Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 132




“Là bởi vì Cao Dương hay là do Lôi Dịch?” Ngụy Tử Hân nhíu mày “Ninh Ninh, em phải đưa tầm mắt rộng ra, Cao Dương và Lôi Dịch đánh là không tồi nhưng ở cái thủ đô phồn hoa này bọn họ kém xa đấy.”

Sở Du Ninh rưng rưng nước mắt khẽ lắc đầu “Không phải vì bọn họ hay vì bất kỳ ai, mà tôi đang vì chính mình!” Sở Du Ninh mím chặt môi, một giọt nước mắt rơi từ khóe mắt xuống “Chị Hân, em… Không muốn sống ở dưới thân của đàn ông, cũng không muốn trở thành một cái đồ chơi…”

Ngụy Tử Hân vừa nghe ánh mắt đột nhiên co rút lại, cô ta phức tạp nhìn Sở Du Ninh, thật lâu cũng không nói nên lời, cuối cùng cô ta dùng ngón cái lau nước mắt của Sở Du Ninh “Ngây thơ ở mạt thế đúng là rất đáng quý nhưng mà… ngây thơ là điều trăm triệu lần không thể, em và chị đều không có bối cảnh mà dị năng cũng không đủ mạnh, nếu muốn sống một cách tự do thì đó chính là một điều buồn cười.”

“Nhưng mà…” Sở Du Ninh nắm chặt lấy tay Ngụy Tử Hân “Chỉ có không chiếm được mới là thứ tốt nhất! Đặc biệt là đối với những người đàn ông cao cao tại thượng đó!”

Ngụy Tử Hân hơi ngừng, cô ta thừa nhận Sở Du Ninh đúng là thông minh, có thể đưa ra ý kiến này, nhưng…nếu như ông chủ mà chưa gặp cô thì Ngụy Tử Hân còn có thể làm chút hành động, nhưng mà…ông chủ đã thấy cô, mà tựa hồ cũng đã có sắp xếp… “Rất xin lỗi…”

Đôi mắt Ngụy Tử Hân hơi đỏ, cô ta cũng không nghĩ tới Sở Du Ninh có suy nghĩ như vậy, nếu như cô sớm nói cho cô ta, chỉ cần nói sớm một ngày cũng được, chỉ cần ông chủ chưa thấy dung mạo thật sự của cô..

Trong lòng Ngụy Tử Hân có chút khó chịu, đặc biệt là nhìn bộ dáng mặt đầy nước mắt của Sở Du Ninh, trái tim cô ta giống như bị kim đâm có chút đau đớn. Ngụy Tử Hân thở sâu, kìm nén cảm giác ở trong lòng, ra vẻ lạnh lùng nói “ Chuyện bây giờ của em… đã không còn tới lượt chị nhúng tay.” Dứt lời, cô ta đẩy Sở Du Ninh ra rời đi cũng không quay đầu lại.

Cô ta không dám ở lại, cũng không dám đối mặt với đôi mắt đỏ ửng của Sở Du Ninh.

Mùi sữa ngọt ngào còn vương trong miệng, nhưng trong lòng Ngụy Tử Hân lại chua xót, không mãnh liệt nhưng cũng không có cách nào xem nhẹ nó.

Sở Du Ninh nhìn cửa đóng chặt, thu lại biểu tình tuyệt vọng trên mặt, cô dựa vào bàn ăn cẩn thận nhớ lại một chút chuyện hôm nay. Tuy rằng còn không hiểu rõ vì sao tâm tình của Ngụy Tử Hân lại không tốt, nhưng… Sở Du Ninh có thể khẳng định, Ngụy Tử Hân yêu ông chủ vô cùng sâu đậm!

Theo như quan sát của Sở Du Ninh mấy ngày nay, thật ra Ngụy Tử Hân là một người phụ nữ không để lộ cảm xúc ra bên ngoài, có thể làm cô ta lộ ra biểu tình

tang thương như vậy đã đủ để chứng minh sự ảnh hưởng của ông chủ tới cô ta là rất lớn.

Điều này làm Sở Du Ninh nghĩ tới chuyện người nối nghiệp… Sở Du Ninh suy đoán bởi vì Ngụy Tử Hân động tình với ông chủ cho nên không muốn lên giường với bất kỳ một người đàn ông nào khác ngoài ông chủ, cho nên mới vội vã tìm kiếm người nối nghiệp, mà thân phận của Ngụy Tử Hân đặc thù, tác dụng lộ rõ, cho nên người nối nghiệp cô ta nhất định phải là người phụ nữ có khả năng biến hình, chỉ có người phụ nữ có khả năng biến hình mới có thể thỏa mãn nhu cầu những người đàn ông đó của cô ta.

Điều này cũng có thể giải thích lý do vì sao Ngụy Tử Hân phải ngàn dặm xa xôi đi tới căn cứ Cao Dương để tìm cô, thậm chí vì để tìm cô mà ở lại căn cứ Cao Dương lâu như vậy, trước đây còn không biết nhưng từ lúc đi vào chợ đen Sở Du Ninh liền phát hiện thời gian của Ngụy Tử Hân thật sự rất quý giá, bạn ngày cô ta phải xử lý mọi chuyện ở chợ đen, buổi tối thì lại phải tiếp đủ loại đàn ông, nói là làm việc liên tục cũng không quá.

Thời gian quý giá như thế mà còn có thể lãng phí thời gian lâu như vậy tới căn cứ Cao Dương tìm cô, đủ để chứng minh Ngụy Tử Hân coi trọng Sở Du Ninh và sự cấp bách để cô ta có thể phá thế cục này.

Cho nên… Sở Du Ninh hơi nheo mắt lại, kể cả Ngụy Tử Hân xem cô như em gái cũng sẽ không vì tính cách của cô mà không để cho cô lên giường với đàn ông…chỉ là lúc chọn đàn ông cho cô sẽ loại cho cô mấy tên biến thái thôi.