Tận thế tân thế giới

Chương 238: Nguyệt Thần Thụ khủng bố




Khi Ngô Minh đến khách sạn Long Đồ Đằng đã là một ngày sau, trận pháp Ẩn nấp mà anh ta bố trí trước đó vẫn còn, nhưng Đằng Băng và những người khác đã biến mất.

May mắn thay, Ngô Minh nhìn thấy một tờ giấy được đè dưới một phiến đá trong trận pháp Ẩn nấp, đó là tin nhắn của đám người Đằng Băng. Hóa ra họ không đợi được mình nên đã ở lại đây mười ngày, sau đó vội vàng chạy đến địa điểm khi Nguyệt Thần hàng lâm, tin nhắn nói, nếu như Ngô Minh trở lại nhìn thấy lập tức chạy tới 'Nguyệt Thần Thụ'.

Bên dưới tin nhắn trong tờ giấy có một bản đồ đơn giản, đánh dấu vị trí của Nguyệt Thần Thụ, nhưng Ngô Minh hiện có một bản đồ mua từ Hắc Ngục Thành, bản đồ này chi tiết hơn, nếu như đi từ khách sạn Long Đồ Đằng sẽ chỉ hơn 30 km.

Tin nhắn cũng nói đám người Đằng Băng sẽ đợi ở quanh Nguyệt Thần Thụ trong ba ngày, nếu không đợi được Ngô Minh họ sẽ cố gắng trốn khỏi Nguyệt lâm. Rõ ràng, họ biết Ngô Minh sẽ đi cứu Lý Hạ, cho nên mới sẽ mạo hiểm chạy tới nơi trước. Ngoài ra, Đằng Băng cũng cứu một Tinh linh nguyên tố còn sống sót ở Đông cốc, vì Tinh linh nguyên tố này mà bọn họ mới mạo hiểm tiến về trước.

Bọn họ rời đi đã hơn một ngày, ngày mốt chính là ngày Nguyệt Thần hàng lâm, Ngô Minh không chậm trễ vươn tay thu hồi trận pháp Ẩn nấp, sau đó nhanh chóng chạy đến vị trí của Nguyệt Thần Thụ.

Vị trí của Nguyệt Thần Thụ là giữa Nguyệt Thành và Dạ Thành, trước đó Ngô Minh đã từng nghe Đỗ Mai nói qua. Nguyệt Thần Thụ dường như là cây thiêng liêng của Nguyệt tộc và Dạ tộc, nó vô cùng linh thiêng, giống như chùa trong Phật giáo và nhà thờ trong đạo Công giáo ở thế giới loài người, là một nơi rất linh thiêng, đương nhiên đây là nơi thích hợp nhất để tiến hành một sự kiện trọng đại như Nguyệt Thần hàng lâm.

Mặc dù dọc đường không có Hắc sử đuổi theo vây giết, Ngô Minh cũng phải mất gần một ngày mới đến được nơi có Nguyệt Thần Thụ, trong rừng rậm cũng không có đường nên chỉ có thể vượt mọi chông gai đi về phía trước, thường xuyên gặp phải các sinh vật hoang dã khác nhau, tốc độ tự nhiên không nhanh.

May mắn thay, khi Ngô Minh đến, Đằng Băng và những người khác vẫn ở đó.

Vốn tìm được Đằng Băng bọn họ không thể dễ dàng như thế, nhưng Tinh Linh nguyên tố lại có một loại cảm ứng đặc thù, sau khi thả Chúc ra rất nhanh nó đã căn cứ theo cảm ứng này tìm được bọn họ ở chính giữa một hốc cây.

"Chúc, ta không ngờ là ngươi còn sống. Bây giờ chỉ có hai chúng ta là Tinh linh nguyên tố còn sống sót ở Đông cốc!"

Nhìn thấy Chúc, tinh linh tên An Ny thở dài.

