Sau một hồi tranh đấu, Ngô Minh đã có được thẻ phép như ý, tuy phải trả giá rất lớn nhưng khi nhìn thấy thẻ phép trên tay mình thì dần dần ổn định, Ngô Minh cảm thấy rằng tấm thẻ này khá xứng đáng.
“Lửa xung kích, thẻ phép, yêu cầu thẻ nguyên tố Lửa, tập hợp ngọn lửa mạnh mẽ để tấn công đối phương!”
Ngô Minh kiếp trước biết loại thẻ bài này, uy lực đối với ' Đột kích ma thứ' còn mạnh hơn, tốc độ công kích cũng vượt xa thẻ bài dùng nhiều nhất 'Hỏa cầu thuật', đây chắc chắn là một thẻ phép chiến đấu có tính thực chiến.
Tuy nhiên, nhìn thấy yêu cầu thẻ nguyên tố Lửa, Ngô Minh biết bằng mọi giá ngày mai phải bắt đầu chế tác thẻ nguyên tố Lửa.
Nghĩ đến lúc trước bị nhốt trong trùng huyệt, lãng phí không biết bao nhiêu thời gian vì không có nguồn lửa, lần này Ngô Minh lên kế hoạch tìm một vài chiếc bật lửa dùng khẩn cấp.
May mắn thay, loại nguyên liệu này còn dễ kiếm hơn đồ ăn, không tốn nhiều công sức, Ngô Minh đã tìm được một chiếc bật lửa 'zippo' xịn từ tủ quà mà ngân hàng dùng để đổi điểm cho người dùng.
Ngoài ra, Ngô Minh còn tìm được một vài thỏi vàng, đem đi cân thì nặng hai ba ký. Ngô Minh biết rằng ở Tân thế giới, tiền tệ chính là bốn thẻ nguyên khí, nhưng trên thực tế vàng cũng có thể dùng để mua bán vật phẩm, một khi đã như vậy, mang theo những thứ này cũng không tổn hại gì.
Đương nhiên, nói một cách tương đối thì thẻ nguyên khí càng có đáng giá hơn, có giá trị lưu trữ, cho dù là triệu hồi sinh vật hay sử dụng thẻ phép thì đều cần sử dụng thẻ nguyên khí.
Đối với tiền giấy nằm rải rác trong ngân hàng lúc này, Ngô Minh cũng không thèm ngó tới. Trước khi thảm họa xảy ra, mọi người đã liều sống liều chết làm thêm giờ để kiếm thêm vài thứ này, nhưng giờ có lấy chùi đít cũng còn thấy đau.
Sau khi gở xuống gai xương của một trùng nhân cấp hai một lần nữa, Ngô Minh tìm một số giẻ để lau sạch máu và chất nhầy trên nó rồi múa may vài cái.
“Sử dụng vẫn thuận tay, nhưng tiếc là không có cốt nhận, chỉ có thể đâm chứ không thể chém!” Ngô Minh thu hồi cây gai xương vào rồi lại nhìn xung quanh, sau khi tìm không thấy gì nữa anh ta định rời đi.
Tuy nhiên, vào lúc này anh thấy A mỗ và hai nô bộc trùng nhân khác của anh đang ráng sức ăn thi thể của những trùng nhân. A mỗ vẫn ổn, sau khi ăn hai con đã no nê và bay đến bên cạnh Ngô Minh dụi đầu để thể hiện thân cận. Hai gã trùng nhân có lẽ bị thương nặng nên vẫn đang ăn.
Không chỉ ăn thịt đồng loại, mà ngay cả máu thịt của những con Sư tử vô tâm cũng trở thành thức ăn của chúng, lúc này Ngô Minh mới thấy rõ thân thể của hai tên trùng nhân của mình không ngừng biến đổi. Vết thương của họ bắt đầu lành và xương bắt đầu dài ra. Sau khi một gã trong đó cắn nuốt một vài trùng nhân cấp hai, nó phát ra tiếng rít và bắt đầu đột biến.
Trên thân nó bắt đầu mọc ra trùng giáp màu đen, chiều cao tăng lên và những chiếc gai xương dài hai hoặc ba thước mọc trên tay biến thành trùng nhân cấp hai.
