Về phần kiếm kỹ, vốn Ngô Minh vốn là sức mạnh của Ngô Minh. Lúc đầu, thực lực của Ngô Minh với kiếm kỹ ở nguyên khí cấp bảy cũng đủ để giết những cao thủ cùng cấp, bây giờ nguyên khí của Ngô Minh là ở cấp chín, uy lực kiếm kỹ của anh tự nhiên tăng lên. Trước đây, đặc biệt là kiếm kỹ Kiếm Thánh thị tộc vốn là thủ đoạn công kích lợi hại nhất trong Đế quốc thú nhân, bây giờ vừa triển khai lập tức là thể hiện ra uy thế cực kỳ khủng bố, ánh kiếm to lớn tới trăm mét, phách kinh trảm lãng, chí ít gấp đôi so với Hải tộc cấp chín chém ra.
Hai nhát kiếm lập tức va chạm vào nhau, lực va chạm cực lớn trực tiếp ép nước biển ra xung quanh, tạo thành một vùng chân không trong phạm vi 100 mét, vô số nước biển bị sức nóng do lực lượng kinh khủng mang theo động nhiệt bốc hơi ngay lập tức, hiện trường bốc hơi nghi ngút, vô số nước biển rơi xuống như mưa, chẳng mấy chốc nước biển đã được lấp đầy lại cái hố khổng lồ này.
Nhìn bề ngoài, mặc dù Ngô Minh cùng Hải tộc cấp chín công kích ngang nhau, nhưng Ngô Minh vẫn chiếm thượng phong, phần lớn lực xung kích va chạm sau đó đều hướng Hải tộc cấp chín và Hải tộc xung quanh. Ngô Minh bên này ngoại trừ hải lưu cấp tốc dâng trào thì không có ảnh hưởng gì khác, trái lại phía đối diện đều một mảnh người ngã ngựa đổ, Hải tộc tới gần một chút đều bị tươi sống xé nát, Hải tộc cấp chín cũng khá là chật vật, chỉ là hắn thực lực cường hãn, cũng không có bị thương.
"Đây là nhát chém gì, vậy mà có thể áp đảo ta!" Hải tộc cấp chín cũng nhìn ra Ngô Minh không dễ đối phó, lập tức thần sắc ngưng trọng, sau một khắc, hắn lấy ra mấy tấm thẻ bài, đặt ở trên vũ khí trong tay, sau đó lại hướng về phía Ngô Minh một kích đâm tới. Lần này là tàn ảnh của một đạo Tam Xoa kích gào thét mà ra, giống như một quả tên lửa tàu ngầm xuyên qua biển lao về phía Ngô Minh.
Hai lực lượng lại giống như hai đoàn tàu đối đầu va vào nhau.
Đáy biển lại một lần nữa đảo lộn, trên mặt biển có một cỗ lực lượng phá vỡ nước, ầm ầm nổ ra sóng biển cao hơn trăn mét, lần này hiển nhiên Ngô Minh vẫn chiếm thượng phong, nhưng vào lúc này, Vạn Thú Kiếm trong tay Ngô Minh đột nhiên kêu răng rắc, xuất hiện một vết nứt.
Ách?
Ngô Minh nhìn xuống và ngay lập tức nhận ra rằng mình không còn như xưa. Thực lực hôm nay đã ở nguyên khí cấp chín, uy năng kiếm kỹ kích hoạt so với trước đó đâu chỉ gấp trăm lần, nhưng Vạn Thú Kiếm vẫn là Vạn Thú Kiếm. Lúc trước khi mình còn là nguyên khí cấp bảy thì sử dụng nó tự nhiên là thuận buồm xuôi gió, nhưng là hiện tại đã là nguyên khí cấp chín, sử dụng nó thì có chút lực bất tòng tâm.
Chỉ là hai kiếm, mặc dù Ngô Minh chiếm thế thượng phong, nhưng thanh kiếm của anh ta đang trên bờ vực băng toái.
