Tận thế tân thế giới

Chương 161: Lặng lẽ lui binh




Nhìn thấy xuất hiện hai cái bóng dáng, Ngô Minh liền an tâm.

Hai nhân vật là một nam một nữ, đều là Ma cà rồng cường đại, tuy không ở cấp độ Huyết tộc thân vương nhưng lại mạnh hơn nhiều so với Huyết tộc chiến sĩ bình thường.

Ít nhất chúng đều là sinh vật cấp ba, nhưng hai Ma cà rồng này có hàm răng lớn trong miệng, rất khác với Ma cà rồng bình thường.

"Phân Lâm, Thác Khắc, hai người cũng tỉnh rồi sao? Tại sao lại đứng về phía kẻ địch?"

Huyết tộc thân vương lập tức mắng hai huyết tộc nhảy ra khỏi quan tài.

Ngô Minh lúc này mới lạnh lùng nói: “Đừng kêu nữa, bọn họ đã bị người hầu của ta ký sinh, hiện tại là người của ta!”

Lúc này Ngô Minh khá là hưng phấn, hai Ma cà rồng cường đại ký sinh này cư nhiên là Răng hàm và Nhị nha.

Khi thấy có những quan tài khác ở đây, Ngô Minh đã lên kế hoạch tìm cách thả Răng hàm Nhị nha để chúng ký sinh. Nói một cách hợp lý thì những huyết tộc này có cấu tạo cơ thể tương tự như chiến binh thổ dân và con người, vì vậy chúng có thể ký sinh, người trong quan tài hiển nhiên là đang ngủ, tức là Răng hàm và Nhị nha sẽ không bị trở ngại gì cả.

Đây là cơ hội chỉ có một lần trong đời.

Vì vậy, Ngô Minh lợi dụng cơ hội vừa bị đánh ngã trên quan tài, bí mật triệu hồi Răng hàm và Nhị nha, cho chúng vào trong quan tài để ký sinh, lúc này rõ ràng việc ký sinh đã thành công. Ngô Minh có thể cảm giác được Răng hàm và Nhị nha ký sinh trên người Ma cà rồng mạnh hơn nhiều so với ký sinh trên người chiến binh thổ dân trước kia, dù sao hiện tại bọn chúng cũng ký sinh trên sinh vật cấp ba.

Hiện tại tình thế đã đảo ngược, xung quanh Ngô Minh có hai sinh vật cấp 3. Mặc dù chiến đấu một mình chắc chắn không phải là đối thủ của Huyết tộc thân vương, nhưng cùng với Ngô Minh, A mỗ và một U linh khác, chưa chắc không thể đem huyết tộc thân vương mạnh mẽ xử lý.

Ngô Minh hiểu điều này, tự nhiên Huyết tộc thân vương cũng vậy.

Lúc này, hắn không có tấn công lại, mà là vỗ cánh bay lên không trung, trong mắt hiện lên lửa giận, đồng thời có chút kiêng kị.

Ngô Minh cũng không tấn công, mặc dù bây giờ có Răng hàm và Nhị nha ở bên cạnh, sức mạnh của phe mình dường như đã vượt qua đối phương, nhưng Ngô Minh biết mình có thể sẽ không thực sự đánh bại được Huyết tộc thân vương đó, vạn nhất không thành anh ta sẽ không còn chiêu gì nữa.

Lúc này, Ngô Minh đột nhiên nghĩ tới vị Huyết tộc thân vương này lúc trước đã ngủ say, có lẽ kiếp trước Uỷ ban quản lý chiếm giữ tòa lâu đài này, nhưng chưa từng bước vào căn phòng này. Sau đó Uỷ ban quản lý bị mất lâu đài cũng có thể liên quan đến Huyết tộc thân vương, rất có thể lúc đó nó tỉnh dậy và giết hết những kẻ thù đã xâm chiếm lâu đài của mình.

