Trong những ngày qua, Ngô Minh mặc dù đã có tiến bộ rất lớn trong việc nghiên cứu Thẻ bí thuật, nhưng cũng không có đột phá bình cảnh cuối cùng để tăng lên thành Trận pháp sư cấp ba.
So với Bí thuật sư, Trận pháp sư tăng lên đẳng cấp càng là huyền diệu cùng không thể xác định. Trên thực tế, uy lực Trận pháp mà Ngô Minh có khả năng bố trí ra sau những ngày nghiên cứu này mạnh hơn nhiều so với lần trước, nhưng vẫn không đáp ứng được tiêu chuẩn tăng lên thành Trận pháp sư cấp ba. Ngô Minh biết rõ điều này có thể cần một cơ hội, nhưng cơ hội này vẫn chưa tìm được.
Đêm đó, Ngô Minh cũng lấy được một chiếc hộp gỗ kỳ lạ từ chiếc Tạp giới của Đạo tặc, thứ này chắc chắn đã trộm lấy từ người Kerrigan đạo sư, nói thật thì Ngô Minh vẫn muốn tìm cơ hội trả lại cho Kerrigan đạo sư, nhưng thứ này là hàng ăn cắp, làm thế nào để giải thích nguồn gốc của nó?
Và một khi bị lộ, rất có thể A mỗ cũng bị liên lụy nên Ngô Minh giả bộ một lần hồ đồ và để lại chiếc hộp gỗ cho mình, về sau lại tìm cơ hội trả lại cho Kerrigan đạo sư.
Tất nhiên, Ngô Minh cũng rất tò mò về nội dung của chiếc hộp, khi Ngô Minh muốn mở chiếc hộp ra, anh ta phát hiện ra chiếc hộp không thể dựa vào cậy mạnh để mở ra, nó cần nguyên khí cường đại hơn. Ngô Minh bi kịch phát hiện dùng đẳng cấp nguyên khí trước mắt của mình, căn bản là không có cách nào mở được cái hộp, đánh giá ít nhất cũng cần nguyên khí cấp năm mới được.
Bất đắc dĩ, Ngô Minh chỉ biết bỏ cuộc và cất chiếc hộp gỗ bí ẩn đi.
Thời gian một đêm rất nhanh đã trôi qua, ban đầu Ngô Minh còn nghiên cứu Thẻ bí thuật số 4 một chút, sau nửa đêm mới chuẩn bị đi ngủ. Mấy ngày nay gần như không nghỉ cả ngày lẫn đêm, ngay cả với thể lực của Ngô Minh cũng có chút ăn không tiêu.
Sáng sớm ngày hôm sau, Ngô Minh thức dậy thu dọn đồ đạc xong chạy tới sảnh chính. Nơi này Kerrigan đạo sư đã đã chuẩn bị sẵn sàng, hướng Hoan Hoan phân phó giữ nhà, nàng cũng giống như khi mang theo Ngô Minh kích hoạt hai thẻ Thông đạo tia chớp, ngay lập tức lao đến một tháp huyền phù khổng lồ cùng với Ngô Minh.
Nơi này lớn hơn nhiều so với nơi ở của Kerrigan đạo sư, và còn hoành tráng hơn cả Huyền Phù Thánh Thành phía trên Tân Đô Thành, chẳng khác gì một quốc gia.
Hai tia chớp rơi xuống, Kerrigan đạo sư đưa Ngô Minh đến bên một quảng trường đá trắng khổng lồ, và đã có rất nhiều người đang đợi ở đây.
Ngô Minh thoạt nhìn thấy bốn người vượt qua khảo hạch với mình, Lâm Kỳ cũng ở bên trong. Anh ta nhìn Ngô Minh cũng rất cao hứng nhưng hiện tại có đạo sư của mình, nói chuyện cũng không dễ dàng, chỉ hướng Ngô Minh nháy mắt ngụ ý nói xin chào.
