Tận thế tân thế giới

Chương 497: Đánh trả (2)




"Nếu không sợ vĩnh viễn bị mắc kẹt trong Con tàu lớn, đến đây, đừng quên, kết giới nguyên khí bên ngoài Con tàu lớn đã bị phong ấn, ngươi cho là trùng hợp sao? Haha, đó là mục đích của chúng ta, nếu chúng ta không mở ra kết giới nguyên khí, các ngươi tuyệt đối không thể đi ra. Cũng không phải là chúng ta tự đại, các ngươi tuy người đông thế mạnh, nhưng nếu thật sự ra tay các ngươi có thể không phải là đối thủ của chúng ta. Tất nhiên, nếu như các ngươi không loạn động, chờ chúng ta đạt thành mục đích sẽ để các ngươi ly khai, thậm chí sẽ cho các ngươi một số chỗ tốt.” Vivian tự tin nói.

Ngay sau đó, vô luận là Sa Hoàng hay Râu Đen đều đang trầm mặc, hai người đều chuyển động ánh mắt, tự hỏi quan hệ lợi hại bên trong.

"Sa Hoàng, ta nghĩ những gì hai người này nói là đúng. Hãy lùi lại một chút và xem họ sẽ làm gì. Nếu họ giở trò thì lúc đó động thủ cũng không muộn." Râu Đen lúc này nhỏ giọng cùng Sa Hoàng nói ra, người sau thoáng suy tư một chút cũng nhẹ gật đầu.

Kể từ đó, Hải Cẩu và Vivian đã thực sự đạt được thỏa thuận với Sa Hoàng và Râu Đen.

Người sau dẫn thuộc hạ lùi lại mấy chục mét, hầu hết đều ra khỏi khoang tàu, thấy vậy, Vivian gật đầu với Hải Cẩu nói: "Ngươi đi thực hiện nghi thức cuối cùng, bôi máu của tên đeo mặt nạ này lên người đội trưởng, ta trông chừng đám người Sa Hoàng và Râu Đen. "

Vivian nói lời này đồng thời lạnh nhạt liếc nhìn Ngô Minh một cái.

Lúc này, Ngô Minh đã biết toàn bộ quá trình của sự việc, quả thật ngay từ đầu anh đã là một con tốt, bao gồm cả giao dịch giữa anh và Vivian, cũng chỉ là đối phương đùa nghịch mưu kế mà thôi.

Ngay từ đầu, họ đã muốn hiến dâng máu của mình cho vị thuyền trưởng đã hy sinh.

Cũng may, Ngô Minh đã dự đoán kết quả này từ lâu, cũng âm thầm cảm tạ người viết chữ trên sàn ống thông gió, để cho anh ta sớm làm ra chuẩn bị.

Trên thực tế, ngay khi Vivian nhìn Ngô Minh thì anh ta đột nhiên bạo khởi.

Chiếc xúc tu vô hình trực tiếp tấn công Hải Cẩu già đang ở gần mình nhất, đồng thời cũng kích hoạt một Thẻ bí thuật số 1, Cự Nhân Quyền, về phía Vivian.

Hai đòn tấn công bất ngờ ập đến gần như cùng một lúc, Hải Cẩu cũng là một cao thủ, khi cảm nhận được nguy hiểm lập tức xoay người sang một bên để né tránh, kết quả là tránh được điểm mấu chốt nhưng một cánh tay của lão ta vỡ nát, máu thịt mơ hồ.

Về phần Vivian, cô ta cũng rất bất ngờ khi nhìn thấy nắm đấm khổng lồ từ trên trời rơi xuống, nhưng thực lực của Vivian dù sao cũng còn tại đó, giờ phút này dùng một thủ pháp cực kỳ nhanh chóng vung ra một tấm thẻ, đồng thời há mồm phun ra một cổ hàn khí kinh khủng.

Lá bài là Thủy nguyên Thần Thuẫn, nó tạo thành một tấm chắn Thương Khung làm bằng nước biển trên đầu cô ấy, và luồng khí lạnh trong miệng cô ấy ngay lập tức biến tấm chắn nước thành một tấm khiên băng cực kỳ cứng rắn và lóng lánh tia sáng.

