Tận thế tân thế giới

Chương 148: Lỗ đại sư điên cuồng




Về phần Lỗ đại sư, cho dù Lôi tiên sinh không nói gì, Ngô Minh cũng đã lên kế hoạch tìm đối phương. Hiện giờ Thiết tượng vẫn chỉ là cấp một, vì vậy cho dù có nguyên liệu cao cấp như da rồng, thì Thiết tượng cũng không thể chế tạo được trong thời điểm hiện tại, và Ngô Minh muốn tìm lão Kiếm Thánh trước khi đợt nâng cấp tiếp theo rơi xuống, vì vậy một bộ giáp có khả năng phòng thủ cao hơn bộ Liệp nhân bì giáp là đặc biệt quan trọng.

Lỗ đại sư sống ở thành phố trung tâm, nhưng nơi ông ta làm việc lại là một căn nhà có vẻ kín đáo trong nội thành, tuy rằng căn nhà kín đáo nhưng những người đứng đợi ngoài cửa đều là những người nổi tiếng lẫy lừng ở thành phố Sư tử, đều có một số đội hàng đầu trong số họ, bọn họ chờ ở nơi này cũng không vì cái gì khác, chỉ vì có thể nhờ Lỗ đại sư giúp bọn họ chế tạo vũ khí cùng hộ giáp.

Trong Tân thế giới, tất cả các loại quái vật tràn lan, đương nhiên họ có thể có một bộ áo giáp kiên cố bền bĩ và vũ khí cường đại thì khả năng sống sót của họ trong tự nhiên cũng sẽ được cải thiện.

Đây cũng là lần đầu tiên Ngô Minh đến lò rèn của Lỗ đại sư, đang suy nghĩ tìm cách vào thì lúc này có một thanh niên đi tới trước cửa nói: "Ngươi cũng đến để nhờ đại sư rèn một cái gì đó, đúng không?”

Ngô Minh nhìn về phía thanh niên gật đầu, mục đích của anh ta thật sự là như vậy.

“Là cá nhân hay là đại biểu đoàn đội?”

Người thanh niên hỏi lại, như thể cùng một câu hỏi đã được hỏi nhiều lần và đã quen thuộc với nó.

“Cá nhân!”

“Đi qua đó xếp hàng đi, tối mịt mới đến lượt ngươi!”

Thanh niên chỉ một chỗ nói, Ngô Minh nhìn qua đi, đó là một dãy ước chừng có hai ba mươi người, nửa ngày còn không thể nào vào được một người, chiếu tư thế này đừng nói trời tối, hừng đông cũng không tới phiên a.

Ngô Minh bật cười, không để ý đến người thanh niên kia, lập tức hướng lò rèn đi đến.

"Huynh đệ, có phải lần đầu tiên ngươi đến đây không? Nói cho ngươi biết, quy định xếp hàng là do Lỗ đại sư đặt ra, chen ngang mà không xếp hàng trăm phần trăm sẽ bị đuổi ra ngoài!" Thanh niên kia hảo tâm khuyên nhủ.

Ngô Minh dừng lại, không phải bởi vì lời nói của người thanh niên, mà là ở cửa ra vào có mấy thức tỉnh giả canh cửa. Nghĩ rằng mình nên chào hỏi Lỗ đại sư trước, Ngô Minh lấy điện thoại di động ra và bấm số của Lỗ đại sư.

Số lần trước là do Lỗ đại sư nói với Ngô Minh, nghe nói trong toàn bộ Sư Tử thành, nhất định có không quá hai mươi người biết số của Lỗ đại sư.

Sau 10 giây, thiết bị giao tiếp được kết nối.

"Tiểu Ngô. Ngươi đã trở lại rồi sao? Hảo, hảo, trở về thì tốt."

“Hôm nay không được, đội trưởng Viêm Long và Thương khung ủy thác ta chế tạo vũ khí, ta còn phải đẩy nhanh tốc độ.”

Lỗ đại sư nói thẳng, Ngô Minh biết tính cách của Lỗ đại sư rất thẳng thắn, ông ta nói như vậy cũng không phải cố ý đùn đẩy đánh Thái Cực, mà là thật sự bận tối mày tối mặt, bởi vì xem mình như người một nhà mới nói như vậy.

Nhưng mà Ngô Minh cũng đang rất gấp, anh ta biết mình phải cho vị sư phụ mê muội rèn đúc này một chút 'lợi hại'.

“Nga, vậy quên đi, ta sẽ tìm người khác xem bộ da rồng này!”

Nói xong, Ngô Minh cúp máy điện thoại di động, nhưng không có rời đi mà là đứng chờ ở cửa.

