Sau khi rơi xuống đất, hàng chục chiến binh Thiên Khải tộc chiếm thân người xông tới, trong số đó có cả Kỵ sĩ nhân loại trước đây cùng Ngô Minh đi tuần tra, nhưng hiện tại ý thức của bọn họ đã bị xóa sạch, một mặt thẫn thờ, bị Thiên Khải tộc khống chế nên sức chiến đấu của họ đã tăng lên rất nhiều.
Có điều với thủ đoạn của Ngô Minh, những chiến binh Thiên Khải tộc bình thường này hầu như không phải là mối uy hiếp đối với anh ta. Tác dụng của Tật phong phù trên cơ thể anh ta vẫn còn đó, Ngô Minh hạ gục hai Thiên Khải tộc nhân trước mặt, sau đó phóng ra ngoài lao đi.
Rất khó để những chiến binh Thiên Khải tộc bình thường có thể đe dọa anh ta, nhiều nhất họ chỉ có thể tạo ra một số rắc rối cho Ngô Minh. Những người duy nhất có thể thực sự đe dọa Ngô Minh là bốn Thiên Khải kỵ sĩ và chiến hạm đen 'Vũ Hạm' đáng sợ hơn.
Ngay khi Ngô Minh lao ra, khu vực anh ta đang ở đã bị tia laser chiếu vào, mọi thứ trong vòng năm mét lập tức bốc hơi, ngay cả những tảng đá cứng cũng trực tiếp bị phá hủy hóa khí, các chiến binh Thiên Khải tộc cũng bị ảnh hưởng và bị giết ngay lập tức.
“Thật là một thứ vũ khí đáng sợ!” Ngô Minh hai mắt co rụt lại, không dám nhìn lại mà là tiếp tục chạy nhanh về phía trước. Lần này chiến hạm màu đen rõ ràng ra tay toàn lực muốn giết chết anh ta. Có điều Ngô Minh không biết mục đích của đối phương, Thiên Khải tộc truy sát là do mình giết chết Thánh tổ bọn họ, Ngô Minh hiểu điều này, nhưng tại sao Quỷ Hạm tộc lại phải truy sát mình?
Mình dường như không có quan hệ gì với Quỷ Hạm tộc, vậy tại sao nó lại muốn đuổi tận giết tuyệt mình.
Gạt đi lửa giận trong lòng, Ngô Minh cảm thấy phải phân tích thật kỹ chuyện này, cõi đời này không có vô duyên vô cớ yêu, tự nhiên cũng không có hận không có lý do, nhất định phải có lý do đặc biệt nào đó mới có lý do thì chiến hạm màu đen 'Vũ Hạm' này mới nhắm vào mình nhiều như vậy.
Ngô Minh đầu óc quay cuồng, nhưng tốc độ không chậm, chạy theo đường ngoằn ngoèo, tránh một hướng cố định để tránh chiến hạm màu đen trên đầu bắn trúng.
Có điều đây là một cái thung lũng, cũng gần như không có chỗ ẩn nấp, không có rừng rậm, cũng không có hồ nước, cũng may là Ngô Minh linh cơ hơi động, mượn cơ hội trực tiếp dùng mấy chục chiến binh Thiên Khải tộc che đi thân hình của anh ta, sau đó nhanh chóng dán cho mình một tấm Bùa ẩn thân.
Đây là cách duy nhất Ngô Minh có thể nghĩ ra để trốn thoát, hy vọng có thể che giấu chiến hạm màu đen.
Trong nháy mắt, Ngô Minh biến mất không còn tăm tích, ngay cả chiến sĩ Thiên Khải tộc ở gần nhất Ngô Minh cũng không để ý. Kế tiếp, chiến hạm màu đen trên đầu hắn bắn ra hơn mười mấy đạo hỏa tiễn, trực tiếp hủy diệt mọi thứ trong khu vực 100 mét, hỏa tiễn này có hiệu ứng đốt cháy cực mạnh, ngay lập tức trong vòng 100 mét rơi vào biển lửa, ngọn lửa đó dường như có thể thiêu rụi mọi thứ, ít nhất năm mươi chiến binh Thiên Khải tộc ở khu vực này đã bị đốt cháy biến thành tro bay.
