“Dị tộc, Lục Phát này hóa ra là gián điệp của dị tộc?”
"Không thể tưởng được, Sư thành vậy mà có địch nhân lẫn vào!"
Nhiều người trong Cảnh vệ đội tỏ ra cừu hận những dị tộc này, vô luận là ai cũng là cực kỳ thống hận, đây là mâu thuẫn giữa các chủng tộc, lập tức đối với Ngô Minh bội phục vô cùng, nếu không có Ngô Minh thì không thể phát hiện được một dị tộc nguy hiểm như vậy.
"Hiện tại, ta cũng lười cùng những nhân loại đê tiện các ngươi dài dòng nữa. Nếu các ngươi nghĩ có thể bắt được ta, các ngươi sai lầm to rồi. Nếu ta không có át chủ bài thì sao dám trà trộn vào Thành phố Sư tử của ngươi!”
Biết rõ mình tuyệt đối không thể là đối thủ của rất nhiều người, Lục Phát lấy ra một tấm thẻ sau đó căm hận liếc nhìn Ngô Minh, trực tiếp kích hoạt nó.
Nhưng Ngô Minh không ngăn cản, chỉ cười lạnh nhìn đối phương, điều này khiến mi mắt Lục Phát đột nhiên nhảy dựng lên.
Khoảnh khắc tiếp theo, 'Thẻ thoát hiểm' của hắn ta biến thành một luồng ánh sáng quấn lấy hắn rồi bay lên nhanh chóng, nhưng mới bay được hơn mười mét, nó dường như đã va vào một nơi nào đó bùng lên một đốm lửa, sau đó Lục Phát bị đâm cho choáng váng lăn ra đất, trong nội tâm toàn bộ đã minh bạch.
Tại sao thi thể của Phùng uỷ viên lại biến mất, tại sao Ngự thú giả lại không ám sát được anh ta? Thì ra cái gã nhân loại này không chỉ có Cốt Long, lại còn là một Trận pháp sư, coi như là tại đệ tứ Nguyên khí thế giới cũng là cực kỳ thưa thớt. Thứ vừa mới ngăn hắn chạy trốn chính là Trận pháp Vây khốn, hơn nữa ít nhất đạt đến trình độ cấp một.
Trận pháp sư cấp một, chỉ cần nghĩ đến điều đó cũng thật không thể tin được, ngay cả trong đại bản doanh Thú nhân tại đệ tứ Nguyên khí thế giới 'Á Luân Tác Lạc', hầu như không có tài năng nào như vậy.
Làm thế nào mà một nhân loại đê tiện lại có thể hiểu được trận pháp và trở thành một Trận pháp sư?
Lục Phát không thể tin được, ngay sau đó hắn định vẫy quyền trượng trong tay, sẵn sàng chiến đấu ngoan cường, nhưng chưa kịp ngẩng đầu lên thì một tia hàn quang lóe lên, đầu hắn đã bay ra ngoài.
“Chết rồi, tên gián điệp dị tộc đó đã bị đại anh hùng Ngô Minh giết chết, Ngô Minh muôn năm, nhân loại muôn năm!”
Một cảnh vệ nhìn thấy đầu Thú nhân đang rơi xuống, nắm lấy nó và hét lớn.
Chẳng bao lâu, số lượng người hưởng ứng ngày càng đông, và cuối cùng chỉ có hai âm thanh được nghe thấy.
Ngô Minh muôn năm, nhân loại muôn năm!
Thời điểm này. Ngô Minh đại diện cho nhân loại. Ngô Minh nhìn Cảnh vệ cầm đầu Lục Phát hét lên âm thầm gật đầu, đối phương là do Độc nhãn lão ngũ đã sớm bố trí vào Cảnh vệ đội từ lâu, lần này nhấc lên công dụng lớn, cái loại này tranh công thì Ngô Minh không thể nói, cho dù nói cũng là mèo khen mèo dài đuôi, nhưng người khác nói liền không thành vấn đề.
Vụ việc này khiến danh tiếng của Ngô Minh trong lúc nhất thời đạt tới đỉnh cao. Đặc biệt là sau đó, phát hiện thi thể của Phùng uỷ viên trong căn phòng của dị tộc đó, hình như là bị dị tộc đó giết chết. Điều này khiến Thành Phố Sư Tử trên dưới cùng chung kẻ địch, đối phương thế nhưng giết chết một uỷ viên Sư Thành, quả thực chính là một lời tuyên chiến trần trụi.
