Tận thế tân thế giới

Chương 682: Cuộc phản công của Thú nhân




Trong khoảng thời gian ngắn, thương thế của Bách Nhãn Cự Nhân đã khôi phục 3 phần, mà Ngô Minh cũng không có cách nào tiếp tục tiến công, bởi vì giờ khắc này Băng Sơn Cự Nhân đã cầm Băng Tinh trường kiếm trong tay mạnh mẽ hướng anh ta chém tới.

Không còn nghi ngờ gì nữa, hành động làm kích thương Bách Nhãn Cự Nhân trước đây của Ngô Minh đã khiến hai Cổ Cự Nhân Vương khác tức giận.

Băng Tinh trường kiếm khổng lồ của đối phương bộc phát ra một luồng hàn quang chói mắt, hàn khí lạnh lẽo chém xuống gần như có thể làm đông cứng xương người. Mặc dù Ngô Minh đã thi triển Lôi Bộ của mình để tránh xa trăm mét nhưng vẫn bị luồng hàn khí khổng lồ bao phủ. Sau một khắc, những hàn khí này ngưng kết thành một mảnh băng nguyên dài đến 200 mét, trực tiếp đem Ngô Minh đóng băng ở bên trong.

Đồng thời bị đóng băng với Ngô Minh còn có những con quỷ xui xẻo xung quanh không kịp tránh thoát, hầu hết đều là binh lính của Cự nhân nhất tộc, những kẻ này cũng định tấn công Ngô Minh, không nghĩ tới lại bị tai bay vạ gió.

Đại Thú Huyệt bên kia, đông đảo Thú nhân ban đầu nhìn thấy có cường giả viện trợ đều rất cao hứng, nhất là nhìn thấy đối phương đánh cho Bách Nhãn Cự Nhân không còn chút sức lực nào đánh trả, càng là kích động gào thét trợ uy, nhưng họ không ngờ tới chỉ một chiêu đã bị Băng Sơn Cự Nhân thuấn sát.

Trong lúc nhất thời Thú nhân bên kia có chút trợn mắt há mồm cùng không dám tin tưởng.

"Gã Băng Sơn Cự Nhân này trước nay không dùng thủ đoạn đó, rõ ràng là không dùng toàn lực chiến đấu với chúng ta, quá kinh khủng, chỉ một kiếm đã đóng băng mọi thứ trong vòng hai trăm mét, cứ như vậy thì chúng ta còn đánh như thế nào nữa?" Một Thú nhân thở hổn hển, nhìn thanh trường kiếm trên tay đã bị chém đứt trầm giọng nói. Là những chiến binh của Đế quốc Thú nhân, bọn họ tự nhiên không sợ chiến tử, thế nhưng bọn họ càng khát vọng thắng lợi, đặc biệt bây giờ là trận chiến tồn vong của toàn bộ Đế quốc bọn họ.

"Ta biết người đó, anh ta là Nhân loại ở Đệ ngũ nguyên khí thế giới. Lần trước anh ta đã gây tiếng vang lớn tại Hội nghị Trăm quốc, trên không trung là hai Chiến hạm Nhân Vương Hào. Nghe nói mỗi một Chiến hạm đều có thể giết chết cao thủ nguyên khí cấp sáu, đơn độc ứng đối mấy vạn đại quân. Nhất định là anh ta đã biết Đế quốc Thú nhân của chúng ta đang bị tấn công, vì vậy anh ta đã đến để giúp đỡ. "

"Không biết liệu Mặc Mặc Thác có thể thoát vây được hay không. Thời điểm như thế này chỉ có Quân đoàn cự thú mới có thể xoay chuyển chiến cuộn. Bọn Vu sư thị tộc đáng chết, nếu như không phải là bọn hắn thì chúng ta cũng sẽ không rơi vào cục diện bị động như thế!"

"Thị Huyết đại tế tự, ngươi xem Nhân loại kia còn có thể cứu sao?" Lúc này, một Thú nhân mặc áo giáp, cao năm mét, mọc ra hai cái cự đại đầu sói lên tiếng nói. Thú nhân này là cha của Mặc Mặc Thác và là hoàng đế của Đế quốc Thú nhân, Caesar, ông ta được công nhận là cao thủ số một của Đế quốc Thú nhân, đã đạt đến nguyên khí cấp sáu đỉnh phong rồi.

