Hiển nhiên, mặc kệ có đi hay là không đều rất bị động. Nếu đi thì sợ lâm vào một loại quỷ kế nào đó, nếu như không đi, vạn nhất đối phương liên hợp lại cùng nhau thì ngay cả phòng cũng không có cách nào phòng.
"Ta cảm thấy phải đi, những sứ giả do đối phương cử đi lần này đang cố ý quấy rối, cũng không phải hoàn toàn là khiêu khích hay khinh thường đối với chúng ta, cũng có một loại thăm dò ở bên trong. Nếu như chúng ta yếu thế, như vậy bọn họ rất có thể trực tiếp sẽ dùng vũ lực !" Lý Hạ lúc này mới nói
Mà ngay sau đó, Thích Đình lên tiếng: "Ta đồng ý với đề nghị của Hạ tỷ, những Dị tộc nhân này ngay từ đầu đã có ý đồ chống lại chúng ta, giống như Nguyên âm Đế Quốc xâm phạm lúc trước, nếu Ngô Minh không có ở đây, bọn họ đã có thể công phá Ngô Thành, thậm chí tiếp tục chiếm Sư Thành. Hơn nữa từ khi bình chướng nguyên khí bị phá vỡ, ngày càng nhiều Dị tộc nhân xuất hiện, không biết có bao nhiêu thế lực muốn dùng vũ lực chống lại chúng ta, nhưng đều là tôm tép nhãi nhép, mấy lần tiến công đều bị chúng ta đánh lui, không phải bọn họ không muốn chiếm chỗ tốt mà là không chiếm được. Cái gọi là Hội nghị trăm quốc này hẳn là một kiểu gây hấn khác, bây giờ đã có người để mắt đến chúng ta, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng ứng chiến, và điều quan trọng nhất là phải biết mình biết ta, vì vậy chúng ta phải đi đến hội nghị này. "
"Đúng vậy, chính là bởi vì chúng ta tương đối cường đại cho nên Dị tộc nhân mới sử dụng phương thức này. Đương nhiên, còn có một khả năng khác, chính là giữa bọn họ có một loại ước định nào đó, thậm chí là bởi vì bọn họ nhiều người, cho dù chiếm chỗ tốt của người khác thì cũng phải chia đều chiến lợi phẩm, đó là lý do tại sao hội nghị như vậy được tạo ra. Việc phái ra sứ giả có lẽ chỉ bước thăm dò đầu tiên, nếu chúng ta không dám đi thì họ sẽ ngay lập tức được một tấc lại muốn tiến một thước. Ngược lại, nếu chúng ta thể hiện thực lực bản thân và thề quyết tâm sống chết chống cự trong Hội nghị trăm quốc, thì những Dị tộc nhân kia khẳng định không dám hành động thiếu suy nghĩ! " Lần này, ngay cả Tích Hi cũng bắt đầu kẻ xướng người hoạ với Lý Hạ và Thích Đình. Rõ ràng là cả ba người họ đã nói chuyện cùng nhau sau khi hội ý.
Không thể không nói, bỏ qua một bên thân phận tam nữ, những gì họ nói rất hợp lý, những người khác cũng cúi đầu trầm tư. Tình huống hiện tại đã nói ra, đây không phải là vấn đề đi hay không đi, mà là ứng đối ra sao khi bình chướng nguyên khí biến mất, vấn đề lớn đến từ cuộc xâm lược thực sự của Đệ tứ nguyên khí thế giới.
Lãnh thổ ban đầu của trái đất rất rộng lớn, và dù trải qua thảm họa nhưng vẫn có rất nhiều người. Trong mắt Dị tộc nhân chính là một cái bánh kem lớn, mà Hội nghị trăm quốc trên thực tế là bọn họ hội nghị trao đổi chia cắt bánh ngọt như thế nào.
Đã thảo luận đến một bước này, Ngô Minh cũng biết rõ mình nên tỏ thái độ rồi.
