Chú thích: trong những tập nói về 'U linh tạp phiến' lúc trước, có đoạn miêu tả về 3 thẻ chỉ định trong đó có thẻ 'Linh hồn thủy tinh'. Bắt đầu từ tập này trở đi xin đổi lại thành 'Tinh thể linh hồn' cho phù hợp hơn.
Mấy ngày nay Ngô Minh đi lang thang khắp Vinh trấn, vừa luyện kỹ năng chế tác thẻ, vừa săn mấy con chuột lông gai, ở đây không có trùng nhân nên Vinh trấn có thể tồn tại đến ngày nay.
Hai bên đường là những cây cỏ đột biến cao bằng đầu người, theo thời gian, hàm lượng nguyên khí trong không trung càng mạnh, dù là người, động vật hay thực vật đều từ từ bị ảnh hưởng và thay đổi.
Ngô Minh hôm nay phát hiện có điều gì đó bất thường. Mấy ngày trước anh phát hiện có dấu hiệu nghi ngờ hoạt động của Giác ngưu. Hôm nay, khi định đến khu vực đó để theo dõi và săn bắt những con Giác ngưu này, anh đã tìm thấy một đống lửa chưa cháy hết, còn có xương của Giác ngưu đã bị ăn sạch thịt được tìm thấy trong một bụi rậm gần đó.
Nơi này nằm sâu bên trong một mảng cây đột biến cao lớn, nếu như không có A mỗ ở đó, Ngô Minh sẽ không phát hiện ra cây cỏ đột biến cao bằng một người này đã bị giẫm xuống rất nhiều, Ngô Minh cũng tìm được rất nhiều dấu chân.
Đánh giá vết dấu chân, bọn người nướng con Giác ngưu này cao hơn người bình thường rất nhiều, ít nhất đều cao hơn hai thước, hơn nữa ăn rất khỏe. Một con Giác ngưu đã bị ăn thịt sạch sẽ chỉ còn lại xương, điều này khiến A mỗ ở bên cạnh rất không vui, liên tục thốt ra âm thanh 'A mỗ A mỗ ', có vẻ như nó cảm thấy rằng thức ăn của nó đã bị ai đó cướp mất.
“A Mỗ, không phải lỗi của ta, ta tính săn giết con Giác ngưu này đi đãi ngươi, bây giờ đã kết thúc rồi!” Ngô Minh nửa đùa nửa thật nói, hắn hiện tại có thể chắc chắn rằng A mỗ có thể nghe hiểu hắn nói cái gì, trêu chọc A mỗ mỗi ngày đã trở thành thú vui của Ngô Minh.
Tiếp theo, A mỗ tiếp tục kêu vài lần, và Ngô Minh đã ở với nó một thời gian dài ngay lập tức hiểu ý của nó.
“Ý của ngươi là ngươi có thể phân biệt được mùi ở đây, đúng rồi, ta suýt nữa quên mất, A mỗ, mũi của ngươi còn thính hơn mũi chó, vậy chúng ta cùng đi xem đến tột cùng là thứ gì đoạt thức ăn của chúng ta nào!” Ngô Minh đối với những dấu chân đó cũng có chút kiêng kỵ, vì vậy đã lên kế hoạch tìm hiểu xem nó là gì.
A mỗ kêu lên đầy phấn khích, rồi sải cánh bay, Ngô Minh giấu chiếc xe nát của mình và đi bộ theo A mỗ.
Sau khi chạy như điên trong đám cỏ đột biến hơn mười phút, A mỗ đang loanh quanh ở một chỗ, Ngô Minh biết mục tiêu đang ở gần đó nên vội vàng bước chậm lại thận trọng đi về phía trước, cúi người khom lưng.
Trước mặt anh là một thung lũng, và Ngô Minh nhìn thấy một khu trại được bao quanh bởi một hàng rào gỗ đơn giản ở đằng xa.