Ngô Minh đã biết, An Ny trong Đông Cốc thực lực không tầm thường, hơn nữa cũng là một Tinh linh nguyên tố đã đạt đến cấp độ nguyên khí thứ tư. Là một Tinh linh nguyên tố tự nhiên, giỏi nhất trong việc chế tác ra các thẻ ‘Trị liệu’ bằng các loại thảo dược khác nhau, khả năng này mạnh hơn nhiều so với Độc tố Tinh linh Chúc, trong tương lai khi có cơ hội thì Ngô Minh định thỉnh giáo đối phương một chút.

Nhưng hiển nhiên bây giờ không phải lúc, anh và đám người Đằng Băng vẫn phải thảo luận về cách ngăn cản Nguyệt Thần hàng lâm.

Đằng Băng và những người khác nhìn thấy Ngô Minh trở lại bình an vô sự tự nhiên là mọi người rất vui. Đồng thời, cũng có được một hiểu biết mới về thực lực của Ngô Minh.

Đỗ Mai, người hiểu rõ nhất về các vị Thần tử, chỉ vào một đại thụ cách đó không xa và nói: "Đó là Nguyệt Thần Thụ. Tương truyền nó đã tồn tại hàng chục nghìn năm. Trong mắt của Dạ tộc thì cây này là thiêng liêng nhất. Hơn nữa trong Dạ Thành ta nghe Lôi Lôi dò thăm tin tức nói rằng nếu muốn dẫn phát Nguyệt Thần hàng lâm, nhất định phải thông qua Nguyệt Thần Thụ này. Mặc dù Nguyệt tộc cùng Dạ tộc tranh đấu không ngừng, bọn họ vẫn luôn phái các cao thủ trong tộc thủ hộ đại thụ này, chúng ta chỉ có thể cách đại thụ hai ba dặm, nếu lại gần sẽ bị người của Dạ tộc và Nguyệt tộc phát hiện! "

Ngô Minh đã nhìn thấy đại thụ từ lâu. Có thể nói đây là một trong những cây lớn nhất mà Ngô Minh đã từng thấy ở Nguyệt lâm, lúc này những cây xung quanh giống như chiếc đũa so với Nguyệt Thần Thụ.

Lúc này, Ngô Minh mới chợt nhớ ra mình đã từng nhìn thấy một cái cây có kích thước giống như Nguyệt Thần Thụ, nhưng đã héo rũ tử vong, là đại thụ tạo thành Tử Vong Thụ Khanh.

Ngô Minh lúc đó ở trong thân cây, như thể đang ở trong một sân bóng đá khổng lồ. Điều này cho thấy đại thụ khi còn sống hùng vĩ và to lớn như thế nào, và bây giờ Nguyệt Thần Thụ ở phía xa gần giống như đại thụ đã hình thành Tử Vong Thụ Khanh.

Nhìn đến nơi này, Ngô Minh trong lòng vừa động lại cùng những người khác nói một tiếng, sau đó một mình một người phủ thêm Áo choàng bóng tối dọ thám về phía trước.

Anh chợt nảy ra một ý tưởng, liệu Nguyệt Thần Thụ có giống với đại thụ trong Tử Vong Thụ Khanh không?

Không bao lâu, khi đến gần Nguyệt Thần Thụ, Ngô Minh nhìn thấy cao thủ Dạ tộc cùng Nguyệt tộc, tuy hai tộc tách ra thành hai nhóm nhưng họ không hề xung đột, chỉ để bảo vệ đại thụ này.

Trong số đó, Ngô Minh nhìn thấy trong hai tộc có hơn mười lăm chiến binh đã đạt tới nguyên khí cấp bốn, lập tức âm thầm líu lưỡi, thầm nói trách không được mình lúc trước ở Dạ tộc đại náo một hồi mà chỉ có một nguyên khí cấp bốn đến bắt mình, nguyên lai đại bộ phận chiến lực cao cấp đối phương đều an bài ở thủ vệ Nguyệt Thần Thụ.

