Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 505




Sự ra đời của trật tự mới tất nhiên sẽ sinh ra một nhóm lãnh đạo mới. Sở Du Ninh tưởng rằng sự đóng góp của Tưởng Thanh Vũ chắc chắn sẽ ngồi vào vị trí đó mà không bị cản trở, nhưng rõ ràng, cô vẫn còn ngây thơ, hoặc là… bộ não của một số người không thể giúp đỡ cho dã tâm của bọn của họ!

Sở Du Ninh thích thú nhìn người đàn ông trước mặt, người đàn ông đó trông khá phong độ, khuôn mặt cực kỳ sạch sẽ, là kiểu khuôn mặt thần côn không dính khói lửa nhân gian. Người ta nói rằng đằng sau người đàn ông này có một lượng lớn phụ nữ theo đuổi, những người đó cho rằng người đàn ông này chính là vị cứu tinh được ông trời lựa chọn trong mạt thế, vì vậy tất cả mọi người đều chấp nhận thần phục vô điều kiện.

Hôm nay tâm trạng của Sở Du Ninh rất tốt, bởi vì Cố Đông đã đảo ngược dòng vận chuyển dị năng thành công, từ nay về sau cô đã có thêm một sự trợ giúp đắc lực. Vì vậy cô không ngại khi nhìn thấy sự phấn khích của những chú hề đang nhảy nhót này.

Người đàn ông này chỉ bình tĩnh nhìn Sở Du Ninh, từ đến cuối anh ta đều thờ ơ với mọi chuyện, cho đến khi ông lão phía sau không ngừng nói, hệt như ông lão bán thịt ở ngoài chợ.

Thấy Sở Du Ninh một lúc lâu vẫn không có phản ứng, lão già đó tức giận: “Đây chính là cơ hội tốt nhất để Sở tiểu thư đây trở thành thần phi của Thần Vương tiên sinh, nếu như bây giờ bỏ lỡ cơ hội thì sau này đừng có mà hối hận!”

Nghe đến từ “thần phi” ánh mắt của người đàn ông đó khẽ lóe lên, tầm mắt hắn rơi vào khuôn mặt xinh đẹp như ma quỷ của Sở Du Ninh, trong mắt hiện lên một tia tham lam rất rõ ràng.

Những người khác không phát hiện ra sự thay đổi nhỏ này thì cũng không có nghĩa là Sở Du Ninh cũng không phát hiện ra.

“Xì”! Sở Du Ninh giễu cợt, khói thuốc bay lên, cô nhìn người đàn ông kia cười nhẹ: “Nếu tôi nhớ không lầm thì trước đây Thần Vương tiên sinh trước đây cũng chỉ là một tên bán mông của mình, cúc huy*t của anh chắc cũng đã bị chơi tơi tả rồi đúng không? Hiện giờ bày ra bộ dạng cao cao tại thượng cho ai xem vậy!”

Với mạng lưới tin tức hùng hậu của Sở Du Ninh sao có thể không biết rõ ràng lại lịch của cái tên được gọi là Thần Vương này? Nhắc đến cũng khá thú vị, thời kỳ đầu của mạt thế người đàn ông này vì để có thể sinh tồn mà đã đi theo rất nhiều người đàn ông khác, sau đó cũng từng bị vài người phụ nữ ở trong trại chăn nuôi.

Tất nhiên, mọi người cùng đều bị đàn ông ngủ thì chẳng ai có tư cách coi thường người khác. Có thể sống sót được ở trong mạt thế này là điều khá tốt, nhưng mà anh ta muốn đóng giả làm thần côn hay là muốn đoạt quyền lực của Tưởng Thanh Vũ, thì chỉ cần hắn ta có năng lực thì tất nhiên Sở Du Ninh cũng không quan tâm, nhưng…

Chạy đến chỗ cô giả vờ nhân từ, điều gì khiến hắn có tự tin mù quáng đó vậy! Lại còn thần phi… bằng hắn cũng xứng à!

Sau khi người đàn ông đó rời khỏi trại chăn nuôi, anh ta đột nhiên có một người theo dõi. Với kinh nghiệm từ những năm tháng đau khổ của Sở Du Ninh thì có lẽ tên này đã thức tỉnh được dị năng đặc biệt nào đó. Theo thói quen thận trọng trong quá khứ của Sở Du Ninh thì hiện giờ cô không nên xé rách da mặt. Nhưng mà…

Nhìn thấy gương mặt phàm tục của hắn cô không thèm đối phó với hắn, Diệp Trần ở trước mặt cô cũng chẳng kiêu ngạo như vậy, tên thần côn này dựa vào cái gì mà dám làm như thế!

Đã nói tới loại lời này rồi thì tất nhiên hai bên sẽ tan rã trong không vui, trước khi rời đi, tên thần côn này còn quay đầu lạnh lùng nhìn Sở Du Ninh.

Mắt Sở Du Ninh hơi lóe lên, biết rằng cơ hội để có thể thấy được năng lực của hắn đã sắp tới.

Buổi tối, Sở Du Ninh rót một ly rượu đỏ nếm rượu, nhưng đợi mãi vẫn không thấy người đến, còn làm cô cảm thấy buồn ngủ.

Diệp Trần và đội quân hộ vệ đều nấp ở nơi bí mật, Sở Du Ninh cũng không cần quá lo lắng, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Xung quanh đột nhiên vang lên những âm thanh ồn ào, Sở Du mở mắt ra, không ngờ lại phát hiện mình đang ngồi trong phòng học.

Lớp học là thứ cực kỳ phổ biến ở trước mạt thế, xung quanh còn có bạn học đang đùa giỡn.