Ngô Minh nhìn quanh, thấy ngoài sinh vật cấp ba còn có rất nhiều sinh vật cấp 2, trong lòng đột nhiên có dự cảm xấu, đây hoàn toàn là giác quan thứ sáu, mà Ngô Minh tin tưởng đối với giác quan thứ sáu của mình.
“Không tốt!”
Ngô Minh suy nghĩ, đây có thể là chiến thuật của đối phương, bởi vì Ngô Minh đột nhiên nghĩ đến chơi cờ.
Hiện tại địch nhân đang bày bố cục, nếu chỉ có những sinh vật này thì cho dù mình không địch lại, nhưng lợi dụng Cốt Long cùng Trận pháp cũng chưa chắc đánh không lại, nhưng địch nhân không nhất định chỉ có loại năng lực tập kết quái vật này.
Ngô Minh nghĩ đến những Thẻ phép khác.
Ví dụ như 'Thị Huyết' và 'Cuồng Nộ', có thể tăng tốc độ và khả năng tấn công của các sinh vật, nếu đối thủ đột nhiên ban phước những trạng thái này rồi để lũ quái vật tràn vào thì ai thắng ai thua thì chưa biết được.
Ngô Minh lập tức ra tay, lập tức ném ra một ít Thẻ trận rồi nhanh chóng sắp xếp một Trận pháp Ẩn nấp, ngay sau đó Ngô Minh đã biến mất trong không trung.
Đây là Ngô Minh đang muốn dụ địch nhân động thủ, cho dù là ai đi chăng nữa thì đối phương cũng phải quan sát trong bóng tối, khi chứng kiến mình biến mất nhất định sẽ rất lo lắng, điều này sẽ phá vỡ kế hoạch của đối phương và sẽ tấn công trước. Ngô Minh ở trong bóng tối có thể bố trí nhiều Trận pháp Ẩn nấp cùng lúc, lại lợi dụng Truy Phong để di chuyển thật nhanh, ngay khi kẻ địch xuất hiện thì anh ta sẽ lập tức phát động lôi đình tiến công.
Quả nhiên, ngay sau khi Ngô Minh bố trí Trận pháp Ẩn nấp biến mất, đám quái vật xung quanh lập tức gầm lên một tiếng, ánh mắt tất cả đều toát ra xích mang, bên ngoài thân chung quanh toát ra một tia nguyên khí màu đỏ, hẳn là được gia trì hai chủng tăng cường pháp thuật.
Khoảnh khắc tiếp theo, những con quái vật này lao về phía nơi Ngô Minh đã biến mất.
Ngô Minh tốc độ cực nhanh, ném tới mấy chục mét trước mặt tám Thẻ trận lập một Trận pháp Ẩn nấp, đồng thời Ngô Minh thi triển Truy Phong giống như ảo ảnh di chuyển ra ngoài
Sau hai ba lần như vậy, Ngô Minh đã tới nơi cách đó hơn hai trăm mét, một khi những con quái vật đó lao vào Trận pháp Công kích sẽ bị kiếm khí khủng bố cắt thành mảnh nhỏ. Nhưng một lúc sau, những con thú đó ngừng tấn công và lao về phía Ngô Minh đang ẩn nấp.
“Đúng rồi, trên người ta còn có tác dụng của thẻ 'Truy Tung', thế nhưng ta lại quên mất!”
Ngô Minh phản ứng ngay lập tức, đồng thời uống vài ngụm Huyết thanh để khôi phục nguyên khí.
Địch nhân giảo hoạt ra ngoài Ngô Minh đoán trước, đến nay vẫn chưa lộ diện chỉ dùng một số khả năng đặc biệt để xua một số lượng lớn quái vật hoang dã tấn công mình. Đúng như Ngô Minh dự đoán, đối thủ thực sự có phép thuật tăng phúc, vừa rồi nhờ chuyển nhanh, cho dù có Trận pháp Công kích phía trước cũng không trụ được bao lâu trước đám dã thú đang trong tình trạng khát máu.
