Bên ngoài, giọng nói của Bí thuật học đồ lại truyền vào: "Thời gian khảo hạch lần thứ hai là trước bình minh, những người tham gia khảo hạch không được tấn công lẫn nhau, nhưng nếu ai đó xui xẻo bị yêu quái giết chết thì chỉ có thể trách người đó xui xẻo. Cuối cùng, xin nhắc lại, quái vật mạnh nhất ở đây là sinh vật đã đạt tới nguyên khí cấp năm!”
Nói xong, lối đi phía sau đã bị một tia sáng chặn lại.
Rõ ràng là cửa ải khảo hạch thứ hai này chính thức được bắt đầu.
Ngô Minh luôn có thói quen đeo đồng hồ, mặc dù đồng hồ của anh ta đã bị hỏng hết lần này đến lần khác do nhiều trận chiến, nhưng loại đồ vật này thì nhất định phải có.
Nhìn thời gian trên cổ tay, Ngô Minh nói: "Bây giờ là 7 giờ 50 tối, còn lâu mới rạng sáng, nhưng bởi vì cuối cùng phải so sánh xem người nào có nhiều điểm hơn nên chúng ta không thể nghỉ ngơi, trực tiếp bắt đầu đi thôi."
Lâm Kỳ và Đỗ Uy gật đầu, quả nhiên, họ thấy những người khác đã bắt đầu lao về phía trước sẵn sàng săn quái vật.
Trong một lối đi thẳng phía trước, có hơn ba mươi 'quái vật' đang lang thang xung quanh. Ngô Minh và Đỗ Uy rất quen thuộc với loại quái vật này. Thực tế, những người ở đệ ngũ Nguyên khí thế giới rất quen thuộc với chúng. Chúng nó có ngoại hình giống hệt con người nhưng làn da bị hư thối, không có ý thức bồi hồi cùng với trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ, tất cả điều đó đều nói lên thân phận chúng nó.
Ngụy Phong rống lên trước, quả nhiên yêu quái trước mặt là Xác sống mà con người thường thấy trong phim, nhưng tại sao lại có Xác sống ở đây?
Ngay cả trong thời kỳ thảm họa sau cuộc xâm lược của Nguyên khí thế giới cũng không có quái vật như vậy. Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người bao gồm cả Ngô Minh đều có sắc mặt cổ quái.
Mặt khác, Lâm Kỳ nói một cách hờ hững: "Đây là một người đã bị nhiễm chất độc của Vu sư Đế quốc Nam Tề và trở thành một xác chết biết đi. Chúng nó được gọi là những Kẻ biết đi thối rữa, và chúng nó thấp nhất trong số những sủng vật. Trên chiến trường, sự tồn tại của chúng nó tương đương với pháo hôi. "
Có vẻ như Lâm Kỳ đã nhìn thấy loại quái vật này, nhưng cái tên khác với những gì Ngô Minh biết. Trong đệ tứ Nguyên khí thế giới của Lâm Kỳ, con quái vật giống Xác sống này được gọi là Kẻ biết đi thối rữa.
Vào lúc này, Ma Kim và một số Dị tộc nhân cường đại đã lao vào giết những con quái vật này. Ngô Minh cũng nhìn ra được, những Kẻ biết đi thối rữa này bất quá chỉ là sinh vật cấp một, đối mặt nguyên khí cấp bốn Ma Kim liền không đủ nhét kẽ răng.
Chỉ trong chốc lát, hơn 30 con quái vật đã bị vài người trong số họ đó tàn sát, trên mặt đất chỉ toàn là huyết nhục nội tạng, bốc ra mùi hôi thối kinh tởm.
Ma Kim và những người khác nhìn điểm trên Thẻ ghi điểm, lắc đầu bất mãn, tiếp tục lao về phía trước, trong nháy mắt biến mất trong một góc ngoặt ở phía xa.
Công chúa Phân Ny, Vương Lập Đông và những người khác cũng theo sau ngay lập tức. Những người khác cũng không chịu thua kém, trong vụ săn giết vừa rồi, đám người Ma Kim đã dẫn trước về số điểm nên họ đương nhiên không cam lòng lạc hậu. Diệp Tử Hân một người quay đầu lại nhìn thoáng qua Ngô Minh, sau đó một mình rời đi về phía trước.
