Quỷ Hạm Vũ không ngờ vị Tường Tinh trưởng lão này nói trở mặt liền trở mặt, nhưng hắn không biết trước đây rất lâu Tinh Long tộc đã từng bị Phù sư Long Hổ tinh vực ép tới rất thảm, ở trong lòng Tinh Long tộc, Phù sư là không thể trêu chọc, cho nên sau khi nhìn thấy người muốn đối phó vậy mà lại là một vị Phù sư, Tinh Long tộc trực tiếp trở mặt.
Bất đắc dĩ, Quỷ Hạm Vũ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hốt hoảng chạy trốn dưới ngọn lửa của Tường Tinh trưởng lão, mặc dù trong lòng hắn đã chửi Tinh Long tộc đến máu chó đầy đầu.
Ngô Minh, người bay tới với sự giúp đỡ của nữ Tiên thi, ban đầu nhìn thấy tinh thạch bích khổng lồ và những con Rồng pha lê khổng lồ đang bay trên không trung, anh ta vẫn có chút sợ hãi. Những con Rồng pha lê này rõ ràng là mạnh hơn nhiều so với Vu Tinh tộc trước đó, với số lượng như vậy, nếu đối phương nhất quyết muốn giúp đỡ Quỷ Hạm Vũ, thì việc giết Quỷ Hạm Vũ sẽ trở nên phi thường khó khăn.
Thế nhưng không nghĩ tới rất nhanh, những con Rồng pha lê đó đã chủ động xua đuổi Quỷ Hạm Vũ, điều này khiến Ngô Minh rất ngạc nhiên, có điều tóm lại là chuyện tốt.
Lập tức tốc độ của nữ Tiên thi lại tăng lên, nữ Tiên thi này đã tiêu hao rất nhiều linh khí của Ngô Minh, nhưng lợi hại là nó có thể có tốc độ nhanh hơn cả Kim giáp Lôi Minh, tin tưởng rất nhanh sẽ có thể đuổi kịp Quỷ Hạm Vũ.
Những con Rồng pha lê đó không hề ngăn cản, thậm chí chúng còn chủ động nhường đường, Ngô Minh rất kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh tượng này. Theo lý mà nói, đây là lần đầu tiên tới nơi này, đối phương không thể nhận biết mình, vậy thì càng không thể nói là e ngại mình, làm sao lại có cảm giác mấy con Rồng pha lê này sợ đắc tội mình như vậy, cho nên mới chủ động xua đuổi Quỷ Hạm Vũ.
Không có thời gian để điều tra nguyên nhân, Ngô Minh nhanh chóng lướt qua đám Rồng pha lê này lao về phía Quỷ Hạm Vũ phía trước. Lúc này khoảng cách giữa bọn họ rất gần, Quỷ Hạm Vũ hầu như đã không có thủ đoạn để phản kích, chỉ có thể là liều mạng tăng tốc.
"Sớm biết như vậy, sao lúc trước còn như thế, chết đi!" Lòng bàn tay Ngô Minh bốc lên ba đạo hỏa phù, sẵn sàng thi triển Tam giới hỏa phù một lần nữa, triệt để giết chết Quỷ Hạm Vũ.
Nữ Tiên thi lúc này tăng tốc, trong nháy mắt quét lên phi thuyền, Ngô Minh một quyền nện xuống, và một ngọn lửa bùng lên xuyên qua thế giới tinh thạch.
Tinh thạch trong Long tinh vực rất cứng rắn, quả thực so sắt thép còn muốn cứng rắn hơn, nhưng dưới Tam giới hỏa phù của Ngô Minh thì nó cũng bị đánh tan, tan chảy và biến thành một chất lỏng, cho dù Tường Tinh trưởng lão và tộc nhân khác đang bay ở phía xa cũng cảm nhận được sức nóng đáng sợ.
"Quá lợi hại, không động thủ với Phù sư này là chính xác. Tên Vũ Hạm chết tiệt kia thật sự đã đắc tội một Phù sư khủng bố như vậy, ta xem lần này hắn chết chắc rồi!" Tường Tinh trưởng lão lúc này nói.
