Sau khi Ngô Minh sử dụng thẻ 'Trị liệu', anh ta bước tới cầm lấy vũ khí trong tay Dạ Minh.
Vũ khí này rõ ràng là được ghép lại với nhau. Lưỡi kiếm dường như là một kim loại được hình thành tự nhiên, quả nhiên nó mỏng như cánh ve sầu, tay cầm được thêm vào ở phía sau. Ngô Minh biết rõ uy lực vũ khí này tự nhiên là muốn thu lại.
Ngoài ra, Ngô Minh cũng tìm thấy một chiếc Tạp giới bình thường từ ngón tay của Dạ Minh.
Tạp giới là một vật chứa có dung lượng lớn hơn nhiều so với Tạp sách, mặc dù Tạp giới của Dạ Minh kém xa so với Khô lâu vương Tạp giới, hơn nữa còn kém hơn Tạp giới của Hắc sử.
Nhưng dù xấu hay kém thì nó vẫn là một Tạp giới, ngay cả một Tạp sách quý hiếm cũng không có giá trị bằng một Tạp giới thông thường, nếu thứ này được đem ra đấu giá ở Sư Thành, ước tính rằng nó sẽ có giá cao ngất trời, khả năng lưu trữ một số lượng lớn thẻ là vô giá.
Cho nên loại chuyện tốt này Ngô Minh cũng không chê nhiều, sau khi Ngô Minh rót nguyên khí vào trong Tạp giới, anh ta khẽ mỉm cười, mặc dù số lượng thẻ trong Tạp giới của Dạ Minh kém hơn nhiều so với Hắc sử, nhưng cũng không ít, các loại thẻ nguyên khí khác nhau có gần 100 thẻ và nhiều thẻ sinh vật, Ngô Minh cũng nhìn thấy một số thẻ đặc biệt.
“Thẻ trận, lẽ nào là thẻ trận mà tên này sắp đặt ở bên ngoài?”
Ngô Minh tự nhủ, anh ta thực sự tò mò về thẻ trận này, tại đây có cuộc chiến ghê gớm, ngay cả gian phòng cũng sắp bị hủy đi mà bên ngoài dĩ nhiên là không chút nào hay biết, quả nhiên là thần kỳ.
Ngô Minh nhìn qua, trong Tạp giới Dạ Minh không có nhiều thẻ trận, hơn nữa còn có một thẻ lĩnh ngộ 'Trận pháp sư' cấp một, hiển nhiên thứ này chính là mấu chốt để lĩnh ngộ thẻ trận.
“Ngươi vậy mà có thể giết chết chiến binh nguyên khí cấp bốn của Dạ tộc!”
Đỗ Mai từ phía sau lúc này chỉ có thể cảm thán, dưới cái nhìn của cô ta, nguyên khí cấp bốn là tồn tại bất khả chiến bại, Ngô Minh này không ngờ thoáng chốc đã giết chết.
Nàng tự nhiên nhìn không ra, Ngô Minh trên thực tế thắng được thập phần may mắn, nếu như không phải lĩnh ngộ được tầng thứ năm Hỏa nguyên, nếu không phải Hắc Tinh đại kiếm là tứ cấp vũ khí chiếm được thể tích ưu thế, như vậy thua rất có thể là Ngô Minh.
Đỗ Mai lúc này mới đột nhiên nhớ tới cái gì, vội vàng tiến lên nói: "Ngươi có thể giết chết chiến binh Dạ tộc cấp bốn, có thể thật sự cứu được Hạ tỷ, nhất định phải cứu nàng ấy, Thần tử nếu như không bị Thần linh phụ thể mà nói..., đến lúc đó cũng chắc chắn phải chết, mà coi như là bị Thần linh phụ thể bản thân thần trí cùng ý thức cũng sẽ bị gạt bỏ, ta cũng là bởi vì như thế mới liều chết đào tẩu, ngươi lợi hại như vậy nhất định có thể cứu Hạ tỷ!”
Mấy câu nói đó, Đỗ Mai nói phi thường kích động, hiển nhiên bởi vì chứng kiến Ngô Minh đơn giản đánh chết Dạ Minh chiến binh nguyên khí cấp bốn, cho nên trong lòng cô ta có một tia hy vọng.
Ngô Minh có thể thấy được cô ta không giả bộ một chút nào, hiển nhiên cùng Lý Hạ có quan hệ chân thành, sở dĩ lúc trước cô ta nói như vậy là vì cô ta cho rằng mình không thể thành công, nhưng bây giờ thấy mình giết Dạ Minh, cho nên mới lên tiếng thật lòng.
Trên thực tế, Ngô Minh hứng thú hơn với những gì Đỗ Mai vừa nói.
"Ngươi vừa rồi là có ý gì? Cái gì không bị Thần Linh phụ thể Thần tử sẽ chết, còn có Thần Linh phụ thể sẽ gạt bỏ ý thức vậy là cái gì, ngươi đừng có gấp, từ từ nói!"
Ngô Minh trong nội tâm lo lắng hơn bất cứ ai khác, nhưng lần này anh cần phải bình tĩnh.