“Có rất ít cơ hội giải cứu được. Băng Sơn Cự Nhân vừa nãy thi triển một chiêu kia xác thực lợi hại, lực sát thương kinh người, nhưng càng là chiêu số lợi hại thì càng không thể phát động nhiều lần, vì vậy gã ta đã không sử dụng khi chiến đấu với chúng ta trước đây, chiêu số lợi hại như vậy có thể trong nháy mắt diệt sát tất cả sinh mệnh, những Cự nhân bị đóng băng cũng giống vậy không còn hơi thở sự sống. Caesar Vương, ta biết ngài đang suy nghĩ điều gì, thế nhưng mặc dù hiện tại chúng ta có đi cứu anh ta cũng đã không còn kịp nữa. Huống hồ chiếu theo tình huống này, chúng ta rất nhanh cũng sẽ chết trận mà thôi." Bên cạnh Song đầu lang Caesar Vương có một Thú nhân cầm một chiếc búa lớn được khắc nhiều Đồ Đằng phức tạp và đeo một chiếc mặt nạ Đồ Đằng trên đầu cho biết.

" Mặc Mặc Thác là bạn thân của anh ta, khi Ngô Thành của anh ta bị tấn công, Mặc Mặc Thác đã cầu xin ta cho tiếp viện, nhưng lúc đó mọi người đều từ chối vì lợi ích của Đế quốc Thú nhân, đồng thời còn đem Mặc Mặc Thác nhốt lại. Lúc đó ta không ngăn cản các vị, bởi vì mọi người đều nghĩ đến lợi ích của Đế quốc Thú nhân. Nhưng bây giờ, Đế quốc Thú nhân chúng ta đã gặp phải thời khắc nguy nan mà người ta lại là không chút do dự đến đây giúp đỡ. Là một Thú nhân với lòng danh dự, ta cảm thấy rất xấu hổ. Nếu sự tình đã đến mức này mà còn bỏ mặc thi thể của bằng hữu, ta không bao giờ có thể làm điều đáng xấu hổ như vậy. Huống hồ, vạn nhất đối phương có một chút hi vọng sống mà chúng ta không đi cứu, chẳng phải đã sai càng thêm sai hay sao. Vì vậy lần này bất kể giá nào chúng ta cũng phải cứu bằng hữu của chúng ta, coi như là đoạt lại thi thể thì chúng ta cũng có lời giải thích đối với Mặc Mặc Thác!" Song đầu Lang Vương Caesar nói xong, ông ta lập tức cất lên một tiếng sói tru, trong chốc lát, hàng trăm chiến binh tinh nhuệ xuất hiện phía sau ông ta. Những người này là Cận Vệ Quân hoàng tộc Đế quốc Thú Nhân, chân chính có thể lấy một chọi trăm, bọn họ hưởng ứng hiệu lệnh Caesar chuẩn bị đồng thời phát động xung phong.

"Caesar Vương, như vậy quá mạo hiểm rồi, nếu như nhất định muốn đi thì cũng nên là ta đi mới phải!" Thống soái đốc quân (Tổng tư lệnh tối cao) của Đế quốc Thú Nhân giờ khắc này đứng dậy, Thú nhân này vừa nhìn chính là chiến sĩ trời sinh, áo giáp mặc trên người vô cùng dày nặng, cực kỳ cường tráng, hai tay mỗi bên đều cầm Chiến phủ.

"Không được, là Thống soái đốc quân thì ngươi còn phải chỉ huy chiến đấu, lui về!"