Con kia mặc dù không biến dị nhưng rõ ràng là mạnh hơn trước rất nhiều.
Tình huống này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Ngô Minh, anh ta không ngờ rằng trùng nhân lại có thể tiến hóa theo cách này, không nghi ngờ gì nữa, một con trùng nhân cấp hai chắc chắn mạnh hơn 2 hoặc 3 con trùng nhân cấp 1, mặc dù đã tổn thất một trùng nhân, nhưng sức mạnh tổng thể của anh lại tăng lên.
Giờ đã lấy được thẻ phép, Ngô Minh cũng không định ở lại nơi nguy hiểm này lâu hơn nữa, anh đưa A mỗ và hai tên trùng nhân trở về căn phòng sang trọng của khách sạn. Ra lệnh cho hai tên trùng nhân canh gác hai lối vào trên tầng này, sau đó sắp xếp tốt cho A mỗ, Ngô Minh nằm lên chiếc giường lớn êm ái và thoải mái chìm vào giấc ngủ.
Ngô Minh ngủ cho đến trưa ngày hôm sau, đó là giấc ngủ thoải mái nhất mà Ngô Minh từng ngủ trong khoảng thời gian này. A mỗ lần này không treo ngược trần nhà mà ngồi xổm bên cửa sổ thạch hóa, nhìn từ góc độ này, A mỗ chắc chắn là một tác phẩm nghệ thuật mà chỉ có một nghệ nhân bậc thầy mới có thể chạm khắc được. Cảm giác Ngô Minh thức dậy, nó giải trừ thạch hóa vỗ cánh nhảy lên giường dụi đầu trìu mến.
Vỗ nhẹ vào đầu gia hỏa, Ngô Minh cẩn thận mở rèm cửa và nhìn ra ngoài qua khe hở.
Rõ ràng là cuộc bạo động của quái vật đêm qua đã dừng lại, mặc dù không phải là một ngày nắng với nhiều mây trên đầu, nhưng bên ngoài trời khá sáng, ít nhất là tốt hơn nhiều so với ban đêm.
Ngô Minh dụi mắt lấy một tờ giấy trên bàn xuống. Đó là bản đồ do Ngô Minh vẽ trước khi xuống cầu thang đêm qua. Nó rất đơn giản, một số đường phố và tòa nhà mang tính biểu tượng được vẽ vào, và một số hình tròn được đánh dấu trên chúng.
Trên thực tế, đây là nơi Ngô Minh đã đánh dấu điểm rơi của một số thẻ lân cận vào ngày hôm qua. Đương nhiên, thẻ gần nhất là thẻ trong ngân hàng ngày hôm qua Ngô Minh đã nhận được thẻ phép 'Lửa xung kích'. Thẻ khác từ điểm rơi gần nhất cách đó một km, Nhưng Ngô Minh đêm qua không thể chiến đấu liên tục nên chỉ có thể bỏ cuộc.
Nhưng hôm nay, khi nguyên khí trở lại đầy đủ, Ngô Minh lại động tâm tư. Nhưng trước đó, anh ta dự định làm một thẻ nguyên tố Lửa.
Bước ra khỏi phòng, hai trùng nhân do Ngô Minh bắt làm nô bộc vẫn canh giữ hai lối đi an toàn như cột điện thoại. Nói chung, các sinh vật thẻ do thức tỉnh giả điều khiển phải hoá thẻ trong một khoảng thời gian nhất định sau khi kích hoạt, nhưng hai trùng nhân này là một ngoại lệ.
Thẻ của Ngô Minh là ấu trùng ký sinh, còn trùng nhân là do ấu trùng ký sinh ký sinh trên thi thể biến dị sinh ra, cho nên có thể nói hai trùng nhân này không phải là sinh vật thẻ, có lẽ ấu trùng ký sinh là một loại có thể thực thể hóa sinh vật trong một thời gian dài.