"Nhưng trưởng lão đại nhân, Quỷ Hạm tộc cũng không dễ trêu a. Nếu Vũ Hạm chết, Huyền Hạm và Địa Hạm chắc sẽ không bỏ qua đâu!" Một Tinh Long tộc nhân khác nói vào lúc này.
"Vậy thì sao? Cho dù họ chiến đấu thì đó cũng là trận chiến giữa Phù sư Long Hổ tinh vực và Quỷ Hạm tộc, chẳng liên quan gì đến chúng ta. Hơn nữa mức độ xung đột này, tốt hơn hết là chúng ta không nên tham gia, cũng không đứng về bên nào, tránh sang một bên là được. Không đúng, nếu Vũ Hạm chết trong Long tinh vực chúng ta cũng là phiền phức, nhanh lên, huy động cổng trung tâm đem bọn họ rời đi thôi. Chúng ta không trêu chọc nổi, còn trốn không nổi sao!" Tường Tinh trưởng lão nói xong, những con Rồng pha lê khác cũng lập tức làm theo.
Rất nhanh, một số lượng lớn bọt khí nuốt chửng được tạo ra trong khu vực rộng lớn nơi Ngô Minh và Quỷ Hạm Vũ đang kịch chiến, sau đó bọn họ trực tiếp bị na di ra khỏi Long tinh vực.
Vào lúc này, Tam giới hỏa phù của Ngô Minh cũng đang từ từ tiêu tán, nửa thân Quỷ Hạm Vũ bị tấn công cũng bị tan chảy, phần còn lại bị vỡ thành nhiều mảnh, không giống như lần trước, lần này Ngô Minh công kích có thể nói là hiệu quả 100%, dưới sức hủy diệt siêu phàm của Tam giới hỏa phù, có thể nói lần này Quỷ Hạm Vũ đã mất hơn nữa cái mạng.
Những thân hạm vỡ nát đó dường như vẫn đang nỗ lực để phục hồi và tập hợp lại, ai mà ngờ rằng Quỷ Hạm Vũ cực kỳ cường hãn, người đứng đầu hạ vị bốn hạm Quỷ Hạm tộc lại thực sự lâm vào tình trạng cận kề cái chết.
“Phệ hồn thú, nuốt lấy ta, cho hắn biến mất hoàn toàn!” Ngô Minh ra lệnh, nhưng ngay khi Phệ hồn thú của Ngô Minh xuất hiện, một tia sáng đột nhiên từ xa tới.
Tia sáng này rõ ràng được phóng ra từ một nơi rất xa, nhưng dù vậy, tốc độ và uy lực của nó cũng mạnh đến đáng sợ, ngay cả một đòn toàn lực của Quỷ Hạm Vũ thời toàn thịnh cũng không thể so sánh với 30% uy lực của tia sáng này.
Rõ ràng tia sáng này là nhằm vào Ngô Minh, lúc này Ngô Minh cảm thấy cực kỳ nguy hiểm, không thể nghi ngờ là tia sáng này đủ để giết chết anh ta, thậm chí là đòn công kích đáng sợ nhất mà Ngô Minh từng đối mặt.
Ngay lúc sinh tử, Ngô Minh đã mạnh mẽ rót linh khí vào nữ Tiên thi, người sau đó lập tức di chuyển đến trước mặt Ngô Minh, họa ra âm dương song ngư luân toàn lực ngăn cản.
Khoảnh khắc tiếp theo, tia sáng đó đập vào âm dương song ngư luân, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, Ngô Minh chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, trực tiếp phun ra một ngụm máu.
Máu tanh tung tóe trên không, nơi này là một mảnh sao trời, có thể nói là không có trọng lực, Ngô Minh cùng nữ Tiên thi trực tiếp bắn ra mấy km.
Lại nhìn nữ Tiên thi, âm dương song ngư luân của cô ta thậm chí còn có vết nứt, sức công phá khủng khiếp đánh vào nữ Tiên thi xuyên qua âm dương song ngư luân khiến thân thể cô ta tan nát.
