“Nếu đã như vậy thì chúng ta chỉ có thể cường công!” Ngô Minh trong lòng cũng đã có quyết định khi nhìn thấy điều này, đó chính là lập tức cường công. Trước đó đã dẫn dụ Heiler rời đi để một lần công chiếm Kim Thành, đến lúc đó coi như là Heiler trở về thì Ngô Minh cũng sẽ không e ngại đối phương, sau đó biến thành Người khổng lồ, hẳn là cảm giác sợ hãi là Heiler chứ không phải là mình.
Nếu không phải Kim Thành này dễ thủ khó công, và Ngô Minh sợ Truyền tống trận bên trong có thể dịch chuyển ra thế giới bên ngoài bị hư hại, cũng không cần một chiêu điệu hổ ly sơn này liền trực tiếp đánh hạ.
Sau khi tận mắt nhìn thấy Kim Thành dưới lòng đất khá hùng vĩ, Ngô Minh cảm thấy quyết định của mình là đúng đắn, nếu Heiler và năm nghìn Kỵ sĩ Hoàng Kim một mực tử thủ thì muốn chiếm lĩnh Kim Thành dưới lòng đất này gần như là điều không thể.
Vào lúc này, Ngô Minh thúc giục Ngũ Trảo Kim Long lấy được từ đại sư Dillon, Kim Long đang quấn quanh thân thể của Ngô Minh có thể mang lại cho Ngô Minh tốc độ cực nhanh và khả năng phi hành. Tiếp theo, Ngô Minh ở trong chiến trường khổng lồ này bố trí một Trận pháp bao vây siêu lớn xung quanh, khiến người trong Trận pháp không thể rời đi, điều này cũng ngăn chặn khả năng đối phương truyền tin tức ra ngoài.
Quân đoàn trưởng bộ tộc Hắc Thạch Cự nhân lúc này đang mặc áo giáp với những chiếc gai kim loại trên vai, tay cầm một thanh loan đao hét lên: “Máy bắn đá, chuẩn bị!”
Khi hắn ta ra lệnh, mấy chục Hắc Thạch Cự nhân vóc người to lớn đẩy mười máy bắn đá đến khu vực. Mười máy bắn đá này được những thợ thủ công Cự nhân chế tạo và có thể bắn những viên đá nặng hàng chục nghìn kg. Với trọng lực và gia tốc, lực trùng kích của những viên đá này hoàn toàn không thể tưởng tượng được. Ngoài máy bắn đá còn có những xe bắn nỏ khổng lồ, những thứ này ban đầu được dùng để đối phó với Hắc Long nhất tộc, tự nhiên là uy lực mười phần.
Ngay sau đó máy bắn đá bắt đầu rung động tay đòn khổng lồ bắn những tảng đá ra ngoài rồi đập vào Kim Thành, nhưng khi còn cách Kim Thành chục mét liền bị một vòng bảo hộ nguyên khí vô hình chặn lại, trên không trung xuất hiện những gợn sóng ở nơi tảng đá đập tới, như thể một viên sỏi được ném xuống hồ và phát tán khắp nơi.
“Trận pháp phòng ngự!” Ngô Minh nhìn thấy cảnh này cũng không quá kinh ngạc, nếu như thành trì của Hoàng Kim nhất tộc không có Trận pháp phòng ngự thì sẽ có chút dị thường, dao động do đá vừa ném ra đã cung cấp đủ thông tin Trận pháp cho Ngô Minh.
Ngay sau đó Ngô Minh phi hành đi qua tiếp cận Trận pháp phòng ngự của đối phương, ở khoảng cách này, Ngô Minh có thể thấy rõ những Kỵ sĩ Hoàng Kim đang đứng trên những bức tường thành cao cách đó hàng chục mét.
Những Kỵ sĩ Hoàng Kim này nhìn Ngô Minh đang tiến tới Trận pháp bằng ánh mắt sợ hãi và khiếp sợ, một trong những Kỵ sĩ Hoàng Kim thất thanh kêu lên: “Hắn định làm gì?"
” Bất kể hắn muốn làm cái gì đều vô dụng, phải biết Trận pháp phòng ngự của chúng ta là cấp bốn, thậm chí là cao thủ nguyên khí cấp sáu cũng không thể cưỡng chế tiến vào, những gia hỏa đê tiện này dám lợi dụng đại nhân Heiler đi ra ngoài công kích Kim Thành, đây đã là phạm vào tội chết. Hiện tại, chúng ta có một bức tường thành kiên cố và một Trận pháp phòng thủ vững chắc để chống lại sự tấn công của những kẻ thù này, khi nhuệ khí của chúng suy yếu, chúng ta sẽ lập tức phản công và sau đó quét sạch bọn chúng!" Một đội trưởng Kỵ sĩ Hoàng Kim giận dữ nói.
Rõ ràng những Kỵ sĩ Hoàng Kim này quả nhiên có tiền vốn kiêu ngạo, bởi vì bọn họ nhận định đám người ô hợp này thậm chí còn không thể đột phá Trận pháp phòng thủ của Kim Thành chứ đừng nói gì đến chuyện khác.
