Tận thế tân thế giới

Chương 502: Người khổng lồ tám tay (1)




Mặc dù phương pháp này có chút ngu ngốc và mệt mỏi, nhưng nó thực sự rất hiệu quả, quả nhiên sau khi Ngô Minh vừa bước vào Con tàu lớn để tham gia vào Tầm Bảo Nhật, Hiệp hội Hải tặc đã cử một nhóm hải tặc hung thần ác sát. Những người đang thám xét ngay lập tức báo cáo thông tin, khi tình báo truyền trở về thì đám người Tích Hi lập tức rời đi. Lúc này, họ đang trốn ở rìa Trầm Thuyền cốc, ở đây cũng là ngư long hỗn tạp, và tất cả những người ở đây đều là người sống ở dưới tầng chót của Trầm Thuyền cốc, nhưng đám người Tích Hi cũng là cao thủ nguyên khí cấp ba, hơn nữa Ngô Minh còn lưu lại rất nhiều thẻ bài để phòng thân, trên cơ sở là không gây rối thì có chỗ ở tạm thời để dung thân.

Nhưng trong vòng hai ngày, Con tàu lớn bên kia đã xảy ra chuyện.

Ngô Minh đang bị 'Người bụi gai rong biển' áp chế nên đã dùng bí pháp đem Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm rút lên, sau đó dị biến xảy ra tự nhiên khiến Ngô Minh chấn động.

“Chuyện gì xảy ra?” Ngô Minh nhíu mày, kế tiếp Người bụi gai rong biển phát ra một tiếng cuồng tiếu trùng thiên. Đúng lúc này, U Linh nhất tộc và Sa Hoàng đã đình chiến cũng vội vàng chạy tới thì nhìn thấy này một màn này.

Chuyện khó tin vẫn chưa kết thúc, ngay sau đó, Người bụi gai rong biển trực tiếp bạo tăng, sau đó vô số loại rong biển tuôn ra, khoang tàu sau đó cũng nứt ra, không chỉ có khoang tàu này mà là toàn bộ con tàu lớn cũng rạn nứt giải thể. Ngay sau đó, mọi người từ trong khoang tàu nứt ra nhìn ra bên ngoài, mới nhận ra không biết từ lúc nào mà Con tàu lớn đã bay lên không trung.

Bang bang bang bang!

Dưới thân tàu cũng bắt đầu vỡ nát, vô số mảnh vỡ rơi xuống, hiển nhiên nếu con tàu lớn thật sự tan rã, tất cả mọi người sẽ từ trên không rơi xuống.

Và điều rắc rối nhất là không thể bay trong vùng Loạn Lưu Hải.

Bất quá làm cho Ngô Minh ngoài ý muốn chính là, anh ta thấy U Linh Nữ vương đằng kia lại trôi nổi trên không trung, không chỉ vậy, anh ta còn nhìn thấy Kỵ sỹ Cốt Long vỗ cánh bay lên, mà một đạo màu bạc tia chớp bay lại đây, rõ ràng là A Mỗ.

Ngô Minh lần này mới hiểu ra, lập tức triệu hồi U Linh Vân Xà của mình thử một lần, quả nhiên là có thể bay được, hiển nhiên tình huống không thể phi hành trong vùng Loạn Lưu Hải, chẳng biết như thế nào mất hiệu lực.

Đã bay được, vậy thì dễ làm rồi, đặc điểm của U Linh nhất tộc là hầu như không có trọng lượng, tức là họ có khả năng bay lơ lửng, khả năng trôi nổi này không bằng phi hành nhưng cũng tương tự như bay lượn. Tóm lại, đối với U Linh, từ trên cao rơi xuống không chết được.

