Đương nhiên, Tái Trác Hào sẽ không rời đi, bởi vì U Linh nhất tộc thật vất vả lắm mới triệt để nắm Trầm Thuyền cốc trong tay, khống chế Loạn Lưu Hải vực, đương nhiên phải củng cố loại khống chế này, biến vùng Loạn Lưu Hải trở thành một thế lực vô cùng cường đại. Đó cũng là một việc rất quan trọng đối với Ngô Minh, bởi vì Ngô Minh biết bình chướng nguyên khí của một số Nguyên khí thế giới sớm hay muộn gì cũng sẽ bị phá vỡ, và sẽ hợp nhất thành một thế giới vào thời điểm đó. Trong quá khứ, Nhân loại có thể tồn tại dưới sự bảo vệ của bình chướng nguyên khí, nhưng một khi bình chướng nguyên khí bị phá vỡ hoàn toàn thì Nhân loại sẽ trực tiếp đối mặt với tất cả các mối đe dọa, và cũng có thể gặp phải kẻ thù đạt đến nguyên khí cấp sáu.
Hiện tại Ngô Minh đang bồi dưỡng thế lực của mình ở khắp nơi cũng là vì ngày đó mà tính toán, cho dù là Lãnh chúa Hanmier Kiền Khô hay là U Linh Nữ vương Tái Trác Hào đều giống nhau.
Đây là hai thế lực Dị tộc nhân mà Ngô Minh hoàn toàn có thể khống chế, đương nhiên, ngoài lực lượng này ra anh ta còn có lực lượng của Nhân loại, Ngô Thành, Sư Thành và Ngân Nguyệt Thành vừa mới lấy được.
Tuy nhiên, Ngô Minh đã nhìn ra sức mạnh của các Dị tộc nhân, chỉ cần một ít nguyên khí cấp năm là có thể quét sạch ba thành phố lớn của Nhân loại, đây là điều mà Ngô Minh lo lắng nhất.
Ngân Nguyệt Thành kết hợp công nghệ khoa học kỹ thuật của Nhân loại là phương hướng phát triển phù hợp với con người, vì vậy Ngô Minh sẽ giải cứu giáo sư Từ. Mà mọi việc trên thế giới này rất tình cờ, Mike bị tai nạn tình cờ bay từ Bắc Mỹ, Ngô Minh đã hỏi qua các lực lượng thuộc về gia tộc Delbert kiểm soát.
Quyết định của Ngô Minh bây giờ đương nhiên không bị ai phản đối. U Linh Nữ vương cũng sẽ không đề xuất bất kỳ dị nghị nào, trong mắt nàng chỉ có Thánh điển, nếu chủ nhân Thánh điển muốn làm gì thì sẽ dẫn U Linh nhất tộc đi hoàn thành, hơn nữa cũng không sẽ đưa ra bất kỳ nghi vấn nào.
Nhưng lần này. Tích Hi một mực không nói gì nhưng lại nhịn không được đứng lên nói: "Thuyền trưởng, bất kể anh đi đâu thì xin hãy cho em đi theo."
Đại hồ tử và Khương Minh ở một bên thì lộ ra vẻ mặt quả nhiên như vậy, rõ ràng họ đã đoán được Tích Hi sẽ nói như vậy, chỉ cần không bị mù là có thể thấy cô gái xinh đẹp này yêu vị Thuyền trưởng đeo mặt nạ.
Nhưng chuyện liên quan đến Thuyền trưởng đeo mặt nạ thì không ai dám can thiệp. Ngay cả U Linh Nữ vương vương lúc này cũng lộ ra thần sắc cổ quái, nàng mấy ngày này mặc dù có thể nhanh chóng khống chế Trầm Thuyền cốc, hơn nữa áp chế thế lực khác thì không thể bỏ qua công lao của Tích Hi, năng lực của cô ấy rất tốt có thể bù đắp được một số khuyết điểm của U Linh Nữ vương. Thực ra U Linh Nữ vương không giỏi mưu mô, không biết quản lý, nhưng đây là những thứ mà Tích Hi rất giỏi. Thành thật mà nói, U Linh Nữ vương bây giờ không thể tách rời một số sự giúp đỡ của Tích Hi, U Linh Nữ vương thậm chí còn không biết làm thế nào để duy trì Trầm Thuyền cốc, chứ đừng nói là tăng lên thực lực nơi này.
