Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 333




Đặc biệt là vẻ mặt hưởng thụ của Cố Nam khi ôm Sở Du Ninh, mãnh liệt đưa đẩy lực hạ thể, giống như hoàn toàn bị dục vọng khống chế, mà còn Sở Du Ninh… cô yếu ớt thừa nhận sự tấn công của Cố Nam, khóe mắt vương những giọt nước mắt trong suốt, kêu đứt quãng từng tiếng: “Đừng mà, không thể… Thật sự không thể nữa…”

Đến cả Sở Du Ninh là đương sự mà khi nhìn cái này còn thấy hơi nóng lên thì càng không cần nói tới Bạch Lạc… Cái video này đang phát đoạn giữa, có lẽ là

Bạch Lạc không dám xem một nửa còn lại. Sở Du Ninh lại quay đầu nhìn Bạch Lạc một cái, vừa lúc đối diện với đôi mắt tràn đầy tính xâm lược của Bạch Lạc.

Sở Du Ninh nhướng mày, trách không được tại sao ăn một bữa mà lại không tới nhà hàng mà lại phải tới phòng tổng thống, tiện nhân Bạch Lạc này muốn ngủ với cô! Sở Du Ninh lạnh lùng cười, lười biếng nhấc chân lên rồi vắt chéo: “Đừng nói anh đây là xử nam chưa có kinh nghiệm nhé? Chỉ như này mà đã chịu không nổi rồi à?”

Bạch Lạc vừa nghe thì sắc mặt đột nhiên biến đổi, giọng nói trào phúng của Sở Du Ninh giống như một chậu nước lạnh hắt lên đầu hắn, bây giờ hắn mới phát hiện mình đang làm cái gì!

Nói thật, Bạch Lạc cũng cảm thấy có chút ngốc, từ khi hắn nhìn thấy được cái video này thì đầu óc liền cực kỳ rối loạn, hắn nghĩ tới hội nghị ngày hôm đó Sở Du Ninh bình tĩnh nhìn Trần Dật giống như đang nhìn một con hề, đó chính là Trần Dật đấy, là một người phụ nữ rất xuất sắc ở trước mạt thế, cho dù là thân phận, địa vị hay là năng lực đi nữa thì Trần Dật cũng là tồn tại mà đám con cháu ở thủ đô đều phải nhìn lên.

Nhưng mà… đối mặt với những chiêu của Trần Dật thì Sở Du Ninh chỉ bình tĩnh như đang xem chuyện bát quái của người khác, cô giống như chắc chắn bọn Cố Đông sẽ đứng về phía của cô, sau khi mọi chuyện có vẻ lắng xuống còn giả vờ làm một trà xanh cấp thấp chọc giận Trần Dật mặt cũng phải tái mét. Một khắc kia cuối cùng người ở thủ đô đã biết được người phụ nữ xinh đẹp không chân thật giống như tinh linh này không chỉ có mỗi dung mạo.

Bạch Lạc cũng phải thừa nhận sự tự tin trong mắt Sở Du Ninh đã làm người ta cảm thấy khiếp sợ cũng làm người ta cảm thấy kiêng kị. Thậm chí có một khoảnh khắc nháy mắt bóng hình của Sở Du Ninh đã thay thế Trần Dật, đứng ở đỉnh cao nhất trong vòng quyền quý ngạo mạn quan sát mọi người.

Mãi cho đến khi Cố Nam lấy ra cái video này để cho hắn nghĩ cách đưa tới tay Cố Đông.

Bạch Lạc tuy cùng kết đồng minh với Cố Nam nhưng lại không muốn nghe theo sự chỉ huy của Cố Nam cho nên Cố Nam đi rồi thì hắn mở cái video này ra, khi hắn nhìn thấy Sở Du Ninh ở trong video bị Cố Nam đè ở dưới thân hung hăng cắm thì đôi mắt thẳng tắp.

Sở Du Ninh ở trong video bất lực, mảnh mai, mặc kệ cho Cố Nam muốn làm gì thì làm, yếu ớt thừa nhận dục vọng như mưa rền sấm dữ của Cố Nam, không kiềm chế được mà bày ra mặt đẹp nhất của phụ nữ.

Hình ảnh này quả thực là khác một trời một vực với Sở Du Ninh ở trong phòng hội nghị, chênh lệch cực hạn như vậy đã làm Bạch Lạc chấn động căn bản không thể rời mắt nổi, hắn giống như bị ma nhập nhìn video chằm chằm, bàn tay không biết từ bao giờ với vào trong quần cầm cái côn th*t sưng to, tưởng

tượng người đang đè Sở Du Ninh ở trong video chính là mình, và lắc lư trên cơ thể của Sở Du Ninh.

Video mới được một nửa Bạch Lạc đã bắn rồi, nhưng cảm giác trống rỗng mãnh liệt lại nảy lên trong lòng, làm hắn gần như không thể hít thở nổi, hắn không biết mình bị làm sao vậy, tóm lại đầu óc trống rỗng, sau đó ma xui quỷ khiến gửi thư cho Sở Du Ninh…

Chờ tới khi hắn bị Sở Du Ninh hắt một gáo nước lạnh để tỉnh lại thì chính là bây giờ, hắn xấu hổ, quẫn bách, thậm chí là tức giận, hắn bị làm sao vậy? Có được đồ vật hữu dụng như này trong tay lẽ ra nên truyền ra khắp mọi nơi để cho tất cả mọi người nhìn xem cái thứ gọi là gia chủ Sở gia cũng chỉ là một con đàn bà ai cũng có thể làm chồng mà thôi.

Nhưng nhìn thấy Sở Du Ninh đối mặt với tình cảnh này vẫn là bộ dáng vân đạm phong khinh như trước, Bạch Lạc thế mà lại có cảm giác hơi kháng cự… hình như hắn… cũng không muốn người khác nhìn thấy được một mặt này của cô.

Sở Du Ninh nhìn thấy Bạch Lạc như này thì sao mà không rõ cái đức hạnh này của hắn, đàn ông… cũng chỉ như vậy thôi. Vốn dĩ cô đã chướng mắt Bạch Lạc, bây giờ càng cảm thấy không thú vị, Sở Du Ninh đứng lên liếc cái video một cái: “Tôi cũng chẳng quan tâm cái video này có bị truyền ra hay không, nhưng mà… tôi dám cam đoan, mấy người đàn ông kia sẽ lấy mạng của toàn bộ Bạch gia để bình ổn lửa giận của họ.”

Nói Sở Du Ninh lạnh lùng cười, cầm khăn trên bàn xoa xoa tay, sau đó ưu nhã ném lên trên bàn: “Tôi còn có việc không thể tiếp tục nói chuyện với anh, anh cứ tự nhiên…” Nói xong Sở Du Ninh đứng dậy rời đi.