Sở dĩ anh ta gọi mọi người tới, là muốn thông qua chuyện này để đề cao nhận thức và tính cảnh giác của bọn họ, may mà Lý Hạ, Thích Đình, Tích Hi đã nói rõ ưu khuyết điểm của sự việc rồi, bây giờ thì Ngô Minh cũng không cần tốn nhiều miệng lưỡi.
"Chúng ta sẽ tham gia Hội nghị Trăm quốc này với tư cách là Nhân loại, và trong khoảng thời gian này, ta hy vọng có thể cải thiện sức mạnh của chúng ta càng nhanh càng tốt, và số người tiến vào Nguyên Khí Bí Cảnh và tấn thăng lên nguyên khí cấp bốn sẽ tăng lên. Sau một tháng, hi vọng sẽ thấy thêm nhiều cao thủ nguyên khí cấp bốn, mặt khác Ngân Nguyệt thành bên kia chế tạo ra vũ khí, bao gồm cả Robot chiến đấu, cũng phải tích lũy một số lượng nhất định. Nếu kẻ thù đến, chúng ta nhất định sẽ tấn công chúng. Về phần ứng cử viên của Hội nghị trăm quốc, hãy để ta đi một mình!” Ngô Minh lúc này mới đứng dậy nói, mọi người nghe xong lập tức trầm mặc.
Hiển nhiên, quyết định đi một mình của Ngô Minh cũng là bất đắc dĩ, nếu gặp phải nguy hiểm thì Ngô Minh chỉ có một mình sẽ có thực lực mà rút lui, bằng không, dù có mang theo ai đi chăng nữa cũng sẽ bị liên lụy, những người khác cũng tinh tường, cho nên cũng không có phản đối.
Ngày hôm sau, Ngô Minh đứng trên quảng trường tòa thành và kích hoạt một Thẻ bí thuật mà anh ta vừa chế tác đêm qua.
Thẻ bí thuật số 36 là thẻ cuối cùng trong số các Thẻ bí thuật cơ bản, 'Thánh đường truyền tống'. Đây là một thẻ có thể được kích hoạt bất cứ lúc nào và bất cứ nơi nào, để chế tác yêu cầu 1000 Thẻ nguyên khí, sau đó có thể được kích hoạt đưa người quay trở lại Nguyên Khí Thánh Đường bình đài thế giới Bí thuật sư.
Đây là một bí thuật đặc thù chỉ có Bí thuật sư hoặc Bí thuật học đồ mới có thể thi triển, và nó cũng là một lá bài dịch chuyển để quay trở lại bình đài Bí thuật sư càng sớm càng tốt.
Ngô Minh chỉ có một mục đích duy nhất là lần này quay trở lại bình đài Bí thuật sư, sau đó tìm Kerrigan đạo sư và nộp đơn để trở thành một Bí thuật sư chính thức.
Tham gia Hội nghị trăm quốc, Ngô Minh không biết mình sẽ gặp phải phiền toái gì, nhưng Ngô Minh cảm thấy mình nhất định sẽ gặp phải phiền toái. Thân phận của một Bí thuật học đồ hiển nhiên không đủ lực chấn nhiếp, chỉ có trở thành một Bí thuật sư thì về mặt thân phận mới có thể chiếm được thượng phong.
Bên cạnh đó, khó khăn nhất của việc trở thành một Bí thuật sư là làm thế nào để có được một Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ, Ngô Minh đã giải quyết được ở phương diện này rồi. Hơn nữa mấy tháng nay anh ta đã một mực nghiên cứu bí thuật, cho nên mới có quyết định này.
Một luồng ánh sáng xuất hiện, Ngô Minh bị một quả cầu ánh sáng mang đi, và một thứ giống như cánh cửa không gian khác xuất hiện trên đầu anh ta, ngay lập tức Ngô Minh bị hút vào trong đó.
Bình đài Bí thuật sư lơ lửng vạn thước trên bầu trời, bao quanh là những tầng mây trắng, ở đây chỉ có Bí thuật sư và Bí thuật học đồ đã được đạo sư chấp thuận mới có thể bước vào, những người khác nếu vào mà không được phép sẽ chết.