Chỉ có điều những lời này nàng sẽ không nói ra, U Linh Nữ vương có tính cách tương đối cổ quái, thậm chí nói là xoắn xuýt. Không giống như Tích Hi bộc trực và thẳng thắn, dám yêu dám hận, U Linh Nữ vương thì là có chút e dè. Nói thẳng ra là nàng vẫn chưa đủ quyết đoán, nếu không thì dùng thực lực của nàng đã không bị đám người Sa Hoàng và Râu Đen áp chế, dẫn đến bị chúng ám toán nên bị thương nặng, nếu không gặp Ngô Minh thì nàng ta đã chết từ lâu, toàn bộ Tái Trác Hào sẽ phải chịu liên lụy.
Bản thân U Linh Nữ vương cũng biết khuyết điểm này nên nàng ấy càng có nhu cầu cấp thiết với Tích Hi, ngoài ra quan hệ giữa hai người cũng rất tốt. Nói thật là nàng ấy không muốn Tích Hi bỏ đi, nhưng nàng cũng biết Tích Hi thích người đeo mặt nạ nên chọn cách im lặng và phụ thuộc vào quyết định của người đeo mặt nạ.
Nhìn bộ dạng của Tích Hi, Ngô Minh chỉ cảm thấy đau đầu, không thể không nói năng lực của Tích Hi khá mạnh, và cô ấy quản lý cuộc sống của mình một cách có trật tự, Ngô Minh bây giờ đã quen với Tích Hi ở bên cạnh mình, chỉ có điều lúc này đây Ngô Minh hiển nhiên không có ý định mang theo Tích Hi bên người.
Nguyên nhân rất đơn giản, nếu như Ngô Minh một mình du hành nếu như gặp phải nguy hiểm có thể không hề cố kỵ chiến đấu, coi như là chạy trốn cũng dễ dàng, nhưng nếu như mang theo Tích Hi nhất định sẽ gặp phải nhiều phiền toái. Ngoài ra Ngô Minh cũng có thể thấy được mặc dù U Linh Nữ vương là cao thủ nguyên khí cấp sáu, chiến lực phi phàm, nhưng làm sao phát triển và quản lý một thế lực thật sự không phải là điều mà nàng ta am hiểu. Tích Hi có thể dễ dàng bổ khuyết chỗ này, cho nên để cô ta ở tại chỗ này là lựa chọn tốt nhất.
Nhìn vào đôi mắt to tròn của Tích Hi, Ngô Minh thở dài nói ra quyết định của mình, có thể thấy mắt cô ấy lập tức ươn ướt, nắm tay nắm chặt, rõ ràng là cô ấy khá thất vọng.
Nhưng Tích Hi cũng biết đó là quyết định của Thuyền trưởng nên cô có nói gì cũng vô ích.
Ngô Minh thở dài nghĩ nghĩ, lại vươn tay cởi bỏ mặt nạ trên mặt, mọi người lập tức sửng sốt, đây là lần đầu tiên người đeo mặt nạ cởi bỏ mặt nạ của mình.
Trước đó, mọi người đã đoán già đoán non về người đàn ông đeo mặt nạ này như thế nào, tại sao lại đeo mặt nạ, có người còn cho rằng người đàn ông đeo mặt nạ này hẳn là một con quái vật cực kỳ xấu xí vì ngoại hình quá đáng sợ nên mới đeo mặt nạ, Đặc biệt là Tích Hi, vì cô ấy yêu người đàn ông đeo mặt nạ, cô ấy tự nhiên rất quan tâm đến ngoại hình của anh ta, bây giờ khi Ngô Minh tháo mặt nạ ra, cô ấy không khỏi hô hấp dồn dập và lòng bàn tay cô ấy tràn đầy mồ hôi.
