An Đức Lạc Vương địa vị phi phàm tự nhiên là không sợ thành viên Vương thất trẻ tuổi, hơn nữa hắn ta cũng không nhằm vào đối phương.
Ngay lập tức, hắn ta ném ra hai thẻ bài, trong đó một thẻ bài biến thành một đám mây hư vô thổi bay lá chắn nguyên khí của Lâm Kỳ, sau đó cuốn lấy Lâm Kỳ và ném ra xa hơn mười mét, trong khi thẻ bài còn lại là một đoàn U linh biến thành một bàn tay to lớn, trực tiếp hướng tới Ngô Minh đập xuống.
Bàn tay to lớn này phát ra quỷ khóc sói gào lao tới, có thể nói nếu bị chụp trùng thì chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ.
Lúc này Kỵ sĩ Quang Dực đã đến, anh ta đi cùng Lâm Kỳ nhưng Lâm Kỳ vừa nhìn thấy Ngô Minh liền bước nhanh tới bỏ lại anh ta. Mà anh ta thấy An Đức Lạc Vương vậy mà dám tấn công Lâm Kỳ, anh ta lập tức nổi giận tiến lên giơ một chiếc hộ thuẫn kim loại trên tay.
Bang!
Bàn tay to lớn của U Linh đánh vào hộ thuẫn thì bị chặn lại, nhưng hộ thuẫn cũng không bị gì. Hiển nhiên chiếc hộ thuẫn trong tay Kỵ sĩ Quang Dực nhất định không phải tầm thường. Chỉ có điều Kỵ sĩ Quang Dực chỉ mới là nguyên khí cấp 4, tuy rằng đã rất gần nguyên khí cấp năm nhưng vẫn là không phải, cho nên lần này cũng khiến anh ta lùi lại mấy bước.
Nhìn thấy Kỵ sĩ Quang Dực, An Đức Lạc Vương cũng cau mày, hắn ta đương nhiên biết Kỵ sĩ Quang Dực trong Kiếm Thuẫn Đế Quốc và cũng biết đối phương là chỉ huy tối cao ở đây.
Nhìn thấy Kỵ sĩ Quang Dực bị tấn công, tất cả các Kỵ sĩ Kiếm Thuẫn Đế Quốc xung quanh đều dựng hộ thuẫn và kiếm, bày ra tư thế tấn công nhắm vào An Đức Lạc Vương.
Tất cả điều này xảy ra trong nháy mắt, mà Kỵ sĩ Quang Dực đã ra tay vì An Đức Lạc Vương đã tấn công Lâm Kỳ. Ngô Minh đột nhiên nhớ tới trước đó Kỵ sĩ Quang Dực đã nói sẽ hoan nghênh một thành viên từ hoàng tộc của Kiếm Thuẫn Đế Quốc tham gia khảo hạch, chẳng lẽ người của hoàng tộc này chính là Lâm Kỳ sao?
Phải nói rằng hành động vừa rồi của Lâm Kỳ đã nhận được hảo cảm của Ngô Minh, lúc này đây, Ngô Minh đã coi Lâm Kỳ như một người bạn thực sự.
An Đức Lạc Vương đẩy lui Kỵ sĩ Quang Dực tức giận nói. Mặc dù Kiếm Thuẫn Đế Quốc rất hùng mạnh, nhưng cũng ngang bằng với U Linh Thánh Địa Hi Mễ An. Càng chưa cần phải nói ở đây hắn ta là tồn tại mạnh nhất, thậm chí nếu hắn ta làm điều gì đó khác thường, liệu Kiếm Thuẫn Đế Quốc có dám tuyên chiến với Hi Mễ An hay không?
Càng không cần phải nói, hắn ta hoàn toàn không nhắm vào Kiếm Thuẫn Đế Quốc mà là một Nhân loại thấp hèn ở đệ ngũ Nguyên khí thế giới, nên An Đức Lạc Vương chẳng sợ hãi chút nào.
