Tận thế tân thế giới

Chương 563: Bọ rùa (1)




Đã có một hàng dài xếp hàng dài tại một điểm đăng ký ở Thành phố Sư tử, nghe nói Bộ thương mại sẽ được thành lập nên nhiều người đã đến đăng ký. Mọi người đều biết nếu họ có thể tham gia vào bộ phận mới này chắc chắn sẽ tốt hơn bây giờ rất nhiều, ít nhất đãi ngộ cũng được tăng lên, cho nên ai có chút tự tin vào bản thân đều đến để đăng ký.

Nhưng thực tế phũ phàng, cái mà Bộ thương mại cần là những tinh hoa thực sự, nên những người làm tài chính bình thường không thể vượt qua được, chỉ những nhân tài thực sự gánh được trọng trách trong thế giới cũ mới được nhận.

Ngô Minh lúc này đang đứng bên cạnh một điểm đăng ký nhìn đám người đang xếp hàng, hy vọng tìm được một số nhân tài thực sự. Thuê một nhân tài thực sự ở thế giới cũ, không cho người ta triệu đô một năm thì cũng đừng nghĩ tới, họ còn muốn có tất cả các loại phúc lợi, và nếu làm họ khó chịu, họ có thể thay đổi công việc bất cứ lúc nào.

Nhưng bây giờ, chỉ cần được cung cấp đủ thức ăn, nhân tài tinh anh ngày xưa sẽ tranh nhau đổ xô đến.

Ngô Minh đi tới cũng chỉ nhìn xem tình huống, lúc này từ điểm đăng ký vang lên một tiếng mừng rỡ, một người đàn ông trung niên tóc tai bù xù hiển nhiên đã thông qua được khảo hạch, đã được tuyển dụng, hơn nữa tựa hồ chức vị còn không thấp.

Lúc này, người đàn ông đang ôm một người phụ nữ tàn tật và 3 đứa trẻ, không kìm được khóc lớn.

"Lão Trịnh, đây là thật sao? Anh thật sự đã trở thành thứ trưởng Bộ Thương mại rồi? Em không nằm mơ chứ!" Người phụ nữ tàn tật vui mừng quá đỗi. Tuy không biết chức vị này là gì, nhưng ngay từ cái tên cô đã biết rõ không hề dễ dàng. Thứ trưởng Bộ Thương mại, đây là một chức vị tương đối lớn, ít nhất cũng phải có thể nuôi sống gia đình họ.

Ngô Minh thính lực rất tốt, vừa nghe liền có chút kinh ngạc, không ngờ lão Trịnh này lại được giao chức vụ cao như vậy. Thứ trưởng Bộ Thương mại, tương đương với bộ trưởng, bởi vì Bộ trưởng là do Tích Hi kiêm nhiệm, cha của nàng ấy lúc trước là sếp lớn, cộng với địa vị của nàng ấy nên tạm thời chịu trách nhiệm về kế hoạch tổng thể trong thời điểm hiện tại. Nàng đã từng nói qua biết rõ mình có bao nhiêu cân lượng, cho nên khi tìm được người thích hợp sẽ lập tức thoái vị nhượng chức, những người được phỏng vấn tại điểm đăng ký này là Tích Hi và một số người có kinh nghiệm, Thứ trưởng họ chọn thì thực sự là Bộ trưởng tương lai.

Một khi đã như vậy, Ngô Minh cũng có ý định đi gặp đối phương một lần.

Lão Trịnh đang chìm đắm trong niềm vui sướng trước bao nhiêu sự chú ý ghen tị của người khác, lúc này liền cảm giác được có người đi tới, cùng với tiếng 'dọn dẹp', hiện trường hỗn loạn lập tức yên tĩnh lại.

Lão Trịnh nhìn lên và thấy một thanh niên đang đi xung quanh một nhóm người, và những người xung quanh đó đều là Thức Tỉnh giả ôm súng đều chào người thanh niên đó.

Thoáng cái, cả nhà lão Trịnh có chút bối rối.

Ông ta nhìn thấy những chủ khảo phỏng vấn mình vừa rồi đang đi phía sau người thanh niên, khi nhìn thấy khuôn mặt của người thanh niên, ông ta lập tức biết đó là ai.