Mười lăm nguyên khí cấp bốn, cộng thêm hàng ngàn chiến binh Nguyệt tộc cùng Dạ tộc, cho dù Ngô Minh có hung mãnh đến đâu cũng không thể trực tiếp xông ra xung đột, may mà lần này Ngô Minh lẻn vào điều tra.

Càng đến gần, Ngô Minh càng ngửi thấy một mùi quen thuộc, lúc này cách Nguyệt Thần Thụ cực lớn chưa tới 100m, nhìn thấy kết cấu trên vỏ đại thụ thì anh ta đã tám phần nắm chắc, Nguyệt Thần Thụ này là loại cây khổng lồ hình thành nên Tử Vong Thụ Khanh.

Khi Ngô Minh nhìn thấy vị trí ở đây, anh đột nhiên cảm thấy nó phải ở rất gần Tử Vong Thụ Khanh.

Đến ngay vùng đất vắng người, triệu hồi Sâm lâm nhuyễn trùng để nó đào hang.

Sâm lâm nhuyễn trùng di chuyển rất nhanh, vài giờ sau, Ngô Minh đã đến được Tử Vong Thụ Khanh qua thông đạo mà nó đào.

Ngô Minh lúc này mới chợt nhận ra Nguyệt Thần Thụ hóa ra ở ngay phía trên Tử Vong Thụ Khanh, trong lúc nhất thời Ngô Minh tựa hồ có điều hiểu ra, Tử Vong Thụ Khanh này có lẽ là Nguyệt Thần Thụ cách đây lâu lắm rồi, nhưng sau khi chết đi thì chìm vào trong lòng đất, Tử Vong Thụ Khanh đáng sợ có thể hút nguyên khí này được hình thành.

Triệu hồi Cốt long, Ngô Minh ngồi ở trên lưng nó trực tiếp bay tới đỉnh của Tử Vong Thụ Khanh. Ngô Minh lúc này da đầu tê dại, lúc này anh ta mới nhận ra Tử Vong Thụ Khanh cùng Nguyệt Thần Thụ hóa ra là một loại cây khổng lồ tương tự như 'tre', phần dưới của cây khổng lồ chết và chìm xuống đất, và một phần khác sẽ bắt nguồn từ nó, đó là Nguyệt Thần Thụ mới sinh. Tiếp tục bay lên, Ngô Minh nhìn thấy ở trung tâm của Nguyệt Thần Thụ có từng lớp mô sợi giống như dây thần kinh dính vào nhau, từng lớp từng lớp kéo dài lên trên, không biết là cao bao nhiêu.

Và dường như trong số các sợi thần kinh này, có một số thứ giống như bướu thịt với kích thước khác nhau, phát ra tia huỳnh quang yếu ớt.

Ngô Minh lúc này mới đột nhiên có cảm giác, Nguyệt Thần Thụ này nhất định không đơn giản như vậy, tuy rằng bề ngoài giống một đại thụ, nhưng bên trong lại giống như cấu trúc của một sinh linh.

Sau khi đạt đến độ cao nhất định, không gian bên trên càng ngày càng nhỏ, Ngô Minh chỉ có thể cho Cốt long dừng lại, anh ta nhảy lên những sợi thần kinh kia, dựa vào tay chân bắt đầu leo lên.

Khi tay chân chạm vào các sợi thần kinh, Ngô Minh cảm nhận rõ ràng các nhịp đập từ các mô kỳ lạ này.

“Đây là loại cây cổ quái gì vậy?”

Ngô Minh cảm giác được từng đợt nhịp đập, trong lòng càng thêm kinh ngạc.

Lúc này, Ngô Minh đã leo được hơn 200 mét, khắp nơi đều có những mô sợi trông giống như thịt vụn, kích thước khổng lồ của con Cốt long không còn cử động được nữa, Ngô Minh chỉ đành phải hóa thẻ nó lại, còn anh ta thì tiếp tục di chuyển lên trên.

