Bây giờ kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra tình huống này, Linh Vĩ tộc đang có ý định giúp đỡ ba người Ngô Minh, nếu không lúc này bọn họ sẽ không đột nhiên nhảy ra.
Nếu chỉ là ba người Ngô Minh thì các Dị tộc nhân có thể lấy nhiều khi ít, nhưng nếu Linh Vĩ tộc lựa chọn giúp đỡ đám người Ngô Minh, vậy bọn họ liền không dám lỗ mãng. Linh Vĩ tộc tuy không phải mạnh nhất trong bảy Linh tộc, nhưng lại là tộc khó trêu chọc nhất và hiếu chiến nhất. Về cơ bản bọn họ chỉ có một cách để giải quyết vấn đề, đó là bạo lực.
Ngay cả trong Linh Vĩ tộc, hai người bình thường tán gẫu nếu như ý kiến không hợp cũng sẽ dùng nắm đấm để giải quyết, có thể nói toàn bộ Linh Vĩ tộc đều là một tộc có gen bạo lực mạnh mẽ, lúc này không cần yêu cầu cũng đứng ra hỗ trợ Ngô Minh, cũng bởi vì Tam Bảo, bọn họ là những phần tử thích bạo lực, không thích nhất động não, cho nên một khi đã quyết định động thủ, vậy thì tuyệt đối không có chỗ trống quay về.
Những người từng chịu thiệt thòi của Linh Vĩ tộc lúc này đều rụt rè, sinh ra suy nghĩ muốn rút lui, sau cùng thì hầu hết các Dị tộc nhân và Ngô Minh đều không thù không oán mà chỉ vì giải thưởng của Huyền Hạm mà thôi.
Không nói đến những Dị tộc nhân bình thường này, ngay cả những Linh tộc cường đại như Phệ Linh tộc và Cự Linh tộc, lúc này cũng đang do dự.
Huyền Hạm vừa nhìn điệu bộ này, lập tức từ trên không hạ xuống mấy chục mét, tất cả vũ khí trên tàu bắt đầu chớp động, tình thế lập tức nguy cấp đến cực điểm, hiển nhiên Huyền Hạm đây là dự định tự mình động thủ. Trên con tàu của hắn có ít nhất hàng vạn vũ khí, nếu như đồng loạt khai hỏa, ngay cả Linh Vĩ tộc cũng không chịu nổi.
"Linh Vĩ tộc, các ngươi không cần thiết phải lội vào vũng nước đục này. Ngô Minh này đã giết Quỷ Hạm Vũ, cùng Quỷ Hạm tộc ta là kẻ địch sinh tử, ta nhất định phải giết hắn. Ta biết ngươi vì Tam Bảo mà đứng ra, ta lùi lại một bước, ngươi mang theo tộc nhân của ngươi rời đi, ngày hôm nay việc này coi như chưa từng xảy ra, bằng không, ngươi cho rằng Huyền Hạm ta sẽ sợ hãi Linh Vĩ tộc các ngươi hay sao?”
Huyền Hạm giờ khắc này khí thế ngập trời. Vừa dứt lời, Linh Vĩ tộc cũng bị áp lực rất lớn, trong lòng đang do dự, rốt cuộc là thù địch với Huyền Hạm quá mạo hiểm, Huyền Hạm cũng cho Linh Vĩ tộc bậc thang hạ xuống, mặc dù bọn họ từ trên xuống dưới đều là những kẻ bạo lực, nhưng không có nghĩa là họ không biết tiến thoái.
Đại Không trưởng lão tóc đỏ còn muốn nói gì đó, nhưng Bạch mao và Hắc mao đã vội vàng ngăn cản, cho dù là Tam Bảo cũng bị tộc nhân ngăn lại, nếu bọn hắn không ngăn cản, nói không chừng sẽ xảy ra chuyện.
Ngô Minh và Kerrigan đạo sư đã trao đổi ánh mắt, thầm nói nếu như Huyền Hạm thật sự tách Tam Bảo ra được thì tình huống sẽ càng thêm phiền phức, vốn dĩ có sự trợ giúp của Linh Vĩ tộc thì bọn họ vẫn có cơ hội chiến thắng.
