Ở Tân Đô Thành, bởi vì tuyển chọn Bí thuật học đồ đã kết thúc, vẻ yên bình xưa nay cũng đã khôi phục. Nhưng trên thực tế, nên dưới vẻ yên bình đó lại đang cuồn cuộn sóng ngầm, có người vui vẻ, có người là lo lắng.
Tất nhiên người hạnh phúc không cần phải nói, đó chính là nhà họ Đỗ.
Vốn dĩ ở Tân Đô Thành, nhà họ Đỗ vốn đã suy yếu, càng ngày càng tệ. Cho dù Đỗ Uy có là một trong mười cao thủ ở Tân Đô Thành cũng chẳng ích gì.
Nhưng bây giờ, các quan chức cấp cao của Tân Đô Thành biết nhà họ Đỗ đã leo lên được một hậu thuẫn lớn, và hậu thuẫn lớn đó hiện đã vượt qua khảo hạch của Huyền Phù Thánh Thành và trở thành một Bí thuật học đồ cao quý và cường đại.
Vì vậy, thế lực của nhà họ Đỗ cũng dần tăng lên, chỉ trong mấy ngày, bọn họ đã tiếp cận được nhà họ Diệp và nhà họ Vương. Đương nhiên nhà họ Diệp cũng rất vui mừng, bởi vì đại tiểu thư Diệp Tử Hân của họ cũng là một trong những Bí thuật học đồ mới, phối hợp với nhà họ Diệp vốn đã cường thế, càng là như hổ thêm cánh không ai dám trêu chọc.
Về phần nhà họ Vương, hoàn cảnh có chút bi đát.
Kế hoạch bao vây ban đầu chống lại Thích Quang Dân và Đỗ gia đã phá sản với sự tham gia của Ngô Minh, bọn họ còn tổn thất rất nhiều cao thủ cùng con cháu dòng chính, thanh thế rơi xuống ngàn trượng. Hiện tại, vốn định đưa Vương Lập Đông có tiềm lực nhất tham gia khảo hạch Huyền Phù Thánh Thành, nếu có thể trở thành Bí thuật học đồ thì bọn họ như cũ là đỉnh cấp thế lực nói một không hai, nhưng hiện thực lại tàn khốc.
Vương Lập Đông, người được đặt nhiều kỳ vọng, không chỉ trượt bài kiểm tra mà còn bị chém đứt một tay, khiến Vương Hữu Lượng, người đứng đầu dòng Vương gia suýt ngất xỉu.
“Lại là họ Đỗ, lại là Ngô Minh, chết tiệt, Vương gia của ta và các ngươi thế bất lưỡng lập, không chết không thôi!” Vương Hữu Lượng nhìn Vương Lập Đông bị cụt tay, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Gia gia, giai đoạn này chúng ta nhất định không phải là đối thủ của nhà họ Đỗ và Ngô Minh, lúc này nhất định phải học cách ẩn nhẫn, cuối cùng sẽ có cơ hội báo thù!” Vương Lập Đông lúc này vẻ mặt âm trầm, trong lòng hắn vô cùng phẫn uất. Ngô Minh tính là thứ gì? Dựa vào cái gì trở thành Bí thuật học đồ.
"Nhẫn là phải nhẫn rồi, nhưng chúng ta nên làm gì tiếp theo? Xét tình hình này, chuyện Ngô Minh nhanh chóng thăng chức đã là ván đã đóng thuyền. Người nhà họ Đỗ không ngu ngốc, nhất định sẽ theo xu hướng này quật khởi. Chúng ta không có thủ đoạn nào áp chế, thời gian dài, thật sự không thể áp chế được! " Vương Hữu Lượng vẻ mặt đau khổ, lão ta am hiểu đùa bỡn âm mưu quỷ kế nhất, nhưng ở trước mặt lực lượng tuyệt đối của người ta, lão căn bản nghĩ không ra biện pháp đối kháng.