Ngô Minh tin một người bị ám ảnh rèn đúc như Lỗ đại sư không bao giờ có thể bình tĩnh được khi nghe 'da rồng'. Phải biết sinh vật loại rồng cũng giống như sinh vật khổng lồ, sinh vật thấp nhất là cấp ba sinh vật, ngay cả trong trong số những sinh vật cấp ba cũng là tồn tại đỉnh cao, chỉ cần là thợ rèn tuyệt đối không thể bỏ qua cơ hội tự tay chế tạo áo giáp.

Quả nhiên, chưa đầy một phút cánh cửa lò rèn được mở ra, Lỗ đại sư còn đang mặc quần áo rèn xách theo một cây thiết chùy vọt ra.

Ông ta sắc mặt đen thui, lúc này cũng không có thời gian lau đi mà nhìn xung quanh, rõ ràng là đang tìm người.

Trong số những người đang xếp hàng bên ngoài, có không ít người nhãn lực sắc bén, nhìn thoáng qua đã nhận ra người này là Lỗ đại sư, lập tức chào hỏi từng người một.

"Xin chào, Lỗ đại sư, ta đến từ đội Lợi Kiếm..."

"Ta đến từ đội Tinh Tú..."

Ai ngờ Lỗ đại sư không thèm để ý tới bọn họ, nhìn thấy Ngô Minh liền tiến lên bắt lấy Ngô Minh lập tức hướng lò rèn kéo trở về.

Chưa nói đến những người xếp hàng bên ngoài, ngay cả bản thân Ngô Minh cũng sửng sốt, không ngờ Lỗ đại sư lại phản ứng lớn như vậy, hơn nữa anh ta còn phát hiện ra một chuyện còn kinh khủng hơn, đó là Lỗ đại sư tuyệt đối là cao thủ thâm tàng bất lộ, chưa nói đến kỹ năng chiến đấu, chỉ riêng lực lượng liền viễn siêu chính mình, nếu thật sự đánh nhau thì chưa biết ai thắng ai thua.

Không lâu sau khi Lỗ đại sư kéo Ngô Minh vào lò rèn, trợ lý của Lỗ đại sư bước ra thông báo rằng hôm nay Lỗ đại sư nghỉ một ngày và tất cả các đơn đặt hàng đều bị hoãn lại.

Những người thông minh ngay lập tức biết rằng điều này chắc chắn có liên quan đến thức tỉnh giả trẻ tuổi vừa rồi, một ít đoàn đội lớn bắt đầu tìm người tìm hiểu tin tức người kia.

"Phái người đi tìm xem người đó là ai, có thể khiến Lỗ đại sư lại tự mình xuất động khẳng định không phải nhân vật bình thường, nói không chừng có thể thông qua hắn có được mối quan hệ với Lỗ đại sư!"

Một số đội thức tỉnh lớn đều truyền đạt mệnh lệnh như vậy, lúc này Ngô Minh đã ở trong lò rèn của Lỗ đại sư thoải mái uống trà.

Ở phía đối diện, Lỗ đại sư nhìn thẳng vào bộ Liệp nhân bì giáp mà Ngô Minh đang mặc, lần trước Ngô Minh không mặc ở nhà, nên đây là lần đầu tiên Lỗ đại sư nhìn thấy nó. Từ con mắt của Lỗ đại sư, tự nhiên có thể thấy bộ giáp da mà Ngô Minh đang mặc giống với Áo giáp hợp kim nguyên khí và Phế thổ quân đao trước đây, đều là bút tích xuất từ vị ‘đại sư’ nào đó, lập tức xoa xoa tay muốn bắt Ngô Minh cởi ra cho ông ta nghiên cứu.

Kể từ lần trước khi nghiên cứu Áo giáp hợp kim nguyên khí và Phế thổ quân đao, Lỗ đại sư cảm thấy kỹ năng rèn của mình đã tiến bộ trở lại, điều này khiến ông càng kính trọng bậc thầy rèn bí ẩn mà Ngô Minh nói.

Đối với Lỗ đại sư, Ngô Minh là một người luôn có thể tạo ra những điều kỳ tích.

Ngô Minh biết Lỗ đại sư đang nghĩ gì, nhưng lần này anh ta muốn để Lỗ đại sư nhìn bộ da rồng xem có thể chế tạo một bộ áo giáp có sức phòng ngự cao hơn Liệp nhân bì giáp trong thời gian ngắn không. Bằng cách này, anh ta đi tìm vị Kiếm thánh già và tranh giành các thẻ nâng cấp cũng có thể là một lợi thế tuyệt đối.

"Mà này, Ngô Minh, không phải nói ngươi có da rồng sao? Có phải gạt ta không? Lấy ra xem thử!"

Lỗ đại sư thật vất vả đem ánh mắt từ Liệp nhân bì giáp dời đi, lúc này mới nhớ tới mục đích Ngô Minh tới đây.

Ngô Minh không nói nhảm, trực tiếp lấy ra thi thể Phi long bị hóa thẻ, Lỗ đại sư không phải loại phúc hắc tiểu nhân, ông ta nhất định sẽ không thèm muốn thi thể Phi long này, điểm này Ngô Minh vẫn là rất có nắm chắc.

