Lúc này, Ngô Minh đang bị nhiều mặt vây công, thật đúng là lực bất tòng tâm, càng là không kịp ngăn cản Râu Đen chém giết. Tuy nhiên vừa lúc liêm đao của Râu Đen chuẩn bị chém tới Ngô Minh, một cổ Thủy nguyên khí cường đại lao ra hóa thành một tấm khiên băng cản lại nhát chém của Râu Đen.
"Hải yêu, ngươi đang làm gì vậy? Ta muốn giết địch nhân chung của chúng ta, tại sao ngươi lại ngăn cản? Ngươi chẳng lẽ không biết nếu hắn không chết, U Linh quân đoàn không thể bị đánh bại!" Râu Đen thấy rõ ràng tầm quan trọng của Ngô Minh, biết rằng chỉ cần Ngô Minh bị giết, thì việc đối phó với U Linh quân đoàn đã mất U Linh Thánh Điển sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhưng đúng như Ngô Minh đã dự đoán trước đó, anh ta là mấu chốt cho 'Thuyền trưởng' hồi sinh, và Vivian và Hải Cẩu không thể nào nhìn anh ta bị giết.
Lúc này, Vivian không có cách nào giải thích với Râu Đen, đầu tiên cô kích hoạt một lá bài và ngay lập tức phong ấn Ngô Minh trong một khối hàn băng, sau đó để Hải Cẩu mang theo Ngô Minh đã đóng băng rời đi.
“Các ngươi định làm gì?” Râu Đen ánh mắt âm lãnh. Gã ta tự nhiên nhận ra Hải yêu và Lão thủy thủ có động cơ không muốn cho ai biết, bằng không sẽ không đem người đeo mặt nạ rời đi, nhưng Râu Đen đã quyết tâm giết chết người đeo mặt nạ, bởi vì gã ta cũng có một bí mật của riêng mình.
Gã ta chỉ một tên hải tặc thực lực nhỏ yếu ít người biết đến từ mấy chục năm trước. Nhưng trong một chuyến đi, Râu Đen tình cờ tìm thấy một hòn đảo hoang, tại đây gã ta tìm thấy một chiếc hộp gỗ rất kỳ lạ, sau khi cố gắng mở chiếc hộp gỗ, gã phát hiện bên trong có một trái tim tràn ngập nguyên khí hủy diệt vẫn đang đập.
Không hề nghi ngờ, Râu Đen là một kẻ điên rồ, vì đạt được lực lượng cường đại hơn gã ta đã thực sự tìm người thay thế trái tim cho mình. Kể từ đó, thực lực của Râu Đen ngày càng tăng vọt và gã ta có được một năng lực vô cùng cường đại, hắc triều có thể nuốt chửng mọi thứ.
Mà khi gã ta nhìn thấy Ngô Minh, người đàn ông đeo mặt nạ, thì cảm nhận được thứ gì đó có cùng khí tức với trái tim trong người gã tanh. Đây mới là nguyên nhân Râu Đen muốn đối phó Ngô Minh, gã đang dòm ngó thứ gì đó trên người đối phương đồng dạng với trái tim mà gã cấy ghép, có lẽ sau khi đoạt được thì gã ta còn có thể càng cường đại hơn.
Đối mặt với Râu Đen, Vivian đương nhiên sẽ không giải thích nhiều, đối với cô và Hải Cẩu mà nói, mục tiêu hàng đầu là hồi sinh Thuyền trưởng của họ, không có gì quan trọng bằng điều này, cho dù phải hy sinh tất cả mọi người ở đây.
“Râu Đen, ta khuyên ngươi đừng cản trở chúng ta, nếu không chút nữa ngươi sẽ không có cơ hội cầu xin tha thứ!” Vivian nói với vẻ chế nhạo khi thấy Hải Cẩu đã đem Ngô Minh băng phong rời đi, sau đó nhanh chóng đuổi theo. Những gì cô ấy nói trên thực tế nói không sai, một khi 'Thuyền trưởng' sống lại thì không ai ở đây có thể là đối thủ của Thuyền trưởng.