Tuy nhiên, bóng dáng của Ngô Minh vẫn không xuất hiện. Trong mắt người khác, rất có thể Ngô Minh đã 'chết trong biển lửa'. Sau đó, một lỗ sáng nhấp nháy màu xanh lam đột nhiên mở ra trên chiến hạm màu đen, một lực hút xoáy cực mạnh được phát ra từ nó. Từ trong ngọn lửa, hơn năm mươi đốm sáng bị hút lên, rồi bị hút vào trong chiến hạm màu đen.
"Đây là Thu thập linh hồn khí của Quỷ Hạm tộc. Chết tiệt, tên này đang làm gì vậy, tại sao lại thu thập linh hồn của những chiến binh đã chết?" Thiên Khải kỵ sĩ cầm chiến mâu lên tiếng nói, có điều hắn rất nhanh sẽ nghĩ đến một nguyên nhân.
"Ta e rằng nó là để thu thập linh hồn của Phù sư. Nói mới nhớ, tên Vũ này thực sự rất đáng ngờ, tại sao hắn lại giúp chúng ta đối phó với Phù sư này?" Thiên Khải kỵ sĩ cầm trong tay chiến phủ quát.
"Hừ, Phù sư đó đã giết chết Thánh tổ đại nhân, dù chết cũng phải chết trong tay Thiên Khải tộc chúng ta. Gia hỏa Vũ Hạm này quản việc không đâu, cũng vì chuyện này mà giết hàng trăm tộc nhân của chúng ta, món nợ này chúng ta phải đòi hắn trả!" Sau khi một hiệp sĩ Thiên Khải tộc với thanh trường kiếm trong tay nói xong, hắn ta trực tiếp lao về phía Vũ, vung thanh trường kiếm và chém vài nhát kiếm khí cực lớn.
"Đúng vậy, tên Vũ Hạm này là kẻ quỷ quyệt nhất trong Quỷ Hạm tộc, không có lợi, hắn tuyệt đối sẽ không phí hết tâm tư làm như thế. Đòn tấn công kinh khủng vừa rồi thì tên Phù sư kia chắc hẳn đã chết rồi, nói không chừng linh hồn đối phương đã bị hắn thu đi rồi. Nói mới nhớ, Quỷ Hạm tộc tàn ác hơn chúng ta rất nhiều, ta nghe nói tên Vũ Hạm này đã phá hủy vài thành phố cấp triệu của nhân loại để thu thập linh hồn của những sinh vật cấp thấp, thu nạp hơn mười triệu linh hồn lớn mạnh tự thân, so với nó, chúng ta xem như là rất nhân từ rồi!" Thiên Khải kỵ sĩ cuối cùng cầm quyền trượng và khiên nói, sau đó chỉ quyền trượng vào Quỷ Hạm tộc trên bầu trời và nói: "Hiện tại, Phù sư đã trừ đã bị diệt trừ, nhưng chúng ta cũng muốn lấy linh hồn của hắn, công kích Vũ Hạm, để hắn đem linh hồn gọi ra!"
Sau đó, tất cả các chiến binh Thiên Khải tộc lao về phía Vũ.
“Ngu xuẩn, bốn tên ngốc, Phù sư đó còn chưa chết, ta hoàn toàn không có lấy được hồn phách của hắn, các ngươi thật sự muốn tấn công ta sao!” Chiến hạm màu đen Vũ Hạm trên bầu trời phát ra thanh âm trầm đục, mặc dù hắn nói như vậy nhưng đã bắt đầu chống trả và chiến đấu quyết liệt với các chiến binh Thiên Khải tộc đang tấn công.