"Gia gia, cháu không nghĩ sự việc lại nghiêm trọng như vậy. Nhà họ Vương của chúng ta còn có bài để chơi!” Vương Lập Đông lúc này đột nhiên nói.
“Nga, lời này như thế nào?” Vương Hữu Lượng sững sờ một lúc, cháu trai thứ hai của lão giống lão ta nhất, ngày thường mưu ma chước quỷ rất nhiều, hắn lúc này nói như vậy khẳng định là có ý tưởng và kế hoạch.
"Mặc dù cháu vô tình bị cụt tay trong đợt khảo hạch này, nhưng cháu cũng đã kết giao được một đại nhân vật, Công chúa Fanny (*). Cô ấy là công chúa của một trong tứ đại U Linh Thánh Địa Hi Mễ An ở Đệ tứ nguyên khí thế giới, địa vị cao thượng. Hi Mễ An là một quái vật khổng lồ giống như Kiếm Thuẫn Đế Quốc, thậm chí ở một phương diện nào đó còn tốt hơn. Hơn nữa, phụ vương của Công chúa Fanny, An Đức Lạc Vương, là cao thủ nguyên khí cấp 5, nghe nói họ hiện đang ở Tân Đô Thành. Cháu nghĩ nếu chúng ta có thể lấy được sự ủng hộ của An Đức Lạc Vương và công chúa Fanny, lúc đó uy thế của Vương gia chúng ta vẫn có thể áp đảo được nhà họ Đỗ, báo thù không phải là không thể!” Vương Lập Đông lạnh lùng nói.
(*) Như đã nói lúc trước, xin phép đổi tên công chúa Phân Ny thành Fanny.
Ở một bên, hai mắt Vương Hữu Lượng cũng sáng lên, lập tức vỗ đùi nói: " Tốt lắm, chiến lược tốt. Đây gọi là tận hưởng bóng râm dưới gốc cây lớn. Nhà họ Vương của chúng ta đã từng nịnh bợ Đồng Long Kỵ sĩ Ma Kim, cũng là vì phải có người chống lưng, nhưng Ma Kim hiện tại không có ở đây, nước xa không thể giải được cơn khát gần. Nếu cháu thực sự có thể leo lên mối quan hệ với An Đức Lạc Vương thì còn vững chắc hơn nhiều so với hậu thuẫn của Ma Kim. Nhưng Lập Đông, điều này có khó không? Ta sợ lão nhân gia sẽ không đáp ứng chúng ta. "
"Chuyện này gia gia cứ yên tâm, theo như cháu biết. An Đức Lạc Vương và công chúa Fanny cũng là kẻ thù của Ngô Minh. Có lẽ họ đang mưu đồ vật gì đó trong tay Ngô Minh nhưng cháu không biết đó là gì. Nhưng hiện tại, có kẻ thù không đội trời chung như chúng ta, cháu tin rằng họ sẽ không từ chối chúng ta.” Vương Lập Đông khá chắc chắn về điều này.
Vương Hữu Lượng vui vẻ gật đầu, thầm nói nếu thật sự có thể leo lên đại thụ này thì uy thế Vương gia của bọn họ nhất định sẽ mạnh hơn.
Đúng lúc này, một người hầu nhà họ Vương sắc mặt tái nhợt chạy tới.
“Sao vậy?” Vương Hữu Lượng cau mày. Bây giờ lão ta đang cùng Vương Lập Đông bàn chuyện gia tộc, đang cao hứng đột nhiên bị quấy rầy tự nhiên có chút khó chịu.
" Bẩm gia chủ, bên ngoài có một đám... ma đang lơ lửng. Không phải, bọn họ là... U Linh. Bọn họ nói rõ là muốn gặp Lập Đông thiếu gia!" Người hầu vội vàng nói. Cũng không trách hắn, vào ban đêm nhìn thấy một đàn ma đang lơ lửng trên không trung tự nhiên là rất kinh hãi.
Vương Hữu Lượng sững sờ, còn không biết có ý tứ gì. Vương Lập Đông đó đã phản ứng ngay lập tức.