Trong nháy mắt, chỉ còn lại đám người Ngô Minh.
“Chúng ta cũng đi thôi!”
Ngô Minh nói xong liền nhìn bảng thành tích trên Thẻ ghi điểm, mấy người đầu tiên đã có tên bao gồm đám người Ma Kim, trong đó có Ma Kim là người có số điểm cao nhất, đạt 17 điểm. Ngô Minh vừa rồi xem rõ ràng, giết chết một Kẻ biết đi thối rữa chỉ có một điểm, quả thực không nhiều lắm.
Đám người Ngô Minh cũng đi về phía trước. Trước mặt họ có một ngã ba chia làm hai hướng bên trái và bên phải, mà hai ngã rẽ phía trước đều có người đi qua đi. Nếu nhìn kỹ, có thể thấy có một số Kẻ biết đi thối rữa nằm trên mặt đất, đánh giá cũng là vừa rồi bị người đánh chết.
Ngô Minh và Lâm Kỳ bọn họ cũng chọn một ngã ba đi tới, bọn họ tiếp tục đi về phía trước một đoạn thì gặp phải hai ngã rẽ.
Nơi này không còn Kẻ biết đi thối rữa nữa mà là một thứ kinh tởm khác.
Sinh vật cấp một, Vong Giả Sĩ Binh, một loại sinh vật xác sống, mạnh hơn những Kẻ biết đi thối rữa bởi vì chúng mặc áo giáp mục nát và ghê tởm, chúng cầm loan đao có gai sắt trên tay. Hơn nữa hành động của bọn chúng cũng rất nhanh nhẹn, số lượng cũng nhiều hơn.
Tuy nhiên, những sinh vật cấp một vẫn không có bất cứ uy hiếp nào.
"Tổng cộng có hai mươi con, mỗi người bốn con, chia ra!"
Đỗ Uy lúc này đứng ra nói, Ngô Minh cũng không có phản đối, lập tức mọi người bước lên phía trước tấn công, trong mấy người bọn họ thì người yếu nhất cũng là nguyên khí cấp ba, đương nhiên đối phó với những sinh vật cấp thấp này cũng không có vấn đề gì.
Nhưng nếu như giết những con quái vật này, mỗi người chỉ có thể nhận được bốn điểm, số điểm này thật sự là không coi vào đâu. Nhưng bây giờ chỉ mới bắt đầu, thời gian còn rất dài mới đến rạng sáng nên trong lúc nhất thời cũng không vội. Vì vậy, mọi người tiếp tục tiến về phía trước, càng lúc bọn họ gặp phải càng nhiều quái vật, sinh vật cấp hai và thậm chí cả sinh vật cấp ba cũng đã bắt đầu xuất hiện. Nói chung, có một số lượng lớn sinh vật cấp hai và cấp một xung quanh sinh vật cấp ba, giống như một đám hộ vệ.
Giống như một con Sài Lang Vương với kích thước cơ thể hơn ba mét, đây là một sinh vật cấp ba, thực lực không yếu, trên thân nó có bộ hộ giáp nặng nề và chiếc búa xích trên tay, mà chung quanh nó rất nhiều tiểu Sài Lang binh, số lượng lên đến hàng trăm con. Mấy người nhìn thấy một màn như vậy thì tiến lên quét sạch nhóm quái vật đông đảo này.
Bởi vậy, điểm của mọi người cũng không ngừng nâng cao, mà điểm của những đối thủ khác cũng ngày càng tăng nên đám người Ngô Minh vẫn như cũ không có lợi thế gì, cũng không có vươn lên mười bảy người đứng đầu trong danh sách ba mươi bốn người.