Diệp Tử Hân vẫn là như vậy, lúc này cô ta nhìn chằm chằm Ngô Minh, trong ánh mắt hiện lên vẻ khó giải thích được.
Những người khác chỉ liếc mắt liền dừng lại chú ý, bao gồm cả Đồng Long Kỵ sĩ Ma Kim, hiển nhiên trong bảy ngày này bọn họ đều có thu hoạch lớn, nhưng có thể chế tạo và kích hoạt mấy loại Thẻ bí thuật, cái đó cũng không ai biết.
Ngoài năm người của Ngô Minh, còn có một số Bí thuật học đồ ở một số nơi khác. Họ là những người tinh hoa được chọn từ một số Huyền Phù Thánh Thành khác. Tổng cộng có 20 người, tính Ngô Minh và bốn người còn lại thì lần này có tới 25 Bí thuật học đồ mới.
Tương tự như vậy, có 25 Bí thuật sư dạy những Bí thuật học đồ này.
Sau khi Kerrigan đạo sư đến, một vài Bí thuật sư đến chào hỏi, và một số chỉ liếc nhìn họ với ánh mắt không hài lòng. Nhìn đến đây, Ngô Minh cũng biết nhóm Bí thuật sư nhất định không phải bền chắc như thép, không tránh khỏi một số tranh đấu công khai và bí mật, người chào hỏi Kerrigan hẳn là có quan hệ tốt, người lạnh mắt phải có quan hệ không phải quá tốt.
"Kerrigan, đây là Bí thuật học đồ của ngươi sao? Trông giống như một Nhân loại cấp thấp trong Đệ ngũ nguyên khí thế giới. Ngươi không phải là người vô vị như vậy, đúng không?" Lúc này, một dị tộc nữ Bí Thuật Sư trang điểm yêu diễm đi tới lạnh giọng nói, dị tộc nữ tử này có làn da màu đỏ, dáng người thật ra không tồi nhưng lại có cái đuôi nhẵn nhụi, trên trán có hai cái sừng đen, hai mắt màu vàng tươi nhìn qua có cảm giác kinh hồn đoạt phách. Nói cô ta yêu diễm là vì cô ấy có dáng người chuẩn, ngực to mông tròn, ăn mặc rất hở hang.
Mà phía sau nữ Bí thuật sư này là một Bí thuật học đồ Dị tộc nhân, có lẽ cùng chủng tộc với nữ Bí thuật sư, cũng cao ngạo tự đắc như vậy, một đôi mắt màu vàng nhìn chằm chằm Ngô Minh tràn đầy khiêu khích.
Ngô Minh liếc mắt nhìn đối phương xong không thèm để ý nữa, Kerrigan đạo sư cũng như vậy coi đối phương như không khí.
“Ngươi cứ giả vờ đi, Kerrigan, một chút tới khi tỷ thí, đệ tử của ta sẽ giẫm lên đệ tử của ngươi!” Nói xong, nữ Bí thuật sư Dị tộc nhân tức giận rời đi.
"Ngô Minh, hãy nhớ kỹ, những con chó có thể sủa chỉ là hổ giấy, chúng chỉ làm cho người ta sợ hãi. Chỉ những con chó không biết sủa mới cần phải đề phòng, bởi vì những con chó không biết sủa mới cắn người!" Kerrigan đạo sư quay đầu nói với Ngô Minh một câu không đầu không đuôi, anh ta đang cân nhắc thì cảm thấy một vài ánh mắt thù địch quét qua.
Cũng là bởi vì nhận thức của Ngô Minh rất tinh tường nên mới phát hiện ra, anh ta lập tức theo hướng đôi mắt này nhìn tới thì nhìn thấy phía sau có một Bí thuật sư mặc áo choàng và Bí thuật học đồ, dường như nhận ra Ngô Minh nhìn tới bọn họ hơi ngạc nhiên nhanh chóng chuyển mắt sang chỗ khác.