Địch nhân không có hiện thân nên Ngô Minh vẫn chưa muốn triệu hồi con Cốt Long, trong trường hợp đó sẽ rất rắc rối. Tất nhiên, Ngô Minh có thể cưỡi con Cốt Long bỏ đi, nhưng Ngô Minh vẫn muốn biết rõ ràng đến tột cùng là ai muốn đối phó mình.
Sau khi suy nghĩ, Ngô Minh bắt đầu xem xét hoàn cảnh bốn phía. Nếu đối phương muốn điều khiển nhiều mãnh thú như vậy công kích mình, hắn nhất định phải ở gần đây, chỉ cần tìm được khu vực có thể ẩn nấp là được rồi.
Ngô Minh đã bí mật triệu hồi A mỗ và cho gia hỏa bay lên để kiểm tra những địa điểm bị nghi ngờ nhất. Đồng thời, Ngô Minh đơn giản không chạy trốn mà bố trí một Trận pháp Phòng thủ đơn giản để cho những con quái vật đó tấn công.
Chỉ cần A mỗ phát hiện ra kẻ thù, Ngô Minh sẽ lập tức ra một kích lôi đình.
Tốc độ A mỗ rất nhanh, nhanh chóng tuần tra một vài địa điểm dễ ẩn nấp, nhanh chóng tìm ra mấy Thức Tỉnh giả đó, nhưng không phát hiện người khả nghi xung quanh.
Sau khi Ngô Minh nhận được tin tức từ A mỗ, anh đã triệu hồi con Cốt long để thoát khỏi vòng vây và lao đến những Thức Tỉnh giả.
Những Thức Tỉnh giả này chính là đội săn giết Tinh Thứ Dã Trư lúc trước, trên mặt bọn họ kinh hãi nhìn Ngô Minh, theo ý của bọn họ, người trước mặt có thể dễ dàng giết chết nhiều sinh vật cấp ba như vậy, muốn tiêu diệt mấy người bọn họ quả thực so với ăn cơm uống nước còn dễ dàng hơn.
Ngô Minh lúc này khóe miệng nhếch lên, lập tức ném ra một chục Thẻ trận, thiết lập một Trận pháp Vây khốn và một Trận pháp Ẩn nấp.
Lúc này, bán kính 30 mét xung quanh anh lập tức bị cắt đứt với xung quanh.
"Xuất hiện đi, đông trốn tây nấp khống chế những dã thú kia công kích có gì tài ba !"
Ngô Minh lạnh lùng nói, mấy Thức Tỉnh giả không biết Ngô Minh có ý tứ gì nhất thời không ai dám lên tiếng. Đúng lúc này, một tảng đá không xa phía sau đám Thức Tỉnh giả đột nhiên bật lên, một mũi tên nhanh chóng bắn về phía Ngô Minh.
Ngô Minh đã sớm đề phòng, lúc này vừa nâng cánh tay lên Hắc Tinh đại kiếm đã trực tiếp ngăn ở trước mặt, nghe thấy tiếng sắt đá va chạm giòn tan, trên kiếm lóe lên một tia lửa. Ngô Minh cảm thấy cánh tay tê dại liền biết mũi tên bắn ra cực kỳ uy lực, nếu không phải Hắc Tinh đại kiếm, đổi thành vũ khí khác nhất định không thể ngăn cản được.
Nhìn hình dáng vừa động, đó là một con Thú nhân thấp bé, mặc một bộ áo giáp da kỳ lạ, trên bì giáp tỏa ra ánh sáng lung linh có thể hòa hợp với hoàn cảnh xung quanh, giống như một con tắc kè hoa vậy.
