Câu cuối cùng của Ngô Minh chỉ là nói bậy, thật ra thì Ngô Minh không biết Trận pháp ẩn không gian có biến mất hoàn toàn sau khi giết chết Tinh Toa hay không, nhưng rõ ràng là có một câu nói, chỉ cần Cảnh Tình có tâm nhòm ngó những thứ đó sẽ không bao giờ giết Tinh Toa nữa.
Ngô Minh linh cơ vừa động thì đã nghĩ ra kế hoạch này, không biết có thành công được không nhưng ít nhất Ngô Minh tin rằng khả năng thành công vẫn rất cao.
Một khi con người có lòng tham, hành động của họ sẽ bị ảnh hưởng bởi lợi ích, và hành động sẽ có kiêng kỵ.
Vốn dĩ Cảnh Tình định dùng nữ tử Hoàng Kim nhất tộc này để kích động cuộc chiến giữa Hoàng Kim nhất tộc và Cự nhân nhất tộc, nhưng khi nhìn thấy Trận pháp không gian ẩn lúc nãy, cô ấy lập tức từ bỏ kế hoạch trước đó của mình.
Tuy chỉ là nhìn thoáng qua, nhưng cô ta đã nhìn thấy rất nhiều Tạp giới và Tạp sách vô cùng quý giá, hiển nhiên thẻ bài bên trong cũng sẽ không tầm thường, trước mắt cô ta cần chính là những thứ đồ này, mà cô ta lại không hiểu Trận pháp, theo như lời Ngô Minh nói, nếu như bởi vì nữ tử Hoàng Kim nhất tộc này tử vong mà dẫn đến những bảo vật bên trong không cách nào lấy ra được, nhất định sẽ là một lãng phí rất lớn.
Đương nhiên, Cảnh Tình cũng nghĩ tới một khả năng, đó là Ngô Minh đang gạt mình.
Chỉ là mọi chuyện đều có lý do, Ngô Minh hiển nhiên không cần thiết phải làm như vậy, muốn nói đối phương bởi vì nữ nhân mỹ lệ này mà động lòng trắc ẩn thì cũng gần như không có khả năng như vậy. Nếu như Ngô Minh đúng là loại người ham muốn nữ sắc, làm sao lại có thể có được thành tựu như ngày hôm nay?
"Nói như vậy, tạm thời vẫn chưa thể giết nàng rồi!" Cảnh Tình lập tức nói, cho dù Ngô Minh muốn giết nữ nhân này, cô ta cũng sẽ không đồng ý.
Ngô Minh trong lòng vui mừng khôn xiết, nhưng ngoài mặt lại là kinh ngạc nói: "Vậy ta đây làm sao bây giờ? Nếu không thể kích động chiến tranh giữa Hoàng Kim nhất tộc và Cự nhân nhất tộc, thế lực của ta không phải bị nguy hiểm sao? Mặc dù ta tránh được, nhưng sẽ tổn thất rất nhiều."
Ngô Minh đồng ý kế hoạch kích động chiến tranh giữa Hoàng Kim nhất tộc và Cự nhân nhất tộc này, bà cô Cảnh Tình này tính kế người là nhất lưu, nghĩ đến khiến cô ta nghĩ ra một biện pháp khác cũng không quá khó.
Quả nhiên, Cảnh Tình gật đầu nói: "Ngô Minh, ngươi đừng có gấp, cho dù ta không giết nữ nhân này, ta vẫn có thể khơi mào chiến tranh giữa Hoàng Kim nhất tộc và Cự nhân nhất tộc, nhưng ta nhất định phải trả giá khá nhiều. Vốn dĩ ban đầu không cần, nhưng nếu ta có thể lấy được tất cả những thứ ẩn giấu của nữ nhân này, như vậy cho dù ta đánh đổi một số thứ cũng không có bất cứ vấn đề gì. Ta biết một số cứ điểm bí ẩn của Hoàng Kim nhất tộc, bên trong cũng có tộc nhân Hoàng Kim nhất tộc, cũng như đại lượng bảo vật mà họ thu thập được. Nếu có Cự nhân đi vào tiến công, giết sạch bọn chúng, đây có phải là lời tuyên chiến với Hoàng Kim nhất tộc hay không? Có điều tất cả những binh sĩ Cự nhân của ta hiện tại có thể huy động đều nghe theo lệnh của các Cổ Cự Nhân Vương, để bọn chúng làm chuyện như vậy bọn chúng tuyệt đối sẽ không đi làm. Vì vậy ta cần sự giúp đỡ của ngươi trong vấn đề này, bởi vì không có ngươi, ta liền không có cách nào nắm giữ hoàn toàn quân đội nghe theo lệnh của ta!"