Ngô Minh biết tất cả những Bí thuật học đồ và Bí thuật sư ở nơi đó đều đến để quan khán, điều đó có nghĩa là họ là những Bí thuật học đồ kỳ cựu, và một số Bí thuật học đồ kỳ cựu không thua kém một số Bí thuật sư cấp thấp. Ví dụ, đạo sư của Ma Kim là một Bí thuật sư sơ cấp vừa được thăng cấp từ Bí thuật học đồ.
Ánh mắt đối phương vừa rồi cực kỳ mờ mịt, nhưng Ngô Minh vốn rất nhạy cảm với nguyên khí đã phát hiện ra, Ngô Minh cũng phát hiện ra nguyên khí tỏa ra từ Bí thuật học đồ kỳ cựu hóa ra cũng giống như người đeo mặt nạ xuất hiện sau đêm đó. Chính xác là như nhau.
Đây cũng là Ngô Minh, cho dù là Kerrigan đạo sư hay người khác cũng không có khả năng phân biệt nguyên khí tinh tế như vậy, nhưng Ngô Minh có huyết mạch Hoàng kim nhất tộc trong cơ thể cho nên anh ta có thể theo một số đặc điểm nguyên khí khoá chặt mục tiêu.
“Đúng vậy, người đeo mặt nạ đêm hôm đó chính là hắn!” Ngô Minh hơi híp mắt, trong lòng hiện lên một cỗ dự cảm không tốt. Đêm hôm đó người đeo mặt nạ không biết dùng thẻ bài đặc biệt gì mà lấy đi Tạp giới người đã bị anh ta giết chết. Đối với chiếc Tạp giới của Bí thuật học đồ đã chết, nếu như đối phương là người khác thì không sao, nhưng đối phương lại là một Bí thuật học đồ kỳ cựu. Nếu vậy, liệu hắn có phát hiện ra danh tính của chủ sở hữu ban đầu của Tạp giới?
Bất quá Ngô Minh nghĩ lại thì cảm thấy mặc dù đối phương phát hiện lại có thể như thế nào? Bây giờ chiếc Tạp giới của Bí thuật học đồ nằm trong tay đối phương, chẳng lẽ lại nói là do chính tay hắn ta lấy đi của mình? Nếu đối phương nhất quyết nói như vậy, chẳng lẽ lộ ra kẻ trộm đeo mặt nạ đánh lén đêm đó là bọn họ sao?
Tuy nhiên, Ngô Minh rõ ràng cảm nhận được ánh mắt thù địch của đối phương vừa rồi, dù thế nào cũng phải đề phòng, đề phòng đối phương âm thầm tính kế.
Lúc này, một vị Bí thuật sư lớn tuổi có vẻ uy tín bước ra, lớn tiếng thông báo cuộc thi tuyển những Bí thuật học đồ mới chính thức bắt đầu.
"Lần này có tổng cộng có 25 tân tấn Bí thuật học đồ. Sau bảy ngày đầu tiên học với đạo sư của họ, theo truyền thống, cần phải có một trận tỷ thí để xem ai là người thành thạo bí thuật, và nội dung kiểm tra khác là sự tiếp nối của truyền thống, đó là việc chế tác và kích hoạt Thẻ bí thuật số 1. " Vị lão giả Bí thuật sư mặc một chiếc áo choàng màu đỏ và trắng đan xem, đội một chiếc ma pháp kim quan, và Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ nằm trên vai cũng là già lão. Đừng nghĩ rằng già đi là không tốt, nhất là đối với Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ, càng lớn tuổi thì sức mạnh của nó càng lớn. Giọng của lão giả Bí thuật sư không lớn nhưng là có thể truyền đến tai mọi người đều rất rõ ràng, Ngô Minh cẩn thận quan sát lão giả Bí thuật sư, đối phương thu liễm nguyên khí đến mức Ngô Minh không thể nhìn thấu mức độ nguyên khí của đối phương. Mặc dù anh ta không thấy được cấp độ nguyên khí của đối phương lộ ra, nhưng có thể biết được thực lực lão giả này so với Kerrigan đạo sư còn cao hơn.