Người dân ở Thành phố Sư tử không thể đồng ý với khiêu khích của dị tộc, và sự việc này đã sớm gây ra một vụ náo động. Ngày thứ hai, Ủy ban thành phố Sư tử đã họp khẩn để bàn cách giải quyết. Tại cuộc họp, Tần Lực Đông, một trong những thành viên của ủy ban đã đề xuất ngay lập tức về việc tuyển chọn Ngô Minh làm thành viên ủy ban mới, đã được nhất trí thông qua mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.
Ngô Minh cường đại ai cũng biết. Ngày hôm qua, vụ giết gián điệp dị tộc của Ngô Minh được quay lại đã lan truyền khắp Thành phố Sư Tử, nếu họ không đồng ý thì có thể dẫn đến binh biến, hơn nữa việc bổ nhiệm Ngô Minh làm thành viên ủy ban sẽ không ảnh hưởng gì đến họ cả, tự nhiên là không có người cự tuyệt.
Kể từ đó, Ngô Minh thuận lợi tiến nhập hạch tâm quyền lợi Sư thành.
Sau cuộc họp, Tần Lực Đông cũng cảm thấy nhẹ nhõm, nói với Ngô Minh: “Ngô lão đệ, ngươi lợi hại a, đêm qua thoáng một phát như vậy lại làm cho tất cả mọi người đều ngậm miệng lại, cho nên hôm nay không ai dám ngăn cản ngươi trở thành ủy viên, mọi việc diễn ra tốt đẹp nằm ngoài sức tưởng tượng của ta.”
Chuyện ngày hôm qua, người khác có lẽ nhìn không ra, nhưng Tần Lực Đông đa mưu túc trí biết trong đó nhất định phải có thủ đoạn, dù sao lão ta cũng được Ngô Minh đặc biệt gọi đến. Chỉ là những lời thừa nên Tần Lực Đông sẽ không hỏi thêm, lão ta biết Ngô Minh từ hôm nay đã ngang hàng với mình, thậm chí không bao lâu nữa sẽ phải nghe lời đối phương. Chẳng qua Tần Lực Đông cũng không cảm thấy gì, so với những thành viên khác trong ủy ban thì lão ta cùng Ngô Minh quan hệ tốt hơn, đó là một lợi thế.
Ngô Minh đương nhiên sẽ không nói với đối phương ngày hôm qua hoàn toàn là một vở kịch do anh ta đạo diễn. Chỉ tiếc ngoại trừ mình bên ngoài thì những người khác là bị mình làm cho mơ mơ màng màng, Tần Lực Đông tuy cảm thấy cổ quái, nhưng lão ta rất thông minh đã không hỏi kỹ.
Đúng như Tần Lực Đông đã nói, cũng do sự kiện này nên Ngô Minh muốn trở thành uỷ viên liền không có bất luận cái gì ngăn trở. Trên thực tế, anh ta có thể thần không biết quỷ không hay giết Lục Phát, chỉ có điều như vậy không có bất kỳ chỗ tốt nào, nó còn kém hiệu quả hơn nhiều so với việc này.
Tiếp theo, Ngô Minh được phân đến một biệt thự ở trung tâm Thành phố Sư Tử, đồng thời được quyền lợi to lớn, Ngô Minh cũng lập tức phát lệnh đầu tiên sau khi trở thành ủy viên.
Đó là, Thành phố Sư tử hoàn toàn ủng hộ sự phát triển của Lâu đài Á Kỳ, thiết lập một tuyến phòng thủ của con người ở phía bắc Nghiêu hà để chống lại lũ Thú nhân phương bắc, và chỉ định Độc nhãn lão ngũ và Lý Hạ làm phó và thư ký của mình, toàn quyền áp dụng quyền lợi của mình, thời điểm mình vắng mặt thì hai người họ là thành viên ủy ban quyền lực.
Hơn nữa Ngô Minh tin tưởng với nguồn tài nguyên mà mình để lại, sẽ không khó để Lâu đài Á Kỳ có thể vượt qua Thành phố Sư tử trong tương lai.
Mọi việc diễn ra suôn sẻ từng chút một. Do Ngô Minh là một thành viên mới của ủy ban nên Lâu đài Á Kỳ phát triển rất nhanh. Lý Hạ đã thảo luận với Độc nhãn lão ngũ và quyết định đổi tên Lâu đài Á Kỳ, trực tiếp gọi là 'Ngô Thành'.
Có nghĩa rằng đây là lâu đài của Ngô Minh.