Không còn nghi ngờ gì nữa, Cảnh Tình đem chuyện cần làm kế tiếp cùng lợi ích của Ngô Minh vững vàng quấn lấy nhau, mà Ngô Minh thì như trước biểu thị trực tiếp giết chết nữ tử Hoàng Kim nhất tộc này không phải là xong hết mọi chuyện, còn thể hiện một cách tinh vi hơn muốn phân một phần chiến lợi phẩm trước khi đồng ý.
Đây là phản ứng bình thường, nếu như Ngô Minh không nói gì mà trực tiếp đồng ý với đề nghị của Cảnh Tình thì sẽ khiến bà cô đa nghi này lập tức nghi ngờ. Bất quá trải qua bị Ngô Minh quấy nhiễu như thế, Cảnh Tình vẫn đúng là bị lừa gạt rồi.
"Đem nàng dẫn đi, trông giữ cẩn thận!" Cảnh Tình dặn dò mấy Trùng nhân lớn, những Trùng nhân có thể hiểu được lời nói của người ta liền kéo Tinh Toa đi. Đối với cái này Ngô Minh cũng không vội, bởi vì vừa rồi ngay khi rút Thẻ trận ra, anh ta đã lặng lẽ cắm một Thẻ trận của mình vào, nên Tinh Toa bị mang tới nơi nào thì Ngô Minh cũng có thể cảm nhận được. Bà cô Cảnh Tình rất lợi hại, mặc dù Ngô Minh chưa bao giờ nhìn thấy thực lực chân chính của đối phương, nhưng Ngô Minh biết ngay cả Nham Thạch Chi Vương cũng chưa chắc mạnh hơn cô ấy. Ngoài ra, anh ta và Cảnh Tình cũng là đồng minh tạm thời, cho nên hiện tại không thể cứu người.
Tiếp theo, Cảnh Tình chỉ vào Tháp trùng xoắn ốc ở trung tâm và nói: "Đây là Tháp trùng sản sinh mà ta và Thủy Tinh Trùng Vương cùng nhau xây dựng. Nó có thể kết hợp các đặc tính của nhiều sinh vật khác nhau, có thể sử dụng nó để thúc đẩy Trùng chiến. Ở Vũ Thành còn có 27 Tháp trùng quy mô như thế này, mỗi Tháp trùng có thể sản sinh hơn 3.000 Trùng chiến trong ba ngày, nhưng ngay cả việc sản sinh cũng cần năng lượng nguyên khí mạnh mẽ, hơn nữa Thủy Tinh Trùng Vương cũng biết mặc dù Trùng chiến sản sinh ra mạnh hơn rất nhiều so với Trùng nhân ban đầu, nhưng vẫn kém hơn nhiều so với một số thế lực cường đại, chẳng hạn như ngươi và ta có thể dễ dàng tiêu diệt hàng nghìn Trùng chiến, vì vậy ta đã kết thành đồng minh với Thủy Tinh Trùng Vương, còn đội quân Cự nhân cường đại thực sự thuộc về ta và tuân theo mệnh lệnh của ta, cũng sẽ từ đây sinh ra.”
Ngô Minh nghe đối phương giảng giải, trầm mặt không nói gì, hiển nhiên Cảnh Tình vẫn chưa nói hết.