Vào lúc này, người mạnh nhất của Thiên Khải tộc, Minh kỵ sĩ, vào lúc này lên tiếng, gã ta đã nói một điều mà lẽ ra gã không nên nói.
“Huyền Hạm nói đúng, Linh Vĩ tộc các ngươi cút nhanh ra ngoài, châm chạp coi chừng ta nhổ sạch lông các ngươi!”
Lúc này, Huyền Hạm rốt cục nhận ra một câu nói, không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo. Minh kỵ sĩ này não bé như hạt đào, lúc mấu chốt làm sao có thể nói ra lời như vậy, đây không phải là ép chết Linh Vĩ tộc sao? Phải biết ngay cả bổn hạm nói chuyện với những con khỉ lông này cũng phải cân nhắc suy nghĩ tìm từ ngữ, miễn không làm họ bực mình, tốt nhất là những con khỉ lông này bậc thang hạ xuống. Nhưng ngươi thì tốt rồi, Huyền Hạm có thể chắc chắn lần này Linh Vĩ tộc sẽ không giảng hoà, hiện tại hắn thực sự muốn một pháo bắn tan Thiên Khải tộc Minh kỵ sĩ não phẵng này.
Đúng như Huyền Hạm dự đoán, Linh Vĩ tộc ban đầu dự định rời đi cùng với Tam Bảo, không phải lội trong vũng bùn này nữa, kết quả khi nghe thấy điều này thì cả tộc đều vô cùng tức giận, thậm chí cả những trưởng lão Bạch mao và Hắc mao đều nổ tung.
"Ta kháo, Thiên Khải tộc rất to gan nha, ngươi đừng đi, đến, hai ta so tài, dựa vào, hôm nay chúng ta sẽ quản chuyện này, bản trưởng lão ta muốn xem hộp sắt ngươi vặt lông chúng ta như thế nào."
"Nói nhảm nhiều như vậy làm gì, trực tiếp đập chết hắn!"
"Đúng vậy, làm thịt hắn!"
Ba trưởng lão của Linh Vĩ tộc lúc này đều bạo phát, trưởng lão lông đỏ Đại Không đã xắn tay áo lao thẳng vào Thiên Khải tộc Minh kỵ sĩ, vung gậy lên liền đập xuống.
Đại Không trưởng lão này tốc độ cực nhanh, cự ly trăm mét gần như thuấn di đến, cả người bao phủ tầng tầng lớp lớp kim quang linh khí, giống như một vị thần vậy, ai cũng không nghĩ tới hắn nói đánh liền đánh, Minh kỵ sĩ còn muốn nói điều gì thì trên đầu đã bị đánh một cái, lực xung kích cực lớn trực tiếp sản sinh khí bạo khủng bố.
Một tiếng vang thật lớn, các Linh tộc xung quanh đều kêu thảm thiết bay tứ phía, sau đó nhìn thấy trưởng lão Đại Không với vẻ mặt đắc ý, trong khi Minh kỵ sĩ bị đánh gục xuống đất, bộ giáp trên đầu của gã ta bị xẹp lại, nhưng dù sao gã cũng là đệ nhất cao thủ Thiên Khải tộc, dù có bị trưởng lão Đại Không đánh trúng thì cũng chỉ bị thương nhẹ.
Bị đánh vào đầu trước mặt mọi người, làm sao có thể dung thứ được, Minh kỵ sĩ lập tức gầm lên.
“Thiên Khải tộc, cùng Linh Vĩ tộc tử chiến, hôm nay sẽ giết sạch lũ khỉ lông lá này, không để lại một tên nào!” Minh kỵ sĩ lúc này cũng phát hỏa, lúc này muốn khơi mào tử chiến giữa hai gia tộc.
“Phi, chỉ với vương bát đản các ngươi còn muốn diệt gia gia ta, đến a, đến a!" Trưởng lão Đại Không ở đó cười to, tư thế kia không đem người đánh chết cũng đủ để đem người tức chết.