Một tháng sau, Ngô Thành đã bắt đầu cho thấy quy mô của nó. Với Ngô Thành làm trung tâm, nhiều căn cứ đã được hình thành dưới chân núi và xung quanh nó. Ngày càng có nhiều người đãi vàng ở đây, Ngô Minh đã sớm phát hiện ra ở vùng núi xung quanh Ngô Thành có một loại 'quặng Nguyên tinh' vô giá và là nguyên liệu rất quý. Lần này, nhiều Thức Tỉnh giả hơn đến Ngô Thành để định cư và phát triển.
Ngoài ra, Ngô Minh cũng bố trí một Trận pháp tấn công lớn xung quanh Ngô Thành, thậm chí còn để lại một số thẻ 'Kiếm kỹ' của riêng mình, miễn là không có bảy hoặc tám nguyên khí cấp bốn dẫn đầu một số lượng lớn sinh vật cấp ba tấn công, Ngô Thành có thể nói là bất khả xâm phạm.
Trong khoảng thời gian này, Ngô Minh không ngừng chế tác và bố trí các trận pháp, không ngờ một đêm nọ anh ta đột nhiên có linh cảm, hiểu sâu hơn về các thẻ trận, trận pháp, hoàn toàn bằng vào cảm giác vung ra đi một số thẻ trận, hóa ra nó là một Trận pháp Phòng thủ cấp hai.
Là một Trận pháp sư, Ngô Minh rất rõ ràng cấp độ của trận pháp hoàn toàn được quyết định bởi cường độ nguyên khí của trận pháp.
Trận pháp sư và đẳng cấp nguyên khí khác nhau. Đẳng cấp nguyên khí yêu cầu một phương pháp đặc biệt để tấn cấp. Trong khi Trận pháp sư cần lĩnh ngộ và thẻ 'Lĩnh ngộ', nó là một loại đạo cụ để Trận pháp sư thăng tiến, cũng giống như sư phụ tiến cử môn tu hành cá nhân, muốn trở thành Trận pháp sư thì cần phải có loại hướng dẫn này, nhưng mà sau này tấn cấp cũng không phải như thế.
Ít nhất trong tình huống của Ngô Minh bây giờ, có thể nói rằng anh ta lẽ ra phải trở thành một Trận pháp sư cấp hai, nhưng anh ta lại không sử dụng thẻ 'Lĩnh ngộ' cấp hai.
Ngô Minh không rõ có phải như vậy hay không, nhưng việc bố trí trận pháp cấp hai là một sự thật không thể chối cãi.
Đột nhiên, Ngô Minh nghĩ đến giọt Hoàng kim huyết mà mình nuốt phải, thầm nói có lẽ có liên quan gì đến chuyện này. Từ đó về sau, Ngô Minh cảm giác mình vô luận là đối với lý giải nguyên khí hay tìm hiểu thẻ 'Lĩnh ngộ' đều mạnh hơn rất nhiều so với trước kia.
Nhưng mặc kệ như thế nào, có thể trở thành Trận pháp sư cấp hai đều là chuyện tốt.
Vì vậy, Ngô Minh ngay lập tức bố trí lại các trận pháp xung quanh Ngô Thành, nâng cấp tất cả các trận pháp cấp một lên cấp hai. Cứ như vậy, ngay cả khi mình rời đi, có cường địch xâm lấn cũng đủ để ngăn cản.
Đứng ở trên đài cao Ngô thành, nhìn những chiếc lều đơn sơ đang nhiều dần xung quanh. Xe cộ, thậm chí một số đội lớn và Thương hội ở Thành phố Sư tử đang xây nhà bằng gạch xi măng. Cảm giác thành tựu này khiến Ngô Minh cảm thấy rất sảng khoái.
Kiếp trước, Ngô Minh không dám nghĩ tới loại thành tựu này, nhưng kiếp này, Ngô Minh đã làm được.
Ngô Minh cũng rất lo lắng về những gì nhà tiên tri Thú nhân Lục Phát đã nói. Nếu kết giới nguyên khí biến mất, e rằng sẽ có nhiều địch nhân cường đại hơn xuất hiện.
Ngô Thành này đã là căn cứ của Ngô Minh và là nhà của anh ta, đương nhiên nó phải được quản lý và bảo vệ tốt.
