Lôi tiên sinh cũng rất vui mừng, thập phần coi trọng thực lực của Ngô Minh, có thể nói nhiệm vụ chiếm đoạt thẻ 'Người thủ hộ' rất nguy hiểm, yêu cầu tất cả đều là tinh anh.
Cái gọi là thông tin liên lạc là 'điện thoại di động' được sử dụng ở Thành phố Sư Tử. Vì Ngô Minh mua nhà nên mấy ngày nay rất nghèo, dĩ nhiên anh ta chưa mua được. Lôi tiên sinh vừa nghe thì cười ha hả gọi người tới đưa cho một bộ.
Loại điện thoại di động này chắc chắn là thứ 'xa xỉ phẩm' ở Thành phố Sư tử, có tiền cũng chưa chắc có được, giờ Lôi tiên sinh đang định tặng cho Ngô Minh.
“Lôi tiên sinh, chuyện này thật đáng xấu hổ!”
Mặc dù nói như vậy nhưng Ngô Minh không chút khách khí cầm lên chiếc điện thoại di động đã được chỉnh sửa trong tay.
Loại điện thoại di động này được thiết kế và sửa đổi đặc biệt, nó có thể liên lạc mà không bị ảnh hưởng bởi nguyên khí trong không trung, thậm chí nó không cần phải sạc pin.
Có thể dùng thẻ nguyên khí sử dụng trong một ngày, đây chắc chắn là một thiết kế sáng tạo.
"Đừng tưởng rằng ta đưa cho ngươi. Trước tiên đưa cho ngươi, sau khi đấu giá sẽ trừ vào tiền bán đấu giá!" Lôi tiên sinh cười nói.
Ngô Minh không quan tâm, anh ta sớm muộn gì cũng sẽ sử dụng thứ này, ở Tân thế giới càng ngày càng có nhiều sản phẩm do hai nền văn minh công nghệ va chạm, về sau con người thậm chí có thể tạo ra sản phẩm dựa vào thẻ nguyên khí chạy máy phát điện và ô tô, thậm chí cả vũ khí.
Tất nhiên, điều này sẽ chỉ xuất hiện sau đó hai năm. Sau khi chào tạm biệt Lôi tiên sinh, Ngô Minh quay lại tiếp tục nhiệm vụ trong khi chờ hội đấu giá bắt đầu.
Đội Liệp Ưng cũng đã ký gửi thành công bán đấu giá Ngân lân ngư nhân, nghe nói nó đã trở thành một trong những vật phẩm áp trục của hội đấu giá.
Trong thời gian này, chủ đề nóng nhất trong toàn bộ Thành phố Sư tử chỉ có hội đấu giá lần đầu tiên, đầu đường cuối ngõ, dã ngoại đồng ruộng đều có thể nghe về hội đấu giá.
Rõ ràng Thiên Cơ thương hội đã nỗ lực rất nhiều trong việc tuyên truyền hội đấu giá, có thể tưởng tượng khi đến ngày đấu giá thực sự sẽ là một cảnh tượng ngoạn mục.
Đương nhiên, vé tại hội đấu giá trở thành món hàng mà mọi người tranh nhau mua. Có thông tin cho rằng, 90% số ghế tại hội trường có sức chứa ít nhất 5.000 người đã được bán hết, nhưng Ngô Minh không lo lắng, vì vật phẩm đã ra được thông qua nên anh ta được nhận vé miễn phí.
Chỉ có một trăm vật phẩm có thể được bán đấu giá tại hội trường này. Nói cách khác, ít nhất một trăm người có thể vào hội trường miễn phí.
Ngoài hàng trăm vật phẩm quý hiếm và cao cấp này, còn có hàng ngàn hàng hóa được ký gửi ở ngoại vi, chỉ cần kiểm tra nó trong đại sảnh của Thiên Cơ thương hội là có thể nhìn thấy nó, và có thể trực tiếp ra giá.
Tuy nhiên, các mặt hàng ngoại vi đều là 'ám tiêu', tức là nhiều người có thể ra giá trên cùng một lô hàng, và mỗi người trong số họ không biết giá của nhau. Khi đến thời điểm, người có giá cao nhất sẽ nhận được nó.
Đây có thể coi là một phương tiện hái ra tiền, suy cho cùng, nhiều người sợ bị người khác đoạt đi những thứ thực sự có thể dùng được, thường là sẽ ra một mức giá không thấp.
Tất nhiên, cũng có cái 'nhặt của hời', nhưng cái đó cần có tầm nhìn và sự may mắn.
Ngô Minh đến đại sảnh Thiên Cơ mỗi ngày để kiểm tra danh sách và chọn những gì hữu ích cho mình. Đối với vận khí, Ngô Minh cũng không kỳ vọng quá nhiều, chắc chắn Ngô Minh là người có 'tầm nhìn'.