Vạn Thú Kiếm đã đi theo Ngô Minh một thời gian dài. Ngô Minh cũng có cảm tình với nó, nhìn thấy điều này anh ta tự nhiên sẽ không vận dụng nó nữa, bằng không lần sau nó nhất định sẽ hoàn toàn vỡ vụn.
Hải tộc cấp chín mặc dù hai lần liên tiếp gặp bất lợi, bị Ngô Minh trấn áp, nhưng lúc này nhìn thấy trường kiếm trong tay Ngô Minh tan vỡ, hắn lập tức cuồng tiếu một tiếng: “Ta thừa nhận thực lực của ngươi không yếu, nhưng ngươi không có vũ khí tốt, Hải Thần Kích của ta là bảo vật của Đông Hải tộc ta. Chỉ với vũ khí này thì ta đã có thể giết chết ngươi! "
Nói xong lại công ra đòn thứ ba, định lợi dụng lúc ngươi có bệnh đòi mạng ngươi.
Ngô Minh lúc này không có binh khí, tự nhiên không thể sử dụng kiếm kỹ, bằng không coi như là mạnh mẽ thi triển thì uy lực cũng sẽ giảm đi rất nhiều.
Nhìn thấy xung kích đối diện một lần nữa công tới, thanh thế so với trước còn cường hãn hơn. Ngô Minh không né tránh, đầu tiên cẩn thận thu hồi Vạn Thú Kiếm, sau đó vẽ một vòng tròn trong không khí, vận dụng âm Dương Song Ngư Luân.
Kẻ địch thế tiến công tuy hung mãnh, nhưng âm Dương Song Ngư Luân của Ngô Minh chắc chắn là một bảo vật phòng thủ, dù đòn tấn công mạnh đến đâu thì cũng có thể ung dung phòng ngự.
Nhưng Ngô Minh sẽ không chỉ phòng thủ mà không tấn công. Hiện tại anh ta không có vũ khí, Tử linh ti nhận ở khoảng cách này không hiệu quả. Hơn nữa, đặc điểm của Tử linh ti nhận là đánh lén, không thích hợp chính diện chiến đấu cứng đối cứng.
Vạn Thú Kiếm không thể sử dụng được nữa, lại nghe Hải tộc cấp chín khoe khoang về sự lợi hại của Hải Thần Kích trong tay, Ngô Minh lập tức bốc lên một ý nghĩ.
Đó chính là đoạt lấy binh khí của đối phương làm vũ khí của mình.
“Hư Vô Hành Giả Hoàng kim, đi ra cho ta!” Ngô Minh hiện tại không có Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ, nhưng tấm thẻ chuyên chúc bí thuật đặc thù này vẫn có thể sử dụng. Khoảnh khắc tiếp theo, Hư Vô Hành Giả Hoàng kim xuất hiện, Ngô Minh đưa tay chạm vào nó, sau đó ra lệnh cho Hư Vô Hành Giả tiến hành dịch chuyển hư không.
Mục tiêu là đằng sau Hải tộc cấp chín.
Công kích của Hải tộc cấp chín vừa mới bị âm Dương Song Ngư Luân chặn lại, còn chưa kịp phản ứng lại có cảm giác phía sau truyền đến một cổ hơi thở, vội vàng quay đầu nhìn lại thì thấy Ngô Minh thân mặc kim giáp, giống như một đạo tia chớp vọt tới huy quyền liền đánh.
Lúc này, Ngô Minh đã đẩy lực lượng của cơ thể mình đến cực điểm, cả người liền giống như Hồng Hoang mãnh thú. Lúc đầu, sức mạnh cận chiến của Ngô Minh không tốt bằng Hư Vô Hành Giả, nhưng lúc này nếu Ngô Minh muốn tấn công Hư Vô Hành Giả, thì chỉ cần vài hơi thở là có thể thổi bay nó.