"Nhưng để tạo ra một đội quân Cự nhân cường đại tuyệt đối như vậy thì phải cần một số thứ, ví dụ như máu của Cổ Cự Nhân Chi Vương, càng nhiều nhóm máu thì những chiến binh Cự nhân do ta tạo ra càng mạnh. Nếu chỉ có ta thì chỉ có thể cho chúng một loại huyết dịch Cự Nhân Chi Vương, như vậy chế tạo ra Cự nhân tuy rằng mạnh mẽ, nhưng còn không đạt tới yêu cầu của ta, cho nên ta mới tìm tới ngươi.” Cảnh Tình nhìn chằm chằm Ngô Minh, trong mắt lóe lên tia sáng không thể giải thích được.
“Ngươi muốn máu của ta?” Ngô Minh lúc này mới hiểu được, để tạo thành một đội quân Cự nhân cường đại, Cảnh Tình cần huyết dịch Phẫn Nộ Chi Vương trong cơ thể mình.
"Đúng, thế nhưng không riêng gì ngươi, còn có huyết dịch Nham Thạch Chi Vương. Ta biết rằng gã khổng lồ cổ đại ngu ngốc đã bị ngươi giết chết, thi thể của nó là một thứ tốt, và ta chỉ cần một chút máu của nó, hẳn không có vấn đề chứ?" Cảnh Tình cười nói, sau đó cô ta vung tay lên, một con bọ cổ quái bò qua từ cực dương mực. Con bọ này được nối với một đường ống dài và được kết nối với Tháp trùng xoắn ốc ở trung tâm.
"Chỉ cần ngươi cho nó máu của ngươi và Nham Thạch Chi Vương, nó có thể vận chuyển máu đến Tháp trùng đang sản sinh. Chỉ trong vài giờ nữa, mẻ đầu tiên của những Cự nhân cường hóa mạnh mẽ sẽ ra đời!" Nói tới chỗ này, trên khuôn mặt Cảnh Tình lộ ra một chút cuồng nhiệt.
Ngô Minh không nhúc nhích, chỉ nhìn chằm chằm đối phương, trong đầu nghĩ đến được mất của chuyện này.
Rõ ràng, Cảnh Tình này ngay từ đầu là gián điệp của Người khổng lồ, nhưng cô ta không có khả năng báo thù, vì vậy cô ta đã lên kế hoạch xây dựng đội quân Cự nhân của riêng mình, rõ ràng cô ta đã lên kế hoạch từ lâu, vì vậy cô ấy nói đã liên minh với Thủy Tinh Trùng Vương ở Vũ Thành chắc chắn không phải ngày một ngày hai.
Thủy Tinh Trùng Vương hẳn là con bọ cạp gần như trong suốt, hơn nữa đối phương thế nhưng có loại Tháp trùng có thể nhanh chóng sản sinh ra sinh vật.
Đây cũng có thể coi là năng lực đặc thù của Trùng tộc trong Nguyên khí thế giới.
Vì vậy, có nên thành lập liên minh với đối phương hay không chắc chắn là một vấn đề cần được cân nhắc. Tình hình hiện tại rất nguy hiểm, Ngô Minh đã kiến thức qua Cự nhân nhất tộc cường đại, ngay cả lực lượng hùng hậu của Bình đài Bí thuật sư cũng bị bốn Cổ Cự Nhân Chi Vương tiêu diệt, trừ bỏ Nham Thạch Chi Vương đã bị mình xử lý, đối phương còn có bảy Cổ Cự Nhân Chi Vương khác, thực lực này quả thực nằm ngoài khả năng chống đỡ của mình. Càng không cần phải nói, trước mắt Bát Tí Cự Nhân đã theo dõi thế lực của mình, làm sao hóa giải đối phương sắp đến tấn công, đây mới chính là việc cấp bách mình phải suy tính.
Vì vậy, kết thành liên minh với Cảnh Tình, mặc dù là bảo hổ lột da nhưng là lựa chọn duy nhất lúc này, nếu không, mình chỉ có thể dẫn mọi người lui về Thế giới dưới lòng đất.