Để đắp nặp hình tượng sùng bái cá nhân của Ngô Minh, Lý Hạ đã trực tiếp dựng tượng Ngô Minh ở thành phố Sư Tử, ở một số nơi còn có chân dung của Thành chủ, cho nên chỉ cần lão không phải kẻ ngốc, sẽ biết lúc này đang đi tới chính là Thành chủ Ngô Thành và cũng là đệ nhất uỷ viên Sư Thành, Ngô Minh.

Nhìn thấy người cường đại nhất Ngô Thành và Sư Thành đứng trước mặt mình, lão Trịnh tự nhiên là thụ sủng nhược kinh, biết lần này vận mệnh của mình thật sự thay đổi, trong thâm tâm cũng thật lòng ngưỡng mộ người thanh niên này.

Sau một vài cuộc trò chuyện nhỏ, lão Trịnh đã vỗ ngực và hứa rằng ông ta sẽ áp đảo những Dị tộc nhân đó về mặt kinh tế, sẽ cố gắng hết sức để điều hành Bộ Thương mại. Đã biết những gì lão Trịnh trải qua khi xưa nên Ngô Minh rất yên tâm, nếu đặt ở trước kia, muốn mời được nhân tài tinh anh giống lão Trịnh xuất mã làm việc cho mình, một năm không đưa ra vài triệu thì không được, nhưng bây giờ chỉ cần cung cấp một số đảm bảo cơ bản. Tất nhiên, với tư cách là Thứ trưởng, đãi ngộ cho ông ta sẽ không kém.

Đúng lúc này, cô con gái tám tuổi của lão Trịnh chỉ vào vai Ngô Minh và nói: “Bọ rùa, Bọ rùa!”

Bọ rùa sao?

Ngô Minh sững sờ một lúc, sau đó nhìn nghiêng mới nhận ra lúc nào đó có một Giáp Trùng cổ quái đang nằm trên vai mình.

Ngay lập tức, sắc mặt của Ngô Minh thay đổi.

Ngô Minh bây giờ cường đại đến mức nào? Đường đường một cao thủ nguyên khí cấp năm, chung quanh thân thể bất kỳ gió thổi cỏ lay nào anh ta đều có thể biết sớm, đừng nói là Giáp Trùng, cho dù là côn trùng nhỏ nhẹ hơn tới gần Ngô Minh cũng có thể nhận ra.

Nhưng hết lần này tới lần khác anh ta lại không phát hiện ra Giáp Trùng cổ quái này.

Rõ ràng có gì đó không ổn, khí tức của Ngô Minh đột nhiên hướng sang một bên, mọi người xung quanh đều cảm nhận được khí tức kinh người phát ra từ đệ nhất uỷ viên của Sư Thành.

Ngoài khí thế của mình, Ngô Minh không có bất kỳ động tác nào khác. Giáp Trùng này không phải là một Giáp Trùng bình thường, nó có thể lặng lẽ tiếp cận và khiến mình không nhận thức được, điều này cho thấy Giáp Trùng này bất phàm. Ngô Minh phải hiểu rõ cuối cùng là vật gì, nhưng hiển nhiên không phải ở chỗ này.

Những người xung quanh Ngô Minh trước khí thế cường đại này căn bản nói không ra lời, ngay cả này Chiến sĩ Thức Tỉnh giả và đám người Tích Hi sau lưng Ngô Minh cũng cảm giác được áp lực cực lớn, không biết chuyện gì xảy ra.

"Tại đây giao cho các ngươi. Ta có việc phải làm!" Ngô Minh quay đầu ra lệnh, sau đó dường như nhớ ra điều gì đó, liếc nhìn đứa con gái tám tuổi của lão Trịnh, nói: "Cô bé có thiên phú rất mạnh, về sau sẽ có thành tựu cao, chuyện này các ngươi biết rõ nên làm như thế nào, trọng điểm bồi dưỡng, trọng điểm bảo hộ! "

Nói xong, Ngô Minh cười với cô gái nhỏ có chút sợ hãi dưới áp lực của chính mình, và sau đó thúc giục Lôi Bộ hiện thân bên ngoài 300 mét ngay lập tức, và sau một tiếng sét khác liền biến mất không dấu vết.