Khoảnh khắc tiếp theo, Cự Nhân Quyền của Ngô Minh đập vào tấm khiên băng, nhưng không xuyên thủng tấm khiên băng mà chỉ tạo ra vô số vết nứt. Khi cô ấy thoát ra, cô ấy cũng không cười nổi khi thấy một cánh tay của Hải Cẩu đã bị phế, cùng lúc đó, vết nứt trên tấm khiên băng của cô ấy đột nhiên tăng lên, và rồi nó đột ngột vỡ tan.

Đòn tấn công của Ngô Minh hóa ra có thể chế trụ được hai cao thủ là Hải Cẩu và Vivian, nhưng bản thân Ngô Minh cũng biết rất rõ thành công của mình gần như là nhờ vào uy lực của Xúc tu vô hình và sức mạnh của Thẻ bí thuật số 1, hơn nữa là xuất kỳ bất ý. Sau khi ra đòn thành công, Ngô Minh lập tức thi triển Truy Phong chạy trốn, anh ta đương nhiên biết khi Hải Cẩu và Vivian tỉnh táo trở lại thì anh không còn cơ hội chiến thắng, lại càng không cần phải nói xa xa còn có hai tên Sa Hoàng và Râu Đen đang nhìn chằm chằm. Ngô Minh có thể khẳng định, bọn chúng chắc chắn sẽ không đến giúp mình, chẳng những sẽ không giúp mà còn có thể bỏ đá xuống giếng

Nhìn thấy Ngô Minh bỏ chạy, Vivian lập tức đuổi theo, Hải Cẩu cũng vậy, Ngô Minh chính là quân cờ quan trọng nhất để chúng hồi sinh Thuyền trưởng, tuyệt đối không thể sơ suất.

"Bắt hắn lại, Sa Hoàng, Râu Đen, các ngươi giúp ta thì ta có thể cho các ngươi đầy đủ chỗ tốt, bảo vật trong Con tàu lớn mặc cho các ngươi chọn lựa. Đừng quên, trong Con tàu lớn này còn rất nhiều nơi mà ngươi chưa khám phá hết, bảo vật chất như núi.” Lúc này Vivian rống to.

Không thể không nói, Hải yêu Vivian tuy là một nữ nhân xinh đẹp nhưng lòng dạ cũng hung ác, nếu lúc này tập hợp được Sa Hoàng và Râu Đen thì dù Ngô Minh có mạnh đến đâu cũng không thể trở thành đối thủ của nhóm họ được.

Đúng lúc này, Ngô Minh đang hướng tới lối ra. Sa Hoàng và Râu Đen đã nghe thấy, bọn chúng cũng lập tức làm ra quyết định, hai người đem thế lực của mình cùng nhau bao vây Ngô Minh, đây cũng là do trước kia đã coi Ngô Minh là người của U Linh nhất tộc, cho nên lúc này cũng phải trảm thảo trừ căn. Ngoài ra, Râu Đen rất khôn ngoan, từ lâu gã ta đã thấy người đàn ông đeo mặt nạ này rất quan trọng đối với đám người Vivian, gã ta định bắt Ngô Minh rồi đòi Vivian và Hải Cẩu với giá cực lớn, thậm chí còn muốn tìm cơ hội giết chết Vivian và Hải Cẩu, thậm chí cả Sa Hoàng. Kể từ đó, trong toàn bộ vùng Loạn Lưu Hải này, Râu Đen gã chính là đệ nhất vương giả.

Vì vậy vào lúc này, gã ta lập tức lao lên, trong mắt xẹt qua tia sáng khủng bố định lặp lại thủ đoạn cũ, thực hiện một chiêu ảo cảnh đối với Ngô Minh.

Ngô Minh đã đề phòng đối thủ từ lâu, trực tiếp Thẻ bí thuật số 1 Cự Nhân Quyền đánh tới, đồng thời liên tục phát động Truy Phong, thậm chí còn thúc giục Xúc tu vô hình bảo vệ thân thể mình sau đó xông ra ngoài. Trong tích tắc, anh ta đã bố trí một Trận pháp bao vây để vây khốn tất cả bọn chúng ở trong đó.

