Nghĩ đến Singh, Kerrigan nghĩ tới Bí thuật sư suốt ngày mặc áo choàng, Ngô Minh hỏi kỹ sẽ biết Singh này là đạo sư của người đeo mặt nạ, cho nên đối phương có thể làm ra loại chuyện này cũng chẳng có gì lạ.
Mặc dù biết ai ra lệnh, nhưng Kerrigan cũng biết chỉ bằng chứng này không thể lay chuyển được Singh, vì đối phương dám ra lệnh như vậy thì hắn cũng đã thu xếp đường lui cùng thuyết từ, cho dù mình tố cáo vấn đề này lên Hội đồng trưởng lão cũng vô dụng.
Singh đã có mâu thuẫn với nàng từ lâu, Kerrigan biết rõ điều đó, nhưng với thực lực hiện tại tạm thời cô không thể lay chuyển đối phương, nhưng cô có thể lay chuyển Đạo tặc Huynh Đệ Hội. Kerrigan đã lên kế hoạch tấn công Đạo tặc Huynh Đệ Hội, nàng biết một thành trì bí mật của đối phương. Nếu đệ tử Ngô Minh của mình thật sự xảy ra chuyện, Kerrigan sẽ lập tức tiến đến giết chết toàn bộ thành viên cứ điểm Huynh đệ hội kia.
Và Flamenco sẽ là mục tiêu giết người ưu tiên hàng đầu của nàng.
Nhưng đúng lúc này, một đạo lưu quang bất ngờ xuất hiện, Kerrigan vô cùng sửng sốt lập tức vươn tay nắm lấy đạo lưu quang trên tay.
Nhìn thông tin trên tấm thẻ, Kerrigan lập tức thở phào nhẹ nhõm. Đương nhiên, tấm Thẻ phi tin này là do Ngô Minh gửi cho cô, với tấm thẻ này, ít nhất Kerrigan cũng biết hiện tại Ngô Minh đã an toàn. Ngoài ra, Ngô Minh cũng nhắc nhở Kerrigan đạo sư trên thẻ, nói là Flamenco có lẽ có dụng ý khác nên Kerrigan đạo sư phải cẩn thận, không nên tùy tiện đuổi theo giết Flamenco hay đối phó với Đạo tặc Huynh Đệ Hội, vì đây rất có thể là một cái bẫy.
Ngô Minh dăm ba câu chỉ phỏng đoán, Kerrigan không ngốc, nàng lập tức lấy lại bình tĩnh, nghĩ đến sự tình còn sâu xa hơn Ngô Minh. Flamenco ngoài mặt xem ra là muốn báo thù, nhưng trên thực tế có thể câu dẫn nàng đi ra ngoài, nếu như mình bởi vì nổi giận mà một mình đi tới cứ điểm Đạo tặc Huynh Đệ Hội kia, nói không chừng sẽ gặp phải 'Bẫy rập'.
Đương nhiên, nếu chỉ là thành viên của Đạo tặc Huynh Đệ Hội thì Kerrigan có thể không sợ, nhưng phía sau Flamenco rất có thể chính là Singh hỗ trợ, nếu là Singh, mình còn có thể toàn thân trở ra sao?
Nghĩ đến đây, Kerrigan cũng toát ra một thân mồ hôi lạnh.
Mâu thuẫn giữa Singh và nàng cũng là chuyện xưa rồi, cũng là chuyện bí mật không ai hay biết. Đó là nàng và Singh đều được dạy dỗ bởi cùng một đạo sư, và có một số chuyện không thể hòa giải vào năm đó. Mâu thuẫn giữa bọn họ từ đó đã trở thành kẻ thù của nhau, nhưng nàng không ngờ rằng sau bao nhiêu năm Singh vẫn không bỏ xuống những chuyện trước đây, lại càng ngày càng nghiêm trọng.