Đây là lần đầu tiên người dân thành phố Sư Tử nhìn thấy đệ nhất uỷ viên thi triển Lôi Bộ, kinh ngạc không nói nên lời, nhiều người thầm nghĩ đây có còn là người không? Lại có thể biến thành tia chớp.

Con gái của lão Trịnh đương nhiên được làm theo yêu cầu của Ngô Minh, tập trung đào tạo và bảo vệ, đây là một sự kiện đáng mừng cho gia đình lão Trịnh. Lúc này, Ngô Minh đã thi triển Lôi Bộ tới khu rừng rậm bên ngoài Sư Thành, quay đầu lại nhìn thấy Giáp Trùng vẫn nằm trên người mình, sắc mặt lập tức lạnh đi, vươn tay vận nguyên khí toàn lực hướng Giáp Trùng này chộp tới.

Giáp Trùng dường như đã cảm nhận được địch ý của Ngô Minh lập tức bay lên, thế nhưng lúc bay lên lại không hề có tiếng động, chỉ cần từ điểm này, Ngô Minh đã biết mình suy đoán không sai.

Giáp Trùng này không phải là Giáp Trùng bình thường, và việc nằm trên vai mình chắc chắn không phải ngẫu nhiên.

Nhưng nếu mình đã phát hiện, Ngô Minh phải tìm hiểu cho rõ ràng, xem ra Giáp Trùng dường như có dấu hiệu chạy trốn nên Ngô Minh lập tức ném ra một ít Trận pháp bao vây, bao vây tất cả các khu vực xung quanh trong phạm vi mấy chục mét trong Trận pháp.

Chỉ là Ngô Minh rõ ràng là hiểu lầm, Giáp Trùng không có ý tứ chạy trốn, nó bay trên không trung dường như đang nhìn chằm chằm Ngô Minh.

Phải nói những gì con gái của Lão Trịnh nói rất đúng, Giáp Trùng này đúng là trông giống một con Bọ rùa, nhưng rõ ràng là to hơn, đường vân trên người cũng vô cùng đặc biệt.

Đột nhiên, từ trên người Giáp Trùng toát ra một cỗ nguyên khí.

Nguyên khí bùng nổ này đến rất đột ngột, đồng loạt cuốn ra ngoài, Ngô Minh cảm nhận được nguyên khí trong lòng nhảy dựng lên, bởi vì anh đã biết Giáp Trùng này là gì, hình thái có thể gạt người nhưng nguyên khí thì không thể. Từ nguyên khí này, anh đã nhận ra thân phận thực sự của Giáp Trùng.

Lập tức Ngô Minh như lâm đại địch, A mỗ bay ra ngoài, một tay cầm Vạn Thú Kiếm, tay khác thì cầm Thẻ bí thuật số 1 kim sắc. Nhìn qua Ngô Minh có chút buồn cười, bởi vì đối thủ của anh ta chỉ là một Giáp Trùng nhỏ, nhưng Ngô Minh biết mình chẳng buồn cười chút nào, bởi vì Giáp Trùng này quá nguy hiểm.

Bang!

Đột nhiên, Giáp Trùng bắt đầu to lên, giống như một loại dị sinh vật nhanh chóng tách ra, trong nháy mắt đã trở thành kích thước của quả dưa hấu, Ngô Minh nheo mắt lập tức vung kiếm chém ra, Giáp Trùng bị chém thành hai mảnh. Nhưng điều khiến Ngô Minh choáng váng là hai phần cơ thể Giáp Trùng vẫn đang tách ra, một kiếm của mình trái lại đã gia tốc cho đối phương tách ra.

Chỉ trong chốc lát, hai nhóm sinh vật trông giống như Giáp Trùng ăn thịt bắt đầu dung hợp với nhau, biến thành một con Giáp Trùng dài tới vài mét và to như thùng xăng.

Giáp Trùng này có đầy gai và những xúc tu nhỏ, trông rất ghê tởm. Ngay sau đó, đuôi của nó đập mạnh vào đất, và phần thân trên của nó tiếp tục tách ra.