"Rắm thối, Vũ Hạm, đừng tưởng rằng chúng ta không biết, ngươi ở trong Quỷ Hạm tộc khét tiếng xảo quyệt, ngươi nói không có linh hồn hắn để lừa gạt chúng ta sao, ngươi nghĩ chúng ta sẽ để ngươi bình yên rời đi sao?" Thiên Khải kỵ sĩ cầm trong tay thanh kiếm rõ ràng là một kẻ cục cằn, lập tức mãnh công, tiếp tục thi triển ra công kích cường đại.
“Chết tiệt!” Quỷ Hạm Vũ không nói thêm nữa, hiển nhiên Thiên Khải tộc sẽ không tin hắn, nhưng hắn ta không thả lỏng giám sát mặt đất, bởi vì hắn đã phân biệt được hơn năm mươi linh hồn mà hắn ta đã hấp thụ vừa rồi, nhưng hắn không tìm thấy người mà hắn ta muốn tìm.
Tại sao muốn công kích Ngô Minh, chuyện này chỉ có hắn tự mình biết, đây xem như là một bí mật của hắn.
Lần đầu tiên gặp ý thức thể của Ngô Minh ở Vũ Thành, hắn chỉ nghĩ đó là một Hư linh thể bình thường, hắn tùy ý tấn công rồi rời đi, sau đó ở Kinh Thành, khi gặp lại Ngô Minh thì hắn đã phát hiện ra một bí mật.
Hắn tìm thấy một khí tức quen thuộc trong ý thức thể của Ngô Minh.
Khí tức này ẩn giấu rất sâu. Với tư cách là thủ lĩnh trong bốn hạm hạ vị Quỷ Hạm tộc của bảy đại Linh tộc, Quỷ Hạm Vũ chắc chắn có sự độc đáo của mình. Đầu tiên, Quỷ Hạm Vũ có sinh mệnh lâu dài nắm giữ tri thức phi thường uyên bác, và biết những điều trong thời cổ đại. Trong Quỷ Hạm tộc, thực ra chỉ có tám tộc nhân, được chia thành bốn hạm thượng vị cùng bốn hạm hạ vị. Quỷ Hạm Vũ là người đứng đầu trong bốn hạm hạ vị, trong khi địa vị của Quỷ Hạm Trụ chỉ ở dưới hắn, đứng thứ hai trong bốn hạm hạ vị.
Nhưng nếu xét về tuổi thọ và sức mạnh, thì bốn hạm thượng vị là sức mạnh thực sự của Quỷ Hạm tộc, và trong số bốn hạm thượng vị, Thiên Hạm chắc chắn là một huyền thoại trong Quỷ Hạm tộc, đệ nhất cường giả, hắn đã lấy được nhiều Thần ấn nhất, đã làm chủ được những vũ khí mạnh mẽ thực sự của Quỷ Hạm tộc.
Chỉ có điều mấy thế kỷ Thiên Hạm đã biến mất một cách thần bí, thậm chí ba Quỷ Hạm tộc cao cấp kia cũng không phát hiện được Thiên Hạm đang ở đâu.
Trong Quỷ Hạm tộc, Thiên Hạm có thể nói là một huyền thoại.
Quỷ Hạm Vũ đã nghiên cứu về lịch sử của Thiên Hạm và mọi thứ về vị tiền bối cùng dòng tộc này, có thể nói hắn hiểu rõ Thiên Hạm hơn ai hết. Khi gặp lại Ngô Minh ở Kinh Thành, hắn đã phát hiện từ trong thần thức của Ngô Minh đã có một luồng khí tức rất lạ. Cho đến khi Ngô Minh rời đi, Quỷ Hạm Vũ đã sử dụng khả năng công nghệ mạnh mẽ của mình để phân tích nguồn gốc của khí tức bí ẩn này, và lần này hắn đã tìm thấy một điều đáng kinh ngạc.
Trong khí tức này, có trộn lẫn thần thức của Thiên Hạm trong đó.
