Tận thế tân thế giới

Chương 816: Trung Thành chi kiếm




Ngô Minh liếc nhìn bốn thanh kiếm trong đá, rồi đi thẳng đến thanh kiếm trong đá thứ tư, hành động của anh lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, nhưng hầu hết mọi người đều cho rằng Ngô Minh nói như rồng leo, làm như mèo mửa, cũng có người lựa chọn rút thanh kiếm trong đá số 4 trước đó nhưng không thành công, người rút kiếm trong đá số 3 cũng đã thử một lần, nhưng cũng không thành công. Điều này cho mọi người cảm giác kiếm trong đá số 4 sợ rằng không thể rút ra được, cho dù có thể rút ra, hẳn là người rất tài giỏi, loại người này không nên ở cùng bọn họ, ít nhất không phải người trẻ tuổi trước mặt bọn họ.

Đây là suy nghĩ của hầu hết mọi người, tất nhiên sẽ không nói ra, nhưng tất nhiên ánh mắt của họ đã đầy vẻ khinh bỉ và coi thường.

Ngô Minh đi thẳng đến thanh kiếm trong đá số 4, điều này rõ ràng đã thu hút sự chú ý của Lưu Đông Cường và một số Kỵ sĩ nhân loại khác, nhưng họ cũng mỉm cười và lắc đầu. Từ khi bắt đầu thì thanh kiếm trong đã số 4 thì không ai có thể rút ra được, tức là cho đến nay đã có hơn 20.000 người ở Thiên Khải Thành thử hết, nhưng chưa ai thành công, như vậy người trẻ tuổi này dựa vào cái gì có thể rút ra.

Không nói đến những người bình thường, ngay cả đám người Lưu Đông Cường cũng không lạc quan.

Dưới cái loại ánh mắt này, người bình thường từ lâu đã không chịu nổi áp lực, có thể lựa chọn những thanh kiếm trong đá khác, nhưng Ngô Minh tâm tư đã cứng như sắt, vậy thì làm sao có thể quan tâm đến ánh mắt của người khác.

Ngô Minh có mục đích của mình, vì vậy anh ta bước tới không chút do dự, sau đó anh ta không rút chuôi kiếm bằng cả hai tay như những người khác, mà cầm thanh kiếm bằng một tay, rồi nhẹ nhàng rút nó ra.

Trong phút chốc, quai hàm của những người xung quanh rơi xuống đất, ngay cả người ở phía xa cũng vô cùng im lặng, có thể nghe thấy cả kim rơi, kiếm trong đá số 4, nghe nói không ai có thể kéo nó ra được, nhưng hôm nay nó đã bị ai đó lôi ra, không chỉ vậy động tác rút kiếm của người này vẫn diễn ra lại ung dung như vậy.

Ngô Minh nhìn xung quanh, sau đó giả bộ thất thần, sau đó giơ kiếm trong tay đá ra, biểu thị mình đã rút ra được rồi.

Nói thật, điều này thực sự không khó đối với Ngô Minh, nồng độ linh khí trên thanh kiếm ở viên đá thứ tư rất cao, chỉ những người có cộng hưởng mạnh mẽ giữa cơ thể và linh khí mới có thể trung hoà linh khí, thậm chí vận dụng linh khí này, Ngô Minh hiện đã mở ra Đệ nhất khí hải, với tư cách là một Phù sư trung cấp, thực sự không khó để làm điều này.

Tuy nhiên, động tác này khiến người khác kinh ngạc, khi có người định thần lại thì ánh mắt nhìn Ngô Minh đã khác hẳn.

Lúc bắt đầu, họ chỉ coi Ngô Minh như một kẻ ngốc, bởi vì không ai tin rằng anh ta có thể rút thanh kiếm trong đá số 4 ra, nhưng khi anh ta thực sự rút ra được thì không ai dám dùng loại ánh mắt đó nữa, bởi vì họ biết người rút được thanh kiếm trong đá số 4 nhất định sẽ trở thành cao thủ ở đây.