Tuy nhiên, Ngô Minh ở phía sau chỉ bị thương nhẹ, điều này đủ để giải thích sự khủng bố của tia sáng đó.
Ngô Minh lập tức để nữ Tiên thi trở lại thế giới lỗ đen tu dưỡng, Thông linh phù triện là khế ước hạn chế, chỉ có thể thiết lập liên hệ với một nữ Tiên thi duy nhất, có thể nói, nữ Tiên thi này là người giúp đỡ cố định sau này của Ngô Minh, tự nhiên không thể để cho cô ta chịu thương tổn không cách nào bù đắp được.
Sau đó Ngô Minh tiếp tục bay về phía đống đổ nát của Quỷ Hạm Vũ, tia sáng ban nãy rõ ràng là để ngăn cản anh ta giết Quỷ Hạm Vũ, nhưng đối với Ngô Minh, Quỷ Hạm Vũ nhất định phải chết.
Bởi vì hắn đã giết Tích Hi, chỉ vì lý do này, dù có đuổi đến cùng trời cuối đất, Ngô Minh cũng phải tiêu diệt Quỷ Hạm Vũ.
Đúng lúc này, Quỷ Hạm Vũ chậm rãi tụ tập thành một đạo thân ảnh màu đen dài hơn mười thước, bởi vì Tam giới hỏa phù thiêu đốt nên hắn thậm chí không thể tái ngưng tụ thành hình chiến hạm, lúc này mới nhìn ra hắn giống như một bong bóng lớn.
Ngay khi Ngô Minh tiếp tục muốn cắn nuốt, hướng từ tia sáng ở đằng xa phóng ra một hình chiếu chiến hạm khổng lồ.
Ngay sau khi hình chiếu xuất hiện, lập tức phát ra một âm thanh.
"Ngừng tay, ta chính là thượng vị Huyền Hạm, dù ngươi có thù hận gì với Vũ Hạm thì cũng bỏ qua thôi. Nếu như ngươi đuổi tận giết tuyệt, đừng trách ta giết ngươi, cho dù ngươi có Long Hổ tinh vực sau lưng cũng vậy mà thôi!” Hình chiếu chiến hạm khổng lồ lúc này mới phát ra một âm thanh vô cùng nặng nề, giống như một tiếng sấm rền vang, chấn động lòng người.
Đối phương tự giới thiệu, liền dùng cách này để uy hiếp, có thể nói người bình thường đều sẽ bị khiếp sợ, nhưng Ngô Minh là ai?
Tuyệt đối là tính khí lừa, chuyện anh ta muốn làm thì tám con trâu cũng không kéo lại được, chưa kể Quỷ Hạm Vũ đã động vào vảy ngược của Ngô Minh, giết chết Tích Hi. Nếu Ngô Minh có thể nuốt được thứ này thì Ngô Minh thà tự sát.
Hơn nữa, tia sáng phát ra từ tồn tại tự xưng là Huyền Hạm bá đạo này rõ ràng là không phân tốt xấu muốn giết Ngô Minh, nhưng bởi vì Ngô Minh chống đỡ được, hắn lại dùng phương thức khác để uy hiếp Ngô Minh, điểm này nói sao cũng không nghe lọt tai được.
Cho nên câu trả lời của Ngô Minh rất thẳng thắn, chỉ một chữ: "Cút!"
Nói xong, anh không chút do dự kích hoạt linh thú hóa thành một con bạch tuộc cực lớn, trực tiếp nuốt chửng Chân linh thể còn lại của Quỷ Hạm Vũ, đồng thời thu vào Đệ nhất khí hải của Ngô Minh. Trong giây lát này, ý thức thể Quỷ Hạm Vũ bị Ngô Minh không chút do dự giết chết, và linh thể còn lại của hắn đã trở thành chất dinh dưỡng, bổ sung linh khí tiêu hao cho anh ta.
“Làm càn!”