Tuy rằng dấu vết thần thức này cực kỳ yếu ớt, hầu như quá nhỏ để có thể phát hiện, nhưng Quỷ Hạm Vũ vẫn có thể chắc chắn đây là khí tức của Thiên Hạm, thần thức của Thiên Hạm. Mặc dù đã mất tích mấy thế kỷ, dùng quy tắc tính toán của nhân loại đó là vượt qua thời gian mấy vạn năm, nhưng khí tức và thần thức ấy tuyệt đối sẽ không tính sai.
Không còn nghi ngờ gì nữa, con người đó cũng không nhận thức được điều này, tuy thần thức của đối phương vô cùng mạnh mẽ, nhưng dù có uy lực đến đâu thì nó vẫn là một Hư linh thể, không giống như Quỷ Hạm tộc, nó được sinh ra đã là Chân linh thể, vì vậy đối phương không thể phát hiện ra nó, nhưng Quỷ Hạm Vũ nhận biết được. Sau khi biết tin này, Quỷ Hạm Vũ đã liệt Ngô Minh vào mục tiêu phải giết.
Chỉ cần thân thể của đối phương bị hủy diệt, vậy thì chỉ còn lại ý thức thể, cho dù mạnh đến đâu cũng nhất định không phải là đối thủ của Chân linh thể như mình, mình có thể dể dàng khống chế, sau đó từ từ phân tách một tia thần thức Thiên Hạm ra. Với công nghệ khoa học kỹ thuật Quỷ Hạm tộc mà mình đã làm chủ, chắc chắn có thể định hình lại Thiên Hạm.
Cách này có quá nhiều chỗ tốt. Trước hết, hắn ta có thể có được thực lực không gì sánh được và sức mạnh công nghệ của Thiên Hạm. Thứ hai, Thiên Hạm được tái tạo nhất định phải chấp nhận sự khống chế của chính hắn. Bản thân Thiên Hạm có địa vị cao nhất trong số tám Quỷ Hạm tộc, mượn dùng địa vị và sức hiệu triệu của Thiên Hạm, đến lúc đó hắn sẽ có thể chỉnh hợp các Quỷ Hạm tộc khác. Vậy ai sẽ là đối thủ của hắn?
Đã như thế, lại nhận được Thần ấn, người nắm giữ chắc chắn sẽ là chính mình chứ không phải là Địa Hạm đứng thứ hai trong số bốn Quỷ Hạm tộc hàng đầu.
Đây là điều mà Quỷ Hạm Vũ nghĩ đến, đây là lý do thực sự khiến hắn ta phải nhắm vào Ngô Minh, nhưng hắn sẽ không nói cho ai biết về lý do này, ngay cả khi Quỷ Hạm Trụ hỏi hắn, hắn ta cũng chỉ qua loa lấy lệ với lý do đối phương là một Phù sư.
Trong số hơn năm mươi linh hồn mà hắn ta vừa thu thập được, không có một linh hồn nào của Ngô Minh mà hắn ta đang tìm kiếm, vì vậy Quỷ Hạm Vũ có thể chắc chắn đối phương vẫn còn sống. Về phần Thiên Khải tộc, hắn cũng không có để ý tới, nếu là Thánh tổ Thiên Khải tộc thì hắn có thể sẽ sợ hơn một chút, nếu chỉ là Tứ kỵ sĩ của Thiên Khải tộc, Quỷ Hạm Vũ dựa vào thực lực chính mình là đủ để đối phó với bọn họ.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Quỷ Hạm Vũ không tìm thấy gì cả, ngay lập tức ra lệnh thả một nhóm Thiết bì nhân và nô lệ để tìm kiếm.
Như mọi người đều biết, ở nơi nào đó bên dưới, Ngô Minh đang ẩn nấp thở phào nhẹ nhõm.
Như Quỷ Hạm Vũ đã đoán, Ngô Minh không chết, mặc dù tình huống này nguy hiểm nhưng nó không đủ để buộc Ngô Minh vào chỗ chết.