Sức mạnh của vị Thuyền trưởng lúc đó đã in sâu vào ký ức của Vivian, nghe nói kẻ hạ gục Thuyền trưởng và bắn rơi Con tàu lớn có một không hai của họ chính là tồn tại của Đệ nhất nguyên khí thế giới, nếu không lấy thực lực bọn họ lúc trước, làm sao có thể dễ dàng bị thua như vậy?
Vivian không dám nhớ lại sự kiện những năm đó, bởi vì kẻ thù quá kinh khủng, khủng bố đến nỗi ngay cả một cao thủ như Thuyền trưởng cũng phải ngã xuống. Cũng may sự tình đã trôi qua cực kỳ lâu, bây giờ hồi sinhThuyền trưởng chắc có lẽ không khiến cho những địch nhân kia chú ý.
Hải Cẩu và Vivian lần lượt lao đến quan tài của Thuyền trưởng, Râu Đen ở phía sau nhãn châu xoay động ngay lập tức đi theo. Gã ta muốn nhìn đối phương đến tột cùng đánh chủ ý gì, hơn nữa một cổ khí tức tràn ngập nguyên khí hủy diệt trên người đeo mặt nạ kia thì Râu Đen gã ta cũng là nhất định phải đoạt được.
Những cao thủ nguyên khí cấp 5 trở lên tốc độ cực kỳ nhanh, chỉ trong mười mấy nhịp thở đã trở về quan tài của Thuyền trưởng, Hải Cẩu hưng phấn ném Ngô Minh xuống đất, trên tay lập tức lấy ra một xấp bài kích hoạt. Sau đó, những tấm thẻ này trôi nổi lần lượt tạo thành tổng cộng ba Trận pháp hình tròn lồng nhau bao quanh quan tài của Thuyền trưởng, dường như đang chuẩn bị cho một nghi thức nào đó.
Vừa lúc đó Vivian cũng chạy đến liếc nhìn Hải Cẩu, và sau đó bắt đầu ném rất nhiều thẻ đóng băng lối vào duy nhất ở đây.
Chẳng mấy chốc, lối vào đã bị rất nhiều tầng hàn băng cứng rắn phong bế, hiển nhiên là không muốn ai can thiệp vào nghi thức hồi sinh của họ.
Ngô Minh trên thực tế đã theo dõi toàn bộ quá trình, mặc dù bị đóng băng nhưng anh ta không hề bất tỉnh, hơn nữa Ngô Minh còn bí mật sử dụng Xúc tu vô hình để bảo vệ xung quanh mình, tác động của lớp băng đối với anh ta gần như bằng không.
Sau khi bước vào nơi này, Ngô Minh đã bắt đầu điều khiển Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm theo bí pháp mà anh ta có được, rất nhanh liền được một tia cảm ứng.
Loại cảm ứng này rất tinh tế, giống như lênh đênh trong bóng tối và biển cả mênh mông đột nhiên nhìn thấy một ngọn hải đăng sáng ở đằng xa, và giống như tiếng nhạc đột nhiên xuất hiện trong tiếng sột soạt ồn ào khi tìm kiếm trên sóng radio. Đây là cách duy nhất Ngô Minh có thể nghĩ ra để miêu tả nó, hơn nữa tình hình thực tế còn thần kỳ hơn thế này.
Theo bí pháp khống chế này, Ngô Minh đã kéo dài nguyên khí của mình và tiếp xúc với Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm, như thể Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm là một trong những cánh tay của Ngô Minh, giống như đã bị tê liệt do thiếu máu cực độ trước đó và không cách nào nhúc nhích, nhưng bây giờ đang dựa vào nguyên khí đến 'truyền máu' từ từ khôi phục ý thức. Đương nhiên việc này cần có thời gian, cũng may nghi thức bên cạnh quan tài đằng kia có vẻ cũng cần thời gian sắp xếp.