Lúc này trong sảnh chính của thành phố, hai bên bàn dài đều là thân tín của Ngô Minh, Lý Hạ, Lưu Bân, Độc nhãn lão ngũ, Duẫn Vân Phi, Thẩm Giai Nghi, Lôi tiên sinh và Lỗ đại sư đều ở đây, còn có Chúc, An Ny, Đỗ Mai, Tam béo bọn họ, thậm chí cả Đơn Hồng, Tô My, Nhạc Thần cùng Tiểu Trùng cũng ở đó. Hiện tại rất nhiều Thức Tỉnh giả đang sống trong các khu dân cư mới xây dựng xung quanh Ngô Thành, chỉ trong hơn một tháng, dân số của Ngô Thành, bao gồm cả khu vực xung quanh đã vượt quá 60.000 người, và con số này vẫn đang tiếp tục tăng lên.
Tất cả đều đến từ Thành phố Sư tử để 'đi tìm vàng', hiện tại ở Thành phố Sư tử, đến Ngô Thành là một điều rất thời thượng.
Ngô Minh cũng biết mình nên đến Nguyên khí bí cảnh để nâng cao thực lực. Nếu kết giới nguyên khí thực sự giải phong, thực lực hiện tại không thể bảo vệ an toàn cho Ngô Thành, đến lúc đó tình huống sợ là sẽ phải so với thời điểm thảm họa phát sinh còn nghiêm trọng hơn.
Tất nhiên, tin tức Ngô Minh rời khỏi chỉ giới hạn cho những người có mặt. Bây giờ Ngô Minh là một anh hùng của thành phố Sư tử, người sáng lập Ngô Thành, thành phố nhân loại mới nổi, tự nhiên chú ý rất nhiều, nếu tin tức Ngô Minh rời khỏi lan truyền, có thể sẽ có nhiễu loạn.
Lần này ngay cả Lý Hạ cũng không khuyên can được Ngô Minh, tuy rằng muốn đi theo Ngô Minh nhưng chỉ có một thẻ 'Truyền tống'. Có lẽ vì sắp xa cách nên mấy ngày trước Lý Hạ đã nói cho Ngô Minh nghe những gì nàng giấu kín trong lòng, xem như thổ lộ, đêm đó nàng đã ngủ với Ngô Minh.
Ngày đó hai người điên cuồng cả đêm, giống như dã thú chỉ do bản năng điều khiển, kết quả vẫn là Lý Hà bại lui, tuy rằng nàng là Thức Tỉnh giả cấp ba như Ngô Minh, thể chất so với người bình thường mạnh hơn nhiều, nhưng vẫn như cũ bị Ngô Minh làm cho ngủ cả buổi sáng mới hồi phục.
Nhưng dù vậy, mấy ngày nay Lý Hạ đều ở bên cạnh Ngô Minh, bởi vì Ngô Minh lập tức liền phải ly khai, tuy nói có lẽ rất nhanh sẽ có thể trở về nhưng nàng vẫn yêu cầu hết mức có thể, rồi lại yêu cầu.
Sau khi giao hết mọi thứ cho Độc nhãn lão ngũ và Lý Hạ, Ngô Minh đứng dậy nhìn mọi người nói: "Lần này ta đi Nguyên khí bí cảnh tấn cấp, tại đây xin nhờ các vị, "
“Đừng lo, cứ giao cho chúng ta ở đây!”
Lưu Bân tiến lên vỗ vỗ Ngô Minh vai, nhìn ánh mắt của những người anh em bằng hữu khác, lại nhìn ánh mắt lưu luyến không rời của Lý Hạ, Ngô Minh rốt cuộc hạ quyết tâm, đứng dậy và lấy ra Thẻ 'Truyền tống' để kích hoạt.
o0o
P/s: Vậy là đã kết thúc quyển hai, những vất vả cố gắng của anh chàng Ngô Minh cuối cùng đã đạt được thành công nho nhỏ. Tìm được ngươi yêu và bằng hữu của mình, có được lãnh địa nho nhỏ của riêng mình. Tiếp theo, từng bước chân trưởng thành của anh chàng Ngô Minh này diễn ra như thế nào, thật đáng mong đợi. Xin mời các bạn cùng theo dõi trong quyển 3: Con Đường Trỗi Dậy
Tuy rằng mình edit đã tiến bộ nhưng vẫn còn nhiều thiếu sót, mong các bạn đọc có thể đưa ra góp ý cho mình tiến bộ hơn. Nếu có thể được xin các bạn ủng hộ kim phiếu để bộ truyện được nhiều người biết đến hơn. Xin chân thành cảm ơn tất cả các bạn đọc đã cùng đồng hành với mình.