Nếu là như vậy, nhất định không dễ dàng đánh thức Huyết tộc thân vương như vậy, Ngô Minh chú ý tới hai nữ Huyết tộc chiến sĩ vừa cắt cổ tay đã ngã xuống đất chết lúc này càng làm cho suy đoán này chắc chắn.

Tình hình hiện tại là không ai chắc chắn sẽ giết được đối phương, tình hình trở nên bế tắc.

Huyết tộc thân vương dường như đã nghĩ thông suốt điều gì đó, lúc này lạnh lùng nói: "Ngươi rất mạnh, hiện tại nếu chúng ta đều không làm gì được nhau, chi bằng lặng lẽ lui binh, như thế nào? Hiện tại ta cho phép ngươi rời đi nơi này, nhưng ngươi cũng phải bảo đảm không quay trở lại.”

Ngô Minh cũng đang có ý định này, bây giờ anh ta có Răng hàm Nhị nha trợ giúp, những không biết phải làm thế nào để đối phó với vị Huyết tộc thân vương này, khi nào trở thành thức tỉnh giả cấp ba lại đến.

Nghĩ đến đây, Ngô Minh gật đầu nói: “Được rồi!”

Nói xong chậm rãi lùi về phía sau, Huyết tộc thân vương thật sự không có ngăn cản, Ngô Minh đem A mỗ cùng Răng hàm và Nhị nha ra khỏi cửa đá, thở phào nhẹ nhõm.

Rõ ràng là chuyện này hai bên đều kiêng kị nên không ai đập nồi dìm thuyền được ăn cả ngã về không, nhưng không có nghĩa là đây là kết cục, Ngô Minh cảm thấy vị Huyết tộc thân vương này nhất định phải có người chống lưng, có lẽ một lát nữa sẽ đến truy sát mình, cũng may chính mình cũng có biện pháp ứng phó.

Cánh cổng đá sau lưng lúc này đã bị đóng lại, không biết Huyết tộc thân vương đã làm gì, nhìn từ bên ngoài không thể nhìn ra trên tường vẫn còn một cánh cổng đá. Ngô Minh lập tức đi lên cầu thang.

Huyết nô ở lầu trên không thấy đâu, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng chiến đấu, phỏng chừng là bị người của Uỷ ban quản lý dẫn đi. Ngô Minh khoác lên mình tấm Áo choàng bóng tối, còn Răng hàm Nhị nha vì ký sinh trong cơ thể Ma cà rồng nên chúng có thêm năng lực.

Chúng có thể hút máu để tăng sức mạnh, chữa lành vết thương và biến thành dơi.

Trên đỉnh đầu có một lỗ thông gió, vừa đủ để chúng bay ra ngoài, lúc này Ngô Minh không muốn người trong Uỷ ban quản lý phát hiện ra sự tồn tại của mình.

Nửa giờ sau, Ngô Minh lặng lẽ rời khỏi Lâu đài Á kỳ, nhờ có thức tỉnh giả của Ủy ban quản lý đang chiến đấu ác liệt với Huyết binh và Huyết nô trong lâu đài nên dọc đường không bị ai phát hiện.

Chờ trên sườn núi một hồi, hai con dơi lớn dài hơn nửa mét bay tới, sau đó phanh một tiếng biến thành hai chiến binh Ma cà rồng, đó là Răng hàm và Nhị nha.

Nhìn Răng hàm và Nhị nha có tân thân ký sinh, Ngô Minh biết bất luận điều gì thì lần này đều đã kiếm lớn.

U linh tuy mạnh nhưng dù sao nó cũng không có thực thể, còn Răng hàm Nhị nha thì khác, đặc biệt lần này chúng ký sinh vào Ma cà rồng sinh vật cấp ba.

Tùy tùng là sinh vật cấp ba, vừa nghĩ tới đã khiến người ta hưng phấn, Ngô Minh có thể chắc chắn tùy tùng cấp ba nhất định là đệ nhất Thành phố Sư Tử, đây cũng là bởi vì Ma cà rồng trong quan tài đang ở trạng thái ngủ say, nếu không muốn thành công ký sinh mà không bị phản kháng cơ hồ là không có khả năng.

