Tận thế tân thế giới

Chương 277: Tầng 100




Chẳng trách Phân Ny lại động can qua lớn như vậy tới tìm mình phiền toái, ngay cả cao thủ nguyên khí cấp năm cũng tìm tới. Ngô Minh mặc dù không biết nguyên khí cấp năm tiến vào Nguyên khí bí cảnh cấp thấp này như thế nào, nhưng khẳng định cũng bỏ ra một cái giá lớn, nếu như có một danh ngạch có thể tiến vào Nguyên Khí Thánh Đường, thì mọi chuyện đều có thể giải thích được.

"Muốn cướp đi A mỗ, tám đời cũng không nghĩ tới!”

Ngô Minh hừ lạnh một tiếng, anh ta với đối phương vốn đã có một mối thù hận không thể hóa giải, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ thu hồi, nhưng hiện tại, anh ta phải tăng thực lực của mình lên.

Ngày hôm sau, Ngô Minh đã ở cùng đám người Lâm Kỳ, vì tính cách giống nhau nên họ đã trở thành bạn tốt của nhau. Ban đầu, đám người Lâm Kỳ có sáu người, nhưng sau một ngày khi họ lên đến tầng 85, chỉ có Lâm Kỳ và một người khác có thể theo kịp, những người còn lại không thể chịu được áp lực ngày càng tăng và đã bị đẩy ra.

Ở tầng 85, người đi cùng Lâm Kỳ theo không kịp nên không thể tiếp tục, kế tiếp chỉ còn lại Lâm Kỳ.

Thành thật mà nói, thực lực của Lâm Kỳ không hề yếu, hơn nữa anh ta còn là một thiên tài trong Kiếm Thuẫn Đế quốc, đây là lần thứ hai anh ta lên tháp, và mục tiêu của anh ta là lên đến tầng 90.

Có thể nói đây đã là một kết quả khá tốt, nhưng so với Ngô Minh thì còn kém xa, chưa kể Ngô Minh, thậm chí so với nguyên tố Chúc và A mỗ cũng không thể so sánh được.

Giờ phút này, bọn họ đã đạt tới tầng 89, đám người Ngô Minh vẫn rất thoải mái, còn Lâm Kỳ thì gần như đã đạt tới cực hạn.

Sau khi lên đến tầng 90, Lâm Kỳ thực sự không thể đi lên nữa, sức ép nguyên khí đáng sợ ở đây khiến anh ta thậm chí khó nói chuyện và cử động. Ngô Minh nhìn thấy liền biết Lâm Kỳ đã chấm dứt, nhưng Ngô Minh vẫn có thể tiếp tục đi lên vì vậy anh ta tạm biệt Lâm Kỳ và đưa A mỗ và Chúc lên tầng 91.

Nhìn động tác thoải mái cùng bóng lưng của Ngô Minh, Lâm Kỳ từ đáy lòng vô cùng ngưỡng mộ, thầm nói đây mới là thiên tài thực lực cường đại, anh ta biết Ngô Minh là lần đầu tiên leo tháp, còn anh ta chỉ có thể leo đến tầng thứ 90. Loại thiên tài này ngay cả ở Kiếm Thuẫn Đế Quốc bọn họ trong mấy ngàn vạn dân cư đều không có một người nào.

“Thành tựu sau này của Ngô Dũng sĩ là vô hạn!”

Lâm Kỳ lẩm bẩm một câu nhưng trong lòng rất vui mừng, anh ta và Ngô Minh đã là bằng hữu, nói không chừng sẽ cùng Kiếm Thuẫn Đế Quốc kết được một thiện duyên.

Sau khi nghỉ ngơi một lát, Lâm Kỳ định thử lên tầng 91, nếu không được thì quên đi.

Kết quả là vừa mới bước đầu tiên, anh ta không thể chống lại áp lực kinh khủng bao trùm, bị lực đẩy mạnh mẽ đánh bay ra khỏi Tháp nguyên khí, ngay sau đó anh ta xuất hiện dưới Tháp nguyên khí như những người khác leo lên tháp thất bại ở lối vào.

“Nhìn xem, lại một người trèo lên tháp thất bại !"

