Con quái vật nhện đột nhiên xuất hiện di chuyển nhanh chóng, và ngay sau đó đã bao vây đám người Ngô Minh. Sau đó, chúng liên tục phun tơ nhện vào đám người Ngô Minh, những sợi tơ nhện đó cực kỳ dẻo dai và ăn mòn, nếu không có Nham Thạch Thuẫn, đám người Ngô Minh đã bị ăn mòn từ lâu và thậm chí đến bột phấn cũng không còn thừa.
Tơ nhện phun lên ra phô thiên cái địa, chẳng mấy chốc, đám người Ngô Minh bị một lớp tơ nhện bao bọc, được ba tấm Nham Thạch Thuẫn chống đỡ, tạo thành một thứ khổng lồ giống như quả trứng, giống như một cái kén lớn. Trên cái kén lớn không ngừng toát ra mùi gay mũi, đó là mùi do tơ nhện ăn mòn Nham Thạch Thuẫn và những viên đá xung quanh phát ra.
Những khôi lỗi bí thuật của Eric không ngừng đột kích, nhưng nó hoàn toàn không thể xuyên thủng hàng phòng thủ của tơ nhện. Tơ nhện với độ dẻo dai tuyệt vời khó bị phá hủy dù có tấn công hay va chạm như thế nào đi chăng nữa, nhưng ngược lại khôi lỗi bí thuật của Eric vẫn bị ăn mòn rách tung toé.
Mặc Mặc Thác giờ phút này tức giận gào thét, anh ta không ngừng xé nát đám tơ nhện kia bằng những móng vuốt sắc bén như lưỡi kiếm, mặc dù có một số tác dụng, nhưng những con nhện bên ngoài vẫn đang nhả tơ nhanh hơn. Ban đầu anh ta đã định lao ra đánh nhau, nhưng chỉ trong nháy mắt lũ quái vật nhện đã giăng ra nhiều lớp tơ nhện xung quanh họ, nó giống như một cái lồng khổng lồ nhốt bọn họ bên trong.
Ngô Minh biết tình hình không ổn, ngay lập tức bước lên phía trước huy kiếm chém ra, ánh sáng màu xanh lục trên Vạn Thú Kiếm lóe lên, vậy mà lại có thể chém ra một kẽ hở trên mạng nhện.
“Ngô Minh, kiếm của ngươi hữu hiệu, tiếp tục cắt tơ nhện!” Eric vui mừng khôn xiết, vội vàng kêu lên.
Ngô Minh thầm nghĩ không cần ngươi nói thì ta cũng biết làm đấy, Eric không thể hiện thực lực chân chính của mình mà chỉ không ngừng phòng thủ chính hắn, bất quá dưới mắt Ngô Minh cũng không có thời gian để ý tới Eric. Ngay sau khi thanh kiếm kéo một phát vẽ một cái, một lỗ trên mạng tơ nhện đã được mở ra, vậy mà tác dụng ăn mòn của tơ nhện cũng không có tác dụng đối với vũ khí Vạn Thú Kiếm. Lỗ hổng vừa được mở, Mặc Mặc Thác liền nắm lấy cơ hội trực tiếp xông ra ngoài.
Ngay sau đó, Mặc Mặc Thác thể hiện ra thực lực của mình.
Tốc độ và lực lượng đơn giản là phát huy đến cực điểm, lúc này, Mặc Mặc Thác giống như một cỗ máy giết người thực sự, vài con quái vật nhện gần nhất đã trực tiếp bị móng vuốt xé nát, mà cái này cũng chưa tính, tay chân của Mặc Mặc Thác nhanh chóng lao tới lên đỉnh núi. Một lúc sau, một một đoàn huyết quang phun ra từ trên cao, và vài xác nhện khổng lồ từ trên cao lăn xuống.
Nhìn thấy đôi mắt đỏ thẩm của Mặc Mặc Thác, anh ta bắt đầu giết chóc như một con dã thú thực sự, Ngô Minh cũng nhảy ra khỏi mạng nhện, trường kiếm của anh ta quét sạch một khối tơ nhện bị phun từ bên cạnh ra xa, sau đó thi triển một đạo kiếm khí chém chết con nhện muốn đánh lén cách đó mười mấy mét.