Ngô Minh lập tức biết đây là bộ giáp cực hiếm làm bằng da, nó có khả năng giống như tắc kè hoa, tức là có thể hòa nhập nhanh chóng với môi trường xung quanh, trách không được vừa rồi mình cũng không có phát hiện được đối phương
Những Thức Tỉnh giả nhìn thấy có một Thú nhân ẩn nấp sau lưng bọn họ sắc mặt liền đại biến, từ đầu đến cuối đều không có một tia phát giác, nếu Thú nhân này đối phó với bọn họ thì bọn họ nhất định sẽ chết. Và lý do tại sao những con quái vật đó lại tránh chỗ này là bởi vì Thú nhân này đã ẩn nấp ở đây từ lâu, nếu không có nó, những con quái vật đó sẽ giẫm nát bọn họ thành bùn.
Các Thức Tỉnh giả lập tức tránh qua một bên, họ cũng thấy chính Thú nhân mặc bộ giáp da tắc kè hoa đang định lén tấn công Thức Tỉnh giả cường đại, nhưng người sau cường đại vượt ra khỏi dự liệu của tất cả mọi người, có thể trực đảo hoàng long tìm được chỗ tên Thú nhân này.
Bây giờ những Thức Tỉnh giả trong Thành phố Sư tử đều biết Thú nhân là người dọ giới, và họ cũng biết bọn chúng là kẻ thù của Thành phố Sư tử, tự nhiên là đem đối phương trở thành địch nhân.
Ngô Minh nhìn chằm chằm vào Thú nhân trước mặt, đột nhiên hỏi bằng ngôn ngữ đệ tứ nguyên khí thế giới Á Luân Tác Lạc: "Ngươi là ai? Tại sao phải truy sát ta?"
Thú nhân này sững sờ, không nghĩ tới Ngô Minh là một nhân loại vậy mà hiểu được ngôn ngữ bọn họ, bất quá nghĩ đến nhân loại trước mắt này cùng Thú nhân bọn chúng có đại thù hận, lại âm thanh lạnh lùng nói: "Nhân loại, ngươi vậy mà hiểu được ngôn ngữ của chúng ta, trách không được có thể bức bách dũng sĩ chúng ta bắt hàng phục, chỉ có điều ngươi làm sao biết ta ẩn thân chỗ này?"
"Chung quanh dã thú bạo động, mà địa phương mấy người này không có bất kỳ dã thú nào tấn công, chiếc xe cách đó hơn mười mét đã bị giẫm nát thành đống sắt vụn. Ta nghĩ, nếu người điều khiển dã thú không phải là một trong số họ, vậy thì nhất định nấp ở chỗ này. "
Rõ ràng, những dã thú đó không tấn công đến đây vì chúng sợ làm tổn thương người điều khiển chúng, nếu nơi này muốn người khác không phát hiện thật đúng là rất khó, nhưng nếu nói quái lạ thì là ở nơi này có Thức Tỉnh giả nhân loại mà không bị những dã thú tấn công, điều này rõ ràng đã làm dấy lên sự nghi ngờ của Ngô Minh.
“Thì ra là vậy!”
Thú nhân không ngốc, nó lập tức biết vấn đề của mình nằm ở đâu và nó biết mình không có cơ hội chiến thắng khi đối mặt với Ngô Minh nếu không có sự trợ giúp của dã thú, vì vậy nó bỏ chạy ngay lập tức nhưng chỉ chạy chục mét thì bị Trận pháp Vây khốn bắn trở về.
Ngô Minh cũng có thể nhìn ra thân thể Thú nhân này có sức chiến đấu rất trung bình, cũng chính là nguyên khí cấp ba bình thường. Ngay cả quái vật cấp ba bên ngoài còn mạnh hơn nó, nhưng đối phương lại có năng lực điều khiển quái vật. Nếu không phải thực lực của mình vượt trội nhanh chóng phát hiện ra nơi ẩn nấp của nó, kết quả như thế nào thì khó nói.