Khi mặt nạ được cởi ra, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, hiển nhiên Thuyền trưởng trong lòng bọn họ không phải yêu quái, hơn nữa tướng mạo cũng bình thường.
Vết thương ban đầu trên mặt và đầu của Ngô Minh thực sự đã lành sau khi anh ta lấy lại thực lực. Dù không thể nói ngoại hình của anh ta xuất chúng như thế nào nhưng cũng không có quá mức làm người ta giật mình. Những người khác không có ý kiến gì, duy nhất chỉ có cảm giác Thuyền trưởng cường đại này thật sự là trẻ tuổi. Ngược lại là Tích Hi cẩn thận nhớ kỹ tướng mạo Ngô Minh, rõ ràng là đối với cô, chỉ cần có Thuyền trưởng trong lòng cô, anh như thế nào cũng không quan trọng.
Ngô Minh làm chuyện này, tự nhiên là để cho người khác nhớ tới bộ dáng của mình, cũng là để cho Tích Hi nhìn thấy, anh ấy muốn Tích Hi ở lại.
"Lần này ta đi có nhiều việc rất quan trọng phải làm. Nhiệm vụ của em là ở lại Trầm Thuyền cốc hỗ trợ U Linh nhất tộc phát triển ở đây. Trầm Thuyền cốc rất quan trọng đối với ta." Ngô Minh nói lời này hiển nhiên là nói với Tích Hi, người sau rõ ràng là một cô gái thông minh, cô lập tức bắt được ý tứ của Ngô Minh.
Rõ ràng là Ngô Minh muốn cô ấy ở lại để giúp U Linh Nữ vương phát triển Trầm Thuyền cốc, cô ấy cũng rất rõ về khả năng của U Linh Nữ vương. Muốn nói chiến đấu hiển nhiên là một hảo thủ, nhưng phải câu thông với Dị tộc nhân khác như thế nào, điều khiển và phát triển như thế nào thì U Linh Nữ vương không làm được, nhưng cô ta là người giỏi nhất điều này. Có nghĩa là, người đàn ông đeo mặt nạ không bỏ đi một mình vì muốn thoát khỏi cô, mà là vì anh ta cần mình lưu lại.
Mình rất quan trọng đối với anh ấy.
Sau khi đi đến kết luận này, Tích Hi lại phấn khích, và âm thầm quyết tâm phát triển tốt Trầm Thuyền cốc và biến nó trở thành một thế lực hùng mạnh nhất.
"Đúng rồi, tên thật của ta là Ngô Minh. Từ nay đừng gọi ta là Thuyền trưởng!" Đây là lời kết luận của Ngô Minh.
...
Ngày hôm sau, Ngô Minh bay khỏi Trầm Thuyền cốc dưới sự hộ tống của mọi người, và đội ngũ tiễn anh ấy đi theo cả trăm dặm trước khi quay trở lại, đặc biệt là Tích Hi, vẫn nhìn theo đến khi thân ảnh Ngô Minh biến mất thì cô ấy mới rời đi.
Lúc này trên lưng Cốt Long chỉ còn lại Ngô Minh và Mike.
Ngô Minh đương nhiên muốn dẫn Mike này đi, bởi vì vẫn cần hắn ta dẫn đường. Hơn nữa sau khi đến Bắc Mỹ, Ngô Minh cũng cần một người dẫn đường tốt ở nơi xa lạ này, hiển nhiên Mike này là người thích hợp nhất.
Mike đã sớm nhìn ra Ngô Minh là cao thủ nên rất nghe lời và không bao giờ vi phạm, trên đường đi hắn còn kể cho Ngô Minh nghe tất cả những gì mình biết.
Bởi vì không có Tia chớp đen, Ngô Minh chỉ có thể dùng những phương tiện phi hành khác, chẳng hạn như U Linh Vân Xà, mà U Linh Vân Xà chỉ có thể dùng một mình không mang theo Mike được, cho nên Ngô Minh chỉ đơn giản ngồi trên lưng Cốt Long bay đi.
Tốc độ Cốt Long cũng không chậm, quan trọng nhất là nó đủ lớn, vài người ngồi trên lưng rộng cũng không đáng kể chút nào.