Giống như Lưu Đông Cường, lúc đầu hắn chỉ rút ra kiếm trong đá số 2, nhưng hiện tại đã là đội trưởng, lĩnh ngộ lực lượng cường đại, thậm chí có thể dùng trường kiếm để thi triển kiếm phong. Từ một điểm này liền biết, người rút ra kiếm trong đá số 4 nhất định sẽ có địa vị cao hơn Lưu Đông Cường, ai dám coi thường một người như vậy? Trong đó có rất nhiều nữ nhân trong ánh mắt càng là lộ ra một tia nóng rực, thời đại này, không có nhiều thứ phụ nữ có thể dựa vào, nếu bản thân không mạnh thì chỉ có thể dựa vào sắc đẹp và thân hình, nếu muốn bán thì phải bán được giá tốt, đối tượng để bán cũng phải tốt. Rõ ràng, Ngô Minh, người đã rút ra thanh kiếm trong đá số 4, đã trở thành mục tiêu của bọn họ, đặc biệt Ngô Minh còn trẻ và đẹp trai, nhiều phụ nữ trẻ cảm thấy mình đang ở trong tình trạng tốt đã bắt đầu nghĩ cách leo lên mối quan hệ với người mới nổi này, tốt nhất là trực tiếp có thể bắt được.

Vào lúc này, một số kỵ sĩ nhân loại phụ trách thử nghiệm kiếm trong đá trông có vẻ kinh ngạc, sau đó đến chỗ Ngô Minh và nói: “Thưa ngài, xin hãy đi cùng tôi.”

Những người khác cần phải xếp hàng để vào, nhưng Ngô Minh đã có người chuyên dẫn đường, hơn nữa thái độ của đối phương với Ngô Minh đã quay ngoắt 180 độ, vô cùng tôn trọng, lần này chênh lệch liền hiển hiện ra. Ngô Minh cũng không nói nhiều, trực tiếp đi theo những kỵ sĩ này vào Thiên Khải Thành.

Còn những người đứng sau Ngô Minh, những người chưa được kiểm tra đã háo hức muốn thử một thời gian, họ tự hỏi mình không kém Ngô Minh bao nhiêu, nếu đối phương đã có thể rút thanh kiếm trong đá số 4, tại sao không họ không thể?

Vì vậy, những người phía sau đã chọn thanh kiếm trong đá số 4 lần đầu tiên. Thật không may, không ai có thể rút nó ra cho đến khi người cuối cùng được kiểm tra. Tuy nhiên, một số người có thể rút thanh kiếm trong đá phía trước, điều này đã đủ khiến bọn họ hoan hô nhảy nhót, không ai ngu ngốc, kẻ nào có thể rút kiếm thì bất kể địa vị hay quyền lực sẽ nới rộng khoảng cách với người khác và trở thành nhân thượng nhân.

Lại nói Ngô Minh, sau khi được đưa vào một căn lều khá lớn, một vài Kỵ sĩ nhân loại còn lại liền rời đi, và trong căn lều này, những người đã rút thanh kiếm trong đá ra đều đang đợi ở đây, tổng cộng hơn hai mươi cá nhân, những người này đều là đứng ở nơi đó, thần sắc nghiêm túc, không dám lộn xộn.

Ngô Minh nhìn xung quanh một hồi, căn lều trống không, xung quanh chỉ có mấy giá đựng vũ khí và giá để trang bị, mặt đất trải cỏ khô, so với bên ngoài tốt hơn nhiều, đợi một lúc lại có thêm vài người tới nữa, hẳn là những người vượt qua bài kiểm tra sau đó, tính nhân số đã vượt qua 30 người.