"Bình thường, muốn tấn chức nguyên khí cấp bốn nào dễ dàng như vậy, có người vài năm đều không thể tấn cấp, thậm chí có người cả đời đều không có cơ hội tiến vào Nguyên khí bí cảnh, so với những người đó chúng ta đã rất may mắn. "

"Nhưng người này dường như cũng đến từ Kiếm Thuẫn Đế quốc, đây là một thế lực lớn a!"

Người chung quanh chứng kiến Lâm Kỳ thì xuất hiện nhỏ giọng thảo luận, mà An Đức Lạc Vương thủ tại chỗ này từ lúc Lâm Kỳ xuất hiện thì mở to mắt nhìn nhìn, bất quá chứng kiến không phải người hắn muốn tìm liền một lần nữa nhắm mắt lại chờ đợi.

Đương nhiên Lâm Kỳ cũng nhìn thấy An Đức Lạc Vương, đương nhiên cũng biết An Đức Lạc Vương là ai, hắn là một trong Tứ đại U Linh Vương U Linh Thánh Địa Hi Mễ An, tuy chỉ là kẻ dưới cùng nhưng cũng là cao thủ nguyên khí cấp năm, thậm chí trong Á Luân Tác Lạc cũng là một cường giả nổi tiếng.

Hơn nữa, Lâm Kỳ nhớ trước đây Ngô Minh đã hỏi về U Linh Thánh Địa nhiều lần, mà An Đức Lạc Vương này lại có mặt ở đây vào một thời điểm không thích hợp, Lâm Kỳ cảm thấy giữa hai người rất có thể có quan hệ.

Những người bạn đồng hành không leo lên được tháp trước đó lúc này cũng hội tụ lại. Mọi người ở đây đã sớm biết An Đức Lạc Vương đã truy sát một người nên những người bỏ cuộc trước đó đã nghe tin và nói lại cho Lâm Kỳ, người sau nghe xong thì biết suy đoán lúc trước của mình đã đúng.

"An Đức Lạc Vương nhất định là đang đợi Ngô Dũng sĩ đi ra, cái này làm sao bây giờ?"

Một người đến từ Kiếm Thuẫn Đế Quốc nhỏ giọng nói.

"Hắn chờ ở chỗ này chính là muốn đợi Ngô Dũng sĩ trèo lên tháp thất bại, Bất quá ta cảm thấy hắn rất có thể sẽ uổng phí khí lực, thời điểm Ngô Dũng sĩ trèo lên tầng 91 đều không tốn sức chút nào. Ta xem anh ta khẳng định có thể trực tiếp lên tới tầng 100, đến lúc đó tấn chức nguyên khí cấp bốn sẽ theo một cửa ra khác ly khai, sẽ không bị truyền tống đến nơi đây!"

Lâm Kỳ ngẫm nghĩ sau đó thập phần chắc chắc nói, còn chỗ nào khiến anh ta tin tưởng hoàn toàn là trực giác. Tuy chỉ tiếp xúc cùng Ngô Minh thời gian không dài, nhưng Lâm Kỳ biết rõ Ngô Minh tất nhiên không phải người bình thường. Nếu như đối phương là người đến từ đệ tứ Nguyên khí thế giới thì không sao, nhưng vấn đề là đối phương là đến từ đệ ngũ Nguyên khí thế giới vừa mới bị nguyên khí xâm lấn. Đệ ngũ nguyên khí thế giới đến bây giờ mới bị nguyên khí xâm lấn cũng không quá thời gian một năm, mới có thời gian một năm vậy mà có thể đi vào Nguyên khí bí cảnh hơn nữa có thể leo lên tầng 90 trở lên, đây cũng không phải là cái từ thiên tài có khả năng hình dung rồi.

Những thiên tài từ đệ tứ Nguyên khí thế giới Á Luân Tác Lạc hay thậm chí là Nguyên Khí Thánh Đường cao hơn, cái nào không phải có nội tình phong phú. Những người từ Nguyên khí thế giới mới phát có thể làm được điều này thì họ chắc chắn là thiên tài trong số các thiên tài. Một khi đợi anh ta trưởng thành, coi như là U Linh Thánh Địa đến lúc đó cũng muốn không may.

