Nhìn thấy nước mắt trong hốc mắt của cự quy Huyền Vũ, Ngô Minh biết hỏng rồi.
Bị đánh vào mũi, ai cũng là bộ dáng này, giống như nhận lấy ngũ vị tạp trần (*), ai cũng đều không thoải mái.
(*) Mặn, ngọt, đắng, chua, cay.
Quả nhiên, ngay sau đó cự quy lớn phát ra một tiếng gầm giận dữ. Trong nháy mắt, Ngô Minh cảm thấy như một quả bom hạt nhân đã được kích nổ trước mặt mình, lực xung kích cực lớn ép dòng nước tạo thành những mũi tên sắc bén có thể phá kim thiết. Cũng may Ngô Minh vẫn đang mặc bộ kim giáp Lôi Minh và có một lực phòng ngự rất chắc chắn, nếu không chỉ cần điều này thôi cũng đủ khiến anh bị thương nặng rồi, nhưng ngay cả như vậy cũng bị áp lực nước khổng lồ đẩy văng ra hàng trăm mét.
“Bất kể là ai, dám cản trở ta ngủ say, đều đáng chết!” Một giọng nói vang lên từ miệng cự quy Huyền Vũ, ngay sau đó, nó vươn cái đầu khổng lồ ra, há miệng hút một hơi.
Trong nháy mắt, nước biển xung quanh nhanh chóng chảy trở về, bị cự quy Huyền Vũ hút vào trong miệng, Ngô Minh vừa mới bị đẩy văng ra xa hàng trăm mét lập tức bị lực lượng gần như bất khả tư nghị này kéo lại, mặc dù thúc giục kim giáp Lôi Minh muốn đào tẩu cũng không thể thoát khỏi hấp lực này.
“Được rồi, Huyền Vũ, không phải chỉ bị đánh vào mũi thôi sao, cần phải như thế à?” Giọng nói của Thiên Hạm lúc này vang lên, ngay lập tức cự quy Huyền Vũ ngừng hút nước và bắt đầu nhìn Ngô Minh với ánh mắt khá ngạc nhiên.
"Thiên Hạm, là ngươi sao? Cái tên nhà ngươi vậy mà vẫn sống!" Cự quy Huyền Vũ kích động nói, Ngô Minh thấy vậy liền an tâm, hiển nhiên Thiên Hạm không có nói dối mình, mặt mũi của hắn thật đúng là rất lớn.
Khoảnh khắc tiếp theo, một đạo linh quang từ trên cự quy Huyền Vũ bay ra, chui vào mi tâm của Ngô Minh. Ngô Minh thầm mắng một tiếng, ý thức hải của mình giống như ai muốn tới thì tới vậy. Hiển nhiên một đạo linh quang đó chính là thần thức của cự quy Huyền Vũ, hơn nữa đối phương thực lực cường hãn, có thể xâm nhập thần thức của anh ta mà không cần sự đồng ý. Cũng giống như Thiên Hạm, nếu muốn dùng Quỷ thượng thân thì anh ta ngay cả tư cách phản kháng cũng không có.
Trong không gian thần thức, Thiên Hạm đang nói chuyện với cự quy Huyền Vũ, hiển nhiên bọn họ đã quen biết nhau từ lâu, chẳng mấy chốc, cự quy đã biến thành một con rùa khổng lồ trong không gian thần thức, liếc mắt nhìn Ngô Minh.
"Không thể tưởng được, Thiên Hạm, ngươi thực sự sẽ dung hợp với sinh vật này sao, giúp hắn chính là giúp ngươi, ta biết nên làm như thế nào. Có điều thật sự không cần ta động thủ tống cổ Thiên Khải tộc và hai hậu bối kia của ngươi sao ?" Cự quy Huyền Vũ hỏi.
