Tận thế tân thế giới

Chương 124: Ngân lân ngư nhân




Duẫn Vân Phi nói đúng, con quái vật Ngân lân ngư nhân này chắc chắn là một quái vật cực kỳ hiếm, chỉ cần nhìn bộ giáp vảy bạc đúc và cây lao như đinh ba trên tay, có thể thấy nó rất khác thường.

Ngoài ra, con quái vật này còn mặc một bộ giáp với đầy những họa tiết kỳ lạ, trên đó có hoa văn gợn nước.

“Chính là nó, gia hỏa cái này chính là chúng ta thấy được!”

Đổng Cường phấn khích hét lên khi nhìn thấy người cá xuất hiện, ngay sau đó lập tức dùng súng ngắm chuẩn.

Những người khác cũng triệu tập các sủng vật và lấy vũ khí ra. Con Ngân lân ngư nhân này cao hơn hai thước, cực kỳ cường tráng, lúc này nhìn thấy trên bờ có người nó lập tức gầm lên một tiếng tức giận.

“BẮN!”

Khi có lệnh, vài thức tỉnh giả trang bị súng trường và súng bắn tỉa lập tức nổ súng, PHANH PHANH PHANH, đạn bắn trúng áo giáp sắt và vảy bạc bắn ra tia lửa, nhưng chúng hoàn toàn không gây được sát thương.

May mắn thay, mọi người đều biết đối với những con quái vật ở cấp độ này đạn rất ít có tác dụng, tốt nhất là chúng đóng vai trò trì hoãn.

"Chỉ là một con người cá hy hữu mà thôi, không có gì to tát cả. Dù con quái vật đó có mạnh đến đâu, chúng ta cũng đã săn lùng những con quái vật mạnh nhất. Chư vị yên tâm, có Nhạc Thần ta ở đây, các ngươi sẽ không có bất luận cái gì nguy hiểm, nhẹ nhàng là có thể giải quyết trận chiến!”

Nhạc Thần thản nhiên nói, phương pháp của hắn cũng không tệ, lập tức sử dụng hai Nguyên tố nô bộc nhanh chóng nhảy lên, đồng thời ban phước một trạng thái cho Nguyên tố nô bộc.

Các sủng vật khác trong đội Liệp Ưng cũng vậy, khi thức tỉnh giả săn quái vật thì sử dụng các sủng vật để trì hoãn trước, giết được thì giết, không giết được thì dùng thủ đoạn khác, những thức tỉnh giả đều đang ở trong một khu vực an toàn.

Rõ ràng, trong số các sủng vật, Nguyên tố nô bộc của Nhạc Thần là nổi bật nhất. Những sủng vật của những người còn lại trong đội Liệp Ưng, người mạnh nhất là một Nha đao phủ thủ, những người khác là những sủng vật bình thường như Gấu nâu và Chó săn.

Những sủng vật như Gấu nâu, Chó săn được bán trong Công hội thức tỉnh giả, giá cả không hề rẻ, nhưng nhiều đội thức tỉnh sẽ mua chúng, khi họ ra ngoài săn bắn thì không thể không có sủng vật.

Nha đao phủ thủ là một nô bộc tương tự như loài thú nhân, cầm hai chiếc rìu bằng một tay, khá dữ tợn. Nó là sủng vật mạnh mẽ nhất của đội Liệp Ưng.

“Răng hàm, Nhị nha các ngươi cũng lên đi!”

Ngô Minh có thể thấy được Ngân lân ngư nhân cực kỳ cường đại, sinh vật màu cam cấp hai thực lực phi thường mạnh mẽ, đặc biệt là sinh vật này thậm chí còn là cấp bậc vương giả, thậm chí cho dù có Răng hàm và Nhị nha cũng chưa chắc có thể chiến thắng.

Bị nhiều sủng vật bao vây, Ngân lân ngư nhân không hề sợ hãi mà còn rất nhanh. Sức mạnh rất lớn, trong phút chốc đã giết chết hai con Chó săn và một con Gấu nâu, sức chiến đấu đơn giản là ngoài dự đoán.

Duy nhất còn có thể kiên trì lại là Nguyên tố nô bộc của Nhạc Thần, trùng nhân của Ngô Minh và Nha đao phủ thủ.

“Sử dụng thẻ phép!”

Duẫn Vân Phi hét lên, trong khoảnh khắc tiếp theo, ít nhất ba hoặc bốn Hỏa cầu thuật và Băng trùy được phóng ra.

Dưới sự tấn công của thẻ phép, Ngân lân ngư nhân dường như cũng bị khiêu khích. Nó giơ cây đinh ba giống cây lao trong tay đập mạnh xuống đất, rồi bất ngờ không biết từ đâu lấy ra một thẻ bài kích hoạt ngay lập tức. Khoảnh khắc tiếp theo, một đám nước đột nhiên xuất hiện trên mặt đất, hơn một chục vết nước nhỏ tạo thành Tiểu ngư nhân nhanh chóng xuất hiện và lao về phía đội Liệp Ưng, Ngô Minh và những người khác với tốc độ cực nhanh.

Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Duẫn Vân Phi và những người khác, ai có thể ngờ rằng thủ đoạn mà họ vừa sử dụng để chống lại Ngân lân ngư nhân lại được trả lại nguyên vẹn.

Không cần hỏi, nếu bị những Tiểu ngư nhân bao vây thì bọn họ tuyệt đối lành ít dữ nhiều. Họ phát hiện ra đạn không hề có chút tác dụng nào đối với những Tiểu ngư nhân làm bằng nước này, chỉ những vũ khí được truyền nguyên khí mới có thể làm chúng bị thương.

Đây là nỗi khủng bố của những sinh vật nguyên tố, đặc biệt là những sinh vật thuộc nguyên tố nước.

“Cẩn thận, những người giỏi cận chiến ở phía trước, đừng hoảng sợ, Ngô sư huynh, Nhạc Thần, cẩn thận!”

Duẫn Vân Phi sắc mặt tái nhợt, anh ta không ngờ tên Ngân lân ngư nhân có thể dùng thẻ bài như một thức tỉnh giả.

Tính toán sai lầm, tính toán sai lầm lớn, Duẫn Vân Phi lúc này đã có chút bối rối.

Không nói tới hắn, Nhạc Thần cũng vậy, hắn tự tin với thực lực của bản thân có thể đối phó với hai Tiểu nhân ngư, chí ít có thể bảo vệ chính mình, nhưng người của đội Liệp Ưng nhất định sẽ gặp nạn.

Trước đây hắn ta đã tự vỗ ngực mình đảm bảo an toàn cho mọi người, nếu người của đội Liệp Ưng có tổn thất, thì hắn ta thực sự tự tát vào mặt mình.

Bất quá hắn nhất thời cũng không có biện pháp, nếu có hơn năm Tiểu ngư nhân bao quanh thì chính hắn cũng phải nằm xuống.

Đúng lúc này, Ngô Minh ở đằng kia chuyển động.

Ngô Minh lấy ra thanh Phế thổ quân đao, quán chú nguyên khí, sau đó hóa thành một đạo ảo ảnh trực tiếp đem hai tiểu ngư nhân chém ra làm đôi. Và đó vẫn chưa phải là tất cả, giờ phút này Ngô Minh động tác quả thực mau tới cực điểm, tốc độ cùng lực lượng hơn xa thức tỉnh giả cấp 1, dùng lực lượng của mình một người tiếp một người đánh chết Tiểu ngư nhân.

Các động tác rất đơn giản, trực tiếp nhưng mạnh mẽ.

Duẫn Vân Phi với các thành viên của đội Liệp Ưng ngây người.

Nhạc Thần cũng trợn mắt há mồm.

Nhìn công kích nhanh như sấm của Ngô Minh, Nhạc Thần đột nhiên cảm thấy mặt nóng lên, càng nhìn càng thấy xấu hổ, cảm giác mình giống như một tên hề đang nhảy nhót.

Trong vài hơi thở, Tiểu ngư nhân đã bị Ngô Minh giết chết một nửa.

“Ta kháo, đây mới là cao thủ!” An Thức trong đội Liệp Ưng lúc này lẩm bẩm.

Lời nói của anh ta lập tức thu hút sự tán thành của mọi người, ngay cả Nhạc Thần lúc này cũng phải thừa nhận rằng Ngô Minh mạnh hơn hắn ta rất nhiều.

"Nếu là ta và hắn cận thân chiến đấu thì sẽ kéo dài được bao lâu? E rằng ta sẽ không chịu được dù chỉ ba hơi thở, liền tính là có Nguyên tố nô bộc cũng không được, không, đừng nói là ta, chính là Viêm Long chiến cuồng Trần Chấn tới sợ cũng không phải là đối thủ của người này, lão thiên a, ta lúc trước còn ở trước mặt hắn trang bức, tỏ ra cao giá, thật sự là mất mặt ném đến bà ngoại a……”

Vẻ mặt của Nhạc Thần lúc này có chút xấu hổ, trong lòng có chút không chỗ dung thân, nhìn thấy không ai chú ý chính mình, thần sắc thoáng an tâm, chẳng qua trong lòng lại có một tia ảm đạm.

Ánh đèn sân khấu của hắn trong nháy mắt đã bị cướp đi.

Hắn ta cố tình không có chút nóng nảy nào, chẳng lẽ cũng muốn hắn đem hơn một nửa Tiểu ngư nhân đánh chết? Không bằng trực tiếp giết hắn cho thống khoái.

Tuy rằng hiện tại Ngô Minh đã ra tay hóa giải nguy cơ Tiểu ngư nhân, nhưng con Ngân lân ngư nhân vẫn chỉ bị thương chứ chưa chết, nếu nó triệu hồi những Tiểu ngư nhân nguyên tố nước thêm vài lần nữa thì vấn đề sẽ rất phiền toái.

Vào lúc này, ngoại trừ hai Nguyên tố nô bộc của Nhạc Thần, Răng hàm, Nhị nha, cùng Nha đao thủ phủ của Duẫn Vân Phi, tất cả những sủng vật khác đều đã bị giết.