Những con quái vật nhện này không yếu, nhưng thật sự không dễ gây ra uy hiếp cho đám người Ngô Minh. Lúc đầu có thể trấn áp đám người Ngô Minh thì bọn nó còn có lợi thế đánh lén và tơ nhện, bây giờ ưu thế bị phá trừ, quân lính tan rã. Lúc này, Mặc Mặc Thác đang thể hiện sức chiến đấu vô cùng cường đại, nhảy lên nhảy xuống, từng móng vuốt có thể xé nát những con quái vật nhện đó. Ngay cả những con quái vật nhện còn to hơn cả Mặc Mặc Thác cũng bị Mặc Mặc Thác dưới cơn điên cuồng tháo mất vài cái tám chân, rồi bị xé đôi từ trên xuống dưới.
Mấy con nhện còn lại thấy chuyện chẳng lành, lập tức bỏ chạy về hang, chỉ để lại vô số tơ nhện vương vãi và xác quái vật nhện.
Ngô Minh lắc nhẹ Thập vạn thú kiếm hất chất lỏng trên lưỡi kiếm ra, anh ta liếc nhìn Mặc Mặc Thác đang chém giết đẫm máu, và sau đó là Eric đang trốn sau khôi lỗi bí thuật và không có chút cố gắng nào, sắc mặt trầm xuống.
Vừa rồi Eric đơn giản là không muốn xuất lực, hắn triệu hồi khôi lỗi bí thuật chỉ để bảo vệ chính mình, người duy nhất thực sự liều mạng chiến đấu chỉ có Mặc Mặc Thác cùng mình.
Điều này không còn có thể được coi là hèn nhát, bởi vì Ngô Minh không nghĩ rằng một Bí thuật học đồ sẽ là một người nhát gan, Ngô Minh càng sẵn sàng tin rằng Eric này đang cố ý bảo toàn thực lực của mình, vô luận là trước khi không muốn trả phí Thẻ nguyên khí truyền tống hay là lúc này bị tập kích đều là như thế.
Nếu chỉ là thuần túy ích kỷ bảo toàn thực lực, Ngô Minh tự nhiên không có gì để nói, nhưng Ngô Minh thỉnh thoảng có thể nhìn ra trong ánh mắt Eric toát ra vẻ xảo trá, tiểu tử này đoán chừng có cái gì che giấu mình và Mặc Mặc Thác.
Lão đại ngốc nghếch kia lúc này đang điên cuồng hét lên một tiếng, anh ta đang định dùng cái đà này xông vào sơn động, Ngô Minh vội vàng ngăn cản lăng đầu thanh (kẻ không có đầu óc, không biết suy nghĩ) đang bốc hoả này lại, nhưng anh ta không nhìn thấy nụ cười trên mặt gia hoả tinh ranh Eric khi hắn nghe thấy Mặc Mặc Thác định lao vào hang ổ của con nhện, nhưng vẻ mặt tiếc nuối khi thấy Ngô Minh ngăn lại. Ngô Minh không muốn để Mặc Mặc Thác đi làm việc ngốc đấu tranh anh dũng, ít nhất không thể lỗ mãng như thế.
"Ngô Minh, ngươi ngăn cản ta làm gì? Bọn quái vật cấp thấp này dám tấn công Bí thuật học đồ chúng ta, làm sao có thể tha cho chúng được? Ta muốn xông vào diệt trừ hoàn toàn tổ quái vật nhện này. Ngoài ra, ta nghe nói hầu hết các trong sào huyệt nhện đang ẩn náu toàn là bảo bối, có lẽ ba người chúng ta sẽ phát tài!” Mặc Mặc Thác rõ ràng không vui khi bị Ngô Minh ngăn cản.
Ngô Minh thầm mắng ngươi cái kẻ đần này bị người bán đi còn giúp người ta đếm tiền, nhưng ngoài mặt không để lộ ra ngoài, chỉ nói: "Mặc Mặc Thác, đám quái vật nhện này không hề yếu, mỗi con đều có thực lực nguyên khí cấp bốn, cộng thêm tơ nhện cực kỳ dai và ăn mòn, nếu có bất kỳ cái bẫy nào trong đó thì ngươi sẽ trở thành khẩu phần ăn của con nhện! "
Nghe đến đây, Mặc Mặc Thác bình tĩnh lại khỏi cơn nóng nảy vừa rồi, suy nghĩ thật kỹ những chuyện đã xảy ra, lúc này Eric thầm thở dài mắng một tiếng đáng tiếc cũng đi tới, đạo đức giả nói: “Mặc Mặc Thác, Ngô Minh nói đúng, cho dù muốn tiến vào hang động này thì chúng ta cũng phải cẩn thận một chút, ít nhất phải làm một ít chuẩn bị.”