Ngô Minh lập tức đưa ra quyết định, ở lại đây chỉ có thể chờ chết, hơn nữa Ngô Minh cảm thấy vô cùng bất an, cho nên bất kể như thế nào thì rời khỏi nơi này trước mới là thượng sách, anh ta lập tức vung tay ra lệnh cho tất cả U Linh: " Tất cả hãy cùng nhau rời khỏi đây! "

Lúc này vòng bảo hộ nguyên khí bên ngoài Con tàu lớn đã biến mất không còn tăm hơi, rất nhiều U Linh cùng Ngô Minh bay ra khỏi Con tàu lớn gần như vỡ nát hoàn toàn, sau đó hướng xa xa bay đi. Để tăng tốc độ, Ngô Minh không chút do dự tiêu hao mấy vạn Thẻ nguyên khí thúc giục U Linh Thánh Điển tạm thời biến U Linh binh đoàn thành sinh vật phi hành, chỉ có như vậy thì tốc độ bay mới có thể đủ nhanh.

Đối với Sa Hoàng và Râu Đen, Ngô Minh đương nhiên sẽ không quan tâm.

Khung cảnh lúc này giống như ngày tận thế, có những mảnh vỡ khổng lồ từ trên trời rơi xuống khắp nơi, vài con quái vật không biết bay đang gào thét rồi rơi xuống. Ngô Minh điều khiển U Linh Vân Xà bay nhanh cuối cùng cũng thoát khỏi phạm vi của Con tàu lớn đang tan rã. Lúc này Ngô Minh nhìn lại, nhưng đồng tử của anh ấy co rút lại, vì anh ta nhìn thấy điều khó tin nhất mà mình từng thấy trong đời.

Ngô Minh nhìn thấy một số dây leo khổng lồ nhô ra từ biển đẩy lên Con tàu lớn, và Con tàu lớn bị những dây leo khủng bố đó cường ngạnh tách rời. Những dây leo như là Mãng xà thượng cổ quấn lấy Con tàu lớn xông thẳng lên trên tầng mây, dường như kết nối trời và đất với nhau, cảnh tượng ngoạn mục đến cực điểm.

Điều này khiến Ngô Minh nhớ lại câu chuyện về Jack và Cây Đậu Thần, kể về một vương quốc của những Người khổng lồ với những cây đậu có thể phát triển đến độ cao rất cao và có thể vươn tới bầu trời. Nhân vật chính, Jack, dựa vào cây đậu này để leo lên đất nước của Người khổng lồ.

Cảnh tượng lúc này cũng có phần tương tự, nhưng những dây leo kinh khủng kia còn to lớn và ngoạn mục hơn, không chỉ Ngô Minh mà tất cả những ai nhìn thấy cảnh này đều cả kinh không nói nên lời, cảnh tượng này chỉ có thể miêu tả là bị chấn động.

“Đó chính xác là cái gì?” Một U Linh chiến binh nhịn không được lên tiếng hỏi, nhưng không ai có thể trả lời anh ta, ngay cả U Linh Nữ vương cũng không được.

“Tiếp tục lui về phía sau!” Ngô Minh lúc này đột nhiên cảm giác được cái gì, vội vàng hạ lệnh.

Bây giờ toàn bộ U Linh quân đoàn, bao gồm cả U Linh Nữ vương cũng phải tuân theo mệnh lệnh của Ngô Minh, bởi vì anh ta là chủ nhân của U Linh Thánh Điển, nếu như không có Ngô Minh thì bọn họ căn bản không khả năng hồi sinh, cho nên tuyệt đối kỷ luật nghiêm minh. U Linh quân đoàn tiếp tục rút lui, cho đến khi lùi xa mấy cây số, dây leo khủng bố đã lao lên bầu trời, xem ra sẽ tiếp tục tăng lên. Nhìn từ xa, nó giống như một cây cầu nối trời và đất.

