Nghĩ đến Kinh đô, Ngô Minh cảm thấy nó thực sự rất xa với Vũ Thành nơi anh từng sống, một nam một bắc, nhưng làm sao anh đến được đây?
Có thể là lối ra ẩn trên Tháp nguyên khí dẫn đến Kinh đô?
Những điều này Ngô Minh không thể biết được, cũng không tiện suy đoán, nguyên bản Ngô Minh dự định sau khi tiến lên nguyên khí cấp bốn sẽ trở về Ngô Thành, nhưng nơi này cũng cách Ngô Thành hơn 1.000 km, hơn nữa Ngô Minh trước đó đã từ Kiếm Thuẫn Đế Quốc Lâm Kỳ hiểu rõ qua cái gọi là nguyên khí xâm lấn. Theo nguyên khí xâm lấn, một số nguyên khí thế giới sẽ hợp nhất với nhau và môi trường địa lý ban đầu cũng sẽ trải qua những thay đổi lớn. Nó giống như một khinh khí cầu bất ngờ bị nổ tung, khoảng cách ban đầu là hơn 1000 km, giờ ước chừng khoảng cách sẽ còn tăng lên nữa, để quay lại thực sự không phải là một việc dễ dàng.
Hơn nữa Ngô Minh cũng không quá tin tưởng lần đầu tiên mình sử dụng thẻ 'Tiên tri' liền thất bại, nếu đã đem mình truyền tống đến đây khẳng định là có nguyên nhân cụ thể. Nhưng bất kể như thế nào, tạm thời Ngô Minh chỉ có thể sống ở chỗ này, Cốt Long tốc độ phi hành rất nhanh nhưng Ngô Minh không biết phương hướng cụ thể và cũng không có tài liệu tham khảo, muốn quay trở lại Thành phố Sư tử hay Ngô Thành chắc chắn không phải là một nhiệm vụ dễ dàng. Hơn nữa, có thể gặp phải những phiền toái không rõ trên đường đi.
Một giờ sau, Ngô Minh nhìn thấy một thành phố đổ nát.
Có thể thấy từ những tòa nhà còn lại và những biển báo hư hỏng trên đường, đây là thành phố hiện đại nhất vào thời kỳ đầu Kinh đô với ngàn vạn nhân khẩu. Chỉ là vào lúc này, đây là một thành phố do quái vật kiểm soát. Ngô Minh đang ở trên nóc một tòa nhà ở ngoại vi thành phố nhìn đô thị phồn hoa một thời này, trong nội tâm cảm khái không thôi. Kinh đô so với Vũ thành còn muốn lớn hơn rất nhiều, chung quanh có trọng binh canh gác, không nghĩ tới cũng giống như Vũ thành bị luân hãm.
Văn minh nhân loại bất ngờ không đề phòng đối mặt Nguyên khí thế giới xâm lấn quả thực là binh bại như núi đổ. Chỉ có điều Ngô Minh cũng biết Nhân loại sẽ không ngã xuống như vậy, hiện tại Sư thành đã khá có quy mô, và trong tương lai Ngô Thành của mình sẽ ở trên Thành phố Sư tử, đây mới là Nhân loại phục hưng lửa cháy lan ra đồng cỏ tinh hỏa.
Kinh đô đầy những tòa nhà cao tầng. Đặc biệt từ trung tâm thành phố, càng ngày càng dày đặc các tòa nhà, cao ốc. Cầu vượt, tàu điện ngầm, trung tâm mua sắm lớn có đủ mọi thứ, nhưng hiện tại những nơi đó còn nguy hiểm hơn. Giống như bây giờ. Ngô Minh có thể cảm nhận rõ ràng ở khu vực trung tâm của Kinh đô, có vài luồng nguyên khí dao động mạnh mẽ.
Sự hiểu biết của Ngô Minh đối với Nguyên Khí đã đạt đến mức độ không thể tưởng tượng, nếu như đổi lại nguyên Khí cấp bốn khác mà đứng ở vị trí cũ, nhất định sẽ không phát hiện ra điều gì, nhưng Ngô Minh chuyển hóa Hỏa nguyên có thể chế tác ra các loại Thẻ và là một Trận pháp sư, tự nhiên nhận thức của anh ta mạnh hơn nhiều so với những người khác.