Nhìn thấy Ngô Minh không thèm đếm xỉa gì đến uy hiếp của mình, trực tiếp giết chết Quỷ Hạm Vũ, Huyền Hạm vô cùng tức giận, nhưng hơn ai hết, hắn biết rõ mình cách nơi này quá xa, căn bản trong thời gian ngắn không thể chạy tới. Đòn tấn công vừa rồi có thể nói là đòn tấn công duy nhất mà hắn có thể tung ra. Như thường lệ, đòn tấn công này đủ để giết tất cả địch nhân, nhưng không nghĩ tới đối phương có thể cản lại, thậm chí còn bỏ qua lời cảnh cáo của hắn tiêu diệt Quỷ Hạm Vũ.
Đối với hình chiếu của Huyền Hạm này, Ngô Minh chỉ lạnh lùng trợn mắt nhìn, từ đòn tấn công vừa rồi anh biết thực lực của đối phương có lẽ gấp mười lần so với Quỷ Hạm Vũ, tuy mình đã học được Phù pháp trên mai rùa cũng tuyệt đối không địch lại. Tuy nhiên, Ngô Minh không hối tiếc chút nào, có một số việc dù biết rõ không thể làm nhưng cũng phải làm, bằng không Ngô Minh sẽ không thể bàn giao với linh hồn còn lại của Tích Hi, chứ đừng nói đến chính bản thân anh ta.
Khoảnh khắc tiếp theo, trên hình chiếu Huyền Hạm xuất hiện một đốm sáng, mặc dù cách đó hàng trăm triệu dặm, thậm chí hoàn toàn không phải trong cùng một thế giới, nhưng lần này hắn rất tức giận.
Cho dù phải trả một cái giá nào đó thì hắn cũng phải giết chết Ngô Minh, kẻ dám phạm thượng Quỷ Hạm tộc, điểm sáng bốc lên từ hình chiếu chính là hắn lấy thần thức truyền đến Linh thể.
Một Chân linh thể cho dù chỉ cần một phần vạn Linh thể cũng có thể giết chết con kiến đó, dựa vào thần thức để lan truyền vật chất, năng lực này chưa từng được biết đến, nhưng một Huyền Hạm cường đại liền có thể làm được.
Ngô Minh cũng cảm thấy một áp lực chưa từng có, anh có thể chắc chắn thứ sắp ló ra khỏi đốm sáng đó sẽ có thể giết chết anh ngay khi nó vừa xuất hiện.
Cho dù thực lực của mình khôi phục đến đỉnh phong cũng không thể chống lại, nhưng Ngô Minh không một chút sợ hãi, cũng không nhượng bộ mà ngẩng cao đầu nhìn thẳng vào đốm sáng.
Vào thời điểm một chất đen đáng sợ chậm rãi xuất hiện từ đốm sáng đó, một cỗ lực lượng áp chế cực kỳ đáng sợ từ trên cao bay ra, trực tiếp nổ tung về phía Ngô Minh, đây hoàn toàn là một loại công kích linh hồn, nếu như không chống đỡ được thì sợ rằng ý thức của anh ta sẽ bị tách ra ngay lập tức, biến thành một xác chết di động.
Có điều Ngô Minh hiển nhiên vận khí không tệ.
“Được rồi, Huyền Hạm, dùng thực lực của mình mà bắt nạt một kẻ yếu hơn ngươi rất nhiều mà không biết xấu hổ sao!” Một giọng nói phát ra từ miệng Ngô Minh ngay lúc anh ta bị tấn công.
Vào lúc này, khí tức của Ngô Minh đã trải qua một sự thay đổi rất lớn, giống như thay đổi một người, công kích linh hồn sắp ép tới trực tiếp tan rã và tiêu tán dưới giọng nói này.
Mà hình chiếu Huyền Hạm lúc này lại phát ra một âm thanh không thể tin được: "Làm sao có khả năng, ngươi... ngươi là Thiên Hạm? Không thể nào, ngươi lẽ ra đã chết rồi..."