Ngô Minh không để ý tới những người khác, chỉ nói: "Những Tiểu ngư nhân kia giao cho các ngươi!"

Nói xong, anh ta liền trực tiếp chạy tới Ngân lân ngư nhân, ý định đích thân tham gia trận chiến.

Điều này càng khiến người của đội Liệp Ưng khâm phục hơn, nếu không đặc biệt tự tin vào khả năng cận chiến của mình thì làm sao có thể dám đánh quái vật cấp độ này trong khoảng cách gần.

Nhất thời, đội Liệp Ưng rất muốn thử, có lẽ Ngô Minh thực sự có thể đối phó với Ngân lân ngư nhân.

Trên thực tế, Ngô Minh không có cách nào đối phó với Ngân lân ngư nhân, tuy rằng kiếp trước anh ta đã nghe nói đến con quái vật này, nhưng không ai biết được điểm yếu của đối phương.

Anh quyết định tự mình động thủ, chỉ cần tới gần quan sát nhược điểm của Ngân lân ngư nhân, có thể thấy vảy trên người đối phương phòng ngự cực kỳ chắc chắn, chỉ có thanh Phế thổ quân đao trong tay mới có thể miễn cưỡng gây sát thương với nó.

ĐAAANG!

Ngô Minh chớp lấy thời cơ, một đao bổ tới, lưỡi đao sắc bén để lại vết mờ trên vảy bạc, thầm nói vảy thật là cứng.

Khoảnh khắc tiếp theo, cây đinh ba trong tay của Ngân lân ngư nhân đã đâm tới, Ngô Minh đã có chuẩn bị lách người sang một bên, Phế thổ quân đao trong tay chém lên trên, không ngờ trên cổ tay của Ngân lân ngư nhân đã bị cắt một đường rạch.

“Có cửa!”

Ngô Minh hai mắt sáng lên, trong lòng thầm nói tay chân của Ngân lân ngư nhân không cứng, vì vậy thay vì rút lui anh tiến lại gần, đồng thời ra lệnh cho Răng hàm và Nhị nha để chúng có thể cố gắng kiềm chế con Ngân lân ngư nhân càng nhiều càng tốt.

Nhạc Thần và Duẫn Vân Phi ở đằng xa cũng là những người tinh mắt, lập tức biết Ngô Minh nhất định đã phát hiện ra điều gì lập tức hạ lệnh cho sủng vật hợp tác.

Với sự phối hợp và ngăn chặn của mấy tên sủng vật, áp lực của Ngô Minh đã giảm mạnh, có thể nói nếu chỉ có một mình anh ta thực sự không phải là đối thủ của Ngân lân ngư nhân này, nhưng hiện tại có thể tấn công không hề cố kỵ, không lo lắng về vấn đề phòng thủ.

Ngay sau đó, anh dùng tất cả sức mạnh của mình chém vào cổ tay con Ngân lân ngư nhân, lần này máu phụt ra và lưỡi đao xuyên qua lớp vảy, gần như cắt đứt cổ tay của nó.

Lần này, Ngân lân ngư nhân đã hoảng sợ, nó muốn chạy trốn nhưng Ngô Minh không cho nó cơ hội, lại lao lên chém ra với tốc độ nhanh đến mức khó có thể nhìn thấy.

Lần này, Phế thổ quân đao có một tia đao mang loé lên.

Bang một tiếng!

Cổ tay của Ngân lân ngư nhân trực tiếp bị chém đứt rơi xuống đất, cùng với cây đinh ba trên tay.

Không có vũ khí và bị cụt tay, mối đe dọa của Ngân lân ngư nhân đã giảm đi đáng kể.

Vào lúc này đội Liệp Ưng và Nhạc Thần cũng lao lên và bắt đầu bao vây Ngân lân ngư nhân. Với rất nhiều người vây giết nó không thể nào trốn thoát trở lại Hồ tử thần được. Một lúc sau, cánh tay còn lại của nó và một bàn chân cũng bị đám đông chặt đứt, sau đó hoàn toàn gục xuống đất, bị mấy sủng vật bao vây trong chốc lát rồi trực tiếp đánh chết.

“Thành công!”

Đội Liệp Ưng hoan hô, bọn họ không dám xuống tay, nhưng thật ra săn giết Ngân lân ngư nhân này đương nhiên tất cả đều là nhờ có Ngô Minh.

"Ngô ca, ta phục rồi, ta đã gặp qua cường nhân nhưng chưa từng thấy ai cường đại như huynh. Huynh đã luyện tập cách di chuyển và tốc độ của mình như thế nào vậy? Có thể dạy cho ta được không?"

Đổng cường vẻ mặt sùng bái, những người khác cũng là mồm năm miệng mười phụ họa.

Duẫn Vân Phi lúc này cũng đi tới, vỗ vỗ Ngô Minh vai: "Ngô sư huynh, ta trước đó đã đánh giá cao thực lực của ngươi, không ngờ vẫn là đánh giá thấp, đi thôi, hôm nay dù sao chúng ta cũng phải về ăn mừng. Nhân tiện, Nhạc Thần, không phải cậu vừa nói cậu ngưỡng mộ thân thủ của Ngô huynh sao? "