Nhưng họ tuyệt đối không ngờ được, Ngô Minh hóa ra là một Trận pháp sư.
Sau khi phát hiện ra Trận pháp phòng ngự Kim Thành là cấp bốn, Ngô Minh lập tức bắt tay vào nghiên cứu, sử dụng các thủ đoạn của Trận pháp sư của mình có thể thấy các thẻ trận ẩn trong hư không tạo thành Trận pháp. Ngô Minh có thể thấy người bố trí Trận pháp khá cao minh, nhưng anh ta đã từng chứng kiến rất nhiều Trận pháp cao cấp và bản chép tay đại sư Trận pháp nên đã có nghiên cứu rất sâu về Trận pháp. Sau một thời gian, Ngô Minh đã tìm ra ít nhất hai cách để phá Trận pháp phòng thủ cấp 4.
Một là sử dụng Trận pháp ẩn đặc biệt để vây nhốt Thẻ trận của đối phương, cứ như vậy có thể giải trừ tác dụng của Trận pháp đối phương. Loại khác là bạo lực trực tiếp hơn, tức là dùng các thủ đoạn cứng rắn để rút Thẻ trận ẩn trong Trận pháp của đối phương, khi hết Thẻ trận, Trận pháp tự nhiên là biến mất.
Ngô Minh thích phương pháp thứ hai hơn, đơn giản, trực tiếp và có thể thể hiện thực lực của bản thân.
Có điều nếu muốn rút ra các Thẻ trận cũng phải chú ý, bố trí một Trận pháp phòng ngự lớn như vậy chí ít cần bảy mươi hai tấm Thẻ trận. Trên thực tế, chỉ có một số thẻ có thể được rút ra từ Trận pháp, nếu rút sai thẻ có khả năng bị Trận pháp ảnh hưởng, thậm chí có thể bị thương nặng. Thực tế, loại Thẻ trận này có thể rút ra được gọi là 'điểm yếu', và nó sẽ xuất hiện trong bố cục của Trận pháp, và điểm yếu của Trận pháp càng nhỏ thì kỹ năng của người bố trí Trận pháp càng cao.
Tất nhiên, tiêu chuẩn này chỉ có hiệu lực khi bố trí một Trận pháp có cùng kích thước, giống như một Trận pháp gồm bảy mươi hai thẻ, Trận pháp sư trung bình sẽ để lại ít nhất chín điểm yếu, thậm chí có thể nhiều hơn, nhưng sẽ không hơn mười lăm cái, nếu có nhiều hơn mười lăm thì đẳng cấp của Trận pháp sư quá thấp. Trong bảy mươi hai thẻ có mười lăm điểm yếu thì xác suất bị người khác đánh bại sẽ quá cao, những người có đẳng cấp cao hơn sẽ chỉ có ít hơn sáu điểm yếu, dù lợi hại đến đâu thì họ cũng sẽ có ba hoặc hai cái, chỉ những đại sư hàng đầu mới chỉ có một điểm yếu trong bảy mươi hai lá bài.
Rõ ràng, người bố trí Trận pháp phòng thủ xung quanh Kim Thành dưới lòng đất là một đại sư hàng đầu.
Trận pháp này chỉ có một điểm yếu, và cố gắng tìm ra điểm yếu như vậy trong số bảy mươi hai Thẻ trận chắc chắn là một thử thách tài nghệ. Cũng may, Ngô Minh cũng là một bậc thầy về Trận pháp, mặc dù người bố trí Trận pháp này mạnh hơn Ngô Minh, nhưng điều này không có nghĩa là anh ta không thể phá vỡ Trận pháp này.
Phải biết nếu Ngô Minh cũng bố trí Trận pháp như vậy, anh ta cũng chỉ để lại một điểm yếu, chỉ khác là Ngô Minh chỉ có thể bố trí Trận pháp cấp 3. Cũng may, đây chỉ là chênh lệch đẳng cấp mà thôi, Ngô Minh tin tưởng, chỉ cần cho mình một ít thời gian thì mình tấn thăng đến Trận pháp sư cấp bốn cũng không khó.
Hiện tại, Trận pháp phòng thủ cấp 4 này chính là mấu chốt để ngăn chặn Ngô Minh chiếm lấy Kim Thành, những Kỵ sĩ Hoàng Kim đó cũng là bởi vì có Trận pháp phòng ngự cấp bốn cường đại này mới không có sợ hãi như thế, mà Ngô Minh chính là muốn mạnh mẽ loại bỏ cái bình phong mà đối phương cho rằng là không sơ hở tý nào.
Chỉ có như vậy, tinh thần của các Kỵ sĩ Hoàng Kim mới có thể bị đánh gục.
Trong trận chiến vây hãm kiểu này, nhuệ khí rất quan trọng, ngoài ra, Ngô Minh còn muốn cho binh lính trong trận doanh song phương thấy được thực lực cường đại của mình. Bên này giảm bên kia tăng, đến lúc đó chiếm thành liền dễ như trở bàn tay.