Đây là vận khí a.

Điều đáng tiếc duy nhất là Ma cà rồng giống như U linh, là những sinh vật hắc ám và không thể phơi mình dưới ánh nắng mặt trời, đặc biệt là Ma cà rồng, chúng sợ ánh nắng mặt trời hơn, bất quá vào ban đêm chiến lực tuyệt đối là nhất lưu, hoàn toàn có thể phát huy ra thực lực sinh vật cấp ba cường đại, Ngô Minh đánh giá về sau chính mình càng thích hợp buổi tối ra ngoài săn thú.

Đặc biệt hiện tại sắp có thẻ nâng cấp, càng giúp Ngô Minh nhiều hơn. Sau khi được chỗ tốt như vậy, Ngô Minh lập tức xuống núi trở về trại, vừa đi vừa về chỉ mất ba tiếng. Vào lúc này, Duẫn Vân Phi, Thẩm Giai Nghi và Độc nhãn lão ngũ đều đã sẵn sàng. Không chỉ họ, mà các thức tỉnh giả thuộc mười đội lớn lúc này đều đã chuẩn bị sẵn sàng háo hức thử sức, mặc dù vẫn còn ít nhất hai giờ nữa mới có thẻ rơi xuống.

Trong khoảng thời gian này, xe cộ vẫn tiếp tục di chuyển, những con quái vật ban đầu hoạt động trong tự nhiên từ lâu đã bị một số lượng lớn thức tỉnh giả tàn sát. Nhiều thức tỉnh giả vẫn đang tuần tra xung quanh, giết một số quái vật lọt lưới.

Thành phố Sư tử lần này rõ ràng đã chuẩn bị đầy đủ cho trận tranh đoạt thẻ, Ủy ban quản lý cũng tiềm ẩn rất nhiều khả năng, ít nhất làm sao để dự đoán được khu vực mà thẻ bài sẽ đổ bộ trên diện rộng là một việc không hề đơn giản.

Lúc này có mấy chiếc xe chạy ngang qua trại của Ngô Minh, anh ta lập tức cảm giác được một luồng sát khí đang khóa chặt trên người, quay đầu lại, nhìn thấy một chiếc xe có Vu Văn Long đang ngồi trong xe nhìn chằm chằm vào mình.

" Ngô huynh đệ, đó là đội của Đội Thiên Hà. Vu Văn Long là một tên tâm thuật bất chính, có thù tất báo. Hiện tại, hắn ta không dám làm gì với tư cách tước vị của ngươi, nhưng nếu thẻ nâng cấp chút nữa rơi xuống 100% hắn sẽ tấn công ngươi trong lúc hỗn loạn, nhất định phải đề phòng, ngoài ra ta còn nghe nói đội Thiên Hà có hai đội phó bí ẩn cực kỳ cường đại, khi đợt thẻ nâng cấp lúc trước rơi xuống đã giành được thẻ nâng cấp và trở thành thức tỉnh giả cấp hai.” Độc nhãn lão ngũ nhìn một màn này, đi tới nói với Ngô Minh.

Ông ta chú trọng nghĩa khí, lần này Ngô Minh rõ ràng là giúp mình, Độc nhãn lão ngũ cũng nhìn ra được, mặc dù không biết tại sao tên Ngô Minh này lại làm như vậy, nhưng ông ta vẫn nghĩa khí nhắc nhở một câu.

"Không sao, nếu Vu Văn Long không tìm đến với ta thì thôi, nếu hắn dám tới, ta cũng vừa lúc tìm cơ hội diệt trừ hắn, loại tiểu nhân này chết không đáng tiếc!”

Ngô Minh cười cảm tạ Độc nhãn lão ngũ, dựa theo thực lực của ông ta, kiếm được thẻ nâng cấp cấp hai hẳn là không khó, nhưng nếu đối phương gặp phải phiền toái, bởi vì ông ta rất nghĩa khí nên Ngô Minh cũng sẽ giúp.

