Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 276




Sở Du Ninh đột nhiên bị sốc, côn th*t của Cố Nam lớn hơn, không phải lớn theo ý nghĩa truyền thống mà lớn do tác dụng của dị năng, không chỉ lớn hơn mà nó còn dài hơn, giống như đang thăm dò cực hạn tiểu huy*t của Sở Du Ninh, côn th*t của hắn càng ngày càng dài, càng lúc càng lớn, mãi cho tới khi tiểu huy*t của cô không thể chứa nổi nữa…

Sở Du Ninh kinh hoảng nhìn về phía Cố Nam, như này là quá mức rồi… Nhưng mà Cố Nam c*n bản không thèm để ý sự lên án của cô, mà là thong thả rút côn th*t ra ngoài, rút cho tới khi chỉ còn lại mỗi cái quy đ*u rồi sau đó hung hăng cắm vào.

“A!” Sở Du Ninh nhịn không được kêu lên một tiếng, là bị căng, cũng là sướng.

Cố Nam thấy Sở Du Ninh như thế, khóe miệng nở ra một nụ cười thắng lợi, sau đó lại dùng sức đưa đẩy.

Động tác của Cố Nam cũng không nhanh nhưng mà mỗi một lần đều đâm vào chỗ sâu nhất, từng cái đều vào tới tận miệng tử c*ng của Sở Du Ninh.

“Không được không được!” Sở Du Ninh chống cự đẩy ngực Cố Nam: “Quá lớn, quá sâu!” Sở Du Ninh sợ hãi côn th*t của hắn sẽ xé rách tiểu huy*t của cô. Cô muốn điều chỉnh tiểu huy*t căng ra để bảo vệ mình không bị thương, nhưng mà Cố Nam đã ngăn cản cô với dị năng trong cơ thể mình.

“Lớn không tốt à? Sâu không tốt sao? Cô nhìn cô sướng tới mức nào đi!” Cố Nam vừa cười lạnh, vừa nhịn không được mà làm tàn nhẫn hơn, nhìn biểu tình

dần hỏng mất của Sở Du Ninh, khoái cảm trả thù trong lòng lan tràn toàn bộ thân thể kết hợp với khoái cảm.

Sở Du Ninh khó nhịn mà lắc lư cơ thể dưới sự đâm chọc của Cố Nam, là rất sướng, sướng đến nỗi thần trí của Sở Du Ninh dần dần mơ hồ, cái gì trả thù, cái gì tính kế đã bị cô ném ra sau đầu.

“A…..Rất sướng!” Trước giờ cô chưa từng sướng như này, khoái cảm cực hạn dần trở thành tất cả theo động tác ra vào càng lúc càng nhanh của Cố Nam càng.

“Mạnh nữa, mạnh nữa lên, làm tôi thật mạnh!” Cô giống như mất trí mà cầu hoan.

“A, sắp tới, nhanh, nhanh!” Tay Sở Du Ninh bị trói, cô chỉ có thể cố gắng nâng cái bụng nhỏ lên hùa với động tác của Cố Nam.

“Nói, tôi làm cô sướng hay không sướng?” Cố Nam thở dồn dập, tiểu huy*t của Sở Du Ninh quá tuyệt vời, hút hắn vô cùng sướng. Giống như muốn trả thù cái tiểu huy*t đẫm nước của cô, tốc độ đâm chọc của Cố Nam còn nhanh hơn nữa.

“Sướng, quá sướng!” Trán Sở Du Ninh đẫm mồ hôi, hoàn toàn đắm chìm trong dục vọng.

“Tôi làm cô sướng hơn hay Cố Đông làm cô sướng!”

Cố Đông? Trong mắt Sở Du Ninh hiện lên một tia mờ mịt, Cố Đông cái gì…. Cố Đông đã từng làm t.ình với cô rồi à?

Sở Du Ninh chần chừ đã khiến Cố Nam tức giận, hắn nâng một chân của cô lên rồi đột ngột chọc mạnh vào, mạnh mẽ ép chặt Sở Du Ninh ở trên cây thánh giá màu đen, làn da chỗ côn th*t của hắn bỗng nhiên có thêm một ít hạt châu, hạt châu cách một tầng da thịt kiểm tra tiểu huy*t của Sở Du Ninh, làm khóe mắt của Sở Du Ninh ướt át liên tục lắc đầu.

“Đừng mà, đừng mà! Không thể như vậy!” Vốn dĩ côn th*t của Cố Nam đã lớn đến cực hạn, nhưng hắn thế mà lại còn tạo ra hạt châu, như thế sao mà Sở Du Ninh chịu được!

“Nói, tôi làm cô sướng hơn hay là Cố Đông làm cô sướng hơn?” Cố Nam điên cuồng, đôi mắt của hắn chăm chú nhìn vào mặt của Sở Du Ninh, bởi vì tác động của dục vọng cho nên lúc này Sở Du Ninh đẹp không gì sánh được, điều này làm hắn nhớ lại lần đầu tiên làm cô, thuốc kích d*c mãnh liệt, khoái cảm cực hạn đã làm hắn điên cuồng tới mức quên hết tất cả, chỉ nhớ kỹduy nhất sự tốt đẹp ở giữa hai chân của cô.

Cũng chính vì đã từng nếm thử cái sự tốt đẹp cực hạn kia cho nên hắn mới có thể luôn giữ được một tia lý trí khi bị Cố Đông gian d*m.