Đúng lúc này, Ngô Minh đã đặt chân lên tầng 95, vừa tới đây Ngô Minh đã không thấy ai nữa, có thể leo lên tầng chín mươi lăm tuyệt đối là phượng mao lân giác, bởi vì điều này có nghĩa là lần sau hoặc lần sau nữa nhất định sẽ đạt được tầng 100.

Ở tầng thứ chín mươi lăm, áp lực mà Ngô Minh cảm thấy cũng khiến anh ta cảm thấy rất khó khăn.

"Lão đại, ta không kiên trì nổi nữa, áp lực này quá mạnh!"

Lúc này Chúc khó khăn nói, sau đó liền tự động hóa thẻ chui vào Tạp giới của Ngô Minh.

Ngô Minh không nói gì, Chúc có thể đi theo trên mình đến nơi đây đã là không dễ dàng. Ngược lại là A Mỗ một bên tựa hồ so mình vẫn còn nhẹ nhàng.

“A mỗ, ngươi không sao chứ?” Ngô Minh ngập ngừng hỏi.

A mỗ cực kỳ thông minh, lập tức a mỗ…a mỗ một tiếng, ý tứ quá rõ ràng là nó còn đủ sức.

Ngô Minh lúc này cũng hít sâu một hơi, uống một ngụm huyết thanh tiếp tục tiến lên tầng 96, hiện tại Ngô Minh đã tiến vào Tháp nguyên khí được mấy ngày, vết thương cũng đã lành, hơn nữa không ngừng trèo lên tháp để cho anh ta như là trải qua thiên chuy bách luyện.thực lực đã lên một cấp độ mới, nguyên khí trong cơ thể lúc này đã đột phá đến 172 đơn vị.

Ngô Minh dám đánh cuộc cho dù lôi ra một nguyên khí cấp bốn thì nguyên khí trong cơ thể bọn họ nhất định sẽ không nhiều như vậy, hơn nữa đây cũng không phải là cực hạn của anh ta, lúc này mới là tầng 95, khoảng cách 100 tầng còn có năm tầng.

Mỗi một bước như thể có một lực đẩy, Ngô Minh chỉ cần có chút chùng xuống anh ta sẽ bị một lực lượng cường đại ép ra, may mà Ngô Minh có đủ Huyết thanh, nước suối kỳ lạ và Băng tinh trên người, nguyên khí không đủ thì bổ sung ngay, loại tiêu hao xa xỉ này không phải ai cũng có được.

Lên đến tầng 96, Ngô Minh nghỉ ngơi một lát, đồng thời bố trí tạm thời một Trận pháp Phòng ngự giúp chống lại sức ép đáng sợ của nguyên khí.

Không thể không nói. Ngay cả một Trận pháp Phòng thủ cấp hai cũng sẽ không kiên trì được bao lâu và để giữ nguyên vẹn Trận pháp Phòng thủ cũng cần kích hoạt một số lượng lớn Thẻ nguyên khí.

Chỉ là Ngô Minh trong tay có rất nhiều Thẻ nguyên khí, còn có thể tiêu hao được.

Sau khi nghỉ ngơi một giờ và đã quen với áp lực, Ngô Minh tiếp tục leo lên tháp.

Tầng 97... tầng 98... tầng 99.

Khi lên đến tầng 99, áp lực đã lên đến mức không thể tưởng tượng nổi, Ngô Minh cảm thấy da mình rướm máu, xương cốt bị ép rung động. Ngay cả A mỗ cũng chỉ có thể nằm ngửa được Ngô Minh đặt lên vai anh ta, nhưng nó vẫn như cũ không trở lại, hiển nhiên cũng là đang kiên trì.

“Áp lực thật cường đại!”

Ngô Minh trừng mắt, áp lực quá mạnh khiến Ngô Minh không thể ở lại được nữa, tựa hồ giây tiếp theo anh ta liền sẽ bị đẩy ra ngoài.

Vừa nghĩ tới khả năng leo lên tháp thất bại, Ngô Minh liền biết mình phải nghiến răng kiên trì.