"Không cần, thời đại của ngươi và ta đã hết, bản thể của ta cũng đã tiêu vong. Về phần ngươi, một vạn năm có thể tỉnh một lần là tốt rồi, không cần tốn sức, chỉ cần cho hắn một ít chỗ tốt là được. Đúng rồi, Ngô Minh hắn biết Thuật phù triện, trước kia không phải ngươi có giao tình với mấy lão bất tử Phù sư sao, hẳn là mấy lão gia hỏa đó để lại thứ gì đó cho ngươi chứ? " Thiên Hạm rõ ràng là đang muốn đồ vật, cự quy Huyền Vũ cũng rất sảng khoái.
"Được thôi. Lúc trước mai rùa ta có tróc ra một chút rơi dưới biển, xem trên đó có gì thích hợp với hắn không, để cho hắn tự mình tìm đi, đối với hắn chắc là đủ rồi. Đúng rồi, bây giờ ai đang nắm Thần ấn trong tay? Cự quy Huyền Vũ hỏi.
"Ai biết, ta và ngươi đều đã từng chưởng quản Thần ấn, đều biết công dụng của vật đó, bây giờ không nghĩ tới nữa, nhưng đối với những hậu bối đó thì giá trị của Thần ấn vẫn còn rất lớn, cứ để bọn hắn đi tranh đi." Giọng nói của Thiên Hạm đầy hằn học, cự quy Huyền Vũ gật đầu, cũng không có nhiều lời.
"Được rồi, ta cũng phải tiếp tục ngủ say, dù sao lần này tỉnh dậy là bị tên tiểu tử này đánh, lần sau tỉnh lại còn không biết là lúc nào, Thiên Hạm, ngươi cũng đừng để hồn phi phách tán a." Cư quy Huyền Vũ đang ngủ gà ngủ gật, trông thật buồn ngủ.
"Ngươi đừng ngủ chết là tốt rồi, còn quản ta sao!" Thiên Hạm khịt mũi, kế tiếp, cự quy Huyền Vũ liếc mắt nhìn Ngô Minh, linh quang thoáng hiện, biến mất không còn tăm tích.
Quả thực chính là tới lui tự nhiên, không gian thần thức của Ngô Minh giống như là nhà vệ sinh công cộng, buồn bực chính là, vậy mà lại miễn phí.
"Được rồi, ta chẳng qua cùng lão bằng hữu ôn chuyện, ngươi có thể xuống biển dưới móng vuốt của nó, hẳn là có chuyện tốt, cự quy gia hỏa này sẽ không gạt người, nó nói đó là thứ tốt vậy thì chắc chắn không phải xấu, chắc chắn tốt hơn những thứ trongThần mộ huyền phù. Kế tiếp ta sẽ tự mình phong ấn, chỉ xem tất cả những gì ngươi đã trải qua, trải nghiệm ngươi sướng vui đau buồn, nhưng ta sẽ can thiệp vào nữa, nhớ kỹ, thực lực không đủ, chớ cậy mạnh!” Nói xong, Thiên Hạm dường như lại nhớ ra điều gì đó, liền nói: "Chẳng qua, ta biết ngươi rất muốn tìm cách trở về Nguyên khí thế giới nhưng có chút phức tạp, trừ phi ngươi có thể nắm giữ một khối Thần ấn, sau đó có thể mạnh mẽ kéo Nguyên khí thế giới vào cùng một không gian song song như ở đây, sau đó ngươi có thể tự nhiên tìm đường trở về. Ngoài ra, Kerrigan mà ngươi đang tìm, thân phận của cô ấy không phải tầm thường, ngươi... Quên đi, cụ thể làm sao ta nghĩ ngươi sẽ biết rõ, nhớ kỹ lời ta, thực lực không đủ, chớ cậy mạnh!"
Lần này bóng dáng của Thiên Hạm cũng từ từ biến mất, cuối cùng cũng biến mất không còn tăm hơi.
Như vậy liền đi rồi sao?
Ngô Minh trong lòng phiền muộn, cuối cùng Thiên Hạm nói chính là điều mà anh ta thật sự muốn biết, chính là như thế nào trở lại Nguyên khí thế giới, và vị trí của Kerrigan đạo sư, ai biết Thiên Hạm này vậy mà chỉ nói một nửa.