Bây giờ, Trận pháp do Ngô Minh bố trí thì ngay cả nguyên khí cấp sáu cũng không thể trong chốc lát phá vỡ, ít nhất có thể cho Ngô Minh tranh thủ thời gian mấy hơi thở, kể từ đó như vậy là đủ rồi.

Râu Đen bị Cự Nhân Quyền oanh trúng lùi lại vài bước, khắp khuôn mặt là vẻ kinh hãi.

Từ nãy đến giờ bọn họ đã biết đây là bí thuật của Nguyên Khí Thánh Đường nhưng không ai nói ra, bởi vì đã đạt tới giai đoạn này, cho dù đối phương là Bí thuật học đồ hay thậm chí là Bí thuật sư cũng là giết không tha, dù sao trong Loạn Lưu Hải này, thế lực của Nguyên Khí Thánh Đường cũng không thể mở rộng ở đây.

Chỉ là không ai trong số họ nghĩ tới thủ đoạn của Ngô Minh nhiều như vậy, hơn nữa anh ta còn là một Trận pháp sư.

“Sa Hoàng, Râu Đen, chúng ta đồng loạt ra tay có thể lập tức oanh phá cái Trận pháp này, chúng ta không được để tên đó chạy thoát!” Vivian tốc độ cực nhanh, thoáng cái đã vọt tới, Sa Hoàng và Râu Đen hai người cũng nhẹ gật đầu, ba đại cao thủ đồng loạt ra tay, Ngô Minh bố trí Trận pháp vây khốn lập tức bị nghiền nát.

Tuy nhiên, khi bọn họ lao ra thì không thấy bóng dáng của Ngô Minh đâu, trong số đó có cao thủ truy tung, bọn họ lập tức dẫn người đuổi ra ngoài.

Ngô Minh lúc này đang toàn lực chạy như điên, nguyên khí không đủ liền dùng nước suối kỳ lạ và tinh thạch màu máu gà, những thứ này tuy rằng vô cùng quý giá, nhưng so với sinh mệnh cũng không là gì.

Bây giờ, tuy rằng Ngô Minh đã khôi phục lại thực lực, hơn nữa thực lực còn cao hơn trước, đã tương đương với cao thủ nguyên khí cấp năm, nhưng thực lực của đối phương càng mạnh hơn. Vivian và Sa Hoàng đều là cao thủ nguyên khí cấp sáu, Hải Cẩu và Râu Đen đều ở mức nguyên khí cấp năm, và có năm hoặc sáu tên khác cũng ở mức nguyên khí thứ năm, thậm chí nguyên khí cấp bốn còn nhiều hơn.

Hơn nữa Con tàu lớn lúc này đã bị phong bế không thể chạy thoát, Ngô Minh chỉ có thể tìm đường khác, may mà Ngô Minh đã có kế hoạch từ lâu, anh ta sẽ tìm người trợ giúp.

Ngô Minh sau khi trốn đi đã ném chiếc Mũ thuyền trưởng đi, vì anh ta đã biết trong mũ có thần thức của Thuyền trưởng nên Ngô Minh đương nhiên sẽ không đội lại.

Cấp tốc chạy hết tốc lực sau mười mấy phút, Ngô Minh đã tới một khu vực rất kỳ lạ, chính giữa có một khu vực rộng hơn 100 mét dĩ nhiên là một mảnh băng sương, tử khí vờn quanh, khắp nơi đều là những viên châu lớn chừng nấm đấm, đây là U Linh sau khi chết hình thành Hồn Châu.

Đây là 'U Linh bãi tha ma' nơi U Linh Nữ vương cùng U Linh nhất tộc cùng địch nhân đồng quy vu tận.

Cho dù ở xa cũng có thể cảm nhận được không khí lạnh lẽo đáng sợ và tử vong khí của U Linh bãi tha ma, mà một khi bước vào trong đó, sẽ thấy nguyên khí của chính mình đang trôi đi nhanh chóng, tuyệt đối là khu vực người lạ chớ tới gần.

Nhưng lúc này, có một bóng người đứng ở bên cạnh U Linh bãi tha ma, chính là U Linh quý tộc Bane, hiển nhiên là anh ta tới để tưởng niệm đồng tộc, Ngô Minh nhìn thấy anh ta, anh ta cũng nhìn thấy Ngô Minh.