Một lúc sau, Ngô Minh đưa ra quyết định, gật đầu nói: "Ta đồng ý với kế hoạch của ngươi, nhưng nếu đã thành lập liên minh thì ngươi nên tuân thủ giao ước, bằng không ngươi không riêng gì phải đối phó Cự Nhân nhất tộc và Hoàng Kim nhất tộc, còn phải thừa nhận lửa giận Ngô Minh ta."
Câu cuối cùng, Ngô Minh đã phóng ra tất cả sát khí của mình.
Ngay khi luồng sát khí này xuất hiện, sắc mặt của Cảnh Tình đối diện khẽ thay đổi, tất cả Trùng nhân ở đây đều giống như đại địch, mấy Trùng chiến không có trí tuệ trong Tháp trùng càng thêm sợ hãi, điên cuồng lao ra khỏi Tháp trùng.
Đây là Ngô Minh thể hiện ra sức mạnh, cũng là một sự uy hiếp.
Cũng may, luồng sát khí này đến rồi nhanh chóng tiêu tan, sau đó Ngô Minh cắt ngón tay của mình, một ít máu chảy vào bên trong khí quan thu nhận trên lưng con bọ, đồng thời lấy ra một thẻ hóa huyết dịch Nham Thạch Chi Vương kích hoạt, máu của Nham Thạch Chi Vương cũng được đổ vào nó.
“Những thứ này đều không đủ, chỉ có đủ cho Tháp trùng này thôi!” Cảnh Tình lập tức nói.
"Hiện tại chỉ có vậy thôi. Ngươi phải tập kích một tiểu cứ điểm của Hoàng Kim nhất tộc. Cự nhân do Tháp trùng này tạo ra là đủ rồi, trong một lúc ta cũng không thể cho ngươi quá nhiều máu!" Ngô Minh trực tiếp từ chối. Mà Cảnh Tình nghe xong tuy rằng có chút không vừa ý, nhưng cô ta cũng biết chuyện này không có vấn đề gì, nếu là mình, cô ta cũng sẽ làm như vậy.
Tiếp theo, tất cả sự chú ý của cô ta đều tập trung vào Tháp trùng sản sinh xoắn ốc. Ngô Minh lúc này cũng hỏi: “Thứ bên trong là gì?”
“Là người!” Cảnh Tình nói một tiếng, để Ngô Minh cảm thấy toàn thân lạnh toát. Anh ta không ngờ bên trong kén thịt thực sự là một con người, nhưng nghĩ lại thì cũng bình thường. Muốn tạo ra Cự nhân cường hóa, tự nhiên cần nguyên hình thể, mà nhân loại cùng Cự nhân có rất nhiều chỗ tương tự, cho nên đem Nhân loại thả vào.
Lại nhìn vào Tháp trùng sản sinh xoắn ốc này, có ít nhất bảy mươi đến tám mươi kén thịt treo trên đó, tức là có gần tám mươi người sống ở đây, theo như lời Cảnh Tình nói, cùng một Tháp trùng sản sinh xoắn ốc còn có thêm 27 cái nữa. Rốt cuộc, số người còn sống bị bắt cùng một lúc lên đến hơn 2.000 người.
Hơn 2000 người sống bị coi như vật thí nghiệm, mặc dù Ngô Minh biết đây là Tân thế giới, đây chính là mạnh được yếu thua, nhưng cũng không nhịn có chút chấn động. Nhưng Ngô Minh không thể cứu họ, không phải Ngô Minh tàn nhẫn mà là chuyện này hoàn toàn nằm ngoài tầm kiểm soát của anh ta.
Ngô Minh lúc này mới nhìn ra Trùng nhân trong Trùng sào, chủ yếu chia ra làm hai loại, một loại là đầu lĩnh Trùng tộc giống như Thủy Tinh Trùng Vương, những Trùng nhân này rõ ràng là có có trí khôn nhưng sức chiến đấu cũng không phải mạnh nhất, còn lại là loài Trùng chiến, đặc biệt chịu trách nhiệm chiến đấu, nắm giữ giáp xác kiên cố và vũ khí Trùng chi sắc bén. Tất nhiên, loài Trùng chiến này không có nhiều trí thông minh.