Tận Thế Tiêu Hồn Động - Thương Tịch Lạc

Chương 125




Khác hoàn toàn với câu lạc bộ tao nhã ở phía trên, bên ngoài thang máy là một sòng bạc nơi nơi tràn ngập hương vị tiền tài, nơi này có rất nhiều người, đủ loại kiểu dáng, có những người to béo có đầu óc vừa thấy liền biết là người mập mập có rất nhiều tiền; có bất cần đời, có thiếu gia nhà giàu không chút để ý ngậm thuốc lá đánh bài, cũng có người đứng tuổi nhưng giơ tay nhấc chân lộ ra vẻ quý phái của quý tộc có gia thế.

Làm Sở Du Ninh kinh ngạc nhất chính là, trong sảnh lớn không đếm được vô số người đẹp… Đúng vậy, là người đẹp, mỗi người phong cách khác nhau, nhưng mỗi người đều xinh đẹp làm người ta không rời được mắt, cảnh tượng như vậy

ở trước tận thế cũng không hiếm lạ, nhưng ở tận thế này quả thật chính là kỳ tích.

Thậm chí trong nháy mắt Sở Du Ninh có chút hốt hoảng, có lẽ cái gọi là tận thế chẳng qua chỉ là một giấc mộng đáng sợ mà thôi.

Nhìn thấy Ngụy Tử Hân đã đến, rất nhiều người ngừng tay việc đang làm và sôi nổi cùng chào hỏi cô, Ngụy Tử Hân cũng từ sự trầm mặc lúc trước trong nháy mắt trở nên bát diện linh lung. Những người đó vừa cùng cô ta nói chuyện, vừa đánh giá Sở Du Ninh, trong mắt lóe lên sự tò mò.

Từ sau khi Sở Du Ninh biến thành thiếu niên vừa gầy vừa đen, ở trước mặt Ngụy Tử Hân vẫn luôn duy trì hình tượng kia. Cho nên khi thấy một đứa trẻ nam khiêm tốn đi theo bên cạnh Ngụy Tử Hân, mọi người đều rất tò mò.

Đối mặt với sự tìm hiểu của mọi người, Ngụy Tử Hân chỉ cười cười thần bí, cơ bản là không có ý định giải thích sự nghi hoặc của bọn họ.

Toàn bộ sòng bạc ngầm chia làm năm tầng, tầng ba tầng bốn là sòng bạc kiểu mở, tầng năm là sòng bạc kiểu hộp. Tầng một tầng hai phía dưới là đủ loại phòng tình thú.

Có thể tưởng tượng khách ở câu lạc bộ ăn cơm, ở chỗ này đánh bạc, đánh cược xong rồi lại lôi kéo người đẹp mình thích đi xuống phòng tình thú phía dưới làm t.ình, sống mơ mơ màng màng như rồng, không hổ bị Ngụy Tử Hân gọi là tiêu hồn động nha.

Thời điểm mà Sở Du Ninh cho rằng đây đã là toàn bộ, Ngụy Tử Hân lại mang theo cô vào thang máy, lần này…. lại ấn B1.

Có lẽ đã trải qua lúc trước một lần, lần này Sở Du Ninh thật bình tĩnh. Nhưng khi thang máy lại mở ra lần nữa, lúc này Sở Du Ninh vẫn lại kinh ngạc: “Nơi này là…”

“Đấu trường!” Ngụy Tử Hân vẫn mỉm cười như cũ nói.

Nơi này rất lớn, cũng rất cao, ba tầng lầu hình thành vành hình vòng tròn, tầng trên cùng là phòng riêng có cửa sổ sát đất, tầng thứ hai là một vòng có rào chắn cao bao quanh, còn tầng thứ nhất chính là một đấu trường hình tròn. Toàn bộ ba tầng lầu đều là phong cách màu đỏ đen áp lực, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi nồng đậm, lúc này không có biểu diễn đấu, chỉ có mấy nhân viên đang làm công việc quét dọn vệ sinh.

Ngụy Tử Hân đơn giản mang theo Sở Du Ninh nhìn xuống, sau đó lại vào thang máy, lần này… Sở Du Ninh vậy mà lại nhìn thấy một chợ đen…

“Đã nghe nói qua chợ đen chưa?” Ngụy Tử Hân trầm giọng hỏi.

Sở Du Ninh cảm thấy dường như tim của cô muốn nhảy ra ngoài. Không đến thời gian một giờ, thế giới quan của cô về cái gọi là mong muốn sống sót trong tận thế gian nan sụp đổ ầm ầm.

“Nơi này là…” Dường như Ngụy Tử Hân bị biểu tình ngây ngốc của Sở Du Ninh lấy lòng, cười xoa xoa đầu cô: “Đừng nhìn thấy cô đi vào nhẹ nhàng như vậy, trên thực tế mỗi một thang máy đều có chứa gen mật mã khóa là phát minh nghiên cứu mới nhất, chỉ có trải qua sàng lọc thật mạnh chọn ra được nhân tài thì mới có tư cách đi vào nơi này.

Ngụy Tử Hân cũng không có đưa cô đi dạo chợ đen, mà mang cô đi đến một phương hướng khác: “Về sau cô sẽ ở tại đây, phòng của tôi ở ngay cạnh cô, phía sau cửa ở bên kia là văn phòng, tôi sẽ ở nơi đó làm việc.”

Ngụy Tử Hân chuẩn bị cho Sở Du Ninh một phòng tầm trung rộng rãi, trên dưới hai tầng, bên trên là phòng ngủ, phòng đọc sách, phòng tắm độc lập, bên dưới là phòng khách, phòng bếp, phòng tập thể dục, còn có phòng huấn luyện để luyện tập dị năng.

Đãi ngộ này cho dù ở trước tận thế cũng được xem như là biệt thự cao cấp.

“Cô nghỉ ngơi trước đi, một lát nữa tôi dẫn cô đi ăn cơm!” Ngụy Tử Hân vỗ vỗ vai Sở Du Ninh, nói xong lập tức rời đi.