Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 17




Đột nhiên Sở Du Ninh nhân lúc bọn họ không chú ý mà nhảy ra ngoài cửa sổ, lúc đáp đất cô đã biến thành một hạt cát. Bọn họ vọt tới bên cạnh cửa sổ nhưng không thấy bóng dáng của cô đâu nữa. Đúng lúc này bọn họ ngửi thấy một mùi thơm nồng tỏa ra từ phòng bếp, người đàn ông punk style* nhanh chân nhất, dẫn đầu phi vào phòng bếp bưng nồi cháo ra. Vừa nhìn thấy nồi cháo đã muốn ăn rồi, người đàn ông punk style nhấp thử một ngụm mà hai mắt sáng bừng lên: “Ngon quá!”

*phong cách nổi loạn/phong cách kỳ quái

Tên to lớn khó chịu punk style ăn mảnh, nên giành lại và cũng nếm thử một ngụm. Sau đó hắn không hề sợ nóng mà tu hết sạch luôn.

Mấy người khác cố kiềm chế không tranh giành với hai người họ, nhưng vẫn ngửi được mùi vị rõ ràng.

“Đại ca, tôi có một ý kiến chưa chín chắn lắm!”

Người có dị năng giả hệ sấm sét trầm mặc trong tích tắc: “Thời gian không còn sớm nữa, tối nay ở lại đây chỉnh đốn một chút đi.”

Thời gian không còn sớm á, Sở Du Ninh liếc nhìn sắc trời một cái, giờ mới buổi trưa thôi má ơi!

Nhưng Sở Du Ninh lại thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, tuy đúng là tới bữa trưa rồi, nhưng cô cố ý nấu bữa ăn này rất cẩn thận, nhiệt độ và thời gian đều được tính toán vừa vặn. Cô tự đánh cược rằng trong đội dị năng giả hùng mạnh này không có người nào nấu ăn ngon, hoặc cho dù có cũng không có thời gian làm. Cũng may là cô đoán đúng rồi.

Thời gian sau đó, người đàn ông punk style và tên to con dỗ ngon dỗ ngọt cô, bọn họ không chỉ ngồi rao giảng phúc lợi của tiểu đội mình, nói rằng đi theo

đám bọn họ chắc chắn cô sẽ được nhậu nhẹt ăn ngon mặc ấm, lại còn không ngại mà nói rằng dị năng biến hình thảm thương thế nào khi ở bên ngoài, cho nên đi theo bọn họ chắc chắn sẽ là kết quả tốt nhất.

Nhưng dù bọn họ nói tróc cả da mồm thế nào cũng không thấy bóng dáng Sở Du Ninh đâu, có vẻ là cô ấy bị dọa sợ thật rồi.

Đột nhiên người đàn ông mặc đồ trắng mở mắt ra, b.ắn ra tinh thần lực bao vây lấy hạt cát, chính xác đến vài milimet. Sở Du Ninh trong hình dạng hạt cát cứ thế bị tinh thần lực bắt lại rồi đặt lên trên bàn trước sự vây quanh của mọi người.

Thấy cô đã bị bắt mà vẫn còn nằm giả chết ở trên bàn khiến tên dị năng giả hệ sấm sét nhíu mày: “Một là gia nhập, hai là chết!”

Sở Du Ninh bất mãn, đây là tiếng người sao? Một câu thôi đã chặn đường xuống của cô rồi!

Người đàn ông mặc đồ trắng bất lực nhìn tên dị năng giả hệ sấm sét: “Lôi Dịch!”

Tên dị năng giả hệ sấm sét mấp máy môi không nói gì tiếp.

“Cô cũng thấy tình cảnh của người dị năng giả biến hình khi ở bên ngoài rồi đấy, một là trở thành món đồ chơi, hai là đỡ hơn một chút trở thành lính gác đỡ đạn. Hai ngày nữa sẽ có một đội quân lớn tới đây chuyển lương thực đi, tới lúc đó cho dù cô trốn được thì nơi đây cũng cạn lương thực rồi, cô không muốn theo bọn tôi thật à? Chỉ có bọn tôi mới có thể bảo vệ cô được chu toàn!”

Ý của người đàn ông mặc đồ trắng không phải là bảo vệ cô khỏi đám thây ma ở đây, mà là bảo vệ cô khỏi nhân loại hiểm ác hơn ở bên kia. Mấy lời này đã là bậc thang tốt nhất rồi, sẽ không còn nhân nhượng nào nữa.

Hạt cát nhỏ khẽ cử động, cuối cùng từ từ lăn vào lòng bàn tay người đàn ông mặc đồ trắng. Hắn cười cười sau đó đặt cô xuống dưới đất, Sở Du Ninh biến lại thành cô gái nhỏ tầm thường.

Trải qua vài phen trắc trở, cuối cùng cũng thành công đánh được vào trong nội bộ của tiểu đội này rồi, còn về mối thù một đao kia… Sở Du Ninh đi tới bên cạnh người đàn ông mặc đồ trắng, sợ hãi cúi đầu che đi tính toán trong mắt.

Lý do không đi tới cạnh mục tiêu nhiệm vụ là Lôi Dịch, vì cô phát hiện ra Lôi Dịch và người phụ nữ kia lúc nào cũng đứng rất gần nhau, chắc hai người họ là một đôi.

Đương nhiên cho dù là một đôi thì cô cũng không định bỏ cuộc giữa chừng. Hiện giờ tỷ lệ tử vong cao lắm, ai mà biết được người phụ nữ này chết lúc nào chứ, tới lúc đó cô có thể ung dung lên chức rồi. Cho nên giờ điều cô cần làm là cố gắng tăng độ hảo cảm với Lôi Dịch, nhằm để khi vợ hắn chết thì cô dễ lên chức hơn.

Xác nhận Sở Du Ninh đã gia nhập, người đàn ông punk style vỗ tay một cái: “Được rồi, bắt đầu làm việc đê.” Sở Du Ninh không hiểu gì cả, ngay sau đó đã thấy mấy người họ phối hợp ăn ý đi ra ngoài gϊết sạch thây ma ở đây, kể cả con thây ma tốc độ kia.

Thì ra người đàn ông mặc đồ trắng hay tức là Lục Dĩ Minh vừa phát hiện ra Sở Du Ninh đã gửi ám hiệu cho mọi người. Sau đó đòn tấn công của bọn họ đều ẩn giấu thực lực thật sự, thảo nào lại mạnh đến trình độ này, bọn họ quá cẩn trọng.

Điều khiến cho Sở Du Ninh bất ngờ hơn là sau khi gϊết thây ma xong, bọn họ chuyển hết sạch lương thực đi, gói hết cả nồi niêu xoong chảo và đồ ăn đông lạnh còn thừa lại…

Không ngờ người phụ nữ kia là dị năng song hệ gồm hệ băng và không gian! Không gian của cô ta lớn tới cỡ nào? Có thể nhét được nhiều đồ như vậy sao? Đây chẳng lẽ là sắp xếp cho nữ chính trước ngày tận thế?