Lâm Kỳ lúc này đang rất tức giận, không ngờ An Đức Lạc Vương lại bỏ qua Kiếm Thuẫn Đế Quốc của họ. Hơn nữa, anh ta đã quyết định kết giao với Ngô Minh nên anh ta sẽ không cho phép đối phương đối phó với Ngô Minh.
An Đức Lạc Vương không để ý tới Lâm Kỳ, kế tiếp hắn ta định ra tay lần thứ hai. Lúc này Đỗ Uy cũng kịp phản ứng, lập tức bước tới đứng bên cạnh Ngô Minh, anh ta biết khả năng của mình có hạn, nhưng lúc này mặc dù là vì tình bạn hay lòng nghĩa khí, anh ta phải đứng ra.
Nhưng vào lúc này, sát khí của An Đức Lạc Vương đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi, bởi vì lúc này một ít bóng người từ Huyền Phù Thánh Thành trên đầu hạ xuống.
An Đức Lạc Vương không sợ xúc phạm Kiếm Thuẫn Đế Quốc, ngay cả khi đối mặt với một thành viên Hoàng tộc của Kiếm Thuẫn Đế Quốc và một Kỵ sĩ Quang Dực thì hắn ta cũng không sợ. Bởi vì nơi này thân phận của hắn ta là U Linh Vương và thực lực nguyên khí cấp năm. Nhưng hắn ta không dám đắc tội Huyền Phù Thánh Thành, cũng không dám trêu chọc.
Đây là tồn tại mà hắn ta không thể nào xúc phạm được, bởi vì đằng sau Huyền Phù Thánh Thành là đệ tam Nguyên khí thế giới Nguyên Khí Thánh Đường. Nói một câu khó nghe, nếu hắn ta thực sự chọc giận Nguyên Khí Thánh Đường, họ tùy tiện cử ra một vài Bí thuật sư thì toàn bộ U Linh Thánh Địa Hi Mễ An sẽ phải chịu đựng tai ương.
Cho nên tuy rằng không cam lòng, nhưng An Đức Lạc Vương chỉ có thể tạm thời từ bỏ đuổi giết.
Theo nhận định của hắn ta, cho dù con kiến đã được nâng lên nguyên khí cấp bốn thì nó vẫn là một con kiến, đối với thực lực nguyên khí cấp năm của bản thân vẫn không đủ so sánh, nếu hắn đã tìm được đối thủ thì sẽ không lo sau này không có cơ hội truy sát đối thủ.
Ngô Minh cũng nhìn thấy từ phía trên hạ xuống vài người, anh ta thầm nghĩ An Đức Lạc Vương tiếp tục động thủ thì tốt rồi, có thể những Bí thuật học đồ sẽ giết chết An Đức Lạc Vương này giúp mình, nhưng rõ ràng An Đức Lạc Vương không hề ngu ngốc.
Những người hạ xuống từ Huyền Phù Thánh Thành là Bí thuật học đồ, tổng cộng có năm người, mỗi người trong số họ đều có một 'Đằng Vân Dực Xà' quấn quanh người. Có thể nói, Đằng Vân Dực Xà chính là sinh vật phi hành đặc trưng của Bí thuật học đồ, khiến bọn họ càng gia tăng thêm một tầng cảm giác thần bí.
Tốc độ của năm Bí thuật học đồ này cực nhanh, trong nháy mắt đã đáp xuống mặt đất. Cả năm người đều trông có vẻ kiêu ngạo, tuy rằng bọn họ chỉ có thực lực nguyên khí cấp bốn, nhưng ngay cả An Đức Lạc Vương lúc này đã đạt nguyên khí cấp năm cũng không dám có một chút ít bất kính.
Một trong những Bí thuật học đồ trầm giọng hỏi.
An Đức Lạc Vương nói trước, Bí thuật học đồ là tồn tại siêu việt, hắn ta căn bản không dám đắc tội một chút nào.