Vài người mặc áo giáp bước vào, người đầu tiên rõ ràng là rất mạnh, chỉ cần loại khí tức đó đã đạt tới tiêu chuẩn của sinh vật cấp bốn, điều này khiến cho Ngô Minh rất kinh ngạc. Có thể thấy người này hẳn là một người bình thường trước đây, thế nhưng lại có thể tăng lên nhiều như vậy, thật sự là có chút không thể tưởng tượng được.

"Mọi người, trước hết, các ngươi được chào đón gia nhập Thiên Khải Thành và trở thành một người trong chúng ta. Ở đây có đủ lương thực và nơi an toàn để sinh sống. Tất nhiên, các ngươi cũng cần cố gắng hết sức để trung thành với Thiên Khải tộc và Thánh nữ. Ở đây cũng có quy định, nếu ai vi phạm sẽ bị truất quyền cư trú, nếu nghiêm trọng thì xử phạt theo quy định." Người này biểu tình nghiêm túc, không giận tự uy. Những người mới đến ở đối diện đều căng thẳng, trong lòng bồn chồn, sau khi liếc mắt nhìn bọn họ một chút, nam nhân nói tiếp: "Các ngươi khác với những người khác, đều đã vượt qua khảo nghiệm kiếm trong đá, các ngươi có thể nhận được chúc phúc của Thiên Khải tộc, có được sức mạnh to lớn, nhưng hãy nhớ kỹ, sức mạnh và vinh quang này là những gì Thánh nữ yêu cầu cho chúng ta, vì vậy dù trong hoàn cảnh nào, chúng ta cũng phải tuân theo mệnh lệnh của Thánh nữ một cách vô điều kiện.nếu Thánh nữ yêu cầu chúng ta chết, chúng ta cũng phải chấp hành một cách vô điều kiện.”

Lại là Thánh nữ!

Ngô Minh rất tò mò, nguồn gốc của Thánh nữ này là gì, Thiên Khải tộc rõ ràng là không thân thiện với con người, nhưng Thánh nữ này lại có thể dùng sức mạnh của Thiên Khải tộc để tập hợp nhiều nhân loại như vậy, rõ ràng là nàng có thủ đoạn của mình, hơn nữa vừa rồi người này nói chuyện rõ ràng có ẩn ý trong lời nói, mọi việc đều tuân theo mệnh lệnh của Thánh nữ, nói như vậy Thánh nữ mới là thủ lĩnh thực sự của bọn họ, đối với Thiên Khải tộc, bọn họ chỉ là Chủ thượng trên danh nghĩa, con người ở đây không hề ngu ngốc, ai đối xử tốt với họ, ai đối xử tệ bạc với họ là người hiểu rõ hơn ai hết.

Vừa nói, một vài Kỵ sĩ nhân loại từ bên ngoài bước vào, họ bước vào với một chiếc hộp gỗ dài, sau đó đặt chiếc hộp gỗ xuống và mở nó ra.

Có một thanh trường kiếm bên trong, và điều kỳ lạ là thanh trường kiếm này bay lên rất nhanh và treo lơ lửng trên đầu mọi người.

"Đây là thanh kiếm của lòng trung thành. Chúng ta cũng có kẻ thù ở Thiên Khải Thành, vì vậy mọi tân binh phải được kiểm tra nghiêm ngặt để tránh bị gián điệp trà trộn vào. Thanh kiếm của lòng trung thành có thể kiểm tra trái tim và ý thức của các ngươi, ngay cả khi đó là một lớp ngụy trang lợi hại thì không ai có thể che giấu được sự soi mói của Trung thành chi kiếm. Một khi các ngươi bị phát hiện kẻ có ý đồ xấu, hoặc kẻ có mục đích khác, Trung thành chi kiếm sẽ đâm thấu tim người đó, vì vậy nếu giữa các ngươi có gián điệp và địch nhân, tốt nhất ngươi nên đứng ra ngay bây giờ!” Kỵ sĩ nhân loại quét mắt sắc lẹm, nhưng không ai trong số hơn 30 người trong lều đứng dậy.