Đỗ Mai hiển nhiên biết trước đó cô ta quá kích động nên bình tĩnh lại và nói: "Chính là như vầy, Hạ tỷ, ta và một số tỷ muội khác đều là Thần tử, cũng có thể coi là 'Lô đỉnh' để vị Thần hai bộ tộc cung phụng nhập thể. Chỉ cần là Thần tử thì trên người nhất định phải có ấn ký, chính là cái này... "
Vừa nói Đỗ Mai vừa kéo áo trên ngực, lúc này mới lộ ra một đường cong đầy đặn, vẻ trắng trẻo và đầy đặn đó chắc chắn sẽ thu hút ánh mắt của bất kỳ nam nhân nào, Ngô Minh tuy kiên định cũng bị mất tập trung, nhưng ngay sau đó anh ta nhìn thấy có một ấn ký bán nguyệt trên ngực trái của Đỗ Mai, Ngô Minh lập tức nghĩ đến ấn ký trên người Lý Hạ, ấn ký của hai người hoàn toàn giống nhau.
Lần này Ngô Minh thật sự tin tưởng Đỗ Mai, thứ này không thể làm giả được.
"Tỷ muội chúng ta bị giam cùng nhau, bất cứ lúc nào cũng có hơn chục chiến binh Dạ tộc canh gác. Ngay từ đầu chúng ta cái gì cũng không biết, nhưng sau đó dần dần chúng ta biết được một ít, và cũng bí mật học được ngôn ngữ của những người Dạ tộc, chính vì vậy chúng ta đã vô tình nghe được bí mật về Thần tử vài ngày trước. Nói một cách đơn giản, các Thần tử chỉ có hai số phận, bị Thần linh nhập thể hoặc bị giết. Theo ta được biết, Thần tử chỉ có mười người, nhưng Thần linh chỉ nhập thể vào một người mà thôi. Những người không bị Thần linh nhập thể sẽ bị Dạ tộc và Nguyệt tộc giết chết trong nghi lễ để duy trì tính nhất quán cho Thần linh. Ý thức của Thần tử bị nhập thể sẽ bị ngoại thức chiếm giữ và xoá bỏ, trở thành một người khác! "
Đỗ Mai chậm rãi giải thích, Ngô Minh lúc này mới hiểu được ánh mắt lập tức lạnh đi, thầm nghĩ những người dị giới này thật độc ác, cái gọi là nữ thần Mặt Trăng này chẳng phải thứ tốt lành gì, nếu không sao lại có hành vi đoạt xá người khác như vậy.
Bây giờ biết được điều này, Ngô Minh càng hạ quyết tâm để cứu Lý Hạ.
"Ngô Minh, trước đây, Hạ tỷ và ta không nghĩ ngươi có thể làm gì được, vì sự an toàn của ngươi, nàng ta đã yêu cầu ta không được kéo ngươi xuống nước, càng không muốn ta nói cho ngươi biết bí mật về Thần tử, nàng ta nói, nếu ngươi biết sẽ cứu nàng ta bằng mọi giá, không quan trọng là nàng ta còn sống hay chết, miễn là ngươi có thể an toàn là tốt rồi. Nhưng bây giờ ta thấy ngươi có thể giết chiến binh Dạ tộc cấp bốn, thành thật mà nói, ngươi khiến ta quá kinh ngạc, có lẽ ngươi thực sự có thể cứu Hạ tỷ, đó là lý do tại sao ta nói với ngươi những điều này!”
Ngô Minh gật đầu, Đỗ Mai này quen thuộc Dạ Thành, cô ta có thể trốn thoát thì có lẽ cô ta có thể có cách lẻn vào. Chỉ là Dạ Thành chắc chắn đã tăng cường phòng ngự, vấn đề này cần phải được lên kế hoạch tỉ mỉ.
Lúc này, Ngô Minh nói: "Dạ Minh chạy tới đây thì những tộc nhân Dạ tộc khác hẳn là biết, chúng ta không thể ở đây lâu, chúng ta rời đi trước nói sau!"
Đám người Đằng Băng ở một bên lúc này đã biết lai lịch của Ngô Minh, bọn họ đã hạ quyết tâm sau này đi theo Ngô Minh thì tốt hơn là ở lại khách sạn Long Đồ Đằng này.
Tam béo và Khỉ gầy dự định mở cửa đi ra ngoài, nhưng sau khi mở cửa bọn họ sững sờ một lúc, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.
“Có chuyện gì vậy!”
Khoan ca vội vàng bước tới, khi ra tới ngoài cửa thì cũng trợn mắt há mồm.
Ngô Minh lúc này cũng phát hiện ra sự khác thường của ba người, bước tới thấy ngoài cửa đã không có lối thoát, bọn họ hoàn toàn bị những lớp mạn đằng cứng cáp vây khốn, phải biết trước đây đây là hành lang nhưng bây giờ nó đã bị chặn.