Khi các Linh tộc khác nhìn thấy lập tức là biết không ổn, trốn rất xa. Đùa sao, đây là trận tử chiến giữa hai gia tộc, ai dám trộn lẫn, trong trường hợp này, ai tham dự ai liền dẫn lửa thiêu thân.
Huyền Hạm trên bầu trời sắp nổi điên rồi. Đây là chuyện gì xảy ra? Rõ ràng là chống lại Ngô Minh, tại sao Thiên Khải tộc và Linh Vĩ tộc lại đánh nhau trước, hơn nữa nhìn dáng vẻ là muốn toàn tộc tử chiến, điều này khiến kế hoạch của hắn ta khá tệ.
Chỉ là hiện tại hắn không có động tĩnh gì, chuyện này gây ra cũng liên quan đến Ngô Minh, Thiên Khải tộc bây giờ là đồng minh của bọn hắn, bọn hắn đương nhiên không thể để cho Linh Vĩ tộc giết chết, vì vậy hắn phải ra tay trợ giúp.
Tuy nhiên, Linh Vĩ tộc thực sự rất khó đối phó, mỗi người trong số họ đều là những kẻ điên cuồng chiến đấu liều mạng, chỉ là ngẫm lại đều làm người da đầu tê dại.
Nhưng ngay cả như vậy, hắn cũng phải tỏ thái độ.
Ngay lập tức Huyền Hạm điều khiển hàng triệu Thiết bì nhân bao vây Linh Vĩ tộc, rồi nói: "Mọi người, Linh Vĩ tộc công khai chống lại chúng ta, chúng ta chỉ có thể cùng nhau diệt sát. Phệ Linh tộc, Cự Linh tộc, hai tộc các ngươi nếu trợ giúp bổn hạm và Thiên Khải tộc, các ngươi nhất định sẽ nhận được vô số chỗ tốt. "
Rõ ràng Huyền Hạm lại bắt đầu thu phục đồng minh, dù sao bốn tộc đồng loạt ra tay, cho dù có thêm một Linh Vĩ tộc về phía Ngô Minh thì bọn hắn vẫn rất mạnh, chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.
Nhưng lúc này trên trời có hàng ngàn bóng người, hàng ngàn bóng người đều mặc trường bào, một tay cầm lá bùa, chính là Phù sư của Long Hổ Sơn.
Trong số đó, mười Đại phù sư dẫn đầu, sự xuất hiện này ngay lập tức mang đến hiện trường một cỗ uy áp khủng bố.
Phù sư.
Là tồn tại cấp cao nhất trong bảy đại Linh tộc, bởi vì Phù tổ là đệ nhất cường giả trong bảy đại Linh tộc năm đó, không ai có thể sánh bằng.
Hơn nữa Phù Tổ sáng lập Phù pháp uy thế vô song, có thể nói các Linh tộc khác khi nhìn thấy Phù tổ đều phải đi vòng quanh, tuyệt đối không dám dễ dàng trêu chọc, đây cũng chính là sức mạnh do Phù tổ tạo ra năm đó quá hung mãnh, cũng bởi vậy Phù sư bên trong bảy đại Linh tộc địa vị cao cả, thường thì hầu như tất cả Phù sư đều sẽ không rời khỏi Long Hổ Sơn, chỉ có khi tranh đoạt Thần ấn này mới tiến tới.
Vào lúc này, ngay khi hàng ngàn Phù sư xuất hiện, hiện trường lập tức yên lặng, ngay cả Linh Vĩ tộc coi như là Thiên vương lão tử cũng không sợ lúc này cũng vậy, tất nhiên là tò mò nhìn chằm chằm vào rất nhiều Phù sư, sau đó tự nhủ: “Phù sư quả nhiên lợi hại, năm đó tổ tiên Linh Vĩ tộc chúng ta được Phù tổ chỉ dạy, chúng ta là quan hệ ruột thịt, quan hệ rất tốt!”
Chuyện này là sự thật, quá khứ này ai cũng biết.
Ngay khi có nhiều Phù sư xuất hiện vào lúc này, Huyền Hạm lập tức cảm thấy không ổn, những Phù sư này xưa nay là chuyện vô bổ mặc kệ, nhẹ như mây gió, giờ khắc này đột nhiên xuất hiện chắc chắn sẽ không giúp mình.