Trong số những dao động nguyên khí, một số thậm chí còn khiến Ngô Minh cảm thấy tim đập nhanh.
Không nghi ngờ gì khi nói về mức độ nguy hiểm, Kinh đô so với Vũ thành còn kinh khủng hơn.
Chúc cảm thấy buồn chán nên đã hóa thẻ chui vào Tạp giới nghỉ ngơi, Ngô Minh cũng vui vẻ yên lặng. Đến Kinh đô, anh ta cũng chỉ là tiện đường đến xem, hơn nữa tin tưởng cũng giống như phụ cận xung quanh Vũ thành và Sư thành, ở vùng lân cận của Kinh đô cũng có những căn cứ cỡ lớn của Nhân loại.
Đúng lúc này, một con quái vật giống như một con Dơi khổng lồ xuất hiện sau lưng Ngô Minh. Nó có đôi cánh màng trên chi trước cường tráng, rõ ràng có một năng lực phi hành, có kích thước như một chiếc ô tô và những chiếc răng nanh cực kỳ sắc bén. Từ từ leo lên từ mặt sau của tòa nhà, lặng yên không một tiếng động, trên người phủ đầy lông mịn và một đôi tai nhọn lủng lẳng.
Trên thực tế, Ngô Minh đã nhận thấy điều đó ngay khi con quái vật leo lên đỉnh của tòa nhà.
Nguyên khí cấp bốn không phải chuyện đùa, một yêu quái cấp bậc này, ngay cả Ngô Minh trước khi thăng cấp cũng có thể dễ dàng phát hiện và giết chết, huống chi là bây giờ.
Sau khi đạt tới nguyên khí cấp bốn, khả năng khống chế nguyên khí của Ngô Minh đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh. Trước đây muốn khống chế nguyên khí cũng không phải một chuyện dễ dàng, nhưng hiện tại Ngô Minh thậm chí có thể thu liễm nguyên khí của mình đến mức người bình thường, tất nhiên cũng có thể phóng thích một chút và bắt chước như một Thức Tỉnh giả cấp một.
Trước đó Ngô Minh đã đem khí tức cùng nguyên khí của mình đều che dấu, vì vậy anh ta trông giống như một người bình thường, đó là lý do tại sao anh ta là mục tiêu của con quái vật này.
Trong mắt con quái vật này, Ngô Minh chỉ là một bữa ăn, sau khi con người di tản khỏi thành phố khổng lồ này, nó đã hiếm khi ăn thịt tiên hương mỹ vị của con người, cho dù có cũng là ngẫu nhiên bắt được một ít xui xẻo quỷ, vì vậy khi gặp con mồi nó sẽ không bao giờ buông tha.
Ngay khi con quái vật định lao vào ngay lập tức xé xác con mồi bằng hàm răng và móng vuốt sắc nhọn rồi nuốt chửng, Ngô Minh đã quay đầu lại.
Ngô Minh lúc này mới bộc phát nguyên khí, tuy rằng chỉ là trong chốc lát nhưng vẫn đủ để ngăn cản động tác quái vật.
Chỉ số thông minh của con quái vật này không thấp, tự nhiên nó liền nhận ra người trước mặt không đơn giản, nguyên khí lúc nãy khiến nó cảm thấy sợ hãi.
Nỗi sợ hãi đó xuất phát từ tận đáy lòng, đến từ thiên tính của nó.
Nhân loại trước mặt rất nguy hiểm, đây là suy nghĩ trong lòng của quái vật, lập tức con quái vật này muốn chạy trốn nhưng Ngô Minh không thể để nó chạy thoát, dám đánh chủ ý lên anh ta thì trả giá thật nhiều.
Ngô Minh hiện thực hóa một thanh Hắc Tinh đại kiếm rồi vung tay ra, giống như một đạo ảnh, ngay khi con quái vật quay người đã bị Hắc Tinh đại kiếm cắm vào trực tiếp đóng đinh nó trên mặt đất.
Một kích tất sát.
Đây là sinh vật cấp hai. Mặc dù đã là tồn tại rất cao cấp ở cấp hai, có thể so sánh với sinh vật cấp ba, nhưng trong mắt Ngô Minh đã không còn tạo thành bất cứ uy hiếp gì.
Ngô Minh chưa từng nhìn thấy qua loại sinh vật này, liền tiến lên xem xét, cũng là có chút hiếm lạ. Hiển nhiên bởi vì môi trường địa lý khác nhau, quái vật nam bắc rất khác nhau.