Về phần hai đội phó bí ẩn của đội Thiên Hà, Ngô Minh cũng đã nghe người ta nói nhiều lần, người khiến Chiến cuồng Trần Chấn đều bội phục, Ngô Minh tự nhiên sẽ để bụng, vừa vặn Độc nhãn lão ngũ tin tức linh thông, chi bằng tìm ông ta hỏi thăm một chút.

Nghe được Ngô Minh muốn hỏi thăm hai đội phó của đội Thiên Hà, Độc nhãn lão ngũ khóe mắt lộ ra một nụ cười xấu hổ nói: "Ta không biết xấu hổ khi nói ra lời này, ta chỉ biết rằng hai đội phó của đội Thiên Hà rất cường đại, nhưng không biết bọn họ tên là gì và trông như thế nào, nghe nói hai vị đội phó này thường không có ở Sư Thành nên không có nhiều người nhìn thấy, nhưng ta đã sớm nghe nói, Triệu Thiên Hà, cũng chính là đội trưởng đội Thiên Hà lúc vừa tới Sư Thành đã từng ở dã ngoại đụng phải mấy sinh vật Tích dịch gai nhọn cấp 2, là hai người kia lấy thế lôi đình đánh chết quái vật, cứu Triệu Thiên Hà một mạng, lúc này mới có giao tình. Sau này Triệu Thiên Hà thành lập đội Thiên Hà thì mời hai người đó làm đội phó, nghe nói có rất nhiều người đã tận mắt chứng kiến sự việc này, chắc là thật."

Ngô Minh vừa nghe, nghĩ thầm nếu thật sự giống như lời Độc nhãn lão ngũ, đối phương mấy tháng trước đã có thể đánh chết Tích dịch gai nhọn, quả thật có chút tài năng.

Phải biết rằng Tích dịch có gai trong số các sinh vật cấp 2 thực lực không tầm thường. Khi đó, tất cả thức tỉnh giả đều là cấp một, có thể giết Tích dịch gai nhọn cứu người thực sự lợi hại.

Chẳng qua Ngô Minh tin tưởng, mặc dù đối phương lợi hại mình cũng có biện pháp đối phó, kiếm kỹ của mình ngay cả sinh vật cấp ba đều có thể diệt sát, thậm chí bức Huyết tộc thân vương có sức mạnh sánh ngang với sinh vật cấp bốn lặng lẽ lui binh, ở giai đoạn này, tuyệt đối không có thức tỉnh giả có thể so với mình.

Đương nhiên, nếu đội Thiên Hà dùng toàn lực đối phó, Ngô Minh cũng sẽ rất bị động, chính cái gọi là hảo hán không chịu nổi người nhiều.

Tuy nhiên, chỉ cần 0: 00 trôi qua, sẽ tranh đoạt thẻ nâng cấp cấp ba trở thành thức tỉnh giả cấp 3. Ngô Minh tin tưởng thực lực của mình sẽ được cải thiện rất nhiều, đến lúc đó mặc dù đội Thiên Hà dốc toàn bộ lực lượng tới vây sát chính mình, Ngô Minh tin tưởng mặc dù không địch lại, nhưng muốn chạy trốn cũng tuyệt đối không có ai có thể ngăn chặn.

Thời gian trôi qua từng chút một, trong khoảng thời gian này Ngô Minh nghe nói Uỷ ban quản lý đã hoàn toàn khống chế Lâu đài trên sườn núi, nhưng Ngô Minh biết bọn họ hẳn là không tìm được căn phòng phía dưới, giai đoạn này không ai có thể đối phó được Huyết tộc thân vương, mà đối phương tựa hồ cũng có nguyên nhân đóng cửa không ra, thật ra không cần lo lắng.

Khi đã quá nửa đêm, bầu trời đêm đen kịt lập tức được những ánh lửa chói lọi chiếu sáng.