Về phần làm sao để tiến vào Trùng sào, Ngô Minh vốn là muốn lặp lại thủ đoạn cũ, đóng vai thi thể một lần, sau đó sẽ bị Trùng nhân kéo vào. Cách này tốn ít công sức nhất, nhưng lại dễ thành công nhất.
Nhưng Ngô Minh đã nhanh chóng gạt bỏ ý kiến đó.
Nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là khí tức Trùng vương trên người mình. Không ngoa khi nói nếu Ngô Minh ở quá gần Trùng nhân thì anh ta nhất định sẽ bị nhận ra, cho dù bây giờ mượn dùng Bùa ẩn thân cũng cần giữ một khoảng cách nhất định với đám Trùng nhân, chưa kể Ngô Minh biết Trùng vương khác có năng lực tri giác rất mạnh, nếu bị lôi vào thì không biết sẽ bị kéo đi đâu, nếu như sớm động thủ nhất định sẽ bại lộ, nếu bị Trùng vương kia phát hiện thì kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Ngô Minh không sợ sẽ không xông ra được, nhưng rõ ràng là không thể giết chết Trùng vương này.
Chính vì vậy mà Ngô Minh đã chọn cách dựa vào Bùa ẩn thân để lẻn vào, để có thể tiến sâu vào Trùng sào với tốc độ nhanh nhất và tiến thẳng tới mục tiêu.
Những Trùng nhân trước cửa là một vấn đề, bởi vì có quá nhiều, cho dù có Bùa ẩn thân cũng khó đảm bảo sẽ không bị phát hiện, may mà Ngô Minh đã chuẩn bị sẵn biện pháp đối phó.
Ngay khi ý nghĩ vừa động, mười mấy cái Thi binh mai phục ở bên ngoài lập tức xông lên, có thể nói là gióng trống khua chiêng, sợ Trùng nhân sẽ không để ý tới bọn họ.
Trùng nhân do thám bên ngoài lập tức phát hiện ra những Thi binh này lập tức phát ra cảnh báo, rất nhiều Trùng nhân trong khu mua sắm, bao gồm một số Trùng nhân dị hoá cũng xông ra ngoài nghênh địch, đám Trùng nhân ở lối vào của Trùng sào chỉ còn lại chưa đến một phần tư lính canh, mặc dù không dẫn hết bọn chúng đi như Ngô Minh mong đợi, nhưng cũng đủ để anh ta lẻn vào.
Ngay lập tức, Ngô Minh chọn một khoảng trống và co người lại, anh đột ngột tăng tốc và lao vào Trùng sào, toàn bộ quá trình khá chính xác, Trùng nhân thủ vệ ở cửa ra vào không phát hiện ra có người trà trộn vào Trùng sào.
“Bước đầu tiên đã hoàn thành!” Ngô Minh thở phào nhẹ nhõm bên trong Trùng sào. Mười mấy Thi binh bên ngoài hiển nhiên sắp bị quét sạch, mặc dù sức chiến đấu cá nhân của những Thi binh mạnh hơn những Trùng nhân bình thường nhưng lại không bằng những Trùng nhân dị hoá, vì vậy không thể toàn thân trở ra. Cũng may chỉ cần có Khống thi phù, chỉ cần có thi thể là Ngô Minh có thể vô hạn chế tạo Thi binh, tổn thất mười mấy cái đối với anh ta mà nói cũng không tính là gì.
Vấn đề là Ngô Minh đã xâm nhập thành công vào Trùng sào.
Trong Trùng sào, Ngô Minh nhìn quanh, hiển nhiên Trùng sào này kém xa Trùng sào ở Vũ Thành trong Nguyên khí thế giới, thậm chí là Trùng sào do Răng hàm và Nhị nha xây dựng. Ở Nguyên khí thế giới Trùng tộc đã tiến hóa được vài năm, lúc đó không cần ký sinh nữa mà có thể trực tiếp nở ra Trùng chiến, nhưng Trùng sào lúc này vẫn còn rất sơ khai.
Đường đi của Trùng sào có hình tròn, giống như mạch máu trong tim, mở rộng ra mọi hướng, rất phức tạp, giống như một mê cung, nếu không quen nơi này trăm phần trăm sẽ bị lạc mất phương hướng trong Trùng sào. Có phòng ấp trứng và phòng chứa trong Trùng sào, lối đi lớn hơn với khoảng trống trên đầu là nửa mét cho phép Ngô Minh đi thẳng, nhưng nếu lối đi hẹp hơn thì anh chỉ có thể cúi người để vượt qua. Chất nhầy ở khắp mọi nơi, những mạch máu kỳ lạ, những Trùng nhân thỉnh thoảng vội vã bò qua, có những bộ xương người ở một số nơi, hơn nữa bởi vì ánh sáng tối tăm, người bình thường lần đầu đến đây có thể sợ chết khiếp.