Trại này rất nhỏ, chỉ có mười mấy cái lều lớn nhỏ khác nhau, nhưng nhìn thoáng qua Ngô Minh cũng biết đây chắc chắn không phải trại người.
Bởi vì ngay lối vào của thung lũng cắm một khúc gỗ chạm trổ, trên khúc gỗ có rất nhiều gai cắm ngang, được buộc nhiều dải vải kỳ dị, trên mỗi chiếc đinh đều cắm một đầu người.
Một số đầu đã khô, một số còn rỉ máu, rõ ràng là vừa mới được cắm vào, hiển nhiên không thể có trại người nào lại có lối trang trí kinh dị như vậy.
Đây rõ ràng là một lời cảnh báo đối với kẻ thù.
Nhìn xa hơn, những chiếc lều trong khu trại này đều được may từ nhiều loại da thú hay thậm chí là da người, từ xa có thể ngửi thấy mùi khó chịu. Ngoài ra, tất cả thực vật đột biến trong và xung quanh trại đều chết và thối rữa, đất đen và có côn trùng độc chui qua, kể cả rết dài từ 20 đến 30 tấc, cũng như bọ cạp độc cỡ bàn tay, càng hơn thế nữa là một con nhện, nếu giẫmlên nó bằng chân trần thì việc vui sẽ to lắm.
Và ở giữa trại là một khúc gỗ kỳ lạ, cao mười mét, như đã ngâm trong máu không biết bao nhiêu năm, gỗ hiện lên một màu nâu sẫm, tất cả những hình chạm khắc trên đó đều là nhện và côn trùng độc.
Dưới cây gỗ to như vật tổ này, có một số 'người' cao và gầy mặc quần áo kỳ lạ đang quỳ xuống cầu nguyện, dưới vật tổ nhện là một người đàn ông bị trói gô, trong miệng bị nhét đầy đang kinh sợ nhìn quái nhân phía trước anh ta.
Nhìn thấy điều này, đồng tử của Ngô Minh co rút lại, anh ta đã biết chuyện gì đang xảy ra.
"Những sinh vật thông minh từ dị giới hóa ra lại là người. Chúng đã đến rồi, không ngờ lại nhanh như vậy!" Ngô Minh tự lẩm bẩm.
Cũng giống như thẻ bài, những người từ dị giới đến từ không gian khác, họ có một nền văn minh thẻ bài độc đáo và rất mạnh mẽ. Kiếp trước Ngô Minh đã từng nghe qua sự tích những dị tộc khủng bố như thế này không chỉ một lần.
Những dị tộc này sống theo phương thức bộ tộc quần cư, tuân theo sức mạnh do vật tổ mang lại, và vật tổ của bộ tộc trước mặt hiển nhiên là một con nhện, có thể gọi là bộ tộc nhện.
Ngô Minh tiếp tục quan sát, ngay sau đó anh ta nhìn thấy những người có chiều cao trung bình hơn hai mét giống như người thổ dân, lấy ra một con dao găm làm bằng xương, đâm sống người đàn ông tội nghiệp, sau đó dùng các cơ quan nội tạng và huyết nhục của người đàn ông tạo thành một trận pháp.
Ngô Minh có thể thấy rõ, lúc này có một cỗ nguyên khí mạnh mẽ đột nhiên tuôn ra từ trong cột trụ trông giống như đồ đằng, sau đó trên không trung hình thành một tấm thẻ bài.
Sau đó, thẻ bài biến thành một hình thể thật, biến thành một con nhện lớn với những vằn hổ xanh đen khắp cơ thể. Nó cao hơn một mét, được bao phủ bởi những chiếc lông trông sắc nhọn, miệng của nó đầy răng nanh lóe ra ánh sáng xanh và bốn cặp mắt lớn nhỏ khác nhau, người bình thường nếu nhìn thấy bảo đảm sẽ bị nó hù chết.