Nơi này quả thực là một mê cung, hơn nữa còn là một mê cung khổng lồ, có nơi quanh co như ruột dê, có nơi thì lớn như sân bóng đá. Không lâu sau, Ngô Minh phát hiện ra một điều thú vị, có đôi khi gặp phải nhiều ngã ba, nhưng thật ra sau khi đi ngang qua một hồi sẽ phát hiện có một số ngã ba không thể gặp được bất cứ quái vật nào, còn có một số ngã ba khi đi qua lại có rất nhiều quái vật dọc theo con đường, mà tận cùng bên trong lại có cả quái vật cấp ba, thậm chí còn có quái vật cấp bốn.
Điểm của sinh vật cấp một từ một đến ba điểm, tự nhiên điểm của sinh vật mạnh hơn thì cũng cao hơn. Điểm của sinh vật cấp hai từ bốn đến chín điểm, còn sinh vật cấp ba thì cao hơn rất nhiều, từ 10 đến 30 điểm, giống như sinh vật cấp ba Sài Lang Vương mà Ngô Minh gặp phải trước đó, sau khi giết nó thì anh ta có thể nhận được 30 điểm.
Sinh vật nguyên khí cấp bốn thì không có nhiều lắm, nhưng điểm lại càng cao hơn, đạt được từ 40 cho đến 100 điểm. Tức là nếu may mắn giết được một vài sinh vật nguyên khí cấp bốn sẽ nhận được nhiều điểm hơn so với những người khác bận rộn một thời gian dài.
Tương tự, những sinh vật nguyên khí cấp năm phải có nhiều điểm hơn, nhưng trong mê cung này đám người Ngô Minh chưa từng gặp phải sinh vật nguyên khí cấp năm, hơn nữa sinh vật nguyên khí cấp bốn cũng rất ít.
Lựa chọn ngã ba nào rất có thể sẽ quyết định việc thu hoạch điểm trong một khoảng thời gian ngắn. Điều này có nghĩa là gì?
Điều này cho thấy sự lựa chọn là quan trọng.
Ngô Minh dường như hiểu được nội dung của cửa ải khảo hạch thứ hai. Cửa ải khảo hạch đầu tiên là khả năng lĩnh ngộ công thức nguyên khí, và cửa ải khảo hạch thứ hai là khả năng cảm nhận được nguyên khí.
Tất nhiên, Ngô Minh cũng có thể sử dụng Thẻ Tiên tri dự đoán tương lai không xác định của mình. Chỉ có điều lời dự đoán có lúc thì chính xác, có lúc thì không, và chỉ có thể dùng mỗi ngày một lần nên hiển nhiên không thích hợp với loại hiện trường này. Liền nói mấy câu dự đoán của Thẻ tiên tri mấy ngày trước, đối với Ngô Minh thì một chút tác dụng đều không có, rõ ràng là kết quả của sự thất bại.
Không cần Thẻ tiên tri thì Ngô Minh cũng có cách. Nói đến cảm ứng nguyên khí, Ngô Minh nhất định thuộc cấp yêu nghiệt, cảm ứng nguyên khí của Ngô Minh là do chính anh ta suy ra dựa trên công thức nguyên khí cơ bản. Hơn nữa về sau Ngô Minh lại trải qua mấy lần đại chiến sinh tử, chuyển hóa thành Hỏa nguyên cấp sáu. Hiện giờ khoảng cách rất xa vẫn có thể cảm nhận được nguyên khí dao động mạnh yếu, loại dao động yếu ớt này đơn giản người bình thường không thể cảm nhận được.
Đương nhiên, Ngô Minh cũng không biết anh ta có cảm ứng nguyên khí vượt xa người khác có quan hệ gì trong đó, nhưng quan trọng nhất là anh ta đã dung hợp một giọt Hoàng Kim huyết, nhưng Ngô Minh lại không biết giọt Hoàng Kim huyết sẽ mang lại cho anh ta rất nhiều lợi ích.
Dù sao đi nữa, bài kiểm tra của cửa ải thứ hai này chính là 'sự lựa chọn'. Làm thế nào để chọn một ngã ba trên con đường có nhiều quái vật nhưng không quá nguy hiểm, chính là mấu chốt để qua cửa.
Đối với một điểm này, Ngô Minh may mắn có ưu thế rất lớn.