" Gia gia, mau ra ngoài với cháu, kêu mọi người cùng ra chào đón. Nếu cháu đoán đúng thì đó là An Đức Lạc Vương và công chúa Fanny!" Vương Lập Đông lập tức kích động nói.
Vương Hữu Lượng nghe vậy cũng giật mình, vội vàng thúc dục tộc nhân Vương gia, sau đó một đám người chạy ra nghênh đón.
Bên ngoài biệt thự Vương gia quả nhiên có hơn chục tên U linh vệ binh đang đứng, dưới màn đêm tỏa ra màu xanh ghê rợn, mặc áo giáp và vũ khí ma quái, không chỉ có vẻ đằng đằng sát khí mà còn có khí tức lạnh lẽo rùng rợn.
Ngoài ra còn có một cỗ xe U Linh do sáu U linh mã kéo, cả ngựa và xe đều lơ lửng trên không trung như không có trọng lượng, trong cỗ xe rộng rãi có hai người đang ngồi.
Đó là An Đức Lạc Vương và Công chúa Fanny.
Vương Lập Đông vừa nhìn thấy liền vụng trộm nháy mắt với gia gia Vương Hữu Lượng, rồi vội vàng bước tới cúi đầu chào: "Vương Lập Đông gặp qua U Linh Vương vĩ đại và công chúa xinh đẹp điện hạ, hai vị có thể tới Vương gia kẻ hèn này, thật sự làm nơi này của kẻ hèn bồng tất sinh huy (*). "
(*) Bồng tất sinh huy: Nhà tranh rực rỡ, ý nói khách quý tới nhà khiến cho ngôi nhà rực rỡ.
Vương Hữu Lượng tuy là trưởng tộc, nhưng lúc này cũng không dám nói lời nào, dù sao Vương Lệ Đông mới là người quen với công chúa Fanny, nhưng lão ta thì không phải. Nhưng lão ta không có chút nào khó chịu, ngược lại lão ta còn có cảm giác tự hào. U Linh Vương có khí thế và tư thái to lớn, nếu Vương gia bọn họ thật sự có thể trèo lên đại thụ này, về sau còn có ai dám trêu chọc bọn họ?
An Đức Lạc Vương và công chúa Fanny bay ra khỏi xe ngựa, công chúa Fanny nhìn Vương Lập Đông và mọi người trong gia đình họ Vương rồi gật đầu hài lòng. Có thể thấy những người trong gia đình họ Vương khá hiểu chuyện, lễ phép, xem bộ dáng tất cả mọi người đều ra ngoài để chào đón bọn họ.
"Vương Lập Đông, ta đã nói với phụ vương ta về sự tình khảo hạch của Huyền Phù Thánh Thành, về việc Ngô Minh đã vượt qua khảo hạch và việc trở thành Bí thuật học đồ là điều chắc chắn. Chúng ta có mối thù với hắn ta, cho nên hắn trưởng thành hơn thì đối với chúng ta không tốt. Chúng ta cũng không quan tâm, cho dù có Ngô Minh trở thành Bí thuật học đồ thì U Linh Thánh Địa chúng ta cũng không sợ bọn họ, nhưng Vương gia các ngươi thì đáng lo! " Công chúa Fanny nói một cách kiêu ngạo.
Ả ta rõ ràng đã lấy lại thực lực của mình và linh thể bị nuốt chửng cũng đã được bổ sung. Lần này, ả ta và An Đức Lạc Vương cũng đã cân nhắc suy tính kỹ càng. Trước tiên là phải đối phó Ngô Minh, không nói tới những thứ tốt trong tay Ngô Minh, chính là hận thù giữa bọn họ và Ngô Minh không thể nào hóa giải, bọn họ nhất định phải diệt trừ tên Bí thuật học đồ đang quật khởi này. Như có câu nói, kẻ thù của kẻ thù là bạn, ngoài ra Fanny và Vương Lập Đông còn có giao tình trong khảo hạch nên định liên thủ với nhà họ Vương để đối phó với Ngô Minh.