Sau khi Caesar Vương nói xong, ông ấy chạm vào chiếc Tạp giới trên ngón tay và lấy ra một vài thẻ để kích hoạt. Chỉ thấy cuồng phong gào thét, từng luồng từng luồng gió mãnh liệt quấn quanh ở trên người Caesar Vương và một trăm Cận Vệ Quân Thú nhân ở phía sau, đây là một loại thẻ phép phụ trợ, có thể gia trì Tật phong để tốc độ chiến sĩ tăng nhiều. Ngoài ra, một tấm thẻ khác của Caesar Vương biến ảo thành một đầu Lang thú lớn vô cùng trông giống như một toà núi nhỏ.

Đây là thẻ phép cấp 7, ngay cả trong Đế quốc Thú nhân cũng có rất ít thẻ phép cấp 7. Trước đây, Caesar Vương biết cho dù có sử dụng những thẻ phép cấp 7 này thì hiệu quả cũng không quá lớn, nhưng bây giờ thì là một cuộc tập kích bất ngờ, nó có thể hữu ích để ngăn cản Băng Sơn Chi Vương trong giây lát.

"Các chiến binh của Đế quốc Thú nhân, hãy xông pha với ta, mục tiêu của chúng ta chỉ có một, đó là phá băng và giải cứu đồng minh của chúng ta, nhớ kỹ, không thành công, không bằng chết."

"Không thành công, không bằng chết!"

Caesar Vương hét lên rồi lao nhanh về phía trước ngay lập tức, một trăm Cận Vệ Quân Thú nhân sau lưng cũng được gia trì trạng thái pháp thuật Tật phong xông về phía trước, mục tiêu chính là hơn hai trăm mét Băng nguyên phía trước mặt.

Bên ngoài lại một lần nữa tụ tập rất nhiều kẻ địch, Caesar Vương dẫn người lao vào chém giết, dưới những nanh vuốt sắc bén và công kích vô cùng cường đại dĩ nhiên là không người có thể ngăn cản được, ngay cả những Cự nhân cao ba mươi mét cũng liên tiếp bị Caesar Vương đánh giết. Lúc này, Caesar Vương đã thể hiện sức mạnh của vị Vương giả Đế quốc Thú nhân.

Và còn hung mãnh hơn cả Caesar Vương là phép thuật cấp bảy mà ông ta vừa kích hoạt.

Nơi hư ảnh Lang thú khổng lồ đi qua thì kẻ địch giống như bị một đầu Hồng Hoang mãnh thú đánh trúng, cơ hồ tan xương nát thịt, nhưng mỗi khi giết chết kẻ địch thì uy lực của hư ảnh Lang thú khổng lồ càng trở nên yếu đi. Cuối cùng, kích thước của hư ảnh Lang thú khổng lồ thu nhỏ lại còn một nửa, sau đó nó lao tới trước mặt Băng Sơn Cự Nhân rồi đâm sầm vào gã ta.

Oành!

Một tiếng nổ thật lớn, hư ảnh Lang thú khổng lồ trực tiếp vỡ tan. Dù gì thì đây cũng chỉ là một pháp thuật tương tự như một vụ công kích thật chất, không phải là sủng vật thực sự, vì vậy nó sẽ vỡ tan và biến mất sau khi sức mạnh tiêu hao hết, và vụ va chạm cuối cùng này không thể nghi ngờ là tiêu hao tất cả lực lượng pháp thuật này.

Bộ giáp băng trên cơ thể Băng Sơn Cự Nhân xuất hiện một vết nứt, thân thể khổng lồ phải lùi lại vài bước mới có thể dừng lại, bởi vậy mới có thể thấy được uy lực của pháp thuật vừa rồi.

Nhưng, cũng chỉ đến thế mà thôi.

Nhưng đối với Caesar Vương điều này là quá đủ. Đúng lúc này, ông ta đã lao tới trước phụ cận Băng nguyên và nhìn thấy Ngô Minh đang bị đóng băng, ngay lúc định đập vỡ mảnh băng đó để giải cứu Ngô Minh thì Bách Nhãn Cự Nhân đã gầm lên và lao tới, hai bước xông lại liền đưa tay đập về phía Caesar Vương.