Vô số mảnh vỡ từ dây leo rơi xuống, lúc này Con tàu lớn đã hoàn toàn tan rã, đối mặt với cảnh tượng như vậy không ai biết đã xảy ra chuyện gì, Trầm Thuyền cốc càng thêm hoảng sợ. Còn gốc của dây leo khủng bố cực lớn giờ là một cái hố sâu khổng lồ, đường kính khoảng năm cây số, lúc này khói bụi mịt mù, căn bản nhìn không ra cái gì.

Đúng lúc này, một cánh tay to lớn đột nhiên từ bên trong duỗi ra, leo lên dây leo thậm chí còn lớn hơn, tiếp theo là cánh tay thứ hai, cánh tay thứ ba, cánh tay thứ tư...

Khoảnh khắc tiếp theo, một Người khổng lồ khó có thể tin đã bò ra khỏi hố sâu leo lên dây leo to lớn.

Tất cả những người nhìn thấy gã khổng lồ này lúc này dường như ngừng thở, nhưng bọn họ không dám. Bởi vì Người khổng lồ này vô cùng đáng sợ, nguyên khí mãnh liệt tỏa ra từ cơ thể cũng đủ để nghiền nát mọi thứ. Người khổng lồ này có bốn cặp và tám cánh tay, giống như một Viễn Cổ Ma Thần đang trườn ra khỏi lòng đất.

Ngô Minh lúc này cũng toát mồ hôi lạnh, tay bất giác run lên một chút do quá sợ hãi, không phải chỉ là mình anh ta, tất cả mọi người, ngay cả U Linh Nữ vương nguyên khí cấp sáu lúc này cũng vô cùng kinh hãi.

Khoảnh khắc tiếp theo, tất cả những người nhìn thấy Người khổng lồ phù phù một tiếng quỳ rạp xuống đất. Tất cả mọi người trong Trầm Thuyền cốc đều theo bản năng đầu hàng Người khổng lồ tám tay kinh khủng này, ngay cả Up Linh quân đoàn cũng không ngoại lệ. Lực lượng này thậm chí đã tạo thành một cỗ lực áp bách như thực chất, khiến cho ngươi xoay người cúi đầu, quỳ xuống đất thần phục.

Ngay cả nguyên khí cấp năm cũng khó có thể chống lại, cầm cự được một lúc, U Linh Nữ vương cũng không cam lòng thần phục, lúc này, Ngô Minh là người duy nhất đứng thẳng.

Ngô Minh không có lựa chọn cúi đầu thần phục, anh ta đang chiến đấu, vì thế, anh ta thậm chí còn thúc giục bí pháp đem Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm dài hơn 200 mét lơ lửng trên không ngăn cản trước người, mượn lực lượng của Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm chống cự.

Và việc làm này chỉ là một tia ngoan cố không chịu thừa nhận thất bại trong lòng Ngô Minh, tất nhiên còn có một lý do khác, Ngô Minh biết mình không thể đầu hàng, không chỉ vì ý chí, mà còn vì Hoàng Kim huyết dịch trong thân thể của mình. Hoàng Kim huyết mạch cao quý biết bao, vào lúc này bộc phát ra một cỗ lực lượng cường đại đỡ lấy Ngô Minh.

Lúc này, Ngô Minh là người duy nhất đứng thẳng, nhìn Người khổng lồ tám tay đằng xa đang leo lên.

Ngô Minh cứ như vậy nhìn Người khổng lồ tám tay cực lớn chậm rãi leo lên trên mây, sau đó toàn thân chậm rãi tiến vào trong tầng mây. Mà vào lúc này, Người khổng lồ tám tay đột nhiên từ trong mây vươn ra một bàn tay, hướng Ngô Minh nắm lấy.

Sau đó Ngô Minh cảm thấy Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm ngay lập tức vượt ra khỏi tầm kiểm soát của mình, liên hệ nguyên khí trực tiếp bị gián đoạn. Ngay sau đó, Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm dài hơn 200 mét bay về phía bàn tay đó, sau đó lại chìm vào trong đám mây.

Lần này, hiển nhiên là đối phương đã hoàn toàn rời đi.