Tam béo đã cố gắng dùng kiếm chém nhưng vô ích, ngay cả Ngô Minh cũng không thể dùng Hắc tinh đại kiếm chém rách bức tường mạn đằng này.
"Đây có thể là những gì Dạ Minh đã nói về thẻ trận. Không ngờ hắn ta đã chết mà tác dụng của thẻ trận này vẫn còn đó!"
Ngô Minh quả thực có chút kinh ngạc, bị mắc kẹt trong căn phòng này không ra được, thời gian ngắn thì không sao nhưng nếu thời gian lâu sẽ gặp rắc rối.
“Chúng ta phải làm gì bây giờ?”
Đỗ Mai lúc này cũng nói, trong mắt hiện lên một chút hoảng sợ, hiển nhiên nếu không ra được có lẽ bọn họ sẽ bị Dạ tộc phát hiện.
“Đỗ Mai, lúc ở Dạ Thành, có nghe nói về thẻ trận này không?” Ngô Minh lúc này đột nhiên hỏi.
"Ta chỉ thỉnh thoảng mới nghe nói. Nghe nói đây là một năng lực đặc thù, có thể kết hợp các thẻ trận cụ thể và vận dụng nguyên khí để tạo thành các trận pháp khác nhau, có thể tấn công hoặc phòng thủ. Có thể phá giải loại thẻ trận này thì chỉ có Trận pháp sư mới có thể làm được" Đỗ Mai nhớ lại và nói.
"Trận pháp sư?”
Ngô Minh đột nhiên nghĩ tới trong Tạp giới của Dạ Minh có rất nhiều thẻ trận, còn có một thẻ lĩnh ngộ 'Trận pháp sư' cấp một.
Hiện tại, Ngô Minh lấy ra cái thẻ lĩnh ngộ này.
Hiện tại căn phòng này đã bị Dạ Minh bố trí thẻ trận từ trước, bên ngoài có rất nhiều mạn đằng cứng rắn không thể phá hủy, hiển nhiên là Dạ Minh sợ bọn họ trốn thoát, tên này hẳn là đang định giết người khác rồi mang Đỗ Mai đi mới thu lại thẻ trận bên ngoài, nhưng bây giờ Dạ Minh đã bị Ngô Minh giết chết nên anh ta và những người khác bị mắc kẹt ở đây.
Theo những gì Đỗ Mai đã nói, loại thẻ trận này chỉ có Trận pháp sư mới có thể phá giải. Vấn đề khá đơn giản, trừ phi mình sử dụng thẻ lĩnh ngộ 'Trận pháp sư' cấp một trở thành Trận pháp sư, nếu không sợ rằng sẽ bị mắc kẹt ở đây.
Không nói tới việc có bị người của Dạ tộc phát hiện hay không, ngay cả bản thân Ngô Minh cũng hoàn toàn không có thời gian ngốc ở đây, một tháng nữa, nữ thần Mặt Trăng sẽ buông xuống, và Lý Hạ sẽ chết hoặc bị xóa sổ. Cái nào thì Ngô Minh cũng không thể chấp nhận được, cho nên anh ta chỉ có một con đường, đó là dùng thẻ lĩnh ngộ này.
Nếu vào lúc này, Dạ Minh còn sống nhìn thấy Ngô Minh sử dụng thẻ lĩnh ngộ cấp một này để lĩnh ngộ Trận pháp sư, hắn nhất định sẽ mắng Ngô Minh là đồ ngốc. Phải biết rằng thẻ lĩnh ngộ 'Trận pháp sư' cấp một này là do Dạ Minh tự chuẩn bị cho chính mình, cho đến nay Dạ Minh chỉ là Trận pháp sư sơ cấp, thậm chí còn không phải là Trận pháp sư cấp một. Hơn nữa, không phải ai cũng có thể trở thành Trận pháp sư, cần phải có hiểu biết đặc biệt về nguyên khí, tiềm lực này mười vạn người cũng không có một, trong toàn bộ Dạ tộc cũng chỉ có hắn, Dạ Minh, có tiềm lực như vậy.
Có thể nói, nếu thất bại thì tấm thẻ lĩnh ngộ cấp một này sẽ bị lãng phí một cách vô ích, cũng chính vì nguyên nhân này mà Dạ Minh chưa sử dụng, chỉ định đợi đến khi nắm chắc thành công rồi mới sử dụng nó.
Chỉ là thế sự khó lường, ai có thể ngờ rằng một cao thủ nguyên khí cấp bốn lại bị Ngô Minh giết chết ở đây, còn thẻ lĩnh ngộ 'Trận pháp sư' cấp một lại rơi vào tay Ngô Minh.
" Ngô đại ca, anh định sử dụng thẻ lĩnh ngộ này sao? Ta đã từng nghe các Tinh linh nói thẻ lĩnh ngộ rất hiếm và không phải ai cũng có thể lĩnh ngộ nó thành công."
Ngô Minh ngay lập tức gọi Chúc ra, là một Tinh linh thì gia hỏa này nên có kiến thức, nếu nó có thể giải trừ thẻ trận đang vây khốn bọn họ thì tốt nhất.