Có điều nói đến, anh cũng rất cảm kích Thiên Hạm này, tương tự là Quỷ Hạm Tộc, Thiên Hạm hiển nhiên giống như một ông lão từng trải, một ông lão tốt bụng và đáng kính trọng, điều đáng khen ngợi nhất là lão có không thù địch với anh ta, nếu không với sức mạnh của đối phương thì anh đã chết từ lâu rồi.
Buông bỏ mơ mộng trong lòng, nếu Thiên Hạm và cự quy Huyền Vũ muốn mình tìm kiếm thứ gì đó, vậy mình liền đi xem xét. Lập tức rời khỏi ý thức hải và bơi trong biển, chỉ chốc lát sau Ngô Minh đã tìm thấy móng vuốt phía trước của cự quy Huyền Vũ, ở đây chắc chắn có thể được gọi là khổng lồ, thực sự có rất nhiều thứ dưới đáy biển.
Quan sát kỹ hơn sẽ thấy có hàng trăm xác tàu đắm. Đánh giá mức độ phân hủy, ước tính chúng có lịch sử hàng chục nghìn năm, một số đã triệt để san hô hóa. Đương nhiên, bên trong tàu đắm coi như có bảo vật gì thì cũng đã mục nát từ lâu, biến thành bùn loãng, coi như là kim loại thì cũng vậy.
Ngô Minh tìm thấy một thanh trường kiếm có hình dáng rất kỳ lạ, đưa tay ra chộp lấy, thanh kiếm đã vỡ nát như cát lún và biến thành hư vô.
“Ở đây thật sự có cái gì tốt sao?” Ngô Minh trong lòng tràn đầy nghi hoặc, nhìn thấy diện tích hải vực rất lớn, muốn tìm kiếm đồ vật thì độ khó có thể tưởng tượng được. Nếu là thứ mà cự quy Huyền Vũ yêu cầu tìm thì thứ đó chắc chắn sẽ tìm được, sẽ không bị mục nát, mà muốn không bị mục nát rõ ràng không phải là vật bình thường.
“Chẳng lẽ bên trong thứ đó có một luồng linh khí cực mạnh sao?” Ngô Minh lập tức triệu hồi cả Phệ hồn thú lẫn Lão Hắc, nói đến cảm ứng linh khí, hai người bọn chúng đều là chuyên gia, nếu thật sự có thứ gì đặc biệt ở đây, tin tưởng cả hai sẽ nhanh chóng tìm ra được.
Theo mệnh lệnh của Ngô Minh, Lão Hắc và Phệ hồn thú lập tức bay ra tìm kiếm trong vùng biển này, giống như suy đoán của Ngô Minh, bọn họ thật sự tìm được thứ gì đó.
Ngô Minh vội vàng chạy đến xem xét, và ngạc nhiên khi thấy một mảnh mai rùa dưới lớp cát dưới đáy biển.
Mảnh mai rùa này rõ ràng là một mảnh rất nhỏ, nhưng kết cấu lại vô cùng đặc biệt, nặng hơn kim loại cùng chất lượng rất nhiều, đương nhiên, thứ khiến Ngô Minh thực sự quan tâm không phải là bản thân mai rùa, mà là văn tự khắc trên mai rùa.
Là một Phù sư trung cấp, Ngô Minh nhìn thoáng qua cũng có thể thấy trên đó có khắc một loại Thuật phù triện nào đó, đúng là một Thuật phù triện rất cao minh, nếu như Ngô Minh đem Sách phù triện bản thiếu trong tay so với sách giáo khoa tiểu học, như vậy mảnh mai rùa này tuyệt đối thuộc về cấp bậc sách đại học khoa chính quy, quả thực là cao hơn vài đẳng cấp.
Điều thực sự đáng sợ là những Thuật phù triện này đã được cải tiến, mô tả ngắn gọn và dễ hiểu, càng là gia nhập thêm một loại lĩnh ngộ nào đó. Thuật phù triện tuy cao cấp nhưng cũng không bị hạn chế đẳng cấp Phù sư, giống như 'Bí thuật hoàng kim' của Đại sư Dillon, những Phù triện cấp thấp sau khi được cải tiến cũng có thể bộc phát uy lực của những Phù triện trung cấp và thậm chí là uy lực Phù triện cao cấp, đây là chỗ cường hãn của Phù pháp trên mai rùa.