Tuy nhiên, Ngô Minh cảm thấy ở đây có chút thân thiết, không biết có phải là do gen Trùng vương trong cơ thể có tác dụng gì không. Tóm lại, Ngô Minh rất khinh thường Trùng sào cấp thấp như vậy.
Còn Trùng sào thấp này ẩn chứa bao nhiêu Trùng nhân, e rằng chỉ có Trùng vương ở đây mới biết được. Lúc này, Ngô Minh đang hướng về khu vực có thể có Trùng vương.
Trùng tộc là kết quả của một kim tự tháp thực sự, chỉ có Trùng vương đứng trên cùng, vì vậy nơi mà Trùng vương ở phải là nơi mạnh nhất và an toàn nhất, đó phải là trung tâm của Trùng sào. Ngô Minh bò nhanh, thỉnh thoảng tránh được đám Trùng nhân đi qua, trong lòng thầm ước lượng khoảng cách, theo ước tính của anh, đường kính của Trùng sào này không tới 100 mét nên tìm trung tâm cũng dễ dàng.
Tuy nhiên, Ngô Minh sớm nhận ra rằng ước tính của mình đã sai.
Khi Ngô Minh đến trung tâm của Trùng sào này thì không thấy gì cả, điều này khiến Ngô Minh ngay lập tức nhận ra khả năng Trùng sào mà mình đang ở là Trùng sào giả, có nghĩa đó là một thủ thuật che mắt.
Trùng sào thật ở chỗ khác.
Ngay sau đó, Ngô Minh càng phát hiện phiền toái lớn hơn nữa, hiển nhiên, Trùng sào trá hình này không thể chỉ là một thủ đoạn đơn giản, nó phải có chức năng của nó, ví dụ như có thể dùng làm mồi nhử và cạm bẫy.
Để che giấu khí tức của mình, Ngô Minh đã thu nhỏ toàn bộ ý thức và khí tức của mình, điều này chắc chắn có thể làm giảm đáng kể khả năng địch nhân tìm thấy mình, nhưng nó cũng sẽ làm suy yếu khả năng nhận thức của Ngô Minh.
Khi nhận ra có điều gì đó không ổn, Ngô Minh lập tức giải phóng ý thức của mình, anh mới nhận ra mình thực sự đã bị bao vây. Tất cả các lối vào, lối ra và lối đi của Trùng sào này đều chật cứng Trùng nhân, vốn dĩ mình là tới ám toán đối phương, không nghĩ tới bị người ta bắt ba ba trong rọ.
Điều này khiến Ngô Minh khá không vui, nói thật là Ngô Minh không sợ Trùng nhân xung quanh mình, bây giờ sự việc đã đến mức này thì anh cũng biết kế hoạch của mình có thể không đạt được, nhưng anh thực sự muốn biết Trùng vương đem Trùng sào xây dựng ở đâu?
Dựa theo đạo lý, nó phải ở quanh đây mới đúng.
Vì vậy Ngô Minh lúc này mới thả ra thần thức của mình bắt đầu trắng trợn không kiêng dè tìm hiểu tình hình, dù sao cũng đã bị vạch trần, cứ thẳng thắn nói thẳng thì tốt hơn. Ngô Minh thật sự không tin, với thực lực hiện tại, mình trực tiếp giết chết vào Trùng sào đối phương thì có thể gặp những khó khăn gì.
Nhưng kết quả khiến cho Ngô Minh khá là bất đắc dĩ, Ngô Minh đã tìm được Trùng sào thật, nhưng hóa ra lại nằm sâu dưới lòng đất, hơn nữa cũng chỉ có một lối đi, nhưng lối đi đó lại có thể đóng kín bằng vô số hàm răng sắc bén cắn hợp lại, hiển nhiên với thủ đoạn hiện tại thì không thể đột nhập vào trong đó.
Phải nói Trùng vương này khá thông minh, nó đã xây cho mình một sào huyệt tạm thời không thể phá hủy, trốn ở bên trong, trời sập cũng không cần sợ.
Khi thần thức của Ngô Minh kiểm tra Trùng sào, từ bên trong cũng bốc lên một luồng ý thức, mặc dù yếu hơn nhiều so với anh ta nhưng vẫn có thể phát hiện ra đối phương chính là Trùng vương mà mình gặp phải trong trụ sở dưới lòng đất.
“Đạo sư, ta cuối cùng cũng tìm được ngài, những gì ngài dạy ta lúc trước rất hữu dụng, có điều ta cũng nhận ra được ngài không có ý tốt, muốn giết chết ta, sau đó khống chế thuộc hạ của ta. Thật xin lỗi, ta sẽ không để cho ngài thành công. Bây giờ, ta đã huy động toàn bộ Trùng nhân trở về vây chặt ngài, giống như ngài muốn giết ta, ta cũng muốn giết ngài, sau đó từ trong đầu ngài lấy được càng nhiều tri thức hơn.” Khi ý thức nói ra lời này, nó lập tức co rút lại, thần thức của Ngô Minh không thể tiếp tục thăm dò, Trùng sào bị đối phương che giấu thực sự có thể ngăn chặn sự xâm nhập của thần thức, ngay cả Ngô Minh cũng không thể làm gì được.