Bí thuật học đồ gật đầu và tiếp tục nói: “Bây giờ khảo hạch của Huyền Phù Thánh Thành đã chính thức bắt đầu. Những người có thẻ 'Tư cách khảo hạch' sẽ kích hoạt thẻ 'Tư cách khảo hạch' trong tay của các ngươi theo yêu cầu của ta. Đây là lần kiểm tra đầu tiên. Nếu các ngươi thậm chí không thể kích hoạt thẻ 'Tư cách khảo hạch' trong tay của các ngươi thì sẽ không đủ điều kiện để tham gia vào khảo hạch tiếp theo. "
Đây là bắt đầu luôn sao?
Nhiều người nghĩ rằng năm Bí thuật học đồ này sẽ phát biểu mở đầu nhưng không ngờ họ lại đi thẳng vào chủ đề.
Chẳng mấy chốc, Bí thuật học đồ vừa rồi nói một loạt phương pháp sử dụng nguyên khí, phương pháp này có phần giống công thức, hơn nữa thập phần rườm rà phức tạp, hắn nói xong lúc sau, lập tức nói:
Giọng nói vừa chấm dứt, rất nhiều người bắt đầu thử nghiệm phương pháp của Bí thuật học đồ đưa ra.
Ngô Minh không bắt đầu ngay, anh ta chỉ viết ra một loạt cách sử dụng nguyên khí, sau đó quay đầu nhìn về phía An Đức Lạc Vương, người này cũng đang nhìn chằm chằm Ngô Minh, nếu không có Bí thuật học đồ ở đây, hai bên nhất định phải là trận đại chiến sinh tử.
Ngô Minh nhìn chằm chằm An Đức Lạc Vương nói gằn từng chữ một, thù mới hận cũ. Thù hận giữa Ngô Minh và An Đức Lạc Vương này không thể hóa giải. Một khi đã như vậy, Ngô Minh cũng không cần thiết phải nhẫn cái gì.
An Đức Lạc Vương cười lạnh một tiếng, cũng không nói gì. Ở trong mắt hắn, cùng Ngô Minh chửi mắng sẽ làm giảm địa vị của hắn. Nhưng hắn ta rất tức giận, đáng tiếc ở trước mặt Bí thuật học đồ thì hắn một chút cũng không dám động thủ.
Một Bí thuật học đồ nhìn chằm chằm An Đức Lạc Vương lạnh lùng nói. Hiển nhiên cũng hắn ta cũng nhìn ra Ngô Minh cùng An Đức Lạc Vương có mâu thuẫn, bất quá thân là Bí thuật học đồ còn không có để U Linh Thánh Địa Hi Mễ An vào trong mắt, cho nên hắn không chút khách khí.
An Đức Lạc Vương cũng chỉ có thể dặn dò Công chúa Phân Ny vài câu, sau đó rời quảng trường.
Không ít người nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, trong tiềm thức đều tránh xa Ngô Minh. Bất kể đối phương là ai, nếu không trở thành Bí thuật học đồ thì tính mạng của anh ta sẽ gặp nguy hiểm, tự nhiên không ai muốn liên lụy chính họ vào trong đó.
Ở phía xa, Vương Lập Đông người nhà họ Vương lạnh lùng nhìn Ngô Minh, gia gia Vương Hữu Lượng đã nói cho hắn ta biết chuyện đã xảy ra lúc trước. Có thể nói nhà họ Vương và người thanh niên tên Ngô Minh này có hận thù sâu như biển. Thậm chí Vương Hữu Lượng khi trở về vì tức giận mà lâm trọng bệnh, dù sao thì lão ta cũng đã mất rất nhiều con cháu trực hệ nhà họ Vương và còn mất đi hai sinh vật cấp bốn.
Hai sinh vật cấp bốn, đây cũng là tổn thất không thể chịu đựng được đối với nhà họ Vương, cư nhiên bọn họ sẽ đặt khoản nợ này lên nhà họ Đỗ và trên người Ngô Minh. Đặc biệt là đối với Vương Lập Đông, em trai của hắn ta là Vương lão tam lại chết trong tay của nhà họ Đỗ và Ngô Minh, vì vậy hắn ta căm hận họ đến cực điểm.