Ngô Minh có thể chắc chắn chỉ cần thành thục Phù pháp trên mai rùa, thực lực của anh ta nhất định sẽ tăng thêm mấy bậc, đến lúc đó, không hẳn không thể cùng Thiên Khải tộc và Quỷ Hạm Tộc ganh đua cao thấp. Ngô Minh thậm chí có thể chắc chắn chỉ cần nắm vững những Thuật phù triện này, anh ta có thể áp đảo hoàn toàn Quỷ Hạm tộc và Thiên Khải tộc.
Ngay lập tức, Ngô Minh bắt tay vào nghiên cứu nó. Cùng lúc đó, trên Thần mộ huyền phù, Thiên Khải tộc, Quỷ Hạm tộc và Công ty Tinh Hà đã bắt đầu một cuộc chiến tàn khốc. Trong số đó, Thiên Khải tộc và Công ty Tinh Hà chịu nhiều tổn thất nhất. Thiên Khải tộc thật vất vả dụ dỗ nhiều nhân loại như vậy để hồi sinh chiến sĩ Thiên Khải tộc giờ phút này cơ hồ đã tử thương hầu như không còn, chỉ còn lại có bốn Thiên Khải kỵ sĩ, trong đó kiếm kỵ sĩ sớm đã bị Ngô Minh đánh phế, chân chính có thể chiến đấu chỉ có ba người.
Công ty Tinh Hà cũng giống như vậy, hơn một nửa trong số hàng trăm chiến hạm cao cấp đã bị giết. Tất nhiên, họ cũng đã nhận được một ít hồi báo, vật bên trong Thần mộ huyền phù có chút giống như vật bồi táng, chúng có linh khí rất mạnh, giống như một số vũ khí, tất nhiên, cũng bao gồm các mảnh vỡ Thần ấn.
Trong Thần mộ huyền phù có một số mảnh vỡ Thần ấn nằm rải rác ở nhiều khu vực khác nhau, một khi bị phát hiện chắc chắn sẽ dẫn phát một hồi đại chiến. Trong đó hai Quỷ Hạm tộc chiếm ưu thế tuyệt đối, Thiên Khải tộc thậm chí muốn liên thủ vơi Công ty Tinh Hà để cùng đối kháng với Quỷ Hạm tộc.
Dưới đáy biển, Ngô Minh đang tập trung nghiên cứu Phù pháp trên mai rùa, còn Lão Hắc và Phệ hồn thú đã được Ngô Minh thả ra để tìm bảo vật có khả năng tồn tại khác.
Khoan hãy nói, Lão Hắc và Phệ hồn thú thật đúng là tìm được thứ tốt, trong bụng cự quy Huyền Vũ có một đống tinh thạch lớn, nếu nhìn kỹ hóa ra chúng đều là tinh thạch Thần ấn, hơn nữa những này mảnh vỡ tinh thạch có lớn có nhỏ, lớn thì cỡ như xe tải, nhỏ thì bằng ngón tay. Điểm đặc biệt là có rất nhiều mảnh, tất cả đều được bao phủ dưới bụng của cự quy, chỉ bằng vào linh khí cảm ứng căn bản là không có cách nào nhận ra được, cũng là do Lão Hắc trong lúc vô tình phát hiện ra mà thôi.
"Phát tài rồi, ở đây có rất nhiều mảnh vỡ Thần ấn, ta chưa từng thấy nhiều mảnh vỡ như vậy, ta nghĩ chúng ta nên nói với chủ nhân ngay lập tức để làm cho ngài vui vẻ!" Phệ hồn thú hiển nhiên không tim không phổi, đương nhiên nó cũng nhìn ra Ngô Minh thương tâm trước đó, nên nó mới nói như vậy.
“Nghe ta, đừng đi, mấy mảnh này không thể so với việc trả thù cho Tích tiểu thư!” Lão Hắc vẻ mặt nghiêm túc nói.