“Được, lần này xem như ngươi lợi hại!” Ngô Minh mắng, nếu đối phương thật sự huy động hết Trùng nhân đối phó với mình thì thật không phải chuyện đùa, hiện tại có mấy ngàn Trùng nhân thì mình có thể đối phó, nhưng nếu có hàng vạn Trùng nhân như vậy, chắc chắn sẽ rất phiền phức.
Ngô Minh lập tức đưa ra quyết định, chính là từ bỏ kế hoạch, lập tức thoát thân.
Xung quanh đã có những Trùng nhân trông gớm ghiếc lao tới để đối phó với Ngô Minh. Anh ta trực tiếp lấy ra dao găm hàn băng, lập tức hướng về một con đường xông tới, dọc theo đường gặp phải Trùng nhân thì không hề ngoại lệ đánh giết tất cả.
Từ trong thông đạo này chém giết không biết bao nhiêu Trùng nhân, nhất định phải có một trăm con, tuy anh không bị thương nhưng trên người toàn là máu cùng dịch nhầy ghê tởm. Khi anh ta đi ra ngoài, trong khu mua sắm rậm rạp Trùng nhân, vẫn luôn kéo dài đến bên ngoài, xem số lượng thật đúng là có mấy ngàn.
“Đệt!” Ngô Minh mắng, trong tay lập tức cầm thêm vài tấm Thiên sư phù rồi ném ra ngoài: “Bạo!”
Oành, oành...
Mấy tiếng nổ lớn, và hàng chục Trùng nhân trong phạm vi 30m ở trong phía trước đều bị quét sạch, khắp nơi đâu đâu cũng có chân tay cụt, lợi dụng uy lực này Ngô Minh trực tiếp xông ra ngoài, dựa vào sức chiến đấu cường đại cùng Thiên sư phù trong tay giết ra một con đường máu. Đương nhiên, Ngô Minh trước đó cũng đã gia trì cho mình một cái Bùa hộ mệnh, nhưng vào lúc anh xông ra ngoài thì Bùa hộ mệnh đã sụp đổ, trên người còn có rất nhiều vết thương. Không có cách nào khác, Ngô Minh cho dù dũng mãnh lợi hại đến đâu cũng là song quyền khó địch bốn tay, nếu không chạy, thật sự là bị Trùng nhân vây quanh thì việc vui có thể to lắm, không nói đến thiệt hại ở đây, nhưng nhất định phải chịu tổn thất lớn.
Lần này Ngô Minh đã rút ra một bài học vì lòng tham của mình. Khám phá Trùng sào là một hành động nguy hiểm, nếu như không đi cũng không có chuyện này. Hơn nữa Ngô Minh vẫn chưa thể nghỉ ngơi, xung quanh Trùng nhân còn đang không ngừng tụ tập, nhìn từ trên cao thì thấy lít nha lít nhít như mấy vạn đại quân khủng bố, Trùng nhân cất bước cũng khiến đại địa đều đang run rẩy.
Vì vậy, Ngô Minh lập tức chạy đi, bóng dáng của anh nhanh chóng lóe lên, trong nháy mắt biến mất ở trên đường phố.
Hành động to lớn đột ngột này của lũ Trùng nhân hiển nhiên vẫn chưa kết thúc, toàn bộ Vũ Thành bị chấn động bởi sự tập hợp kinh khủng của lũ Trùng nhân. Lực lượng phòng thủ giữa vùng an toàn và vùng bị chiếm đóng cũng lần đầu tiên phát hiện ra sự thay đổi của lũ Trùng nhân, máy bay không người lái trước tiên bay lên điều tra tình hình, nhìn thấy cảnh tượng hàng vạn Trùng nhân tụ tập cũng khiến người trong bộ chỉ huy khiếp sợ.
“Những con quái vật này định làm gì?” Một trung tá chỉ huy nhìn thấy hình ảnh trên màn hình, trên mặt đổ mồ hôi lạnh. Mấy ngày nay binh lính của họ chiến đấu chống lại Trùng nhân, tự nhiên họ biết những Trùng nhân đáng sợ này mạnh đến mức nào. Thành thật mà nói, nếu hàng vạn Trùng nhân này tràn lên tấn công khu vực an toàn thì có lẽ bọn họ sẽ không thể chống lại chúng, hơn nữa số lượng Trùng nhân thực có thể nhiều hơn gấp mấy lần thế này.
“Bảo tất cả binh lính ra phòng tuyến và kích hoạt trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp một!” Lúc này, một người đàn ông trung niên với vẻ mặt cao ngạo, không mặc quân phục đứng sang một bên nói.