Ngay khi Ngô Minh vừa xuất hiện trên bình đài đã bị phát hiện, lúc này có vài Bí thuật sư lao tới với tốc độ cực nhanh, Ngô Minh lập tức xác định phương hướng, thi triển Lôi Bộ hóa thành lôi điện, một bước bước ra 150 mét bỏ xa một số Bí thuật sư, nói về tốc độ thì ngay cả một số Bí thuật sư cao cấp cũng không bằng Ngô Minh.
Lần này, Ngô Minh không thể tự ý vào bình đài Bí thuật sư nếu không có sự cho phép của đạo sư trước, tất nhiên cũng là bởi vì anh ta chỉ là Bí thuật học đồ, nếu một ngày nào đó anh ta trở thành một Bí thuật sư thì lúc đó muốn đến thì đến muốn đi thì đi, ai cũng không ngăn cản, nhưng hiện tại thì không được.
Vì vậy, anh ta đã thi triển Lôi Bộ để chạy, và phương hướng đương nhiên là bình đài của Kerrigan đạo sư. Những Bí thuật sư đó không bao giờ nghĩ rằng tốc độ của Ngô Minh lại nhanh như vậy, vội vàng đuổi theo, nhưng Ngô Minh không tiếc hao phí nguyên khí liên tục thi triển mấy cái Lôi Bộ biến mất trước mặt một số Bí thuật sư.
“Chẳng lẽ đối phương là Bí thuật sư, bằng không làm sao lại có thể nhanh như vậy?” Một gã sơ cấp Bí thuật sư vẻ mặt bất đắc dĩ nói.
"Ừ, ta cũng nghĩ vậy, hơn nữa đối phương thi triển Thẻ bí thuật Thánh đường truyền tống để trở về, chỉ có Bí thuật sư và Bí thuật học đồ mới có thể sử dụng. Ta xem người này cũng có thể là một gã Bí thuật sư, có thể là có chuyện gì gấp cho nên chạy nhanh hơn một chút.” Một Bí thuật sư sơ cấp khác cũng gật đầu nói.
“Nếu là Bí thuật sư, vậy thì quên đi!” Bí thuật sư sơ cấp nói lúc đầu rốt cuộc quyết định đem chuyện này đè xuống.
Tại thời điểm này, Ngô Minh đã đến bình đài chỗ ở của Kerrigan đạo sư.
Trên bình đài, Ngô Minh từ xa nhìn thấy một con chó lông dài, con chó này rõ ràng đang nằm phơi nắng, sau khi Ngô Minh đến gần nó lập tức vểnh tai lên, nhìn lên rồi lập tức sủa hai tiếng.
“Hoan Hoan, đã lâu không gặp!” Ngô Minh lên tiếng chào hỏi.
Trong tiền sảnh của bình đài nhỏ, Kerrigan đang nghiên cứu một cuốn sách trên tay, trong khi Hoan Hoan đang xoa bóp 'Thanh điểu' Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ của Kerrigan, nhìn không ra, con chó này thật đúng là một cao thủ vuốt mông ngựa, biết lúc này nên nịnh bợ ai.
Ngô Minh ngồi ở đối diện, trước mặt Kerrigan đạo sư, Ngô Minh vẫn ngồi ngay ngắn, cũng là bởi vì Ngô Minh rất tôn kính đạo sư của mình.
"Hội nghị Trăm quốc, ta biết đó là những thứ nhàm chán do người khác làm ra. Họ tranh giành quyền lực, lợi nhuận và phân chia lợi ích. Nhưng Ngô Minh này, ngươi sẽ trở thành một Bí thuật sư vĩ đại thì không cần phải tham gia vào thế lực của mình, bởi vì trong tương lai ngươi sẽ là chỗ dựa lớn nhất cho chính mình, bất kỳ thế lực nào cũng không dám khiêu khích Bí thuật sư cấp cao. Đến lúc đó một mình ngươi liền có thể địch với cả một quốc gia, tại sao phải lãng phí tâm trí và thời gian quản lý người khác, nó cũng sẽ phân tán sự chú ý của ngươi.” Kerrigan đạo sư nói, nhưng mắt vẫn không rời cuốn sách trên tay.