Cũng giống như Bí ngân, giai đoạn này có rất ít người biết, nếu như Ngô Minh không có ký ức kiếp trước, cho dù có nhìn thấy Bí ngân anh ta cũng không biết giá trị. Ở Sư Thành nếu như Ngô Minh tự xưng đệ nhị, không ai có thể là đệ nhất.
Sau vài ngày quan sát, Ngô Minh thực sự tìm được một vài thứ tốt.
Ví dụ như 'Thẻ không gian', là loại có thể lưu trữ các vật phẩm và hóa thẻ lưu trữ trong Tạp Sách. Nó có thể được sử dụng lại và chỉ yêu cầu một lượng nguyên khí nhất định. Nói chung, có một khối không gian trong ‘Thẻ không gian’, phẩm chất tốt hơn sẽ có không gian chất lượng lớn hơn, nhưng ở giai đoạn này, rất hiếm có ‘Thẻ không gian’.
Giá quy định của thứ này là năm mươi đồng vàng, Ngô Minh liền không chút do dự ra giá một trăm đồng.
Ngoài ra còn có một số thẻ bài sinh vật, trong đó khiến cho Ngô Minh tâm động là 'Tinh chuẩn nỏ thủ'. Trong số các sinh vật cấp một, Tinh chuẩn nỏ thủ không phải là mạnh nhất, bất kể sức mạnh, tốc độ và khả năng phòng thủ cũng chỉ là bình thường, hoặc thậm chí rất bình thường. Nhưng Tinh chuẩn nỏ thủ lại có thể viễn trình xạ kích, hắn tự có một cây cường nỏ, có thể bắn ra mũi tên có uy lực còn lớn hơn so với viên đạn, tự nhiên giá trị của nó liền đại đại tăng lên.
Tất nhiên, những người khác cũng sẽ xuống tay với Tinh chuẩn nỏ thủ này. Nhìn giá quy định 100 đồng vàng Ngô Minh liền đặt giá 150 đồng, lấy được thì xem như vận khí tốt, không được cũng không sao, anh ta không quan tâm.
Ngoài ra, Ngô Minh còn ra giá 150 đồng vàng lên hai lá bài ' Lộ hành hổ’ và 'Sát nhân hạt’, một lần nữa số tiền trong túi Ngô Minh đã giảm đi 90%.
(P/s: 'Sát nhân hạt’, hạt ở đây nghĩa là Bò cạp)
Lúc này, Ngô Minh làm mới trang, đột nhiên nhìn thấy một sản phẩm, Ngô Minh liền ngơ ngẩn.
“Đồng hồ bỏ túi của một kiếm thánh già hóa ra là thứ này, vận khí a, vận khí!”
Ngô Minh gần như hét lên phấn khích sau khi nhìn thấy danh sách vật phẩm 'ám tiêu' có tên là 'Đồng hồ bỏ túi của kiếm thánh già'.
Tân thế giới là thế giới của những anh hùng.
Trong kiếp trước, Ngô Minh đã nghe rất nhiều câu chuyện huyền thoại và có vô số cuộc phiêu lưu, trong đó có chuyện về ' Người kiếm thánh già nua'. Chuyện kể rằng, kiếm thánh già là một sinh vật huyền thoại cường đại, thông thạo kiếm thuật nhưng ít người biết vị trí của ông, nếu ai đó tìm thấy ông với chiếc đồng hồ bỏ túi, họ có thể nhận được lời cảm ơn của kiếm thánh già và nhận được kỹ năng kiếm thuật của ông ta.
Ngô Minh biết được vị trí của lão kiếm thánh nhưng không ngờ mình lại nhìn thấy chiếc đồng hồ bỏ túi của lão giữa những sản phẩm 'ám tiêu'.
Vật này hiển nhiên là người ta không biết công dụng của nó, kiếp trước có người may mắn mua được thứ này, sau đó phát hiện ra vị trí của lão kiếm thánh nên thu được kiếm kỹ của đối phương.
Không biết vị trí thì cho dù lấy được món đồ này cũng không có tác dụng, nhưng Ngô Minh biết giá trị của món đồ này, từ khi gặp phải nhất định phải lấy được.
May mắn thay, đây là đấu giá ẩn, quy tắc của đấu giá ẩn, chỉ cần người có giá thầu cao nhất sau thời gian đến, 100% có thể lấy được sản phẩm. Ngô Minh nén lại hưng phấn nhìn giá khởi điểm, quả nhiên chỉ là 30 đồng tiền vàng.
"Tốt lắm, điều này cho thấy người bán thứ này không biết giá trị của chiếc đồng hồ bỏ túi, nhưng không loại trừ khả năng người khác sẽ trả giá cao, nhưng thứ này đối với ta là thích hợp nhất. Bất kể thế nào cũng phải có được nó! "
Phương pháp chiến đấu hiện tại của Ngô Minh là cận chiến, và nếu học được kỹ năng kiếm thuật của một kiếm thánh già nhất định là một cải thiện về chất. Đối với Ngô Minh, thứ này còn quý giá hơn nhiều so với biệt thự mà anh ta đang sống.