Vì vậy, Ngô Minh đã cẩn thận cảm nhận vị trí của tất cả các thẻ trong Trận pháp khổng lồ này, sau đó kiểm tra từng thẻ một. Đây tuyệt đối là một khảo nghiệm kỹ thuật, mà Ngô Minh hiển nhiên hết sức quen thuộc hoạt động Thẻ trận, rất nhanh đã tập trung vào một ít chỗ có hiềm nghi.
Bộ tộc Hắc Thạch Cự nhân đang bao vây thành phố trở nên hơi cáu kỉnh khi họ thấy những tảng đá ném ra không thể phá hủy Trận pháp phòng thủ của đối phương, nhưng Ngô Minh đã giải thích vấn đề này để cho bọn họ không gián đoạn tiến công đồng thời nói cho bọn họ biết, Trận pháp của đối phương sẽ sớm bị phá vỡ.
Chỉ là Trận pháp phòng ngự cấp bốn, ngay cả tồn tại nguyên khí cấp bảy cũng không đập ra được, bằng không Ngô Minh trực tiếp biến thành Cự nhân cứng rắn đập ra, nếu đơn giản như vậy thì tốt rồi. Sức mạnh phòng ngự của Trận pháp phòng ngự cấp bốn cực kỳ kinh người, hơn nữa chi phí trở thành Người khổng lồ cũng không nhỏ, không cần thiết, Ngô Minh cũng sẽ không làm như vậy, anh ta có một phương pháp đơn giản, tự nhiên sẽ dùng phương pháp đơn giản và trực tiếp nhất để phá vỡ sự hình thành Trận pháp này.
Cuối cùng, Ngô Minh phát hiện ra một chút dao động, đó là điểm yếu duy nhất trong số bảy mươi hai Thẻ trận, và chỉ có thẻ này mới có thể rút ra.
Có điều người bố trí Trận pháp này cũng có bảo hiểm, đó là để cho bảy mươi hai Thẻ trận có thể thay đổi vị trí bất cứ lúc nào, như vậy mặc dù phát hiện ra thẻ yếu, nhưng nếu động tác chậm hơn một chút thì nó sẽ ngay lập tức biến mất. Phải nói người bố trí Trận pháp này đúng là thiên tài, thế nhưng Ngô Minh càng yêu nghiệt hơn.
Từ công thức nguyên khí cơ bản, Ngô Minh có thể suy ra nhiều công thức nguyên khí, giống như chế tác thẻ bài, anh ta thích quy tắc biến đổi của Trận pháp này, chỉ chốc lát sau đã nắm giữ được quy tắc biến đổi này, trong lòng bội phục người bố trí đồng thời cũng ngấm ngầm rút ra bài học kinh nghiệm.
Rõ ràng, Ngô Minh chưa bao giờ nghĩ đến hoặc thử phương pháp thay đổi vị trí của quân bài yếu bất cứ lúc nào, nhưng sau thời gian này, Ngô Minh có thể học được phương pháp này và làm cho Trận pháp trong tương lai của mình mạnh mẽ hơn.
Đúng lúc này, Ngô Minh khóa vị trí của quân bài điểm yếu, sau đó đột ngột bay lên đạt độ cao hơn 30 mét, rồi bất ngờ vươn tay chộp lấy.
Xì xì!
Ngón tay của Ngô Minh dường như xuyên thủng thứ gì đó trong khoảng không, và sau đó như tia chớp kẹp được một tấm thẻ phát ra kim quang giữa các ngón tay của anh ta.
Phương pháp này cũng giống như lấy hạt dẻ ra khỏi lửa, nhất định phải nhanh, chính xác và tàn nhẫn, hơi có sai lầm liền sẽ thất bại, mà một khi thất bại, nhẹ thì mất đi vị trí thẻ nhược điểm, phải đau đầu tìm trở lại, nặng thì có thể sẽ chịu phản phệ Thẻ trận, bị thương nặng.
Cũng may, Ngô Minh đã một lần thành công, và sau khi anh ta lấy ra Thẻ trận mang tính then chốt, một làn sóng dao động phát ra xung quanh toàn bộ Kim Thành dưới lòng đất, như thể một tấm chắn thủy tinh trong suốt vỡ tan, phát ra tiếng vang kịch liệt, sau đó có thể nhìn thấy hàng chục thẻ bài rơi trong không khí.
Đây là tất cả các Thẻ trận được sử dụng để bố trí Trận pháp này, có tổng cộng bảy mươi hai thẻ, Ngô Minh đang cầm một thẻ trên tay và bảy mươi mốt thẻ còn lại sẽ được tiết lộ và trôi theo mọi hướng vì Trận pháp đã bị phá hủy.
Cảnh tượng này đã được song phương giao đấu nhìn thấy, hơn nữa nhìn rất chân thực. Một phương công thành, Hắc Thạch Cự nhân và nhiều sinh vật Dị tộc nhân lúc này đã reo hò và cổ vũ rất lớn, trong khi một phương bảo vệ, Kỵ sĩ Hoàng Kim, thì cả đám trợn mắt há mồm, để lộ ra cái nhìn không thể tin được.