Khi mà các lá bài không thể sử dụng được trong Thế giới chiều không gian thứ nhất, Ngô Minh chính là dựa vào thân thể cường hãn cùng thực lực cận chiến khủng bố đánh ra một mảnh thiên địa.
Lúc này, Hải tộc cấp chín bị Ngô Minh tiếp cận, mặc dù đều là nguyên khí cấp chín, nhưng năng lực cận chiến của Hải tộc cấp chín rõ ràng không cùng đẳng cấp với Ngô Minh, dưới sự công kích bất ngờ bị đánh choáng váng, trở tay không kịp.
Phanh phanh phanh!
Sau vài quyền, Hải tộc cấp chín đã bị một quyền tùy tiện của Ngô Minh đánh cho choáng váng, một quyền của Ngô Minh đủ mạnh để giết một cao thủ nguyên khí cấp tám, coi như là đối đầu với cao thủ nguyên khí cấp chín, mặc dù không cách nào đánh chết, nhưng đánh đối phương trọng thương vẫn không có vấn đề. Hải tộc cấp chín trên người vảy giáp dày đặc, phòng ngự phi phàm, nhưng bị anh đánh cho đầu óc choáng váng, không phân biệt được đồ vật.
Khi hắn định thần lại và cố gắng thi triển thủ đoạn né tránh, hắn mới nhận ra tay mình trống rỗng và vũ khí của hắn đã biến mất.
Vũ khí của hắn rõ ràng vừa rồi bị Ngô Minh cướp đi, nhìn thấy Hải Thần Kích ở trong tay đối thủ, thất khiếu của Hải tộc cấp chín bốc khói mù mịt, vảy toàn thân bộc phát ra một cổ huyến lệ quang mang.
"Trả lại Hải Thần Kích cho ta!" Hắn điên cuồng gào thét, lập tức lấy ra một tấm thẻ kích hoạt, sau một khắc, kích thước của hắn tăng vọt mấy lần, độ cao tuyệt đối vượt qua 200 mét, ở đáy biển quả thực giống như một người khổng lồ đưa tay chụp vào Ngô Minh.
Cùng lúc đó, các Hải tộc chiến sĩ xung quanh cũng như ở trong mộng mới tỉnh, lập tức bắt đầu vây công Ngô Minh.
"Ta xem vũ khí này có tốt như ngươi nói hay không!" Ngô Minh lúc này đang cầm Hải Thần Kích cướp được từ bên người đối phương, âm Dương Song Ngư Luân treo ở trước người, mặc Kim giáp, quả thật chính hình dạng kỵ sĩ khiên hạng nặng tiêu chuẩn, nhưng vũ khí, áo giáp và khiên hoàn toàn không cùng kiểu nên trông khá buồn cười.
Nhưng dưới vẻ ngoài ngộ nghĩnh lại ẩn chứa một sức mạnh đáng sợ.
Đây là lần đầu tiên Ngô Minh sử dụng Hải Thần Kích này để thi triển Thị tộc kiếm kỹ (Kiếm kỹ của Kiếm Thánh thị tộc), mặc dù có chút bất tiện, thế nhưng khoan hãy nói, vũ khí này thực sự mạnh hơn Vạn Thú Kiếm rất nhiều.
Lại phối hợp nguyên khí, lực hủy diệt cùng lực công kích đều không phải Vạn Thú Kiếm có thể so sánh được, cho dù Ngô Minh dốc toàn lực thì Hải Thần Kích này cũng có thể gánh chịu, cũng không lo lắng nó vì chịu lực lượng quá mức mà phá nát.
Ngay lập tức, Ngô Minh chiến ý dạt dào, và anh chiến đấu quyết liệt với Hải tộc cấp chín khổng lồ và hàng chục ngàn Hải tộc chiến sĩ.