Bởi vì ngày mai là ngày bắt đầu đấu giá, đồng thời tối nay cũng kết thúc ngày đấu thầu, Ngô Minh hôm nay nhất định phải đoạt cho bằng được.
Bây giờ anh ta có không tới 100 đồng vàng, đã gấp hơn ba lần giá quy định, nhưng Ngô Minh sợ giá của anh ta sẽ bị vượt qua, vì vậy anh ta lập tức tìm một cô phục vụ từ Thiên Cơ thương hội và bán những gì anh ta có thể bán. Tất cả các thẻ đã được lấy ra, bao gồm một số thẻ phép cấp thấp, và thậm chí cả thẻ sinh vật 'Tích dịch nhân chiến binh' lấy được từ đám người Trương Tường.
"Những tấm thẻ này không tệ, có thể giao phó cho chúng tôi làm ám tiêu, để có thể thu được nhiều lợi ích nhất..." Nhân viên phục vụ cười nói.
“Không, tôi muốn bán ngay lập tức!” Ngô Minh cần tiền mặt, anh biết dù bỏ ra cái giá gấp trăm lần để thu về chiếc đồng hồ bỏ túi đó thì cũng đáng, nên dù mất ít tiền mà có thể có đoạt được đồng hồ bỏ túi cũng là kiếm được lợi lớn không lỗ. Phải biết rằng kiếm kỹ không phải muốn học là học được.
Loại cơ hội này, mất đi là không thể có lại được, cho nên Ngô Minh không thể không vội.
“Được rồi!”
Nhân viên phục vụ mặc dù cho là kỳ quái nhưng vẫn ghi nhận, không lâu sau, một ít thẻ đổi lấy 300 đồng tiền vàng, bao gồm cả 100 đồng tiền vàng trước đó của Ngô Minh, tất cả đều được ra giá trong ám tiêu.
Bốn trăm đồng tiền vàng gấp hơn chục lần giá quy định, Ngô Minh cho rằng không phải người như mình thực sự biết giá trị của chiếc đồng hồ bỏ túi, thì tuyệt đối không thể trả giá cao như vậy, 400 đồng tiền vàng có thể cho một gia đình như mẹ con Tiểu trùng sống thoải mái suốt hai năm.
Sau khi Ngô Minh ra khỏi Thiên Cơ thương hội, anh ta đã nghèo rớt mồng tơi không một xu dính túi, có thể nói là thậm chí còn không có tiền để ăn.
Nhưng nó không quan trọng, miễn là chiếc đồng hồ bỏ túi của kiếm thánh già có thể thu vào tay, tất cả các nỗ lực đều xứng đáng.
Cứ thế, một đêm trôi qua trong khi Ngô Minh đang hồi hộp chờ đợi, thì ngày hôm sau là ngày mà buổi đấu giá đầu tiên của Sư Thành được tổ chức. Hầu hết những thức tỉnh giả hay đi săn lùng dã ngoại đều không ra ngoài, rất nhiều người kéo đến Thiên Cơ thương hội như thủy triều.
Còn hơn một tiếng nữa mới diễn ra buổi đấu giá, hội trường có sức chứa hàng nghìn người đã gần như chật kín, Ngô Minh và đội Liệp Ưng cũng cùng nhau gấp rút đến hội trường đấu giá.
Ngô Minh lần đầu tiên đến khu vực đấu thầu để kiểm tra giá thầu trước đó của mình, đối với Ngô Minh, ngay cả buổi đấu giá cũng không quan trọng bằng chiếc đồng hồ bỏ túi của lão kiếm thánh.
Sau khi đợi Ngô Minh hỏi thăm, cuối cùng anh cũng thở phào nhẹ nhõm, đặt trái tim đã treo lơ lửng cả đêm xuống.
Trong số ít món đồ mà anh ta đấu giá, chỉ có hai món trúng thầu, và trong số đó là chiếc đồng hồ bỏ túi của lão kiếm thánh.
Đây cũng là một điều hợp lý, rốt cuộc Ngô Minh ra giá quá cao, bốn trăm đồng vàng đủ mua ba thẻ sinh vật Gấu nâu, có lẽ người bán chiếc đồng hồ bỏ túi này còn đang mắng tên ngốc bỏ ra bốn trăm đồng vàng để mua thứ rác rưởi như vậy không biết dùng để làm gì, đồng thời Ngô Minh cũng đang mắng đối phương không biết hàng, đừng nói bốn trăm đồng tiền vàng, cho dù là bốn nghìn hay bốn mươi nghìn đồng vàng, hoặc thậm chí bốn trăm nghìn hay bốn triệu đồng cũng đáng giá, có thể nói đây là một bảo vật vô giá.
Vì vậy, chiếm đại tiện nghi chính là Ngô Minh, nhưng Ngô Minh sẽ không nói cho ai biết.