Đây là một chuyện tốt cho Ngô Minh, anh ta không cần phải tốn thêm nguyên khí và tài liệu, luôn luôn có thể được bảo vệ bởi hai trùng nhân và một trong số chúng đã tiến hóa thành trùng nhân cấp 2.
Ngô Minh lấy ra một miếng bánh mì và một cốc nước để lấp đầy bụng, trong đầu nghĩ đến kế hoạch hôm nay.
Đầu tiên, để chế tạo thành công hai thẻ nguyên tố Lửa, dù là để triệu hồi Thiết tượng trong thời điểm khẩn thiết hay sử dụng thẻ phép Lửa xung kích thì đều phải sử dụng thẻ nguyên tố Lửa. Chỉ là lượng nguyên khí tiêu hao để chế tạo loại thẻ bài này cũng rất kinh người, làm một thẻ bài cần 12 đơn vị nguyên khí, cho dù thành công thì cũng chỉ có thể tạo ra hai thẻ mỗi ngày.
Nhưng dù vậy, Ngô Minh cũng phải chế tác, đây là căn bản để sinh tồn, tuyệt đối không được qua loa, hơn nữa Áo giáp hợp kim nguyên khí trên người đã đến bờ vực sụp đổ, nếu không được sửa chữa nó thực sự sẽ bị hủy hoại.
Vì vậy, việc đầu tiên của Ngô Minh phải làm là hai thẻ nguyên tố Lửa.
Lấy chiếc bật lửa lấy được từ ngân hàng ngày hôm qua, Ngô Minh đốt một đống giấy vụn trong phòng tắm của dãy phòng, sau đó sử dụng mười hai đơn vị nguyên khí, vươn tay chộp lấy ngọn lửa đang bốc cháy.
...
Ánh trời chiều chiếu xuống qua khe hở tầng mây trông giống như ánh vàng lúa mì, thập phần loá mắt, tượng trưng cho ánh sáng và hy vọng.
Nhưng ở thời điểm hiện tại, Vũ Thành lại là một địa ngục trần gian.
Ngô Minh không định rời thành phố ngay lập tức, vì anh đã ở đây chậm hơn một tháng, chậm thêm mấy ngày cũng không sao, Ngô Minh dự định sẽ đi săn thẻ thêm vài lần nữa, thử vận may của mình ngày hôm nay.
Nếu có thể gặp phải thẻ chưa kích hoạt thì sẽ lãi lớn, nếu xui xẻo thì những thẻ gần điểm rơi sẽ tự động được kích hoạt thì Ngô Minh cũng có những kế sách khác, cũng lắm thì chạy ra khỏi thành phố.
Trước đó, anh ta đã gặp may mắn trong căn phòng hạng sang của khách sạn, chế tạo thành công hai thẻ nguyên tố Lửa, cho dù để triệu hồi Thiết tượng hay sử dụng Lửa xung kích thì đều không có vấn đề gì.
Bây giờ anh ta đang gấp rút đến điểm rơi thẻ, đồng thời anh ta điều khiển A mỗ, Răng hàm và Nhị nha để săn lùng những trùng nhân mà họ gặp phải trên đường đi.
Răng hàm và Nhị nha đương nhiên là hai nô bộc trùng nhân của Ngô Minh. Ngô Minh nhàm chán nên đã đặt tên cho chúng. Răng hàm là trùng nhân đã tiến hóa lên cấp 2, thân cao thể tráng, chiến lực cường đại. Nhị nha chỉ bị đứt một cánh tay, nhưng nó cũng rất cường tráng.
Ngô Minh đã sống trong trùng huyệt hơn một tháng, có thể nói là người nắm rõ tập tính của trùng nhân nhất trên đời, ban ngày hầu hết chúng đều ở trong trùng huyệt, chỉ một ít ra ngoài để kiếm thức ăn, và Ngô Minh cũng biết đặc điểm của chúng.
Thính giác và khứu giác của trùng nhân cực kỳ nhạy bén, một số tiếng động và mùi máu có thể nghe thấy từ cách xa hàng cây số. Chính vì điều này mà Ngô Minh liên tục dụ một số trùng nhân đơn lẻ đi săn và giết chúng để Răng hàm và Nhị nha cắn nuốt.