Vung Hải Thần Kích quét về phía trước, mấy chục chiến sĩ Hải tộc bị quét sạch, giờ phút này Ngô Minh gần như vô địch, cho dù Hải tộc cấp chín có hóa thành thân thể khổng lồ cũng không thể áp chế được Ngô Minh. Hắn đã thôi thúc rất nhiều thẻ phép thuật, bao gồm nhiều phép thuật cấp tám đáng sợ, nhưng vẫn không thể lay chuyển Ngô Minh, chứ đừng nói đến việc phá vỡ sự phòng thủ của âm Dương Song Ngư Luân.
Ngược lại, toàn bộ quân đội Hải tộc đã bị Ngô Minh đánh cho kêu cha gọi mẹ, người ngã ngựa đổ.
Lúc này, Hải tộc cấp chín có ngốc cũng biết một mình hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Ngô Minh, hắn suy nghĩ một chút, miễn cưỡng lấy ra một tấm thẻ kích hoạt, sau một khắc liền một cái chuông biển to lớn xuất hiện, phát ra âm thanh cực kỳ hùng vĩ, dường như truyền đến toàn bộ đại dương.
"Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng ngươi dù sao cũng chỉ là một người, rất nhanh ngươi sẽ biết hậu quả đắc tội với Đông Hải tộc ta!" Hải tộc cấp chín ánh mắt âm trầm, sau một khắc, Ngô Minh cảm thấy ba cỗ khí tức mạnh hơn so với Hải tộc cấp chín từ các hướng khác nhau nhanh chóng lao tới.
Hiển nhiên, lãnh thổ của Đông Hải tộc không chỉ có thành phố biển này, ở những vùng biển khác nhất định phải có những thành phố biển khác, chuông biển cực lớn hẳn là chỗ dựa có thể triệu hồi các Hải tộc cấp chín khác.
Ngô Minh đã biết Đông Hải tộc có bốn cao thủ nguyên khí cấp chín, và dường như họ đều có mặt lần này.
Ngay sau đó, ba bóng người xuất hiện từ ba hướng khác nhau, tất cả đều trông giống như Hải tộc cấp chín trước đó, hai nam một nữ cầm trên tay các loại vũ khí khác nhau. Một người tay nắm một thanh trường kiếm, một người cầm trong tay một pháp trượng thật dài, còn Hải tộc nữ tính dáng dấp yêu diễm dĩ nhiên cầm một trường cung hải mã.
Ba người này không thể nghi ngờ là cao thủ nguyên khí cấp chín, hơn nữa bọn họ còn mạnh hơn Bát Tí Cự Nhân và Hải tộc cấp chín sử dụng Hải Thần Kích trước đó.
Lập tức, Ngô Minh cảm thấy áp lực cực lớn. Hải tộc cấp chín đang nói chuyện với ba đồng tộc của hắn bên kia, nghe nói Ngô Minh dám cùng Hải tộc khai chiến, ba Hải tộc cấp chín khác cũng lộ ra vẻ sát khí. Thấy vậy, Ngô Minh cũng lười nói thêm nữa, Hải tộc này đơn giản là quen thói kiêu ngạo, cho rằng thiên hạ vô địch, loại người này nói gì cũng vô dụng, lý luận cũng vô dụng. Biện pháp tốt nhất chính là vũ lực, đánh cho chúng nó đều phục, sau đó mới có thể nói chuyện cẩn thận.
Đối mặt với bốn nguyên khí chín cấp cùng một lúc, Ngô Minh biết mình phải nghiêm túc, nếu không anh ta có thể bị lật thuyền trong mương.
Ngay lập tức, Ngô Minh lấy ra Thông linh phù triện và triệu hồi Nữ Tiên thi, vì đang đối mặt với bốn cao thủ nguyên khí cấp chín nên Ngô Minh nhất định sẽ phải dốc toàn lực chiến đấu.
Quả nhiên, đúng như Ngô Minh nghĩ, ba Hải tộc đến hiện trường còn không hỏi chuyện gì đã xảy ra, liền ra tay đánh nhau, Ngô Minh tự nhiên sẽ không khách khí, lập tức mang theo Nữ Tiên thi cùng bốn Hải tộc cấp chín trực diện kích đấu.