Khi thẻ bài được giải trừ, một thi thể Phi long dài 5,6 mét lấp đầy căn phòng, phải biết rằng đó là vì phần lớn máu thịt của thi thể Phi long đã bị dây mây Huyết Mộc nuốt chửng, nếu không thì kích thước sẽ còn lớn hơn.

Khoảnh khắc Lỗ đại sư nhìn thấy thi thể của Phi long, đôi mắt của ông ta trợn trừng ngay lập tức.

Ông ta đứng dậy đưa tay chạm vào những vảy rồng gần như hoàn hảo trên thi thể, như thể đang chạm vào làn da non nớt của cô gái, trên khuôn mặt hiện lên vẻ thỏa mãn khó tả.

"Thật sự là thi thể Phi long, tuy rằng chỉ là sinh vật cấp ba, nhưng dù sao cũng là thi thể Phi long. Ta còn có thể vận dụng hợp lý tạo ra ít nhất bảy tám kiện áo giáp!"

Lỗ đại sư giờ phút này đã kích động cả người phát run, độ cứng của da rồng giống như một tấm da được kim loại hóa, nó là vật liệu rèn hàng đầu. Là một người coi việc rèn đúc quan trọng hơn tính mạng, có được loại nguyên liệu rèn này tự nhiên là hưng phấn vô cùng.

Chỉ là Lỗ đại sư rõ ràng đã quên thi thể Phi long là của Ngô Minh.

Ngô Minh cười cười, sau đó lại đem thi thể rồng hóa thành một tấm thẻ bài, lúc này Lỗ đại sư trong lòng nóng nảy, nhưng cũng có phản ứng lại tươi cười nói: "Tiểu Ngô, ngươi muốn ta giúp ngươi chế tạo áo giáp đúng không? Ngươi xem, hiện giai đoạn này ở Sư Thành, nói về tay nghề ai có thể so sánh qua ta, thứ này sớm hay muộn cũng phải để ta tới giúp ngươi xử lý……”

Nếu lời này bị những người khác nghe được, tuyệt đối sẽ mở rộng tầm mắt, Lỗ đại sư thân phận gì, liền tính là đối mặt Ủy ban quản lý cũng là vẻ mặt nghiêm túc, có từng dùng ngữ khí ăn nói khép nép như thế này bao giờ.

Chỉ là cả Ngô Minh và Lỗ đại sư đều không nghĩ là có vấn đề gì. Ngô Minh có nội tình cùng kiêu ngạo, anh ta và Lỗ đại sư là ngang hàng luận giao, Đến nỗi Lỗ đại sư càng không cảm thấy có vấn đề gì, không nói Ngô Minh có thể ba lần bốn lượt lấy ra nguyên liệu trân quý mà người khác khó có được, liền nói Ngô Minh nhận thức một vị đoán tạo đại sư cường đại khác cũng đủ làm cho ông ta tôn kính.

Nhìn thấy Lỗ đại sư thực sự chút nóng nảy, Ngô Minh cười nói: "Lỗ ca, ta chỉ muốn nhờ ngươi giúp ta chế tác một bộ áo giáp thôi, nhưng phải nhanh lên, sáng mai ta sẽ cần dùng, nếu ngươi có thể giúp ta, ta có thể cho ngươi một mảnh da rồng! "

Lỗ đại sư nghe vậy lập tức lắc đầu nói: "Sáng mai sao? Làm sao có thể, nhất là với vật liệu cao cấp như da rồng, ít nhất cũng phải mất ba ngày. Ta phải nghĩ tới hình dáng và từng chi tiết, không được có sai sót...... "

Ngô Minh lắc ngón tay và nói với giọng rất chắc chắn, chỉ còn có năm ngày tiếp theo là thẻ nâng cấp rơi xuống, Ngô Minh phải chạy đua với thời gian, còn phải đi tìm vị Kiếm thánh già.

Bởi vì Ngô Minh có thể đoán trước được cuộc tranh giành thẻ bài nâng cấp lần này rất đẫm máu, đặc biệt là thẻ bài nâng cấp cấp ba, vốn là tâm điểm tranh giành của các cao thủ.

Đây là kế hoạch của Ngô Minh, không thể chậm trễ, cho dù không có áo giáp mới, Ngô Minh cũng phải thực hiện theo kế hoạch ban đầu.

Lỗ đại sư nghe vậy, ông ta biết Ngô Minh nhất định phải có lý do của chính mình, cân nhắc một chút mới nói: "Tiểu Ngô, nhất định là chế tạo áo giáp đã muộn rồi, nếu sư phụ rèn mà ngươi biết, ngươi có thể đi tìm ông ta hỗ trợ, chắc chắn ở đây ta không làm được, còn luyện chế lại bộ áo giáp da thì phải mất cả một buổi chiều và cả đêm, hẳn là còn kịp!”