Đưa tay rút Hắc Tinh đại kiếm ra, Ngô Minh cũng không có xử lý cái thi thể này, hiện tại anh ta của cải phong phú thật là có chút chướng mắt tài liệu trên người sinh vật cấp hai này.
Lúc này, lỗ tai của Ngô Minh vừa động, lại nghe thấy một âm thanh nhỏ, lúc định cất kiếm liền nhảy vài cái lên tầng cao nhất của tòa nhà, sau đó lại tới một tòa nhà khác thăm dò nhìn xuống dưới, liền chứng kiến hai người khom người nhẹ nhàng tiến về phía trước trong con hẻm giữa các tòa nhà, thỉnh thoảng họ sẽ nấp sau một số chướng ngại vật để tránh những con quái vật lang thang cách đó không xa.
Có thể thấy mục tiêu của hai người phía trước là một cửa hàng bách hóa, hai người phối hợp ăn ý, động tác rất nhanh chóng, rất nhanh liền tiến vào bên trong.
Ngô Minh cũng có chút hưng phấn khi thấy có người, anh ta đang tìm những căn cứ đông đúc xung quanh Kinh đô để hỏi thăm tin tức, tự nhiên là cần người quen thuộc nơi này. Hai người này có thể lẻn vào thành phố nguy cơ tứ phía cho thấy họ cũng có chút tài năng. Ngô Minh đã sớm nhìn ra, một trong số đó là nguyên khí cấp một và một là nguyên khí cấp hai, rõ ràng cho thấy có kinh nghiệm thường xuyên lăn lộn trong nguy hiểm, lịch lãm rèn luyện xuất một thân bản lĩnh, nếu không sẽ không dám lẻn vào đây.
Sau khi cả hai bước vào cửa hàng bách hóa, họ dùng ba lô mang theo để thu thập tất cả những thứ hữu ích, chẳng hạn như chai nước, một số dụng cụ, đồng hồ và thậm chí cả mỹ phẩm, đương nhiên nếu có đồ hộp thực phẩm vậy càng là trọng điểm chú ý. Mặc dù cửa hàng bách hóa này dường như đã bị lục soát một lần vào thời điểm xảy ra thảm họa, nhưng vẫn còn sót lại một thứ gì đó. Ngô Minh trầm mặc, lặng yên không một tiếng động mà nhìn hai người này.
Trông họ còn trẻ, đều ở độ tuổi đôi mươi, mặc quần áo bình thường, mặc da quái vật khâu vá mà thành quần áo, loại quần áo này đặc điểm là giữ ấm, hơn nữa có thể hòa nhập với môi trường xung quanh để dễ ngụy trang.
Tựa hồ là phát hiện không ít thứ tốt nên hai người này lộ ra thập phần hưng phấn, căn bản không có phát hiện Ngô Minh, cũng không có phát hiện một ít Tri Chu màu đen đang từ từ tiến đến bọn họ trên đỉnh cửa hàng bách hóa.
"Tây ca, lần này thu hoạch rất tốt, đủ để chúng ta đổi lấy rất nhiều thứ tốt!”
Một trong hai người cầm mấy chai dầu gội đầu đóng gói kỹ càng, rất vui vẻ nói, tuy rằng loại vật này tại căn cứ Nhân loại có những thứ khác thay thế, nhưng những người nghèo khổ như bọn họ giãy dụa tại tầng dưới chót cũng không dùng được, ngược lại những sản phẩm dùng trong thế giới cũ của loài người đã trở thành hàng xa xỉ ở căn cứ của họ, bọn họ lấy về có thể đổi lấy nhiều thứ thiết thực khác nhau, tỷ như các loại Thẻ.
"Được rồi, tiếp tục tìm kiếm đồ đạc, cất đi những thứ có giá trị, giấu những thứ tạm thời không thể mang, đợi đến lần sau chúng ta sẽ lấy chúng, sau năm phút chúng ta liền rời đi !"
Người được gọi là Tây ca hiển nhiên cũng rất cao hứng, đưa tay xoa xoa, nhưng hắn cũng biết nơi này không thể ở lâu, nếu không có thể xảy ra phiền toái.
Chỉ là họ không biết rằng phiền toái đã đến.