Nghĩ đến điều này, ánh mắt Kerrigan lạnh lùng lẩm bẩm nói: "Singh, ngươi trước kia đã làm rất nhiều chuyện khiến người và thần đều phẫn nộ, ta cũng không thèm để ý tới ngươi, nhưng lần này ngươi thật sự làm hơi quá đáng. Lần này, ta sẽ làm cho ngươi hối hận khi làm như vậy! "
Bây giờ Ngô Minh đã bình an vô sự, Kerrigan đương nhiên không lo lắng gì nữa, nàng muốn đi làm một ít sự tình. Về phần Ngô Minh, nàng đã biết Ngô Minh có được Phi hành khí của Flamenco. Với chiếc Phi hành khí đó, chỉ cần xác định được phương hướng nó nhất định sẽ quay trở lại, Kerrigan cũng không quá lo lắng về việc này.
Về phần Ngô Minh trở lại như thế nào, Kerrigan cũng không dự định giúp đỡ, Ngô Minh không có ở gần đây cũng tốt, miễn cho Singh lại làm ra chuyện gì khác thường. Còn làm sao có thể từ Kiền Khô trở về thì có thể coi như một kinh nghiệm cho Ngô Minh. Ngay cả những người tài năng nhất cũng không thể đạt được bất cứ thành tựu gì nếu không có kinh nghiệm.
Bí thuật sư cấp độ như Kerrigan, cho dù là Kiền Khô Thánh Địa đối với nàng cũng không là gì, nhưng đối với Ngô Minh bây giờ đó là một quái vật khổng lồ.
Sau một hồi thay đổi của U Linh Tạp sách, ánh sáng cuối cùng cũng tiêu tán để lộ ra bộ dáng hiện tại. Ngô Minh đương nhiên biết trong khoảng thời gian này có khả năng các U Linh vệ binh sẽ mang người trở lại, nhưng anh không thể từ bỏ U Linh Tạp sách như vậy, cho nên chỉ có thể chờ ở chỗ này.
Cuối cùng, U Linh Tạp sách hoàn thành biến hóa, Ngô Minh vươn tay cầm lấy, sau khi nhìn kỹ lại lập tức phát hiện độ dày của Tạp sách đã tăng lên rất nhiều, cùng với nói là một cái Tạp Sách, chi bằng nói biến thành một quyển sách, một quyển điển tịch.
Trên thực tế, trên U Linh Tạp sách thay đổi rất lớn, quả nhiên có bốn văn tự Đệ tứ nguyên khí thế giới.
“U Linh Thánh Điển!”
Sau khi mở ra, bên trong gia tăng thêm bảy, tám tấm trang sách, đều là dày đặc văn tự cùng hình ảnh, nhìn thoáng qua là nói về lịch sử của U Linh, bên trong có một đoạn văn tự rất ấn tượng.
"Nếu không có tín ngưỡng, sẽ không có U Linh, Thánh điển là tín ngưỡng, nó là U Linh Chưởng Khống Giả, chưởng quản hết thảy, kể cả sự sống... và cái chết của những sinh mệnh đặc biệt này!
Một đoạn văn ngắn mà chữ viết bằng những văn tự giống như có ánh sáng, Nếu nhìn kỹ những chữ này, dường như chúng có thể nhảy ra khỏi tờ giấy. Mà ở phía sau có một hình ảnh minh họa, đó là một chiến trường hoang tàn, xác chết ở khắp nơi. Trên bầu trời, Thánh Điển được treo lơ lửng trong không trung, linh hồn của những người đã chết thoát ra khỏi xác chết cùng nhau ra ngoài và triều bái Thánh Điển này.
Ngô Minh biết U Linh Thánh Điển này biến hóa từ U Linh Tạp sách nhất định là bảo vật, nếu có thể gọi là Thánh Điển thì kém làm sao được?
Mà bên người, Ma nữ áo trắng vẫn như trước vẻ mặt kính sợ đứng ở nơi đó, nhìn thấy Ngô Minh vậy mà có thể nắm giữ U Linh Thánh Điển trong tay, cô ta sửng sốt một chút, sau đó trong mắt lộ ra một tia kiên định.