Quả nhiên lúc này có rất nhiều Phù sư đang đứng về phía Ngô Minh, với việc thêm Linh Vĩ tộc và Phù sư, Ngô Minh không còn bị bất lợi, đủ để sánh ngang với tứ đại Linh tộc.
Chỉ riêng Phù sư liền đủ để bù đắp được Thiên Khải tộc, Phệ Linh tộc cùng Cự Linh tộc tổ hợp. Không có cách nào, Phù sư lợi hại như thế nào thì Huyền Hạm rõ ràng hơn so với ai khác, nếu như nói bên trong bảy đại Linh tộc thì bộ tộc nào khiến Huyền Hạm kiêng kỵ nhất, không muốn trêu chọc thì không nghi ngờ chút nào chính là Phù sư.
Chỉ có điều tin tức của Huyền Hạm khá linh thông, biết Ngô Minh đã làm gì ở Long Hổ Sơn. Nghe nói đối phương ám sát Tam tổ Phù sư của Long Hổ Sơn, có đại thù với Phù sư, nhưng tại sao những Phù sư này còn muốn trợ giúp Ngô Minh?
Trong lòng mang theo nghi hoặc, Huyền Hạm còn đang định gieo rắc bất hòa, liền nhìn thấy một Đại phù sư phía trước rất nhiều Phù sư phất tay nói: "Huyền Hạm, ta biết Ngô Minh có đại thù với ngươi, nhưng hắn rất có khả năng là truyền nhân Phù tổ Long Hổ Sơn. Nếu như ngươi cố ý động thủ, Long Hổ Sơn ta cũng nguyện ý lĩnh giáo thủ đoạn Huyền Hạm ngươi."
Câu nói đầu tiên đem sự tình chặn đứng, nói cách khác, Huyền Hạm nếu như ngươi đồng ý bỏ qua thì chuyện kia về sau này lại nói, nếu như ngươi không nể mặt mũi, vậy chỉ có thể cá chết lưới rách.
Nếu chỉ có một Linh Vĩ tộc, tuy có phiền phức nhưng Huyền Hạm vẫn nắm chắc phần thắng, nhưng nếu có thêm Phù sư thì tình hình sẽ khá tệ.
Nhất là lần này có hơn chục Đại phù sư, cho dù muốn đối phó mình cũng không rơi vào thế yếu, nếu lúc này nhất định muốn động thủ thì nhất định sẽ bị tổn thất lớn.
Huyền Hạm khôn ngoan cỡ nào, cũng biết cách phán đoán tình hình, hiểu rằng hôm nay có thể không có cách nào đối phó với Ngô Minh và báo thù cho Quỷ Hạm Vũ. Nhưng dù vậy, hắn vẫn muốn có được Thần ấn, đó là ý muốn chính của hắn khi đến đây.
Nghĩ đến đây, Huyền Hạm, người có thể co được dãn được, cười ha hả, vậy mà đã thu về một triệu Thiết bì nhân.
"Được rồi, hôm nay có Phù sư Long Hổ Sơn ở đây, chuyện này về sau hãy nói, có điều tranh cướp Thần ấn thì ta sẽ không lưu thủ. Bất kể ai thu thập đủ mảnh vỡ, ta đều có quyền đi tranh cướp, điểm này Phù sư các ngươi muốn nhúng tay vào cũng không được đi!"
Huyền Hạm cười lạnh nói, hắn có đại não cực kỳ khổng lồ, có thể phân tích tính toán nhiều thứ, từ lâu đã cảm thấy đám người Ngô Minh chủ động chạy tới nơi này có gì đó quái lạ, phân tích đến đây chỉ có một kết quả, đó chính là Ngô Minh nắm đủ mảnh vỡ, có thể ngưng tụ Thần ấn.
Như vậy thời điểm phải tranh đoạt với Ngô Minh, lấy cớ giết chết hắn, ai có thể nói gì?
Một hòn đá hạ hai con chim một công đôi việc, đây là chiêu cuối cùng Huyền Hạm nghĩ ra.