“Tốt lắm, bắt đầu đi!” Vừa dứt lời, Trung thành chi kiếm có thể tự bay, nhanh chóng bay tới người thứ nhất, từ trong kiếm nổi lên một đạo hào quang bao phủ người đó.

Ngô Minh nhìn cảnh này thì vô cùng kinh hãi, nguyên bản Ngô Minh cảm thấy nếu như Thiên Khải Thành gióng trống khua chiêng thu nạp nhân thủ như vậy, nhất định sẽ có người có ý đồ xấu. Bất quá hiện tại xem ra, nhân gia sớm đã có đối sách, Trung thành chi kiếm thực sự quá huyền diệu, những kẻ có thù với Thiên Khải Thành chắc chắn sẽ không vào cuộc.

Còn bản thân mình thì sao?

Anh ta còn có mục đích khác, nhưng Ngô Minh cũng không sợ, nói đến khống chế thần thức, có thể nói Ngô Minh đã ở cấp độ một thiên sư, tạo ra ý thức thể giả, sau đó truyền vào khao khát thuần khiết và sùng bái Thiên Khải Thành, và đặt các cảm xúc và ý thức khác bị ẩn đi, điều này Ngô Minh vẫn có thể làm được.

Giờ phút này, Trung thành chi kiếm đã nhanh chóng kiểm tra hơn chục người, không lâu nữa sẽ đến lượt Ngô Minh.

Ngô Minh cũng vội vàng vận động ý thức thể nhanh chóng tạo ra ảo ảnh, lúc này bên cạnh có tiếng hét vang lên, một thanh niên khóe miệng phun ra máu tươi nhìn chằm chằm anh ta, ngực đã bị Trung thành chi kiếm đâm xuyên qua. Cảnh này trực tiếp làm cho người khác sợ đến mức mặt không có chút máu, nhưng bọn họ đã được nhắc nhở từ trước, người này bị đâm chết vì không vượt qua được bài kiểm tra của thanh kiếm về lòng trung thành và có lòng thù địch, rõ ràng người chết này là một tên gián điệp muốn lẻn vào.

“Kéo ra ngoài!” Khuôn mặt của kỵ sĩ nhân loại trầm xuống, lên tiếng nói, lập tức có người tiến vào và khiêng thi thể ra ngoài.

Và bài kiểm tra vẫn tiếp tục.

“Hãy nhớ kỹ, nếu ngươi là người cởi mở và không có nhị tâm, thanh kiếm của lòng trung thành sẽ không bao giờ làm gì ngươi!” Nhìn thấy vẻ kinh hoàng trên khuôn mặt của mọi người, Kỵ sĩ nhân loại kịp thời nói, quả nhiên, những người trong lòng không có quỷ tự nhiên bình tĩnh trở lại, kẻ nào thực sự nuôi ý đồ xấu xa thì giống như rơi vào địa ngục.

Ngay sau đó, một người sắc mặt dữ tợn, tru lên hướng ra phía ngoài bỏ chạy, hình như trong lòng có quỷ nên không dám nhận thử thách, nhưng chưa kịp chạy thoát ra khỏi lều thì đã bị một Kỵ sĩ chém đầu của hắn.

Chẳng mấy chốc, Trung thành chi kiếm đã đến trước mặt Ngô Minh, anh đã chuẩn bị sẵn nên sắc mặt vẫn bình tĩnh, chẳng mấy chốc, ánh sáng từ thanh kiếm đã bao phủ lấy anh ta. Lúc này, Ngô Minh cảm thấy trên thân kiếm dường như có một cỗ ý thức, theo dõi tâm trí của mình.

Chỉ là đối phương chỉ có thể nhìn thấy ảo ảnh do Ngô Minh tạo ra, một lúc sau, vầng sáng biến mất, Trung thành chi kiếm bay tới người bên cạnh, Ngô Minh trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.