“Elsa bái kiến Chưởng Khống Giả!” Ma nữ lúc này đối với Ngô Minh nói, hành lễ thập phần cổ lão nhưng lễ tiết lại rất ưu nhã, dùng đầu ngón tay giữ lấy góc váy, thân thể nghiêng về phía trước trầm xuống, lộ ra khí chất cao quý.
Chưởng Khống Giả?
Ngô Minh không biết nó có nghĩa là gì, nhưng có vẻ như nó có liên quan gì đó đến U Linh Thánh Điển này.
“Haha, Lão đại, cô ấy đang nói với ngài a!” Chúc ở một bên cười hắc hắc nói, Ngô Minh liếc nhìn nó một cái. Xem ra Chúc cũng không biết cái gì là U Linh Thánh Điển, còn Chưởng Khống Giả trong miệng Ma nữ càng là không chút nào biết.
Rõ ràng, những nghi hoặc này phải hỏi Ma nữ tự xưng là Elsa.
Tuy nhiên, khi Ngô Minh vừa định hỏi thì từ xa đột nhiên có một luồng nguyên khí truyền đến, Ma nữ Elsa kinh hãi, vội vàng nói: "Thỉnh Chưởng Khống Giả thu hồi Thánh điển, Thánh điển là vật thiêng quan trọng nhất của tất cả U Linh, Nếu để U Linh khác nhìn thấy sẽ gây ra phiền phức không cần thiết!”
Mặc dù Ngô Minh khó hiểu, nhưng anh ta cũng biết tiền tài không để lộ ra ngoài, U Linh Thánh Điển này là đồ tốt thì phải được bảo vệ cho tốt, nên anh ta không hỏi tại sao mà lật ngược tay thu lấy U Linh Thánh Điển lại vào trong Tạp giới.
Một lúc sau, hơn chục U Linh lao tới lượn lờ xung quanh. U Linh trước mặt rất lớn, cao chừng năm thước, mặc áo giáp trầm trọng và đẹp đẽ quý giá, cầm một quyền trượng sang trọng và đội vương miện trên đầu. Hắn ta trông giống như một cương thi, cả người lộ ra một màu xanh đáng sợ.
“Lãnh chúa Norton!” Ma nữ Elsa ắn răng nghiến lợi nói ra khi thấy U Linh đang đến.
"Elsa, phụ thân ngươi đã thua ta trong một cuộc đấu công bằng, theo truyền thống Kiền Khô của chúng ta. Tất cả tài sản của bên thua phải thuộc về bên thắng, bao gồm cả gia đình, những người thừa kế của hắn ta, và ngươi đã là tài sản riêng của ta, rõ ràng lập tức phải đi theo ta ngay. Về phần người từ ngoài đến, ta sẽ cho ngươi hiểu hậu quả của việc đắc tội Lãnh chúa Norton ta!” Lãnh chúa Norton nói với giọng điệu không thể nghi ngờ vào lúc này. Những U Linh vệ binh sau lưng hắn ta toàn bộ đều là thân binh của hắn, phần lớn thực lực là ở nguyên khí cấp bốn. Vào lúc này, họ đang nhìn chằm chằm vào Ngô Minh với vẻ mặt đằng đằng sát khí.
Ngô Minh liếc mắt nhìn về phía Lãnh chúa Norton này, là một cao thủ nguyên khí cấp năm, nhưng thực lực lại kém xa so với Flamenco, cùng lắm là giống Andromache, thậm chí còn không bằng, coi như trong nguyên khí cấp năm là nhân vật tồn tại yếu kém.
Nhưng cho dù yếu thế nào đi nữa, thì vẫn là nguyên khí cấp năm, có lợi thế cấp bậc áp đảo so với nguyên khí cấp bốn, đó là lý do tại sao Lãnh chúa Norton hoàn toàn không để vào mắt đối với Ngô Minh. Ngô Minh một người từ ngoài đến, Lãnh chúa Norton đã biết được từ những U Linh vệ binh đó rồi nên không có gì phải sợ cả.