Thành thật mà nói, Ngô Minh là lần đầu tiên nhìn thấy loại nhện này, nhưng anh ta có thể chắc chắn con nhện này không thể mạnh bằng con Phong nhận tri chu đã giết anh, nó chỉ có thể là sinh vật cấp hai.
Tiếp theo, con nhện lớn nằm trên mặt đất phát ra âm thanh sột soạt kỳ lạ, sau đó từ trong thi thể tàn phá xuất hiện một làn sương nhẹ, rồi từ từ tụ lại thành một tinh thể màu trắng có kích thước bằng móng tay cái.
Lúc này, Ngô Minh không còn giữ được bình tĩnh, dù khoảng cách rất xa nhưng hắn vẫn nhận ra thứ đang lơ lửng trên không trung và toát ra một luồng khí mờ ảo.
"Tinh thể linh hồn, vậy mà lại là một Tinh thể linh hồn. Con nhện lớn này thực sự có thể tạo ra một Tinh thể linh hồn. Tinh thể này chứa đựng nguyên khí. Nếu ở trong tay ta, ta có thể lập tức hoá thẻ!" Ngô Minh vừa thấy liền kích động, trong 'U linh tạp phiến' có những hình chiếu thẻ trong ô cố định, vì vậy Ngô Minh nhìn thoáng qua đã nhận ra tinh thể đó giống hệt với 'Tinh thể linh hồn' trong ô cố định trong 'U linh tạp phiến'.
May mắn thay, Ngô Minh không mất lý trí mà đi qua đoạt lấy, anh phi thường rõ ràng, tuy có không ít thẻ bài cường đại. Nhưng để đột nhập vào trại dị tộc dựa trên nền văn minh thẻ bài này chẳng khác gì đi tìm chết. Nếu chính mình thật sự làm như vậy, nói không chừng tiếp theo sẽ bị giết chết, sau đó bị rút linh hồn chế tác thành Tinh thể linh hồn, quỷ xui xẻo đó chính là mình.
Sau đó, con nhện lớn nuốt chửng thi thể tàn phá trên mặt đất và nuốt chửng Tinh thể linh hồn giống như một hạt đậu thạch, sau đó biến thành một thẻ bài dưới sự thờ phụng của những bộ tộc nhện, ẩn trong vật như đồ đằng giữa các cây cột.
Trước đó, Ngô Minh đã điểm ra 'U linh tạp phiến' của mình, lấy ra một thẻ có nhãn cầu kỳ lạ rút ra từ Tạp phiến và kích hoạt nó về phía con nhện lớn.
Chẳng mấy chốc, hai tấm thẻ nguyên tố Đất trong sổ thẻ của Ngô Minh đã biến mất không còn tăm tích, thẻ bài trên tay cũng phủ lên một tầng nguyên khí, cuối cùng lại biến thành một thẻ bài khác.
"Con mắt điều tra, một thẻ phép, có thể phát hiện thông tin của mục tiêu và chiếu thông tin này lên thẻ. Đáng tiếc, chỉ có một thẻ như vậy được thu thập trên đường rời Vũ Thành, nó chỉ có thể được sử dụng ba lần!" Ngô Minh lầm bầm tự nhủ, nếu không phải lần này xuất hiện một trong ba thẻ bài cố định trong 'U linh tạp phiến', thì lần này Ngô Minh sẽ không dùng 'Con mắt điều tra'.
Lúc này, thẻ ' Con mắt điều tra' đã trở thành một thẻ khác, nhưng thẻ này không phải là thật, mà chỉ là một hình chiếu, một lúc sau sẽ khôi phục lại.
" Thuật tử nhện, sinh vật cấp hai, phẩm chất màu xanh lam (xuất sắc), chủng tộc: người nhện, không thể nghi ngờ rằng Thuật tử nhện là bậc thầy chơi hồn và thông thạo thuật chiêu hồn, tài năng không liên quan gì đến chủng tộc!"