“Vậy được rồi!” Mặc Mặc Thác cũng biết rằng anh ta vừa bốc đồng, giờ phút này gật đầu nói.
Ngô Minh có thể thấy Eric này vẫn muốn vào hang để tìm hiểu, chỉ có điều để cho hắn xung phong thì khả năng sợ là không cao.
“Eric, ngươi nghĩ một lát nữa chúng ta sẽ vào như thế nào?” Ngô Minh cố ý hỏi.
Eric nói: "Như vậy đi, ta có một số nghiên cứu về khôi lỗi bí thuật. Mỗi người hãy triệu tập một khôi lỗi bí thuật để khám phá đường đi, sau đó chúng ta sẽ theo sau, để dù có nguy hiểm gì cũng có thể kịp thời phát hiện."
“Được rồi, nhưng ta không có nghiên cứu sâu khôi lỗi bí thuật, cho nên chỉ có thể triệu hoán khôi lỗi bí thuật nguyên khí cấp ba!” Mặc Mặc Thác lúc này mới ngượng ngùng nói, tựa hồ có chút xấu hổ.
“Không thành vấn đề, đến lúc đó khôi lỗi bí thuật của ta có thể ở phía trước!” Eric rất hào phóng nói.
Ngô Minh không phản đối kế hoạch này, đó thực sự là một kế hoạch hợp lý. Bọn họ tiến vào trong sào huyệt nhện này, thứ nhất là báo mối thù vừa rồi, thứ hai bọn họ cũng đều biết trong Hư không bí thuật cất giấu không ít bảo bối, nói không chừng trong sào huyệt nhện này sẽ có không ít, tự nhiên là muốn đi vào tìm tòi hư thực."
Vì vậy, ba người họ mỗi người triệu hồi một khôi lỗi bí thuật.
Ngô Minh cũng đã nghiên cứu về khôi lỗi bí thuật, thực lực của khôi lỗi bí thuật được triệu hồi cũng không chênh lệch bao nhiêu với Eric, điều này khiến Eric có chút kinh ngạc, trên mặt mờ mịt lộ ra vẻ ghen tị vô cùng kín đáo.
Ngô Minh bản thể thực lực cường đại, anh ta đã nghiên cứu tất cả các loại Thẻ bí thuật rất sâu, tương truyền Bí thuật học đồ duy nhất có thể sử dụng Cự Nhân Quyền màu lục lam là Ngô Minh, những Bí thuật học đồ khác căn bản không nắm giữ loại năng lực này.
Mặc Mặc Thác triệu hồi ra khôi lỗi bí thuật quả nhiên là vừa thấp vừa nhỏ, chỉ ở cấp độ nguyên khí thứ ba, đánh giá cũng chỉ là có thể làm pháo hôi, điều này khiến Mặc Mặc Thác hơi xấu hổ, nhưng Ngô Minh nói cho anh ta biết, khôi lỗi yếu không quan trọng, quan trọng nhất chính là ngươi cường đại, nghe nói như thế Mặc Mặc Thác mới trùng kiến lại sự tự tin.
Hoàn toàn chính xác, nếu bàn về chiến lực bản thể, cho dù đấu với Ngô Minh thì anh ta nhất định sẽ có ưu thế, điểm này Ngô Minh mình cũng phải thừa nhận.
Khi đã chuẩn bị sẵn sàng, cho khôi lỗi bí thuật vào hang trước, sau đó ba người theo sau.
Cửa hang rất lớn, vách tường phủ rất nhiều tơ nhện khô, trong số tơ nhện có thể nhìn thấy một ít hài cốt sinh vật, hiển nhiên là bị làm thức ăn cho nhện quái ăn sạch.
Không khí trong hang rất hôi, thỉnh thoảng theo gió truyền tới có những âm thanh sột soạt kỳ lạ phát ra từ phần trong cùng của hang.
Đi được hơn chục mét thì gặp ngã ba, lúc này Eric mới bắt đầu thể hiện kiến thức của mình, hắn cho biết hầu hết hang nhện đều phức tạp và nhiều ngã ba, nếu không cẩn thận rất dễ bị lạc đường, bất quá chỉ cần bên đường lưu lại ký hiệu liền sẽ không bị lạc.
Ngay lập tức, hắn lấy ra một tấm thẻ để kích hoạt, một cổ băng sương nổ tung đóng băng một vách núi.