Gã khổng lồ trăm mắt hận Ngô Minh đến tận xương tủy, làm sao có thể để cho Ngô Minh được cứu vào lúc này, vì vậy gã ta hung hăng vươn lòng bàn tay to lớn ấn xuống, mục tiêu không phải Caesar Vương mà là Ngô Minh, nếu Caesar Vương quyết tâm cứu Ngô Minh thì ông ta nhất định sẽ bị lòng bàn tay khổng lồ đập nát.

Gặp phải loại chuyện này, Caesar Vương hiển nhiên hiểu rõ nếu như vẫn tiếp tục kiên trì thì đừng nói là cứu được Ngô Minh, mà ngay cả bản thân ông ta cũng sẽ chết, cho nên chỉ có thể lui về phía sau nhìn lòng bàn tay to lớn của Bách Nhãn Cự Nhân đập xuống, còn Ngô Minh và cả một tảng băng bị cũng bị đè dưới lòng bàn tay này, Caesar Vương thấy vậy cũng chỉ có thể lắc đầu thở dài.

Nhưng ông ta không hề rút lui mà dẫn theo một trăm Cận Vệ Quân Thú nhân phía sau bao vây Bách Nhãn Cự Nhân, gã sau này mới hồi phục được 5 thành vết thương nghiêm trọng, trên người vẫn còn nhiều nơi máu thịt mơ hồ. Nếu như lợi dụng lúc Bách Nhãn Cự Nhân này bị trọng thường mà đánh chết gã ta, như vậy đả kích với đối phương nhất định sẽ khá lớn, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này. Dù sao thì đối với bọn họ bây giờ thì tình hình cũng chẳng thể nào tồi tệ hơn được nữa, chẳng bằng vò đã mẻ lại sứt thì hơn.

Phải nói chiến thuật của Caesar Vương khá chính xác, cuộc tấn công dữ dội của họ ngay lập tức có hiệu quả. Bách Nhãn Cự Nhân có một số vết thương lớn trên cơ thể khiến gã ta phải kêu thảm liên tục. Bất quá nhắc tới cũng kỳ, lòng bàn tay của gã ta không giơ lên, nhưng ánh mắt càng ngày càng lộ ra vẻ sợ hãi.

Sau một lúc, ngay cả Caesar Vương cũng nhận thấy có điều gì đó không đúng, Bách Nhãn Cự Nhân dường như không thể giơ tay lên được.

Dù không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng Caesar Vương ngay lập tức nhận ra đây là một cơ hội tuyệt vời, ông ta điên cuồng gào thét một tiếng và kích thước ngay lập tức bạo trướng gấp đôi, và công kích bắt đầu càng thêm mãnh liệt hơn, những Cận Vệ Quân Thú nhân phía sau cũng vậy, mặc dù Cận Vệ Quân Thú nhân tổn thương cũng rất lớn trong quá trình này, thế nhưng giờ phút này bọn họ vẫn liều mình chiến đấu.

Trên người của Bách Nhãn Cự Nhân bị hàng chục Cận Vệ Quân Thú nhân lao vào, dùng dao chém búa bổ, cắn xé bằng răng, tóm lại là tất cả các thủ đoạn tấn công có thể sử dụng thì Cận Vệ Quân đều vận dụng. Vốn là không tiếc bất cứ giá nào, rất nhiều Cận Vệ Quân Thú nhân đã bị kẻ địch đánh giết trong cuộc tấn công không hề phòng thủ này. Một số bị tấn công lén từ những kẻ thù xung quanh, một số bị Bách Nhãn Cự Nhân tấn công trực tiếp, nhưng họ vẫn không hề quan tâm. Chỉ trong thời gian vài nhịp thở, bọn họ đã xé toạc một lỗ to trên bụng Bách Nhãn Cự Nhân vừa lành, kéo nội tạng bên trong ra ngoài.

Vào lúc này, chỉ còn lại chưa đầy hai mươi trong số hàng trăm Cận Vệ Quân Thú nhân.

Bách Nhãn Cự Nhân giờ lại bị thương nặng, nhưng dù vậy, Bách Nhãn Cự Nhân vẫn tràn đầy sức sống, không nghi ngờ gì gã ta thân là Cổ Cự Nhân Vương, khả năng đặc biệt của gã là 'Tái sinh'.