Ngô Minh tiến lên một bước chuẩn bị động thủ, nhưng lúc này Thú nhân có chút hoa mắt khi đụng phải kết giới trận pháp lập tức hét lên: "Các ngươi không thể giết ta, ta là Ngự thú giả, có ít nhất hàng trăm dã thú đã bị ta khống chế ở bên ngoài. Nếu ngươi giết ta chúng sẽ phát điên, nếu mất kiểm soát sẽ tấn công liều lĩnh bất kỳ sinh vật nào mà chúng bắt gặp. Nếu ngươi không giết ta, ta có thể nói ngươi một ít sự tình khiến ngươi hứng thú! "
Thú nhân tự xưng là 'Ngự thú giả' rõ ràng là rất sợ chết, giờ phút này lớn tiếng kêu lên.
Ngô Minh thực sự dừng lại, suy nghĩ một chút rồi nói: "Là ai đặt thẻ 'Truy Tung' lên người ta? Nói cho ta biết tất cả những gì ngươi biết, không được giấu giếm điều gì."
Ngự thú giả này thật sự là sợ chết lại vội vàng nói: "Là do Tiên tri của tộc Thú nhân chúng ta. Việc tấn công ngươi là do Tiên tri sắp đặt, thẻ 'Truy Tung' cũng do hắn phóng ra! "
Ngô Minh sửng sốt, đột nhiên nói: " Tiên tri của các ngươi trà trộn vào Sư Thành? "
Ngự thú giả thầm nghĩ nhân loại này quả nhiên lợi hại, tuy rằng chuyện của Tiên tri là bí mật của tộc Thú nhân, nhưng bây giờ nó muốn giữ mạng nên chỉ có thể nói ra sự thật. Nó là Ngự thú giả có khả năng điều khiển hàng trăm con quái thú, trong Thú tộc thì nó là người duy nhất, vì vậy nó có địa vị rất cao trong Thú tộc, có thể nói không kém bao nhiêu với Tiên tri. Lúc này đây cũng là bị Tiên tri thuyết phục mới tự mình xuất thủ, còn tưởng rằng đối thủ là nguyên khí cấp bốn cũng có thể dễ dàng giết chết nhưng nó không ngờ lại có kết quả như vậy.
Rõ ràng, ngay cả Tiên tri cũng không biết về Trận pháp của Ngô Minh, nếu không thì nó cũng sẽ không bị động như vậy.
Nếu đổi thành Thú nhân khác, sẽ không bao giờ phản bội Tiên tri, nhưng Ngự thú giả thì bất đồng, địa vị so với Tiên tri chỉ cao hơn chớ không thấp hơn và nó thông minh hơn Thú nhân bình thường. Mà Thú nhân càng thông minh thì càng sợ chết, nó sẽ nói bất cứ điều gì để cứu mạng sống của mình. Chỉ là nó không biết, Ngô Minh chỉ thuận miệng mà thôi, bởi vì anh ta đã được phát hiện mình bị hạ thẻ 'Truy Tung' khi rời khỏi thành phố.
“Đúng vậy, Tiên tri đã ở trong thành lâu lắm rồi. Hắn dùng một loại thẻ bài đặc biệt để biến thành người, hơn nữa hắn cũng lấy một cái tên nhân loại gọi là Lục Phát.” Ngự thú giả nói tiếp.
“Tại sao hắn lại đối phó ta?”
Ngô Minh ghi nhớ tên Lục Phát và tiếp tục hỏi.
"Bởi vì ngươi đã làm chủ được con Cốt long, đây là mối uy hiếp cũng là một loại hấp dẫn đối với tộc Thú nhân chúng ta. Nếu chúng ta có được con Cốt long thì chúng ta có thể tập hợp tộc nhân nhất cử công hãm Sư Thành nhân loại các ngươi."
Lần này Ngô Minh xem như hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, không thể tưởng được mình lại bị những Thú nhân này nhìn chằm chằm vào. Đối phương còn phái một Ngự thú giả cường đại như vậy đột kích giết mình, nhưng rõ ràng Tiên tri đã đánh giá thấp bản thân mình.
Chú ý tới trên ngón tay Ngự thú giả có một chiếc Tạp giới, Ngô Minh xuất kỳ bất ý huy động Hắc Tinh đại kiếm chém chết Ngự thú giả này.