Lúc này, Ngô Minh đột nhiên cảm thấy nguy hiểm ập đến, từ đâu đó xung quanh xuất hiện một vài Vong linh, những Vong linh này rõ ràng là lợi hại hơn nhiều so với những con phía dưới, thực lực kém cỏi nhất đều là nguyên khí cấp ba, thậm chí có thực lực nguyên khí cấp bốn.

Những Vong linh này gầm lên và nhanh chóng bò về phía Ngô Minh bắt đầu tấn công.

Không có nhiều không gian ở đây cũng không dễ dàng để sử dụng Hắc tinh đại kiếm, Ngô Minh chỉ đơn giản là lấy ra Liệt không nhận kịch liệt chiến đấu với những Vong linh này.

May mắn thay, mặc dù một số Vong linh này đã đạt đến cấp độ nguyên khí thứ tư, nhưng chúng chỉ là những kẻ ở cuối cấp độ nguyên khí thứ tư. Với thực lực hiện tại của Ngô Minh thì giết chúng bằng cách vận dụng Hỏa nguyên cũng không thành vấn đề. Hơn nữa Ngô Minh còn dùng thẻ trận tạp nhanh chóng bố trí một pháp trận ‘Công kích’, ngay sau khi những Vong linh này bước vào phạm vi của trận pháp, ngay lập tức chúng sẽ bị Hỏa cầu thuật cùng Phong nhận công kích. Không bao lâu, những Vong Linh đã bị Ngô Minh giết sạch sành sanh.

Tuy nhiên, Ngô Minh đã không tiếp tục leo lên, sự xuất hiện đột ngột của Vong linh rõ ràng là đã ngăn cản anh tiếp tục leo lên. Mà lúc này, khi Ngô Minh ngẩng đầu nhìn lên thì mơ hồ có thể thấy đến một chỗ rất xa có một cái bướu thịt thật lớn.

Ngô Minh không có nhìn lầm, đó đúng là một bướu thịt, cứ cách vài phút bướu thịt khổng lồ lại phát ra một nhịp đập, cực kỳ cổ quái.

Nếu quan sát kỹ, có thể mơ hồ thấy có bóng người trong bướu thịt.

Đúng lúc này, một luồng nguyên khí đột nhiên từ trong bướu thịt truyền đến, nó đến trước mặt Ngô Minh, Ngô Minh còn chưa kịp phản ứng đã bị luồng nguyên khí này xâm nhập thân thể, giống như bị sét đánh ngã xuống đất.

Trong quá trình ngã xuống, Ngô Minh va chạm khắp nơi, tuy bị va chạm bị thương nhưng Ngô Minh cũng không có thời gian quan tâm, bởi vì nguyên khí vừa mới xuyên vào trong cơ thể anh ta hóa ra là một đạo công kích ý thức cực kỳ khủng bố.

Đối với loại công kích này, Ngô Minh cũng có một ít nghiên cứu, trong Trưởng giả tạp sách của anh ta có thẻ ma thuật ‘Chấn động tâm trí’, đồng dạng một loại phương thức công kích.

Chỉ là công kích mà Ngô Minh nhận phải lúc này nhất định là hơn gấp trăm lần tác dụng của Chấn động tâm trí, có thể nói nếu như là một thức tỉnh giả nguyên khí cấp ba bình thường tới đây, công kích ý thức vừa rồi cũng đủ để mạt sát ý thức của Ngô Minh.

Ngô Minh rơi xuống từ độ cao vài trăm mét một cách dữ dội, rồi đâm sầm vào một cây nấm tử thần khổng lồ. Nhờ có bộ đệm do nấm tử thần khổng lồ này mang lại, nếu không, Ngô Minh cho dù không trực tiếp ngã chết cũng tuyệt đối sẽ đứt gân gãy xương.