Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 357




Cái này… không phải là cái quan tài trong cái hang núi kia sao!! Sở Du Ninh cẩn thận nhìn hoa văn mờ mờ trên đó, không sai, chính là cái kia, bởi vì lúc đó Thẩm Hạo Nam làm quá mạnh cho nên trên người cô còn bị ấn hằn lên mấy dấu vết này, phải mất mấy ngày mới biến mất.

Cái quan tài này rốt cuộc có cái bí mật gì có thể làm cho những người này không màng nguy hiểm ngồi phi cơ trực thăng bay từ phía bên kia của đại dương qua tận đây?

Tay Lục Dĩ Minh cầm di động khựng lại: “Em đã từng thấy nó rồi sao?”

Lúc này Sở Du Ninh mới lấy lại tinh thần, được rồi, nếu như là những người khác thì khẳng định không phát hiện chút bất thường này của cô nhưng người trước mặt lại là Lục Dĩ Minh, Sở Du Ninh hơi mím môi, không đợi cô nói cái gì Lục Dĩ Minh đã đưa tay bịt miệng của cô.

“Nào… giữ kín rồi nói lại sau cho anh.” Cái gọi là tai vách mạch rừng nếu như những người đó biết Sở Du Ninh đã từng gặp thì sự an toàn của cô chắc chắn sẽ không được bảo đảm, nghĩ đến tên dị năng giả cấp 9 Tư Đế Văn kia, trong mắt Lục Dĩ Minh hiện lên sát ý.

Giao tiếp với Lục Dĩ Minh vô cùng đơn giản, chẳng cần cô nói gì hắn đã hiểu rồi. Dưới tình huống không có chút thông tin gì rõ ràng về cái quan tài thì Sở Du Ninh cũng không định lộ diện.

Lục Dĩ Minh che miệng Sở Du Ninh từ phía sau, thân thể hắn cứ như vậy mà dán vào cô, không quá chặt, nhưng mà… nhiệt độ nóng bỏng trên cơ thể có cảm giác tồn tại rất mạnh. Thấy Sở Du Ninh cũng không phản đối, Lục Dĩ Minh thuận thế dùng một tay ôm lấy bả vai của cô, một tay ôm eo của cô: “Em định xử lý chuyện Cố Nam như thế nào?”

Nghe thấy tên của Cố Nam ánh mắt Sở Du Ninh hơi lóe: “Không cần anh nhúng tay vào.” Đôi mắt cô lạnh lùng, nếu như hắn đã thích phát sóng trực tiếp… vậy

thì cô sẽ lăng xê giúp hắn thành một minh tinh ở mạt thế!

Lục Dĩ Minh nhẹ nhàng hôn lên cổ cô: “Gần đây anh vẫn có chút bận, tạm thời không có thời gian tới đây với em, nếu như có việc gì thì em cứ gọi điện cho anh.” Nói rồi dùng di động của mình bấm số di động của Sở Du Ninh.

Sở Du Ninh kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên: “Sao anh cũng có mạng lưới của tiến sĩ K?”

“Đại chiến sắp bắt đầu rồi, thời cơ rất quan trọng cho nên chúng ta cần phải khôi phục internet.” Có điện thoại để liên hệ thì sẽ tiện hơn một chút.

Nếu như Internet hoàn toàn khôi phục… vậy có nghĩa là vệ tinh hoàn toàn không có vấn đề gì, vậy… tại sao virus bùng nổ? Chẳng lẽ là do cái quan tài kia đã mang virus tới sao? Sở Du Ninh nghĩ đến thứ ở trong quan tài, trước đây Thẩm Hạo Nam bảo nó là một cái xác khô…

Kết hợp với bức ảnh của Lục Dĩ Minh cái quan tài này chính là vật thể lạ từ trên trời rơi xuống, vậy… thứ ở trong đó chẳng lẽ là người ngoài hành tinh? Quan tài chính là phi thuyền vũ trụ? Vậy thì cũng quá khiêm tốn rồi đúng không?

Lục Dĩ Minh nói nói mấy câu liền phải đi, hắn thật sự rất bận, nhưng hắn cũng rất không nỡ xa Sở Du Ninh, hai người đều là người bận rộn, tuy rằng nói luôn gặp nhau nhưng mà cơ hội tiếp xúc gần như không có.

Thấy Lục Dĩ Minh như vậy, Sở Du Ninh biết gia hỏa này nếu như không được nếm chút ngon ngọt thì sẽ không đi, không có biện pháp nào cô đành kéo cổ hắn xuống rồi hôn lên.

Lục Dĩ Minh hận không thể trực tiếp một ngụm ăn luôn Sở Du Ninh nhưng là vẫn cần phải nhịn, kiên nhẫn làm nụ hôn sâu hơn, nụ hôn của hai người giống như chẳng thể tách rồi, vô cùng lưu luyến triền miên, giống như là một đôi tình nhân trước mạt thế yêu nhau cuồng nhiệt, tuấn nam mỹ nữ, đẹp như một bức tranh sạch sẽ.

Lục Dĩ Minh đi rồi Sở Du Ninh quay đầu lại nhìn nhìn Thẩm Hạo Nguyệt, em dâu làm trò hôn người đàn ông khác trước mặt cô ta thế mà cô ta vẫn bình tĩnh như vậy.

Thẩm Hạo Nguyệt lại chỉ cười cười: “Ánh mắt của em không tồi, Hạo Nam kém hơn một chút.”

Sở Du Ninh cũng không giấu: “Hắn có chị là chị gái lại còn có Tưởng Thanh Vũ là anh rể, không tệ lắm đâu.”

Thẩm Hạo Nguyệt lắc đầu cười, mỗi người một cách sống, cô ta sẽ không giống như Trần Dật, cảm thấy người như Sở Du Ninh là không thể chấp nhận, dù sao… bây giờ cũng là mạt thế rồi, có thể sống cũng là chuyện không dễ dàng, hà tất gì phải để ý nhiều như vậy.