Bên phía Tưởng Thanh Vũ không có cách nào, Diệp Thần cũng chỉ có thể mang theo Sở Du Ninh đi tìm K, nhìn Sở Du Ninh sắc mặt tái nhợt cả người toàn là mồ hôi, lông mày K càng nhăn càng chặt: “Sao cứ cách một thời gian thì tình huống còn xấu hơn thế này, nếu còn như vậy thì ở lại phòng thí nghiệm luôn đi không cần ra ngoài nữa đâu!”
Sở Du Ninh lại không rảnh để ý tới lời K nói bởi vì một vòng đau đớn mới lại tới nữa, tiến sĩ Dương nói không sai, cách ba giờ là sẽ phát tác một lần, hơn nữa mỗi một lần thời gian lại càng dài hơn, lần đầu tiên cũng chỉ giằng co có nửa tiếng còn bây giờ đã đau liên tục hơn một tiếng rồi.
Nhìn thấy bộ dạng đau đớn của cô sâu trong đáy mắt K hiện lên một tia đau lòng, nhưng vẫn bình tĩnh bế Sở Du Ninh lên bàn điều khiển, bắt đầu kiểm tra đo lường các loại.
Lần lượt qua các mục kiểm tra xong thì lông mày của K càng nhăn chặt: “Theo số liệu kiểm tra thì biểu hiện tất cả đều bình thường…”
Diệp Thần vừa nghe thì mặt càng trầm hơn, tại sao lại như vậy, từ trước nay anh chưa từng nghe tới loại bệnh trạng này.
Đúng lúc này, phòng thí nghiệm vang lên âm thanh cảnh báo, sắc mặt K trầm xuống nhìn về phía một góc trong video theo dõi, trong video chính là Bạch Lạc đang bị K nhốt lại để nghiên cứu.
Bạch Lạc hơi ngửa đầu, lười biếng nhìn camera: “Tôi biết cô ấy bị làm sao!”
Ánh mắt K và Diệp Thần đột nhiên chợt lóe, chẳng lẽ là do Bạch Lạc giở trò quỷ! Thật ra từ lúc Sở Du Ninh đem K tìm trở về, hắn vẫn luôn nghiên cứu chuyện giữa Sở Du Ninh và Bạch Lạc, nhưng nhìn theo các loại số liệu thì rõ ràng là Sở Du Ninh đạt được lợi ích thực tế.
Các cơ năng của cơ thể cô càng ngày càng tốt, các loại tế bào cực kỳ sinh động, đặc biệt là tế bào cải tạo, hoạt tính mạnh mẽ xưa nay chưa từng có, ngay cả sau khi rời khỏi cơ thể thì thời gian tồn tại cũng dài hơn.
Chỉ có một khuyết điểm đại khái chính là dục vọng của cô ngày càng thêm mãnh liệt, cái này có khả năng là liên quan đến hình thức tồn tại của tế bào cải tạo.
Nhưng cũng cũng không ngoại trừ việc Bạch Lạc có một cách nào đó để khống chế Sở Du Ninh… Nghĩ đến đây, K ấn xuống mấy cái phím đưa cái lồng sắt nhốt Bạch Lạc đi chuyển lại đây.
Sở Du Ninh nghe thấy lời bọn họ nói thì tự hỏi, theo lý thuyết thì lần này quá trùng hợp, bên này cô vừa mới vừa phát tác thì bên phía tiến sĩ Dương đã gọi điện thoại tới rồi, nếu như Bạch Lạc làm… hắn làm cách nào để liên hệ với tiến sĩ Dương dưới sự trông giữ của K?
Đau đớn làm đầu óc của Sở Du Ninh có chút hỗn loạn, luôn không thể nghĩ được ra điểm mấu chốt.
Bạch Lạc nhìn Sở Du Ninh khẽ cau mày, bởi vì sinh mệnh của hai người cộng hưởng cho nên hắn cực kỳ rõ tình trạng hiện tại cơ thể của cô rõ hơn bất kỳ kẻ nào, đừng nhìn cô không rên một tiếng nhưng mà nỗi đau đớn kia lại giống như lóc thịt đến cả đàn ông cũng chưa chắc đã chịu được.
“Loại tình huống này của cô ấy có lẽ là do ảnh hưởng bởi dị năng!” Bạch Lạc trầm giọng nói.
“Dị năng? Dị năng gì?” K nhíu mày, chẳng lẽ không phải do Bạch Lạc làm?
Bạch Lạc lại lắc đầu: “Cái này tôi cũng không quá rõ ràng, tôi chỉ có thể cảm nhận được cô ấy bị dị năng khống chế mà thôi.” Bạch Lạc hơi nhấp môi, lại lần nữa nhìn về phía Sở Du Ninh: “Nhìn dáng vẻ đối phương có lẽ cũng không phải muốn mạng của cô ấy, các người có nhận được tin tức gì không?”
“Là tiến sĩ Dương làm! Hắn muốn vị trí của phòng thí nghiệm vực sâu!” Diệp Thần trầm mặt nói.
“Phòng thí nghiệm vực sâu!” Bạch Lạc nhướng mày, là thứ mà nhóm tiến sĩ Dương vẫn luôn tìm kiếm? Xem ra… nhóm người Sở Du Ninh đã sớm tìm được cái thứ kia rồi!
K vừa nghe thấy thì lạnh mặt: “Vậy nói cho bọn họ!” Hắn tưởng Diệp Thần không cho nói.
Nghe thấy lời K nói Sở Du Ninh cảm thấy rất hài lòng, ít nhất cô ở trong lòng mấy người đàn ông ở đây cô quan trọng hơn phòng thí nghiệm vực sâu.
“Cô ấy không đồng ý!” Diệp Thần cũng lộ ra ánh mắt không tán đồng.
Giống như để phối hợp với lời Diệp Thần, Sở Du Ninh hít vào một hơi tích một chút sức lực, dùng hết sức nói: “Chết cũng không muốn!” Nhưng âm thanh kia lại giống như ruồi muỗi, không chú ý nghe thì cũng không nghe rõ.