Ngô Minh vẫn bình tĩnh, từ từ điều khiển Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm, đưa vào càng nhiều nguyên khí, mà theo thời gian trôi qua, Ngô Minh cũng đã hoàn toàn yên lòng.
Bởi vì anh ta có thể cảm nhận được sức mạnh của Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm đó, chắc chắn nếu anh ta có thể điều khiển Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm này thì muốn đối phó với cao thủ Vivian nguyên khí cấp sáu cũng không phí nhiều sức.
Thậm chí Ngô Minh còn đang hoài nghi, trên đời này làm sao có thể có vũ khí lợi hại như vậy? Khi khả năng kiểm soát của anh ta tăng lên, Ngô Minh có thể cảm thấy miễn là anh ta có được quyền sở hữu thành công Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm này thì thực lực của mình cũng sẽ đột nhiên tăng mạnh, điều khiển Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm có thể gia trì nguyên khí tăng lên hai đẳng cấp.
Không thể không nói, Ngô Minh là một người cẩn trọng, lúc này trong lòng cũng có chút nghi hoặc, bởi vì Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm này quá cường đại, thậm chí Ngô Minh còn có thể cảm giác được Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm này có chút cộng minh với Hoàng Kim huyết dịch ở trong cơ thể của mình.
Nhưng trong tình huống hiện tại, Ngô Minh không có con đường nào khác phải đi, tuy rằng trong lòng có chút nghi hoặc nhưng Ngô Minh cũng không có dừng lại, đợi đến lúc Hải Cẩu và Vivian bên kia bố trí xong cái gọi là nghi thức hồi sinh, Ngô Minh cũng hoàn toàn có được quyền điều khiển Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm.
Chỉ là vào lúc này, sự nghi ngờ và bất an của Ngô Minh trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Bởi vì nó quá cường đại.
Cự Nhân Tinh Thạch Kiếm quá cường đại, hơn nữa với thực lực hiện tại của mình đã tăng vọt như thế chẻ tre, Ngô Minh cảm thấy mình ít nhất cũng đã đạt tới nguyên khí cấp 6 tiêu chuẩn, thậm chí càng mạnh hơn, muốn diệt sát Vivian cũng sẽ không vượt qua chiêu thứ hai.
Làm thế nào nó có thể mạnh mẽ như vậy?
Sự tình dị thường ắt có quỷ, Ngô Minh cảm thấy hạnh phúc đến quá nhanh, đôi khi điều này lại trở thành lý do khiến anh nghi ngờ.
Hải Cẩu và Vivian ở đằng kia lúc này không để ý đến Ngô Minh chỉ một chiêu đủ để giết cả hai người. Hiện tại bọn họ đều là vẻ mặt thành kính, sau đó tiến lên vươn tay mở quan tài đang đóng kín.
Bọn họ muốn mở quan tài, và sau đó dâng vật hiến tế là máu của Ngô Minh để Thuyền trưởng của họ được sống lại.
Bên ngoài, đám người Râu Đen cũng đuổi theo, đang không ngừng oanh kích tấm chắn hàn băng, nhưng những tấm chắn hàn băng này là do Vivian cao thủ nguyên khí cấp 6 tạo ra, độ cứng rất lớn, trong thời gian ngắn căn bản không khả năng oanh phá, vì vậy đám người Râu Đen ở bên ngoài cũng chỉ có thể lo lắng suông không có biện pháp nào cả.
Mọi thứ dường như đang diễn ra theo đúng kế hoạch của Hải Cẩu và Vivian, và kế hoạch này đã đi đến bước cuối cùng và then chốt nhất.
Nhưng sau khi hai người mở quan tài thì ngây ngẩn cả người.
Bởi vì họ thấy quan tài trống rỗng và không có thi thể