúc này làm càng sai nhiều và cũng bị thao nhiều lần hơn.

Không đúng! Sở Du Ninh thở hổn hển nắm lấy cánh tay Lục Dĩ Minh: “Thầy không thể làm như này, phải đợi em làm xong tất cả mới đúng.” Đúng, chính là như vậy, hắn quấy nhiễu cô như này căn bản là không công bằng!

Lục Dĩ Minh nhướng mày, bắt đầu dùng não rồi? “Được rồi, vậy em mau làm nhanh đi, mười phút nữa bài thi sẽ kết thúc rồi đấy, em sai mười câu.”

Nghe vậy, đại não Sở Du Ninh ong lên, tại sao chỉ còn mười phút. Cô vội vàng cúi đầu làm bài, nhưng tiểu huy*t của cô đã tê rần, ngứa ngáy, cô muốn thầy Lục chọc vào nhưng sợ ảnh hưởng đến bài thi, cô là học bá, nếu như bị điểm kém thì quá mất mặt.

Chưa kể, tên khốn Lục Dĩ Minh này lại thật sự thực sự có thể nhịn được, hắn chỉ nằm yên trên lưng Sở Du Ninh, yên lặng nhìn cô trả lời từng câu hỏi.

Hai người cứ ngồi trong lớp như thế này, bên dưới là những người bạn cùng lớp đang miệt mài làm bài, bàn giáo viên rộng lớn đã chia nơi này thành hai thế giới.

Sở Du Ninh đang mặc đồng phục học sinh, trẻ trung và non nớt, bộ đồng phục đơn giản không ngăn được bộ ngực đầy đặn của cô, cúc áo như muốn bị đứt ra, như có thể rách ra bất cứ lúc nào.

Mà bên dưới chiếc váy ngắn cũn cỡn chính là hạ thể của hai người đang dán chặt vào nhau, quần của Lục Dì Minh bị d*m thủy của Sở Du Ninh làm cho ướt đẫm, cảm giác thật d*m đãng và kích thích.